Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 820 - Chương 820. Nhân Tài!

Chương 820. Nhân tài!
Chương 820. Nhân tài!

“Những khiển trách gần đây của Bắc Liệt đối với chúng ta chỉ là lời nói vô căn cứ!”

“Nói cái gì mà hòn đảo của bọn họ bị chìm là do Mạt Nhật của chúng ta làm ra. Rõ ràng là do vật quỷ dị từ thế giới kia đến, nhưng bọn họ làm không tốt, tự đánh chìm hòn đảo của chính mình!” “Còn có những nước khác, đừng dễ dàng bị Bắc Liệt che mắt như vậy!”

“Vì vật quỷ dị nên hai cường giả cấp S của Bắc Liệt đã chết, bọn họ bị mất thăng bằng, dùng cách này để kéo Mạt Nhật của chúng ta xuống nước!”

“Đừng ngốc mà đi làm đao cho bọn họ!”

“Còn ảnh chụp thì bọn họ chụp ngẫu nhiên và nói đó là Mạt Nhật của chúng ta làm. Đây là đạo lý gì?”

“Có bằng chứng xác thực không? Đưa hình dáng thật của Mạt Nhật chúng ta ra dây, chụp rất nhiều thi thể rồi nói đó là Mạt Nhật của chúng ta làm. Muốn đổ tội cho người khác cũng không nên đổ tội như thế!”

Nhà ngoại giao này được Tần Bác Văn tạm thời tìm tới, hắn không phải là nhà ngoại giao thực sự, nhà ngoại giao thực sự luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm.

Tìm người gà mờ như vậy là để chọc tức Bắc Liệt.

Mạt Nhật có sương mù che phủ đầu, hầu hết hình ảnh vệ tinh chụp đều mờ, Diệu Hạ thật sự không sợ Bắc Liệt đưa ra bằng chứng.

“Nếu các ngươi đưa ra được bằng chứng thì chúng ta không có gì để nói, nhưng nếu các ngươi không đưa ra được bằng chứng thì đừng vu khống chúng ta”.

“Nếu không, chúng ta không ngại biến lời vu khống của các ngươi thành hiện thực và để Mạt Nhật của chúng ta đến quốc gia các ngươi một chuyến!”

“Đây không phải là uy hiếp, đây là cảnh cáo!”

Nhà ngoại giao nói xong liền tan họp, phớt lờ câu hỏi của các phóng viên khác.

Diễn đàn Diệu Hạ .

Lầu một: “Này, sao ta ngửi thấy thông tin khác vậy ? Quên đi, ta sẽ coi như Mạt Nhật chưa từng đến Bắc Liệt!”

Lầu hai: “Chó má, còn phải ngửi sao. Đây chính là để Mạt Nhật đánh chìm toàn bộ Bắc Liệt mà thôi. Này, hình như ta đã nói quá nhiều, nhưng ta đồng ý hai tay với lầu ba.”

“Sao các ngươi có thể như vậy, Bắc Liệt có người vô tội, Mạt Nhật không có nhân tính, chẳng lẽ các ngươi cũng không có nhân tính sao?”

“Khụ khụ, các anh em, thấy ta bắt chước giọng điệu của phản động ra sao hả?”

Lầu bốn: “Thì ra lầu ba là người một nhà, suýt chút nữa đã ngộ thương đồng đội!”

Phía bên Bắc Liệt.

“Khinh người quá đáng, quả thực là khinh người quá đáng, Diệu Hạ chết tiệt!”

Thủ tướng Bắc Liệt nghe tin Diệu Hạ muốn phái Mạt Nhật đến một chuyến, ngoài sợ hãi ra, hắn còn tức giận, toàn thân run rẩy.

“Tiếp tục lợi dụng dư luận. Bản chất con người không phải là thứ ai cũng có thể khống chế được, vì con người sinh ra đã sợ hãi. Chỉ cần gia tăng khống chế, Mạt Nhật cuối cùng sẽ bị người dân Diệu Hạ e ngại!”

Nguyên thủ Bắc Liệt không từ bỏ ý đồ báo thù, biết Diệu Hạ chỉ dọa bọn họ, thật sự sẽ không phái Mạt Nhật đến lần thứ hai.

Nếu thực sự muốn đánh chìm bọn họ thì đã đánh chìm ngay từ đầu rồi.

Các nước khác nghe Diệu Hạ không thừa nhận là Mạt Nhật thì đều hướng sự chú ý về Bắc Liệt, không có bằng chứng xác thực thì chỉ có thể khiển trách mà không gây tổn hại gì thực sự.

Nhưng bọn họ làm sao mà có thể có chứng cứ rõ ràng.

Bắc Liệt là người thụ hại, bọn họ sẵn sàng xem Bắc Liệt sẽ hành động như thế nào rồi trợ giúp Bắc Liệt.

Thêm sự xâm nhập internet của Bắc Liệt, Mạt Nhật lại bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Tiền tài tiến công chiếm đóng, hơn nữa người có tâm lợi dụng, người e sợ Mạt Nhật ngày càng mạnh không sợ gì ngoài một điều, nếu Mạt Nhật mất kiểm soát thì phải làm sao?

Dựa vào bài viết này, nhiều người có tâm đã tập hợp được một lượng lớn người sợ hãi Mạt Nhật, dù trên mạng hay ngoài đời đều ngày càng bài xích và sợ hãi Mạt Nhật.

Hội nghị bàn tròn bị Thần Phạt lợi dụng đặc quyền tổ chức.

Mạt Nhật không đến, thần y cũng không đến, chỉ có tám vị còn lại.

“Tất cả chúng ta đều có weibo, tài khoản công khai... ta đề nghị tám người chúng ta hoàn toàn ủng hộ Mạt Nhật!”

Thần Phạt từ Thanh Bình Giới trở về, nghe chuyện liên quan tới Mạt Nhật cũng kinh ngạc không thôi.

Hiện tại chứng thật Mạt Nhật thực sự có lực lượng hủy diệt một quốc gia.

Hắn không có dị nghị gì đối với việc Mạt Nhật tàn sát nhiều người như vậy, đúng sai gì cũng là giả, chỉ có lập trường bất đồng.

Hắn là người của Diệu Hạ, Mạt Nhật cũng là người của Diệu Hạ, đây chính là lý do hắn ủng hộ Mạt Nhật vô điều kiện.

Phong Sứ và Tuyết Nữ không phản đối, giơ tay đồng ý trước, những người còn lại cũng không chút do dự giơ tay đồng ý.

Thần Phạt thấy mọi người ở hiện trường đều đồng tình, không khỏi gật đầu, liếc nhìn những chiếc ghế trống của Mạt Nhật và thần y, Mạt Nhật không tới là thói quen rồi.

Thần y hắn có thể hồi sinh người chết, theo một nghĩa nào đó hắn còn quan trọng hơn Mạt Nhật. Những người đặc biệt được đối xử đặc biệt. Ngoài ra, hắn cũng muốn có được tình hữu nghị của thần y nên thần y không đến cũng không sao.

Buổi họp tiếp theo chính là những người khác nghe Phong Sứ và Tuyết Nữ nói về Mạt Nhật. Phong Sứ: Đừng hỏi ta, nếu hỏi thì, Mạt Nhật đá ta một cước.

Những người có mặt vừa nghe, tầm mắt liền chuyển sang Tuyết Nữ. Tuyết Nữ: hắn là một người đàn ông hoàn hảo.

Hết chương 820.
Bình Luận (0)
Comment