Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 958 - Chương 958. Tương Ái Tương Sát!

Chương 958. Tương ái tương sát!
Chương 958. Tương ái tương sát!

Hoàng Đông Kiệt và Hắc Hoàng đang trò chuyện, bọn họ không biết Hoàng Khải đã đổ bao nhiêu nước. Hắn bị Ma Nữ ức hiếp đến mức khó có thể đánh trả.

Không để ý một chút, Hoàng Khải đã bị Ma Nữ giữ chặt trên mặt đất, viên pha lê sắc bén ngưng tụ từ sương mù màu hoa anh đào bị Ngụy Nhạc Dao cầm trong tay, ra vẻ sắp đâm vào trái tim Hoàng Khải.

Hoàng Khải bắt lấy tay Ngụy Nhạc Dao, ngăn Ngụy Nhạc Dao đâm hắn.

“Mặc dù ngươi sát khí bừng bừng, nhưng ta có thể cảm giác được, ngươi căn bản không có ý định giết ta!”

Hoàng Khải nhìn Ma Nữ đang ngồi trên người mình, mặc dù không mấy quen thuộc với tính cách Ma Nữ của Ngụy Nhạc Dao, nhưng cho đến bây giờ, làm sao hắn còn không biết Ma Nữ này thực sự không muốn giết mình.

Giống một sự trả thù hơn!

Hiển nhiên, tính cách Ma Nữ của Ngụy Nhạc Dao cũng bị tính cách của chủ nhân ảnh hưởng. “Đừng tự cho là thông minh, ngươi là kẻ xâm lược. Thế giới của ta đang bị ngươi tàn phá. Cho dù nhân cách khác của ta thích ngươi, vì thế giới của chúng ta, ngươi cũng phải chết!”

Ma Nữ dùng sức ấn xuống, như muốn đâm viên pha lê sắc bén vào trái tim Hoàng Khải. Hoàng Khải nghe vậy không nói nên lời, bệnh chung của phụ nữ là khẩu thị tâm phi.

“Nếu ngươi muốn giết ta, vừa rồi trong trận chiến ngươi có mấy cơ hội giết ta, nhưng ngươi đã không hạ tử thủ!”

“Nàng ngăn cản ngươi giết ta hay ngươi cũng bị nàng ảnh hưởng? Đối vơi ta...!”

Hoàng Khải chưa kịp nói xong, tâm trạng Ma Nữ đã bắt đầu thay đổi!

“Câm miệng, đừng mơ mộng hão huyền. Tuy rằng ta cùng nàng đồng thể, nhưng ta không phải nàng, ta sẽ không ngây ngốc bị ngươi lừa gạt như nàng!”

“Nếu không phải ngươi thực lực cường đại, nếu không phải anh trai ngươi ở bên kia nhìn chằm chằm, ta có cơ hội giết chết ngươi, ta sẽ không động thủ sao?”

Ma Nữ lạnh lùng hét lên.

“Ngươi xác định ngươi bị anh trai của ta ảnh hưởng nên không có cơ hội giết ta?”

Hoàng Khải nhìn Ma Nữ kiêu ngạo trước mặt không nói nên lời.

Ma nữ sắc mặt lạnh lùng, hiển nhiên đây chính là ý của nàng.

Hoàng Khải không khỏi cười thầm, sau đó buông ra, không khống chế bàn tay đang đâm tới của Ma Nữ nữa.

Hoàng Khải vừa buông tay, Ma Nữ bất ngờ không kịp phòng, nhưng dù sao nàng cũng là cường giả, có thể dễ dàng ngăn chặn bàn tay đang đâm tới của mình.

“Ngươi có ý gì?”

Ma Nữ bỗng nhiên cảm thấy bị khiêu khích, thật sự cảm thấy nàng không dám đâm hắn sao? “Nếu ngươi cảm thấy giết ta có thể giải quyết vấn đề vậy thì ngươi làm đi!”

Hoàng Khải hoàn toàn buông ra, không còn phản kháng, tùy ý để Ma Nữ xử lý mình.

“Hừ, ngươi vậy mà lại muốn tìm cái chết, ta đây sẽ cho ngươi toại nguyện!”

Ma Nữ cầm viên pha lê sắc nhọn trên tay giơ lên cao, trong giây lát nàng nhắm vào chỗ trái tim Hoàng Khải đâm xuống.

Mau ngăn cản ta!

Mau ngăn cản ta!

Mau...

Trong quá trình đâm xuống, trong lòng Ma Nữ luôn hy vọng ai đó có thể ngăn chặn hành vi của mình.

Hoàng Đông Kiệt xuất hiện, một tay chộp lấy viên pha lê sắc bén.

Nhìn thấy hành vi của mình đã bị ngăn chặn, Ma Nữ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

“Tuy lập trường bất đồng nhưng nếu giết hắn, người đau buồn sẽ là ngươi!”

Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nhìn Ma Nữ nói.

Dường như Ma Nữ không nghe lời Hoàng Đông Kiệt, trên tay dùng sức như muốn giết Hoàng Khải, tuy nhiên những người có mặt tại hiện trường đều là người từng trải, ai cũng biết nàng chỉ đang giả vờ thể hiện cho người khác xem.

“Anh hai, ngươi tránh ra, nàng sẽ không giết ta thật đâu!”

Hoàng Khải sợ anh trai không nặng không nhẹ làm tổn thương Ngụy Nhạc Dao bèn vội vàng kêu anh trai hắn tránh ra.

“Ồ!”

Hoàng Đông Kiệt liếc em trai một cái, hắn trực tiếp buông tay.

Bất ngờ này không kịp phòng bị buông tay, khiến cả Hoàng Khải và Ma Nữ đều không tưởng được.

Đặc biệt là Ma Nữ, nàng giả vờ rất thật, cho nên lực nàng đâm là thật, một khi Hoàng Đông Kiệt buông tay ra, nàng hoàn toàn không khống chế được.

Nàng thật sự đã đâm thẳng vào trái tim Hoàng Khải.

“Ta, ta...!”

Một trận đau đớn truyền đến, Hoàng Khải nhất thời khóc không ra nước mắt nhìn anh trai, anh trai tuyệt đối là đang cố ý!

Ma Nữ vốn có vẻ mặt lạnh lùng giờ đã bị phá vỡ, thái độ lạnh lùng không còn tồn tại nữa, giờ đây nàng trông giống như một cô gái hoảng loạn đã làm sai chuyện gì đó.

Khí chất của Ma Nữ lập tức biến thành một người khác, tính cách của chủ nhân Ngụy Nhạc Dao đi ra.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ta không cố ý. Tất cả là lỗi của ta vì đã không ngăn cản nàng.!” Ngụy Nhạc Dao nhìn viên pha lê sắc bén đã xuyên thấu trái tim Hoàng Khải, nàng bật khóc, mắt tự chảy ròng ròng không ngừng.

“Không phải là ngươi đâm ta, ngươi không cần phải tự trách mình. Về phần người phụ nữ trong cơ thể ngươi, ta không trách nàng. Mặc dù số phận ta như thế, ta cũng không trách ai cả!”

Tuy Hoàng Khải là cường giả Thiên Nhân, sinh mệnh lực tràn đầy, trong chốc lát có thể không chết nhưng tim bị đâm, máu không cầm được.

“Hoàng Khải, ta không cố ý, nàng cũng không thực sự muốn giết ngươi, nàng chỉ bất bình thay ta, muốn trả thù ngươi một chút. Ai ngờ nàng lại lỡ tay...!”

Ngụy Nhạc Dao hoang mang lo sợ nhìn Hoàng Khải không cầm máu được, lúc này nàng rất sợ hãi, nàng sợ mất đi Hoàng Khải!

“Đừng khóc nữa, ta không chết được đâu!”

Hoàng Khải đầu tiên an ủi Ngụy Nhạc Dao, sau đó dùng ánh mắt u oán nhìn anh trai.

“Anh hai, đừng giỡn nữa. Ngươi sẽ không đợi ta chết rồi mới hồi sinh ta chứ!”

Không muốn nhìn thấy Ngụy Nhạc Dao rơi nước mắt vì mình, Hoàng Khải giục anh trai hãy nhanh chóng chữa khỏi cho hắn.

“Việc này ngươi không thể trách ta được. Là ngươi bảo tránh ra nên ta mới buông tay!”

Hoàng Đông Kiệt không có lương tâm cười cười, thản nhiên rút viên pha lê trong tim em trai ra, cú rút này khiến Hoàng Khải đau đớn thiếu chút nữa quỷ kêu...

Dị năng trị liệu được kích hoạt, vết thương của Hoàng Khải được phục hồi ngay lập tức.

“Thật là một năng lực trị liệu biến thái. Dù có xem bao nhiêu lần đi chăng nữa đều làm cho người ta ngạc nhiên!”

Hắc Hoàng thấy vết thương chí mạng như vậy được chữa lành ngay lập tức, trong lòng khẽ thở dài.

Ngụy Nhạc Dao thấy vết thương chí mạng của Hoàng Khải đã khỏi hẳn, nàng hưng phấn chạy tới ôm cổ Hoàng Khải, ôm thật chặt như sợ mất Hoàng Khải.

“Tới bước này rồi, chiến tranh không còn có thể do một mình ta quyết định được nữa. Có quá nhiều lợi ích liên quan!”

“Nhưng ta có thể cam đoan với ngươi, ta sẽ không tàn sát thường dân. Chỉ cần chúng ta thắng, đại lục Thiên Nguyên cùng chúng ta tuy hai mà một!”

“Ta hy vọng ngươi có thể ủng hộ ta. Cho dù ngươi không ủng hộ ta thì cũng đừng ngăn cản ta!”

Hoàng Khải vỗ lưng Ngụy Nhạc Dao nói...

Hết chương 958.
Bình Luận (0)
Comment