Tạp Đồ

Chương 351

Bộ tạp phiến chiến thuật trước kia đã không còn thích hợp cho đám tạp tu mới chiêu mộ này sử dụng, bọn họ đều có cảm giác cường độ cấp năm trở lên, so với những thủ hạ trước kia đều là tứ cấp cao hơn nhiều lắm, nếu như sử dụng tạp phiến chiến thuật. Hiện tại những tạp tu này có thể sử dụng sáo tạp cấp bậc cao và uy lực hơn.

Sở dĩ lựa chọn sáo tạp chiến thuật, chính là vì bù trừ cho cấp bậc tạp tu quá thấp khiến cho lực sát thương không đủ cao.

Trong trận chiến cùng xuyên hạ liên minh ấy. Toa tạp phát huy thật lớn lực sát thương. Bất quá tỉnh táo ngẫm lại. Chiến thuật toa tạp dù phát huy rất tốt nhưng cùng trình độ tạp tu của xuyên hạ liên minh cũng không cao hơn bao nhiêu.

Nếu là đại tập đoàn thì lực chiến đấu không thể so cùng với xuyên hạ liên minh vốn là thế lực địa phương, tỉ như tuyết hoa tạp tu đoàn với những tạp tu bên người Mạc Bố Lý, cảm giác cường độ bọn họ căn bản không dưới cấp sáu, thậm chí có mấy người ngay cả hắn đều nhìn không thấu.

Trần Mộ hoài nghi. Này mấy người vô cùng có khả năng là cao thủ cảm giác cấp bảy. Trong đó bao gồm Mạc Bố Lý.

Mà nhìn chung phía bọn họ, cảm giác cường độ cao nhất là Tiếu Ba, hắn đang rất gần cảm giác cấp sáu. Những người khác, bao gồm Trần Mộ cũng không đạt tới cảm giác cấp sáu, Trình độ như vậy dù một người đội viên bình thường của tuyết hoa tạp tu đoàn cũng không bằng.

Đương nhiên. Cường độ cảm giác chỉ là một phần của lực chiến đấu. Vô luận là Tiếu Ba hay Trần Mộ. Bọn họ sở trường cũng không phải cường độ cảm giác, Tiếu Ba am hiểu nhất là cảm giác khống chế tinh vi. Mà Trần Mộ am hiểu tương đối hỗn tạp. Cận chiến, xa chiến, vô tạp lưu pha trộn một cách hết sức hỗn tạp.

Nếu một chọi một. Thành viên bình thường của Tuyết hoa tạp tu đoàn tuyệt đối không phải đối thủ hai người, nhưng nếu hai người đối mặt cao thủ có cường độ cảm giác cấp bảy. Bọn họ sẽ rất khó có phần thắng, bên phe Trần Mộ duy nhất có thể cùng tạp tu cảm giác cấp bảy đối kháng. Chỉ có Duy A.

Sáo tạp chiến thuật tinh tuý ở chổ dựa vào một tổ hợp lực lượng cấp thấp. Dựa vào số lượng làm tăng lên lực chiến đấu. Phải biết rằng thuê một tạp tu cảm giác cấp bảy sở phí có thể đủ thuê hơn năm mươi tạp tu cảm giác cấp sáu, mà thuê một gã tạp tu cảm giác cấp sáu sở phí đủ để thuê hai mươi tạp tu cấp năm.

Tạp tu cảm giác cấp bảy trên thị trường tuyệt đối tìm không được. Tạp tu cảm giác cấp sáu số lượng rất thưa thớt. Mà tạp tu cảm giác cấp năm thì nhiều không đếm xuể.

Nguyên lý sáo tạp Trần Mộ hiểu rất rõ hơn ai hết. Nhưng là trong quá trình chế tạo, cũng không phải thuận buồm xuôi gió. Đối cới những tạp tu cảm giác cấp năm mới thuê được này thì Bốn sao tạp phiến là tương đối thích hợp. Nhưng là chế tạo bốn sao tạp phiến đối với Trần Mộ mà nói. Xác xuất thành công cũng không phải rất cao.

Đây không phải do Trần Mộ không đủ tri thức, mà là do vấn đềthuần thục.

Cho tới bây giờ, số lần hắn chế tạo bốn sao tạp phiến có thể đếm được trên đầu ngón tay, làm sao có độ thuần thục đáng nói, như ba sao tạp phiến, hắn chế tạo hằng hà sa số. Xác xuất thành công tự nhiên cao đến thái quá.

Trong quá trình chế tạo còn có một vấn đề làm hắn cảm thấy đau đầu, bốn sao tạp phiến dính dáng năng lượng đã phi thường khổng lồ, mà đối với cảm giác yêu cầu cũng càng cao. Điều này cũng không phải cần khi sử dụng. Mà ngay cả chế tạo cũng không ngoại lệ.

Trên lý luận tri thức. Trần Mộ không gặp vấn đề gì lớn, trung cấp lý luận trù tạp làm cho tầm nhìn hắn thật phát triển, những nghi hoặc trước kia tồn tại trong lòng được giải quyết dễ dàng. Hắn có thể đối với kết cấu tạp phiến tiến hành nhiều hơn nữa ưu hóa. Hắn đối với kết cấu năng lượng giải thích cũng càng thêm sâu sắc.

Hơn nữa đoạn thời gian này chiến đấu. Toa tạp ở trong chiến đấu xuất ra một loạt vấn đề. Cũng làm cho hắn tính toán lại phương án hiệu lực hơn.

Phương án đã hoàn thành. Đau đầu nhất chính là chế tạo. Hiện tại trong huấn luyện doanh tạp tu có hai ngàn hai trăm, những tạp tu này có một nửa có thể lưu lại. Vậy cũng có một ngàn người, đồng nghĩa là cần một ngàn tấm tạp phiến!

Mà hiện tại có năng lực chế tạo chỉ có một mình hắn, bởi vì lần này chế tạo là bốn sao tạp phiến, Nhữ Thu cường độ cảm giác không đủ nên không cách nào tham gia chế tạo, hơn nữa Trần Mộ lại không dám nhờ ai chế tạo, sáo tạp này là trung tâm lực chiến đấu sau này. Tuyệt không thể tiết lộ ra ngoài!

Một ngàn tấm, dù là nhất tinh năng lượng tạp, cũng là một lương công việc không nhỏ, huống chi là bốn sao tạp phiến? Nếu như là ba sao tạp phiến. Trần Mộ chế tạo sẽ nhanh chóng nhiều lắm. Nhưng ba sao tạp phiến lực chiến đấu lại không thể làm cho hắn hài lòng.

Trần Mộ nghĩ muốn nát óc cũng không ra phương pháp nào. Đành cắn răng quyết định làm. được bao nhiêu hay bấy nhiêu!

Gương mặt thanh tú của Nhữ Thu ám khói đen xì, nếu như Tiêu Tư mà gặp nàng lúc này. Chỉ sợ sẽ mắng cho Trần Mộ một trập. Nàng đi lại như thoi đưa trong phòng thí nghiệm. Một khắc cũng không dám dừng lại. Trong miệng không ngừng nói lẩm bẩm.

- Nhiều toan chỉ đun nóng đến một trăm hai mươi chín độ......

- Hắc lĩnh nham giã mịn...... Sau đó.....”

- Tử huỳnh tím để nguội nhưng lại mười giây sau cho vào......

Nàng rất mau hoàn thành tạp mặc đưa tới cho Trần Mộ.

Nhìn trước mắt đầy bàn tạp mặc dao động, Trần Mộ không khỏi cười khổ! Bất quá. Hắn rất nhanh khống chế tâm tình, bắt đầu chế tạo.

Ngày thứ nhất thành tích vô cùng thê thảm.

Bốn mươi hai bình tạp mặc. Hắn chế tạo thành công hai tấm. xác xuất thành công như vậy không đủ hai mươi phần trăm.

Cảm giác tiêu hao hầu như không còn Trần Mộ mềm như bún nằm vật trên mặt đất, vô lực nhìn trần nhà, mệt mỏi! Thật sự là quá mệt mỏi! Loại mệt mõi này khác hẳn khi cùng Duy A đối luyện. Phảng phất ở sâu trong nội tâm cảm thấy vô lực. Mà cảm giác sử dụng quá độ khiến di chứng cũng xuất hiện. Đầu đau như muốn nứt ra. Như có ai dùng dao cắt xẻo trong đầu.

Không biết qua bao lâu, Trần Mộ âm u thiếp đi. Trong cơ thể hắn cảm giác một giọt cũng không thừa lại, đã bao nhiêu lâu không gặp cảnh này?

Nhữ Thu cũng không tốt hơn, một ngày điều chế tạp mặc. Nàng cơ hồ phát điên, vì phải đảm bảo cung cấp đủ tạp mặc cho Trần Mộ, nàng không chỉ phải hoàn mỹ hoàn thành chế tạo tạp mặc. Mà còn phải chế tạo với thời gian thật nhanh.

Một ngày vượt qua công việc cường độ cao như thế. Nàng cũng quá mệt nhọc, lúc này nàng cũng bất chấp hình tượng gục đầu ngủ luôn.

Ngủ say nên nàng không thấy, thân thể Trần Mộ tản ra một cỗ ba động như có như không.Luồng ba động này hết sức nhỏ. Hơn nữa tần suất cực kì thong thả, chậm đến cơ hồ làm người khác khó có thể phát hiện.

Cực hạn pháp -- đây là phương pháo rèn luyện cảm giác mà Trần Mộ hoc được từ thần bí tạp phiến.

Lúc này trạng thái của Trần Mộ là một loại trạng thái cực hạn, trong cơ thể hắn cảm giác gần đạt cấp sáu, cường độ đã không thể khinh thường, tại trong ngày thường,rất ít khi cảm giác tiêu hao được sạch sẽ như thế.

Trường kì luyện tập, cực hạn pháp đã trở thành một loại bản năng của hắn.

trong cơ thể hắn, một tia cảm giác rất nhỏ chậm rãi bắt đầu tăng trưởng, nó tăng trưởng tốc độ cực kì chậm, tựa như một lọi côn trùng mới sinh gian nan vô cùng sinh trưởng, nhưng nếu như Trần Mộ có thể chứng kiến sẽ phát hiện. Nó tăng trưởng với tốc độ không ngừng tăng cao!

Tia cảm giác tế nhìn qua tựa như một cây đinh xoắn ốc hình rong biển, hơn nữa nó còn không ngừng phát triển về hai đầu.

Một tia rồi tiếp một tia cảm giác không ngừng mạnh mẽ xuất hiện, sinh trưởng!

Trong giấc ngủ say Trần Mộ cũng không ý thức được trong cơ thể đang ở phát sinh biến đổi lớn.

- Có thể không xuống được không?

Tiếu Ba đáng thương nhìn Duy A, đau khổ cầu khẩn.

Gương mặt Duy A cứng như đá không chút nào động dung, hắn ngay cả lời đều chẳng muốn nói. Chỉ chỉ vào hố tuyết lớn bên chân.

Một cái hố tuyết sâu mười thước. Từ trên nhìn xuống đen kịt không thấy đáy, mười thước a! Nghĩ đến cảnh mình bị chôn dười mười thước tuyết trong hố, ngẫm lại đủ để làm người khác da đầu tê dại!

Tiếu Ba gian nan nuốt nuốt nước miếng, tim đập liên hồi, hắn có đủ dũng khí khiêu chiến các loại dã thú. Nhưng hiển nhiên không bao giờ muốn đem chính mình chôn sống dưới mười thước tuyết trong hầm.

Thấy Duy A bất động, Tiếu Ba không thể làm gì khác hơn là cầu xin:

- Ba thước đi, ngươi xem, bọn họ đều là ba thước! Tại sao đến phiên ta trên đầu là mười thước a!

Tiếu Ba ánh mắt kích động. Tựu như chịu sự đãi ngộ không công bình.

Duy A không nhịn được. Trực tiếp giơ lên chân phải. Một cước đạp Tiếu Ba rơi vào torng hố tuyết.

- A!

Tiếu Ba tê tâm liệt phế kêu thảm thiết trong hầm.

Duy A mặt không chút thay đổi nhìn thoáng qua các tạp tu kế bên, mấy tạp tu này vội vàng đem đống tuyết bên cạnh đẩy mạnh xuống hố. Trong chớp mắt, Tiếu Ba không còn tung tích.

Đám tạp tu thầm kêu may mắn không thôi, hoàn hảo hoàn hảo. Khi bọn họ huấn luyện dùng hố tuyết chỉ sâu ba thước, bọn họ hiện tại đối với lão bản đã bội phục sát đất. Đuáng là cho Duy A đến giám sát tên Tiếu Ba vốn chết sống không chịu luyện tuyết hãm pháp, hiệu quả quả nhiên xuất sắc.

Duy A đứng yên một hồi, bỏ lại một câu:

- Mười phút sau kéo hắn lên.

Nói xong nghênh ngang rời đi. Lưu lại mấy vị tạp tu nhìn nhau.

Mười phút sau.

Tiếu Ba sắc mặt tái nhợt nằm trên mặt đất, cả người run lập cập. Liều mạng tham lam hít thở không khí, chung quanh mấy vị tạp tu nhất thời bội phục không thôi, quả nhiên không hổ là chỉ thấp hơn lão bản, Duy A và Tiếu Ba đại nhân a, chôn sống trong hầm tuyết mười phút, mà không mất đi ý thức.

Quá mạnh mẽ! Sinh lực tồn tại quá mạnh a! Liên tưởng đến Tiếu Ba trước kia một mình một người từng ở chỗ sâu trong sâm lâm nửa năm. Mọi người càng kính nể.

Thân thể run rẩy của Tiếu Ba rốt cuộc dần dần yên, sắc mặt hắn cũng bắt đầu khôi phục như thường!

Vẻ mặt của hắn kinh ngạc. Đột nhiên con mắt quang mang tăng vọt. Một cỗ khí thế kinh người từ trong cơ thể hắn thốt nhiên phát ra. Chung quanh tạp tu mỗi người vẻ mặt hoảng sợ.

Ai cũng không chú ý, một nét mừng như điên tại trong ánh mắt Tiếu Ba chợt lóe rồi biến mất.
Bình Luận (0)
Comment