“Có chuyện nào về thể loại kinh dị không?”
“Loại kinh dị? Ngươi có chắc là ngươi muốn nghe cái này không?”
Hoàng Đông Kiệt nhìn Vương Quả Nhi nhiều hơn một chút, tiểu cô nương bây giờ sao vậy, chuyện trẻ em không nghe sao lại thích nghe chuyện kinh dị.
“Đương nhiên, những câu chuyện xưa mà người nhà kể quá ấu trĩ, ta cũng không nghe nổi nữa, nghe chuyện xưa dĩ nhiên phải nghe chuyện kích thích nhất.”
“Cô trượng, ngươi cứ kể đi, càng kinh dị càng tốt, ta chịu được sợ hãi.”
Vương Quả Nhi tràn đầy chờ mong nhìn Hoàng Đông Kiệt.
“Ừ, ta sẽ kể một câu chuyện kinh dị rất đặc biệt.”
“Có tin đồn rằng tận cùng thế giới có một thế giới được gọi là: Thế giới hồi sinh bí ẩn.”
“Quỷ không thể bị giết!”
“Chỉ có quỷ mới có thể đối phó với quỷ!”
Hoàng Đông Kiệt chậm rãi nói về nội dung của quyển sách hồi sinh thần bí. Tuy hắn nhớ không đầy đủ nhưng nội dung chính đại khái cộng thêm hắn tăng giảm cải biên, muốn hù dọa một tiểu cô nương vẫn không thành vấn đề.
Chẳng qua, Vương Quả Nhi vừa mới bắt đầu còn bị truyện ma dọa sợ, sau đó từ từ nàng không sợ nữa, ánh mắt lấp lánh muốn biết nội dung phía sau.
“Được rồi, trước tiên dừng ở đây. Muốn biết phần còn lại của câu chuyện thì buổi chiều lại đến. Ca ca ngươi đến đón ngươi về ăn cơm trưa.”
Hoàng Đông Kiệt đã sớm cảm giác được Vương Tử Bác ở ngoài cửa gỗ nghe lén, nhìn ánh mặt trời trưa bên ngoài cửa sổ chiếu thẳng, đoán được Vương Tử Bác tới đón muội muội hắn về ăn cơm.
“Cô trượng, ta ăn ở đây có được không, ta muốn biết chuyện xưa tiếp theo, ngươi có thể vừa ăn vừa nói hay không?”
“Ta đã kể ba tiếng rồi, dù sao ngươi cũng phải cho ta nghỉ ngơi một chút chứ.”
“Thực xin lỗi cô trượng, ta đã quên ngươi đã kể thời gian dài như vậy, bây giờ ta trở về ăn cơm, cơm nước xong ta lại đến.”
Vương Quả Nhi nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, thấy ca ca cũng không để ý tới hắn, chạy thẳng về nhà ăn cơm.
Rõ ràng sức hấp dẫn của câu chuyện quá lớn, không thể không vội vàng ăn cơm, vội vàng đến nghe kể chuyện.
“Cô trượng, đừng cho Vương Quả Nhi ăn nhiều hồ lô đường như vậy được không, ăn nhiều sẽ sâu răng.”
Vương Tử Bác đứng ở cửa phàn nàn với Hoàng Đông Kiệt.
“Ngươi không cần quá lo lắng, hồ lô đường của ta đều là do ta đặc chế, ăn bao nhiêu cũng sẽ không sâu răng. Có điều ta sẽ nghe lời ngươi, tận lực không cho nàng nhiều hồ lô đường như vậy.”
Vương Tử Bác nghe được cô trượng đồng ý giảm bớt hồ lô đường cho muội muội, hắn thở phào nhẹ nhõm, sau khi tạm biệt cô trượng hắn cũng rời đi.
Buổi chiều Vương Quả Nhi đúng hẹn mà đến, cộng thêm một Vương Tử Bác, hắn cũng muốn nghe câu chuyện này.
Hoàng Đông Kiệt không nói gì, cắt giảm nội dung câu chuyện hồi sinh thần bí, hắn chưa xem kết thúc của truyện hồi sinh thần bí, không có cách nào chỉ đành tự bịa đặt kết thúc.
“Thế là xong rồi sao?”
Hai huynh muội Vương Tử Bác lộ ra bất mãn, rõ ràng bọn họ không tiếp nhận được cái kết xấu.
“Xong rồi.”
Hoàng Đông Kiệt mặc kệ bọn họ có tiếp nhận hay không, dù sao hắn cũng đã tận lực.
Hắn cũng không phải là tác giả của quyển sách, không cần nội dung chi tiết, không cần kết thúc hoàn mỹ, có thể đại khái kể lại nội dung chính đã là không tệ rồi.
“Cô trượng, ta nói là nếu như cô trượng ngươi xuất hiện trong sách ngươi kể, lấy kinh nghiệm của cô trượng, cô trượng ngươi cho rằng ngươi có thể sống được bao lâu?”
Vương Quả Nhi tò mò hỏi.
Vừa nghe xong Hoàng Đông Kiệt lộ ra sắc mặt buồn bực.
“Aiz, một ngày cũng không sống nổi!”
Hoàng Đông Kiệt nói thật, hắn thật sự đã đi qua thế giới hồi sinh thần bí, hắn cũng thật sự chưa từng sống sót được một ngày.
Ba ngày suy nhược còn chưa trôi qua, thiên phú cũng chưa được tiếp nhận, với kinh nghiệm dày dặn của mình mà gặp phải lệ quỷ không tuân theo quy củ cũng phải chết.
Than ôi ~
Ai bảo hắn vừa ra khỏi cửa đã đụng phải BOSS!
“Sao có thể chứ, cô trượng ngươi biên soạn ra câu chuyện này, ngươi biết rõ câu chuyện này hơn ai hết, nào có người viết ra nó không thể sống được một ngày chứ?”
Vương Tử Bác không tin lắc đầu nói thẳng, buổi trưa hắn trở về lật xem tất cả truyện văn tạp ký, cũng không có chuyện xưa theo lời cô trượng, cho nên câu chuyện lệ quỷ này là do cô trượng biên soạn.
Cô trượng là tác giả và là người sáng tạo ra câu chuyện quỷ này thì làm sao có thể không sống sót được một ngày trong thế giới mà cô trượng viết?
“Cô trượng, ngươi quá khiêm tốn rồi.”
“Ngươi hiểu rõ đặc điểm tính cách của mỗi nhân vật trong sách, ngươi hiểu rõ bọn họ hơn cả bọn họ nữa, hơn nữa cô trượng hiểu rõ tất cả nội dung kịch bản, làm sao có thể sống không đến một ngày.”
Vương Quả Nhi cảm thấy cô trượng quá khiêm tốn, có thể sáng tạo ra câu chuyện đặc sắc tuyệt luân như vậy thì làm sao không sống nổi trong câu chuyện của mình.
Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng khó tin của hai huynh muội Vương Tử Bác, Hoàng Đông Kiệt không hiểu sao cảm thấy một tia oán hận.
Điều này là không hài lòng với thế giới hồi sinh bí ẩn.
“Cầu nguyện đừng để ta đến thế giới đó nữa, nếu không lệ quỷ đều sẽ bị chấm tương ăn hết.” Hoàng Đông Kiệt hạ quyết tâm, sau này nếu luân hồi trở lại thế giới đó, hắn nhất định sẽ không khách khí với lệ quỷ nữa.
“Câu chuyện ta kể chỉ là những gì đã xảy ra ở một góc nhỏ của thế giới đó, không đại diện cho toàn bộ thế giới đó.”
“Thế giới đó rất lớn, lệ quỷ kinh dị gì cũng có, lệ quỷ cấp bậc BOSS nếu không có gì bất ngờ đều có trí tuệ.”
“Lệ quỷ cấp bậc BOSS rất ít, có thể không có mấy người, nhưng mỗi người đều có lực lượng lật đổ thế giới.”
“Ví dụ như danh hiệu: quỷ thời không, quỷ luân hồi, diêm vương...”
“Lệ quỷ cấp bậc BOSS này tuy là ta nói mò, nhưng ai biết có hay không, nói không chừng thế giới ngay từ đầu là do mấy con quỷ trí tuệ này sáng tạo ra.”
“Ta sống không được một ngày là chuyện rất bình thường, tiến vào thế giới đó không cẩn thận xui xẻo đụng phải quỷ cấp BOSS, không chết cũng phải chết.”
“Ngoài ra, ta không thể tạo ra một câu chuyện tuyệt vời như vậy, người viết câu chuyện này là một người khác, ta chỉ là một người kể chuyện.”
Hoàng Đông Kiệt không nhanh không chậm nói.