"Nữ tử có thể chất đặc thù mặc dù ít, nhưng thiên hạ không phải là không có."
"Có thể đổi người khác hay không, Linh Lung từ nhỏ bị chúng ta chiều hư, tính khí đại tiểu thư rất nặng, nàng không xứng với Thần Y ngươi."
Thượng Quan Hồng Chính biết nếu như Thần Y cứng rắn hạ quyết tâm phải có được cháu gái của hắn, bọn họ muốn từ chối cũng khó khăn, nhưng vì tôn nữ, vì gia tộc Thượng Quan, hắn vẫn là kiên trì hỏi.
"Hồng Chính huynh, ngươi làm sao vậy, vô số gia tộc đều cầu mong Thần Y có thể nhìn trúng thiên kim của gia tộc bọn họ, bọn họ đều là cầu còn không được, còn ngươi lại đem chuyện tốt đẩy ra ngoài."
"Thể chất đặc thù thì thế nào, Thần Y có thể coi trọng cháu gái của ngươi, là vinh quang thế nào đối với gia tộc Thượng Quan các ngươi chứ?"
Gia Cát Tu Dương cảm thấy Thượng Quan Hồng Chính là hồ đồ mới muốn từ chối ý của Thần Y.
"Hồng Chính huynh, đây là chuyện tốt người khác cả đời cũng không thể gặp được, nếu như ngươi từ chối, chính là khiến cho Thần Y không xuống được đài."
"Cẩn thận khách quý ở đây toàn bộ đều biến thành ác lang cả đấy." Có Đại Tông Sư truyền âm nhắc nhở Thượng Quan Hồng Chính.
Vẻ mặt của Thượng Quan Hồng Chính mang một tia xoắn xuýt, muốn nói cái gì đó, kết quả hiện trường hơi náo động, là cháu gái của hắn ra ngoài rồi.
"Đẹp quá"
Thượng Quan Linh Lung vừa ra sân, liền thu hút sự chú ý của người ở hiện trường, lễ phục lụa mỏng trắng thướt tha, dung nhan như thiên thần, thân thể nóng bỏng, không có cái gì có thể thể hiện được vẻ đẹp của nàng!
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy Thượng Quan Linh Lung xuất trường, trên mặt hiện ra nụ cười, nàng đẹp hơn so với lúc trước, đây là vẻ đẹp trưởng thành.
Thượng Quan Linh Lung đương nhiên nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt được quần chúng ở hiện trường vây quanh giống như đám sao vây xung quanh mặt trăng, nàng đã sớm không còn nhớ rõ dáng vẻ của tên ăn mày trước đây.
Tên ăn mày bẩn thỉu, tóc tai bù xù.
Lúc đó nàng bị hạ thuốc, cả người đều là mơ mơ màng màng, sau đó, nàng ở trạng thái đau lòng muốn chết, làm sao có thể liếc mắt nhìn tên ăn mày thêm nữa chứ.
Hiện tại nàng không nhận ra Hoàng Đông Kiệt chính là tên ăn mày trước kia, chẳng qua là cảm thấy Thần Y có chút đẹp trai, chỉ vậy mà thôi. Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy nữ nhân vật chính lên sân khấu, đâu còn thời gian để ý tới những lão cổ hủ này, cất bước đi về phía Thượng Quan Linh Lung.
Tầm mắt của mọi người ở hiện trường di động theo bước tiến của Hoàng Đông Kiệt, Thượng Quan Linh Lung nhìn thấy Thần Y đi về phía nàng, không hiểu sao lại có chút căng thẳng.
"Ngươi có thể gả cho ta không?"
Hoàng Đông Kiệt đi tới trước mặt Thượng Quan Linh Lung, mở miệng liền trực tiếp như vậy.
Thượng Quan Linh Lung ngây ngẩn cả người, nàng đã lấy hết dũng khí chuẩn bị ứng phó với Thần Y, ai ngờ rằng Thần Y lại trực tiếp như vậy, thoáng cái liền đánh cho nàng trở tay không kịp.
Người ở trường người cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, Thần Y nôn nóng như vậy sao, hay là thể chất đặc thù của Thượng Quan Linh Lung không đơn giản như bọn họ tưởng tượng.
"Ta, ta có thể từ chối không?"
Thượng Quan Linh Lung suy nghĩ một lát, lại nhìn thấy phụ thân gia gia chau mày, nàng cắn răng hỏi thẳng.
"Không thể"
Hoàng Đông Kiệt cũng bất chấp tất cả, làm người khó tránh khỏi muốn bá đạo một chút.
Sắc mặt của đám người Thượng Quan Hồng Chính đều trở nên nặng nề, Thần Y quả thực xuất bài không theo lẽ thường, vừa bắt đầu đã chơi đập nồi dìm thuyền với bọn hắn rồi, cái này bảo bọn hắn làm sao mà tiếp chiêu được.
"Tại sao là ta?"
Thượng Quan Linh Lung biết áp lực mà Thần Y tạo cho gia tộc Thượng Quan của bọn họ lớn đến thế nào, nàng không phải muốn từ chối là có thể từ chối được. Trước tiên mặc kệ những cái khác, nàng muốn biết vì sao Thần Y cứ khăng khăng muốn cưới nàng.
"Sau này ngươi sẽ biết thôi!"
Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm nói.
"Đúng rồi, sinh nhật của ngươi, đây là quà sinh nhật ta chuẩn bị cho ngươi."
Hoàng Đông Kiệt lấy thẻ phục sinh và Cực Hoàng đan đã chuẩn bị trước đưa cho Thượng Quan Linh Lung.
"Chờ đã"
Người ở hiện trường ánh mắt nóng rực nhìn đồ trên tay Hoàng Đông Kiệt, nhưng đồ còn chưa giao vào tay của Thượng Quan Linh Lung, đã có người xông vào.
Không có gì ngạc nhiên, là người của gia tộc Tư Mã.
"Tư Mã Kế Kiếm, nơi đây không chào đón ngươi, đừng tự chuốc nhục nhã."
Thượng Quan An Hùng nhìn thấy Tư Mã Kế Kiếm dẫn người xông vào, mặt tối sầm lại, vung tay lên, nhóm lớn cường giả của gia tộc Thượng Quan xông ra, bao vây lấy người của gia tộc Tư Mã.
"Ai tự chuốc xấu hổ chứ, ta chỉ là không quen nhìn các ngươi lừa gạt Thần Y thôi."
Tư Mã Kế Kiếm biết gia tộc Thượng Quan đã sớm dự phòng bọn họ sẽ đến quấy rối, mới có thể sắp xếp nhiều cường giả như vậy ở một nơi bí mật gần đó. Nhưng hắn không thèm để ý, ngày hôm nay kẻ thực sự huỷ diệt là gia tộc Thượng Quan không phải bọn họ, là Thần Y.
"Tư Mã Kế Kiếm, ai cũng biết gia tộc Tư Mã của các ngươi và gia tộc Thượng Quan chúng ta là quan hệ như thế nào."
"Các ngươi tới quấy rối thì cứ việc nói thẳng, nói chúng ta lừa dối Thần Y, quả thực là ngậm máu phun người."
Thượng Quan An Hùng sắc mặt không dễ coi nữa, luôn cảm thấy gia tộc Tư Mã không thể nào đánh trận chiến mà không chuẩn bị, lúc này đột nhiên nhảy ra, nói không chừng gia tộc Tư Mã thật sự đã nắm giữ chứng cứ gây bất lợi cho bọn họ.
"Thần Y, chúng ta không phải có ý định tới quấy rầy nhã hứng của ngài, thật sự là người của gia tộc Thượng Quan quá nham hiểm, bọn hắn đã giấu ngài một việc."
"Việc này nếu như không phơi bày ra, gia tộc Thượng Quan bọn hắn còn không biết sẽ lợi dụng Thần Y ngài tới khi nào."
Tư Mã Kế Kiếm cười lạnh một tiếng với Thượng Quan An Hùng rồi quay đầu nói với Thần Y.