“Lo lắng có tác dụng gì, vi phụ già rồi, các ngươi cũng đã thấy tình trạng của vương phủ. Nếu như các ngươi thật sự ở bên ngoài gây ra đại họa gì vi phụ cũng không giúp được các ngươi.”
“Còn không bằng để các ngươi tự do bay lượn, các ngươi đều đã trưởng thành, ngay cả phiền toái mình gây ra cũng không thể tự giải quyết được thì còn nói gì trưởng thành.”
“Bây giờ việc vi phụ có thể làm chính là ở vương phủ chuẩn bị tốt hai bộ quan tài, nếu như ngày nào đó các ngươi thật sự xảy ra chuyện, cũng vừa lúc dùng.”
Hoàng Đông Kiệt cũng tuyệt tình, ngay cả quan tài của nhi tử cũng đã chuẩn bị xong.
Hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn vừa nghe, khóe miệng hơi co giật, phụ vương miệng gươm đao tâm đậu hũ, ngay cả quan tài của bọn họ cũng chuẩn bị sẵn.
“Phụ vương, ta có thể tự xử lý người mạo danh ta, nhưng về chuyện Bá Đao hội trộm hài tử ở mấy huyện thành thì ta cũng không có năng lực xử lý.”
“Bá Đao hội làm chuyện quá tuyệt tình, không biết đã chia rẽ bao nhiêu gia đình.”
“Phụ vương, ta muốn ngăn cản Bá Đao hội tiếp tục làm ác nhưng ta không có năng lực, phụ vương ngươi có thể giúp ta không?”
Hoàng Thiên Khải chờ mong nhìn phụ vương, hy vọng phụ vương có năng lực trợ giúp hắn. “Ta cũng muốn giúp ngươi nhưng ngươi cũng biết tình trạng bây giờ của vương phủ. Binh quyền không còn, Cường giả Tông Sư cũng đi hết, còn lại đều là người già yếu bệnh tật.” “Vương phủ bây giờ cũng không có lực lượng đọ sức với Bá Đao hội, cho nên vi phụ không giúp được ngươi.”
“Có điều ngươi có thể tìm ngoại công của ngươi, Quy Vân sơn trang và Bá Đao hội vốn là thủy hỏa bất dung, ngoại công có thể giúp được ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt bày ra dáng vẻ có tâm nhưng sức không đủ, nói.
“Đã tìm ngoại công rồi, nhưng chỉ dựa vào Quy Vân sơn trang của ngoại công thì không được.”
“Muốn ngăn cản Bá Đao hội, hoặc là đánh cho tàn phế, hoặc là tiêu diệt hết Bá Đao hội.” “Thế nhưng thực lực của Quy Vân sơn trang không phân cao thấp với Bá Đao hội, bằng không Quy Vân sơn trang và Bá Đao hội cũng sẽ không dây dưa lâu như vậy không phân thắng bại.”
“Quy Vân sơn trang không có năng lực đánh Bá Đao hội thành tàn phế, nhất định phải có ngoại lực trợ giúp Quy Vân sơn trang mới được, nhưng phụ vương ngươi...”
Hoàng Thiên Khải rất mất mát, nếu như là phụ vương trước kia, binh quyền trong tay, cường giả bên cạnh như mây, liên hợp với Quy Vân sơn trang, không phải không thể đánh Bá Đao hội tàn phế.
Ai ngờ phụ vương bây giờ chỉ là người nhàn rỗi!
“Lão đệ, việc này không gấp được, nội tình của một thế lực đỉnh cấp rất đáng sợ, muốn ngăn cản Bá Đao hội làm ác, phải cần thực lực...”
Hoàng Thiên Trấn hiểu được sự đáng sợ của Bá Đao hội, sợ đệ đệ lỗ mãng làm chuyện ngu ngốc.
“Ta biết, ta sẽ không làm loạn, việc này ta sẽ thương lượng với ngoại công, xem ngoại công có biện pháp nào khác trợ giúp ta hay không.”
Hoàng Thiên Khải không phải là người tứ chi phát triển, đối với địch nhân không thể cứng rắn đối kháng, hắn cũng biết tìm kiếm sự giúp đỡ.
“Ngươi nói Dương Lộ Lộ cũng không tệ, khi nào đó dẫn về cho ta xem một chút.”
Hoàng Đông Kiệt hỏi sang đề tài khác.
“Nàng chỉ là một người bằng hữu tốt của ta, xin đừng se duyên loạn, trong lòng ta chỉ có Vân Nhi.”
“Đại ca, đến lượt ngươi nói về trải nghiệm của mình.”
Hoàng Thiên Khải sợ phụ vương se duyên loạn, chuyển đề tài đến đại ca.
Hoàng Thiên Trấn thấy thế cũng không chậm chạp, nói ra trải nghiệm của mình.
“Đại ca, sao cảm giác trải nghiệm của ngươi hơi tương tự với ta.”
Nghe xong trải nghiệm của đại ca, Hoàng Thiên Khải luôn cảm thấy trải nghiệm của bọn họ rất giống nhau, không phải bị người khác theo dõi thì là bị người khác gây phiền toái. “Giống sao? Sao ta lại thấy là hai câu chuyện khác nhau.”
Lời nói của Hoàng Đông Kiệt biểu thị rằng đây là ảo tưởng của Hoàng Thiên Khải, xin đừng nghĩ lung tung.
“Phụ vương, phụ vương có âm thầm phái người bảo vệ chúng ta hay không?
Hoàng Thiên Trấn nhìn ánh mắt phụ vương hắn, ý đồ tìm ra điều gì đó.
“Ngươi nghi ngờ người đang giở trò với ngươi là do ta phái tới à, làm ơn đi, ta từ nơi đó mời một vị cường giả Thiên Bảng cùng bốn Cường giả Tông Sư bảo hộ ngươi?”
“Lấy điều kiện bây giờ của ta, ngươi cảm thấy cường giả trên Thiên Bảng sẽ nhìn ta sao?” Hoàng đông Kiệt ta xua tay nói.
Hoàng Thiên Trấn vừa nghe, dở khóc dở cười thu hồi tầm mắt của hắn, hắn cảm thấy mình thật ngốc khi hoài nghi phụ vương.
“Bây giờ hai người các ngươi đều có bản lĩnh, đều có quan hệ gián tiếp hoặc trực tiếp với các thế lực đỉnh cấp.”
“Nhỏ thì còn tốt, lớn thì câu mất trái tim hai vị công chúa Trùng Cốc, khiến cho ta nói các ngươi tốt cái gì?”
“Với bản lĩnh gây sự của các ngươi, quả nhiên ta chuẩn bị hai bộ quan tài là đúng.”
Hoàng Đông Kiệt giả bộ buồn rầu nói.
“Phụ vương, ngươi còn thật sự chuẩn bị quan tài cho chúng ta sao?”
Hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn mở to mắt nhìn lão tử bọn họ, nghe giọng phụ vương không giống như đang nói giỡn với bọn họ, còn thật sự chuẩn bị quan tài cho bọn họ.
Tốt lắm, trên đời này lại còn có phụ thân kỳ lạ như vậy.
“Chuẩn bị xong rồi, ngay cả chôn ở đâu, cũng tìm được chỗ tốt.”
Mẹ kiếp, phụ vương!
“Ha ha, nói giỡn thôi, nào có phụ thân chuẩn bị quan tài cho con mình trước.”
“Đi theo ta ra ngoài, ta muốn xem trong khoảng thời gian này các ngươi trưởng thành bao nhiêu.”
Hoàng Đông Kiệt đứng dậy đi ra ngoài, hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn liếc nhau một cái cũng đứng dậy đi theo phụ vương ra khỏi nhà gỗ nhỏ.
“Phụ vương, ngươi nhất định phải áp chế tu vi, không được lấy lớn hiếp nhỏ.”
Hoàng Thiên Trấn nhận thức sâu sắc tính cách của lão tử nhà hắn, không nói rõ ràng với phụ vương, phụ vương tuyệt đối sẽ nhân cơ hội lấy lớn hiếp nhỏ mà đánh bọn họ.
Trước kia hắn đã trải qua một lần, vì đề phòng vạn nhất vẫn nên nói ra trước.
“Có thể, hai người các ngươi đều là Tiên Thiên trung kỳ, vậy ta áp chế đến Tiên Thiên trung kỳ cùng các ngươi chơi một chút.”
Hoàng Đông Kiệt ngoắc ngoắc ngón tay với hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn, ý bảo bọn họ đến đây.
“Phụ vương, ngươi phải cẩn thận.”
Vừa dứt lời, hai huynh đệ đều động thủ, Hoàng Thiên Trấn trước mặt bổ xuống một kiếm, trận thế này dường như là xem lão tử hắn là địch nhân, dáng vẻ cứ như là giết trước sướng sau. (*)
(*) Nguyên văn 除之而后快: nghĩa là sẽ rất hạnh phúc nếu thoát khỏi một ai/một cái gì đó hoặc hoàn thành một việc gì đó. Có nghĩa là rất ghét người này hoặc vật này và rất mong muốn hoàn thành việc này.