"Ma pháp trị liệu"
Bối Nhĩ vô cùng kinh ngạc, hắn không phải kinh ngạc lão gia tử biết ma pháp trị liệu, là lão gia tử không cần ngâm xướng đã có thể phát động ma pháp. Người không cần ngâm xướng cũng có thể phát động ma pháp không phải là không có, nhưng người như vậy rất ít và đặc thù.
Học viện Ma Vũ lớn như vậy, người phát động ma pháp mà không cần ngâm xướng, chỉ có ba người.
Một người không phải người!
Một người tới học viện Ma Vũ giả heo ăn thịt hổ Dũng Giả! Một người cuối cùng chính là viện trưởng của học viện Ma Vũ.
Hiện tại Bối Nhĩ lại nhìn thấy một người, muốn không kinh ngạc cũng không được.
Năng lượng sinh mệnh nồng đậm nhập thể, Bối Nhĩ nhất thời cảm thấy thỏa mãn, không còn muốn ho khan nữa.
Hữu hiệu!
Giờ khắc này, hắn ý thức được lời mà lão gia tử nói là sự thật, lão gia tử thật sự có năng lực trị tận gốc cho hắn.
"Đoàn trưởng, sau này ta sẽ theo ngươi lăn lộn."
Thù của gia gia là lão gia tử báo, bệnh tình của mình lão gia tử có thể trị, thêm với gia gia khi còn sống đã viết thư cho hắn, yêu cầu hắn gia nhập vào đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Dưới rất nhiều điều kiện, nếu như hắn cự tuyệt gia nhập vào, vậy hắn chính là kẻ ngốc. Thế là hắn quả quyết đồng ý.
"Đi ra ngoài làm nhiệm vụ gọi đoàn trưởng, những lúc khác, ngươi có thể gọi ta là lão gia tử."
Hoàng Đông Kiệt nói.
"Hiểu rồi, lão gia tử, khụ khụ."
Bệnh trạng của Bối Nhĩ tuy là hòa hoãn không ít, nhưng khi muốn ho khan, vẫn là nhịn không được.
Hoàng Đông Kiệt nhìn đoàn viên của mình, hắn cảm thấy có chút không đúng.
Coway là phế nhân!
Bối Nhĩ là ma ốm!
Bản thân hắn là người lớn tuổi!
Seele có thể không nói, giữ chức linh vật! « Seele: Lễ phép của ngươi đâu! »
Tổ hợp này của hắn không phải là tổ hợp già yếu bệnh tật sao?
Ở trấn Kerry còn được, ai cũng biết bọn hắn, nếu như kéo đội ngũ đi ra bên ngoài, nhất định sẽ dẫn đến một làn sóng giễu cợt.
Đoàn mạo hiểm hoàn mỹ, có đoàn trưởng túc trí đa mưu, có xe tăng, có pháp sư, có bà vú, có Thần Tiễn Thủ..., nhìn lại bọn hắn xem, già của già, bệnh của bệnh, tàn tật của tàn tật, đội ngũ này triệt để sai lệch rồi.
"Đi, dẫn ngươi đi tế bái gia gia ngươi."
Hoàng Đông Kiệt không suy nghĩ nhiều nữa, triệu hồi ra ma thảm phi hành, gọi Bối Nhĩ lên, chuẩn bị xuất phát.
Bối Nhĩ phát giác được ma thảm phi hành này không phải đạo cụ Ma Pháp chân chính, chỉ là cái mền bình thường không thể bình thường hơn, sở dĩ có thể bay, toàn bộ là nhờ vào ma lực khổng lồ của lão gia tử chống đỡ.
Ma pháp phong hệ, ma pháp huyền phù, vòng bảo hộ ma pháp, thêm với Ma Pháp Trị Liệu trước đó, khá lắm, lão gia tử này là Ma Pháp Sư đa hệ.
Bối Nhĩ không muốn nói chuyện nữa, dù sao ngày hôm nay bị kinh ngạc đủ nhiều, hắn quen rồi. Một đường bay đi, rất nhanh đoàn người Hoàng Đông Kiệt đã đến Quỷ Lâm.
Đến phần mộ trên không của Luân Nạp, ma thảm phi hành chậm rãi rớt xuống. "Khụ khụ, gia gia, ta tới rồi."
Bối Nhĩ đi tới trước mộ bia, đang muốn tế bái gia gia của hắn, bỗng nhiên Coway và Seele ánh mắt liền trở nên căng thẳng, rõ ràng đã phát giác cái gì đó.
"Không đúng, phần mộ từng bị người ta động vào, có người đã tới đây."
Năng lực quan sát của Coway vô cùng cường đại, dù cho hiện trường không có gì thay đổi so với ban đầu, nhưng sờ vào phần mộ một cái, cảm giác mang đến cho hắn đã không còn giống nữa.
"Khí tức rất nhạt, nhưng chưa hoàn toàn biến mất, khí tức này khiến người ta phản cảm, là sinh vật hắc ám, có sinh vật hắc ám đã tới nơi đây."
Seele theo sát phía sau Coway nói.
Bối Nhĩ nhớn nhác, bị Coway và Seele ngươi một lời ta một lời, sao hắn còn không biết phần mộ của gia gia hắn đã bị người ta động tới.
Là ai!
Là ai quấy rối gia gia hắn an nghỉ!
"Đào mộ "
Hoàng Đông Kiệt biểu cảm vô cùng bình tĩnh, phân phó Coway đào phần mộ lên kiểm tra.
Coway vừa muốn hành động, có người tốc độ còn nhanh hơn so với hắn, người đó chính là Bối Nhĩ.
Bản thân Bối Nhĩ chính là Ma Pháp Sư thổ hệ, dù cho hắn ho khan không ngừng, hắn cũng có phương thức ngâm xướng đặc biệt phát động ma pháp.
Có lẽ phương thức ngâm xướng đặc biệt của hắn chỉ thích hợp cho cá nhân hắn sử dụng, khiến tốc độ phát động ma pháp của hắn nhanh hơn người khác một nhịp.
Đừng xem thường nhanh hơn một nhịp, Ma Pháp Sư chênh lệch hai cấp bậc quyết đấu, tốc độ phát động ma pháp cũng đã quyết định thắng bại của nhau. Đất đai ở phần mộ cuồn cuộn về hai bên, rất nhanh một cái quan tài chậm rãi trồi lên mặt đất.
Chờ toàn bộ quan tài lộ ra, ma lực trên người Bối Nhĩ dao động không ngừng, phương trận ma pháp xuất hiện, bảy, tám cánh tay từ bùn đất tạo thành trực tiếp giữ nắp quan tài lại, cưỡng chế mở nắp quan tài ra.
"Cái này."
Nhìn thấy Tàn Thi trong quan tài, cho dù Coway đã có chuẩn bị tâm lý, sắc mặt của hắn vẫn không khỏi trầm xuống.
"Thi, Thi Vu Stoilov, khụ khụ, chẳng lẽ hắn đã thành công chiếm lấy thân thể của gia gia ta, mang gia gia của ta đi rồi sao?"
Chuyện Thi Vu Stoilov chạy trốn từ trong tay đoàn mạo hiểm của gia gia ta đã lan truyền sục sôi, Bối Nhĩ đương nhiên biết việc này.
Bởi vô số Mạo Hiểm Giả đều muốn lượm nhặt, đều muốn một đêm thành danh, chân dung truy nã của Thi Vu Stoilov đương nhiên khắp thiên hạ đều có, Bối Nhĩ cũng từng nhìn thấy bức ảnh của Thi Vu Stoilov.
Hắn sẽ không nhận nhầm, tàn thi trong quan tài chính là Thi Vu Stoilov, bởi vậy hắn không thể không hoài nghi thân thể của gia gia hắn đã bị Thi Vu Stoilov chiếm đoạt.
"Không nhất định, ta có lưu lại chiêu sau, một số tà linh, các sinh vật hắc ám không cách nào chiếm được thân thể của gia gia ngươi, nhưng gia gia ngươi lại không còn nữa, nói không chừng gia gia ngươi đã phục sinh, tự mình đi rồi."
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ một lát nói.