Các Đại Tông Sư nhìn thấy Tư Mã Kế Kiếm làm khó dễ gia tộc Thượng Quan, với địa vị của bọn họ, bình thường bọn họ sẽ không can dự vào việc này. Nhưng không ngại xem náo nhiệt.
Những người khác ở hiện trường cũng không dám can dự vào, dù sao chuyện liên quan đến Thần Y, đứng sai đội, đó chính là rước họa vào thân. Phụ tử Lý gia đã sớm có được tin tức do gia tộc Tư Mã cho, lúc này bọn họ đang say sưa xem vở kịch này.
Hoàng Đông Kiệt hiển nhiên cảm nhận được Thượng Quan Linh Lung bên cạnh đang căng thẳng, nhưng hắn không nói gì, lẳng lặng nhìn Tư Mã Kế Kiếm, chờ câu sau của hắn.
"Thần Y, nàng đã từng bị tên ăn mày làm nhục, nàng sớm đã không còn là một thân hoàn bích."
"Trên người nàng bây giờ chắc hẳn là có dị bảo, mới khiến cho chúng ta không nhìn ra được trạng thái thân thể của nàng."
Tư Mã Kế Kiếm nhìn thấy Thần Y nhìn về phía hắn, không có chút do dự, chỉ về phía Thượng Quan Linh Lung nói.
Người ở hội trường nhìn thấy Tư Mã Kế Kiếm đem chuyện này nói ra, nhíu mày, lời đồn đại có liên quan đến Thượng Quan Linh Lung, bọn họ đã có nghe nói. Nhưng mà khi đó lời đồn đại chung quy cũng chỉ là lời đồn đại, không có chứng cứ rõ ràng, việc này rất nhanh đã bị nhân lực của gia tộc Thượng Quan đè xuống.
Bây giờ bị Tư Mã Kế Kiếm lôi ra, hiển nhiên việc này còn có đoạn dưới, hoặc là Tư Mã Kế Kiếm nắm giữ chứng cớ gì đó.
Vừa nghĩ như thế, người ở hiện trường đều không khỏi nhìn về phía Thần Y, nếu như việc này là thật, vậy mặt mũi của Thần Y sẽ không giữ được. Lúc này hiện trường yên tĩnh lại, ai cũng không dám ló đầu ra, đều ở đây xem sự tiến triển của tình hình.
"Tư Mã Kế Kiếm, ngươi đủ rồi đấy, thân là con cái của đại gia tộc, trên người có dị bảo thì sao chứ?"
"Có dị bảo liên quan gì đến chuyện của ngươi, ta thấy lời đồn đại kia chính là gia tộc Tư Mã các ngươi ác ý làm nên, loại tâm tư xấu xa như các ngươi người nào không biết."
Thượng Quan An Hùng nổi giận đùng đùng đứng ra, trực tiếp đáp trả Tư Mã Kế Kiếm, hắn cũng không dám để cho Tư Mã Kế Kiếm tiếp tục nữa.
"Nếu như trong lòng không có quỷ, ngươi bảo nàng lấy dị bảo trên người xuống xem."
Tư Mã Kế Kiếm cười nhạt không ngớt, hắn chỉ cần nắm lấy điểm này không buông, quyền chủ động vẫn ở trên người hắn.
"Chúng ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi, ngươi nói lấy xuống thì lấy xuống, ngươi là cái thá gì chứ?"
Thượng Quan Vũ Long đối đãi với ác khách, hắn cũng không có ý định lễ phép với người ta, hơn nữa gia tộc Tư Mã còn là đại địch của gia tộc Thượng Quan bọn hắn. Nếu như không phải có rất nhiều đại nhân vật tới hiện trường, hắn sẽ không chỉ dừng lại ở lớn tiếng chửi người, còn có thể sẽ động thủ.
Tư Mã Kế Kiếm nhìn thấy tiểu bối của gia tộc Thượng Quan dám ở trước mặt nhiều người như vậy đáp trả hắn, ánh mắt của hắn nhất thời âm trầm xuống. Nhưng mà hắn không để ý đến Thượng Quan Vũ Long, mà nhìn về phía Thần Y.
"Thần Y, ngài y thuật siêu phàm, liếc mắt là có thể dễ dàng nhìn ra tình huống thân thể của người khác. Chỉ cần để nàng tháo dị bảo trên người xuống, ngài sẽ biết lời ta nói là thật hay không."
Thượng Quan Linh Lung lo lắng, nếu như Thần Y mở miệng bảo nàng tháo dị bảo trên người xuống, nếu như nàng không dám, vậy người khác sẽ nhìn ra trong lòng nàng có quỷ.
Nhưng nếu như lấy xuống, đây chẳng phải là...
"Ta là khách, đâu có vị khách nào lại cưỡng cầu chủ nhà làm cái gì chứ?"
Hoàng Đông Kiệt lắc đầu nói.
Người của gia tộc Thượng Quan vừa nghe vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi, bọn họ chỉ sợ Thần Y bảo Linh Lung tháo dị bảo trên người xuống. Tư Mã Kế Kiếm nhướng mày, hắn không ngờ rằng Thần Y sẽ nói như vậy.
Cũng may hắn đã có chuẩn bị khác, nếu như ngày hôm nay không khiến cho Thần Y thẹn quá hoá giận, lần sau sẽ không còn cơ hội này nữa. Lúc này, Nam Lão của gia tộc Thượng Quan vẻ mặt bối rối chạy đến.
"Lão gia, phía sau xuất hiện cường giả thần bí, hắn đã đánh trọng thương Hoa Bà, đoạt nữ nhi của Linh Lung tiểu thư đi rồi."
Nam Lão ở bên cạnh Thượng Quan Hồng Chính truyền âm nói.
"Cái gì?"
Thượng Quan Hồng Chính nghe vậy sắc mặt nhất thời đại biến, hắn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Tư Mã Kế Kiếm, lúc này Huyền tôn nữ đột nhiên bị đoạt, tuyệt đối không khỏi có liên quan đến gia tộc Tư Mã.
Nam Lão không dám truyền âm với Thượng Quan Linh Lung, sợ Thượng Quan Linh Lung không kiềm chế được, chỉ có thể lần lượt truyền âm nói với Thượng Quan An Hùng và Thượng Quan Vũ Long.
"Ngươi."
Phụ tử Thượng Quan An Hùng nghe được truyền âm của Nam Lão, cũng ý thức được là Tư Mã Kế Kiếm sai người làm, sắc mặt đỏ bừng lên nhìn chằm chằm vào Tư Mã Kế Kiếm, muốn nói cái gì, lại nói không nên lời.
Đám người ở hiện trường hiếu kỳ người của gia tộc Thượng Quan sao đột nhiên tâm tình lại biến hóa lớn như vậy, lúc này, Tư Mã Thanh Ca ôm một đứa trẻ tiến vào.
Thượng Quan Linh Lung nhìn thấy đứa trẻ trong ngực của Tư Mã Thanh Ca, thân thể của nàng run rẩy một cái, thân là mẫu thân làm sao có thể không nhận ra hài tử của mình, nàng ý thức được vừa rồi tại sao tâm tình của phụ thân và gia gia đột nhiên lại biến hóa lớn như vậy, thì ra là hài tử của nàng đã bị người của gia tộc Tư Mã đoạt đi rồi.
Nàng đang kiềm chế bản thân, hết sức kiềm chế bản thân.
Nàng không thể kích động, nếu như bị Thần Y nhìn ra cái gì, mưu kế của gia tộc Tư Mã sẽ thành công.
Nhưng đó là nữ nhi của nàng!
Trong lúc nhất thời, an nguy của nữ nhi, sinh tử tồn vong của gia tộc khiến cho nàng khó có thể lựa chọn.
Hoàng Đông Kiệt mặt không biến sắc nhìn tất cả mọi chuyện, hắn bất lộ thanh sắc, người khác không đoán ra được tâm trạng của hắn lúc này. Càng như vậy, không khí của hiện trường càng ngưng trọng.
Tư Mã Kế Kiếm nhìn thấy nhi tử ôm hài nhi bước vào, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.
"Thần Y, ngài có thể sẽ hiếu kỳ, đứa trẻ sơ sinh này là con của ai, ngài có thể hỏi nàng thử xem."
Tư Mã Kế Kiếm dương dương đắc ý chỉ vào Thượng Quan Linh Lung cười nói.