Tạp Đồ

Chương 352

Trần Mộ mở mắt, đột nhiên tâm trạng máy động, vội vàng ngồi lên. Hắn cẩn thận kiểm tra cảm giác trong cơ thể, trong vòng một đêm, trong cơ thể hắn kết cấu cảm giác không hề báo trước xảy ra kinh người biến hóa.

Bởi dòng xoáy cảm giác trước đó biến mất không thấy, thay thế là một cái kết cấu cảm giác hình xoắn ốc song song cực kì quy tắc. Nó do hai tuyến cảm giác thô to tạo thành, chúng nó song song quấn quang hình xoắn ốc. Hai cỗ cảm giác này đại biểu cho hai loại tính chất hoàn toàn trái ngược, kì diệu nhất là, trong hai cỗ cảm giác này có lược lượng kì diệu vô cùng.

Loại lực lượng này khiến kết cấu loại này hết sức chặt chẽ, so với dòng chảy cảm giác trước kia chặt chẽ hơn rất nhiều.

Những tia cảm giác rối rắm phức tạp, nhỏ như sợi tóc tất cả đều biến mất không thấy. Kết cấu cảm giác mới nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, không có bộ phận gì dư thừa.

Hai Tuyến cảm giác tráng kiện ngoài đầu như hai con rắn thư hùng ôm lẫn nhau, chậm rãi xaoy động dọc theo đường đinh ốc.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Trần Mộ ngơ ngác nhìn kết cấu cảm giác trong cơ thể, trong khoảng thời gian ngắn, có chút mơ ngủ.

Tại sao biến hóa như vậy? Như vậy là xấu hay là tốt? Mà cảm giác kết cấu hoàn toàn mới này có cái gì tác dụng?

Trong đầu rối loạn, Trần Mộ cười khổ. Mặc dù sáng tạo ra tuyết hãm pháp, nhưng là đối với cảm giác là loại lực lượng thần bí nhất, hắn giải thích không đủ sâu.

Hôm nay không cần gì khác, mục tiêu chỉ có một, lục lọi cho ra tình chất của cảm giác mới, lực chú ý của hắn một lần nữa trở lại trên kết cấu xa lạ vô cùng đang song song nằm trên kết cấu xoắn ốc. Sở dĩ hắn suy đoán hai tuyến cảm giác tính chất ngược nhau, bởi vì bên trong chúng nó kết cấu hoàn toàn đối lập. Kết cấu quyết định tính chất, đây là định luật cơ bản nhất của cảm giác.

Theo lý thuyết, hai loại tuyến cảm giác tính chất hoàn toàn trái ngược hẳn bài xích lẫn nhau mới đúng, làm sao có thể hình thành kết cấu ổn định như thế?

Cẩn trọng dịch chuyển thử một cây sợi cảm giác, ngoài Trần Mộ dự liệu. Nó hết sức thoải mái thoát ly kết cấu đinh ốc.

Điều này khó có khả năng! trên mặt Trần Mộ kinh sắc càng thêm dày đặc.

Càng ổn định kết cấu càng khó phá hư, chính mình làm sao có thể nhẹ nhàng khống chế một cây sợi cảm giác thoát ly như vậy chứ? Chính mình trong cơ thể cảm giác tựa hồ hoàn toàn phá vỡ lý luận vốn có của Trần Mộ đối với cảm giác cùng kết cấu.

Hắn thất thần, Tuyến cảm giác vừa rời khỏi đinh ốc kết cấu như con cá, đột nhiên lùi về trong kết cấu đinh ốc, lại một lần nữa cùng tuyến cảm giác kia song song quấn quanh du động.

Trần Mộ không nhịn được lần nữa cười khổ, lần này cảm giác biến hóa, không thể nghi ngờ là một sự khiêu chiến mới.

Xa lạ thì xa lạ, Trần Mộ không thể không bắt đầu thử nghiệm. Không hiểu rõ tình hình cảm giác hiện tại mình. Vậy công việc gì hắn cũng không thể tiến hành.

Xoay tròn, chấn động, đây là hai tính chất đặc biệt của cảm giác trước kia, hắn chuẩn bị từ hai mặt này bắt tay vào, xem thử cảm giác mới kết cấu cùng trước kia có cái gì khác nhau.

Thúc giục hai tuyến đinh ốc cảm giác chuyển động, không có lực cảm như hắn tưởng tượng, cảm giác xoay tròn rất nhanh.

Kinh ngạc lại một lần nữa hiện lên trên mặt Trần Mộ. Trong cơ thể hắn cảm giác càng chuyển càng nhanh, hiện tại đã vượt xa tốc độ xoay tròn của cảm giác trước kia, nhưng hắn cũng không cảm thấy gì bất thường.

Nhưng ngoại trừ xoay tròn thì không có bất cứ tình huống gì phát sinh. Trước kia nếu như cảm giác xoay tròn đạt tới tốc độ này, như vậy trong một phạm vi chung quanh tất cả hết thảy sẽ rõ ràng chiếu vào óc Trần Mộ.

Không có bất cứ gì phản ứng!

Trần Mộ biến sắc, trong lòng không khỏi bất ổn. Đối với cảnh vật chung quanh cảm giác của hắn là một mớ “Đại hỗn tạp quái” Công kích hệ thống trụ cột. Vô tạp lưu, cảm giác cận chiến, xa chiến đều cần có chuẩn xác phán đoán hoàn cảnh. Ở điểm này, hắn không giống tạp tu truyền thống, bọn họ càng mạnh thì càng mẫn cảm với năng lượng cùng cảm giác ba động.

Nếu so với các tạp tu khác, mất đi ưu thế này Trần Mộ cũng mất đi ưu thế lớn nhất của hắn.

Điều này đối Trần Mộ mà nói, đúng là một cú sốc.

Hai tuyến cảm giác xoắn ốc còn đang gia tốc, tốc độ nó đã cao hơn gấp ba lần tốc độ cực hạn của dòng xoáy cảm giác lúc trước.

Lực chú ý hắn tập trung tại hai tuyến cảm giác xoắn ốc xoay tròn rất nhanh. Trần Mộ đột nhiên phát hiện một hiện tượng hết sức nhỏ. Theo cảm giác xoay tròn, hai đầu tuyến cảm giác trong lúc đó khoảng cách nhích lại gần hơn.

Chẳng lẽ? Trần Mộ tâm trạng máy động, tiếp tục đẩy nhanh tốc độ hơn cảm giác xoay tròn.

Tốc độ cảm giác xoay tròn đã đạt tới gấp năm lần tốc độ cực hạn trước kia, khoảng cách giữa hai đầu sợi cảm giác đã gần sát nhau. Bất quá, vẫn không có gì biến hóa đặc thù.

Trần Mộ càng thêm quyết tâm đẩy nhanh hơn tốc độ xoay tròn!

Khia tốc độ đạt tới gấp tám lần tốc độ cực hạn trước kia, biến hóa rốt cuộc sảy ra!

khoảng cách giữa hai sợi cảm giác đạt tới hạn giá trị, lực tiếp xúc rốt cuộc phát huy tác dụng. Chỉ thấy trong đó một sợi cảm giác đột nhiên hóa thành một chùm mũi nhọn cảm giác cực kì nhỏ, những mũi nhọn cảm giác tế này vây vòng quanh sợi cảm giác kia xoay tròn với tốc độ kinh người. Theo tốc độ gia tăng, những mũi nhọn cảm giác sinh ra càng lúc càng nhiều, mà thể tích càng lúc càng nhỏ.

Những mũi kim cảm giác biến thành một đám mây cảm giác, xoay tròn vây quanh trục tâm. Điên cuồng mà vận động. Mà sợi cảm giác kia xoay tròn dưới tốc độ cao cơ hồ hoàn toàn bị kéo thẳng, hình thành trục tâm của đám mây cảm giác.

Ngay tích tắc khi những kim cảm giác biến thành đám mây cảm giác, Trong óc Trần Mộ bùng nổ loé lên một mảnh ánh sáng.

Trong phiến ánh sáng này, chung quanh hết thảy đều chiếu vào trong đầu của hắn.

Bàn làm việc trong phòng thí nghiệm, so với hắn dùng mắt thấy còn rỡ hơn. Mà ngay cả những đinh ốc trong góc tối nhất. Đều hiện ra vô cùng rõ ràng.

Trời ạ! Trần Mộ cảm giác như mình bị một luồng hạnh phúc mãnh liệt vô cùng thoáng cái đánh trúng!

Toàn bộ phòng thí nghiệm diện tích gần một ngàn sáu trăm thước vuông, từng góc đều không thể chạy thoát cảm giác của hắn. So với trước kia. Vô luận là rõ ràng hay là phạm vi cảm giác, đều rõ hơn nhiều lắm.

Cố nén vui mừng như điên, Trần Mộ tiếp tục đẩy nhanh hơn tốc độ xoay tròn cảm giác.

Vách phòng thí nghiệm tựa như kéo đến trước mặt hắn, hắn rõ ràng chứng kiến trên vách tường hoa văn dù nhỏ hơn sợi tóc. Hắn lập tức hiểu được, phạm vi cảm giác của mình hẳn là còn có thể mở rộng thêm một bước. Chỉ là bị vách phòng thí nghiệm ngăn trở, mới có thể hình thành loại tình huống trước mắt này.

Tiếp tục đẩy nhanh hơn tốc độ xoay tròn, khi đạt tới gấp mười lần tốc độ cực hạn trước kia, Trần Mộ bắt đầu cảm thấy không khỏe. Vì vậy hắn quyết đoán đình chỉ cảm giác xoay tròn.

Cảnh tượng phản chiếu trong đầu giống như thủy triều rút đi. Mà đám mây cảm giác lại hội tụ thành một sợi cảm giác, một lần nữa hình thành kếu cấu xoắn ốc song song.

Trần Mộ tựa như đột nhiên có được một món đồ chơi hết sức mới lạ, nên hăng hái bừng bừng nghiên cứu.

Hai sợi cảm giác này, Trần Mộ gọi sợi có thể hóa thành mây cảm giác là “Sợi số một”, mà sợi kia, thì mệnh danh là “Sợi số hai ”.

Trừ bỏ xoay tròn ở ngoài, hắn vẫn quen thuộc một loại cảm giác vận hành khác, đó chính là chấn động.

Kết cấu xoắn ốc song song cũng có tính chấn động đặc biệt, có nghĩa là tuyệt kỹ “Ngụy liễm tức pháp” của hắn không mất đi. Thoát thai từ “Liễm tức pháp” “Ngụy liễm tức pháp” đã hoàn toàn chiếm vị trí lớn nhất trong hệ thống kỹ năng của Trần Mộ.“Liễm tức pháp” Cường đại vô cùng, nhưng tác dụng phụ mạnh cũng rất lớn.

Mà dù “Ngụy liễm tức pháp”uy lực không bằng “Liễm tức pháp” nhưng được Trần Mộ kết hợp các phước thức khác trong chiến đấu lại diệu dụng vô cùng.

Trừ điều này ra, kết cấu xoắn ốc song song vẫn sinh ra rất nhiều diệu dụng mới lạ. Mà tính chất của một sợi cảm giác Trần Mộ cũng đã hiểu. Sợi cảm giác này không cách nào như sợi cảm giác kia có thể hóa thành một chùm mũi nhọn cảm giác hoặc là đám mây cảm giác.

Nhưng nó lại có thể tùy ý biến hình, như một loại chất dẻo có thể tùy ý biến hoá thành các loại hình, nhưng lại cứng cỏi vô cùng, vô luận dùng sức như thế nào, cũng không thể bứt đứt nó được.

tính chất đặc biệt này cũng làm cho nó có được rất nhiều điểm thú vị, tỉ như nắn nó thành một sợi thật dài, nếu như lực khống chế xuất sắc một ít, thậm chí có thể dùng nó tết thành một cái nơ con bướm.

Việc thích ứng một loại cảm giác kết cấu mới không phải lá chuyện một ngày có thể hoàn thành, mà phải mất nhiều thời gian. Song, hiện tại Trần Mộ thiếu nhất lại chính là thời gian. Không có thời gian cho hắn chậm rãi cân nhắc, hắn có nhiều công việc phải gấp gáp hoàn thành.

Bốn sao sáo tạp!

Như Thu bị ảnh hưởng đến mức thoát lực! Nàng không nói gì nhìn Trần Mộ, không biết nên dùng ngôn ngữ gì để diễn ta sự khiếp sợ trong lòng, nguyên do cũng có thể là nàng hiện tại không còn sức để mở miệng.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, nàng cảm thấy hôm nay tinh thần không tệ. Nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới, hôm nay lại chật vật hơn ngày hôm qua!

Điều chế tạp mặc là một công việc đòi hỏi phải hết sức chú ý, trải qua ngày hôm qua đối với Như Thu là loại người trí tuệ tuyệt luân nên tất cả quá trình nàng thuộc lòng trôi chảy.

Hôm nay công việc của nàng hiệu suất tăng cao năm mươi phần trăm, nàng phối chế sáu mươi ba bình tạp mặc. Nhưng nàng bất ngờ phát hiện, tốc độ chế biến tạp mặc của nàng không bằng tốc độ ông chủ chế tạo tạp phiến!

Trời ạ, đây chính là bốn sao tạp phiến, không phải ba sao tạp phiến, lại càng không phải là nhất tinh năng lượng tạp tiện tay là chế tạo. Nó có nhu cầu cực cao đối với cảm giác, cấu vân nó phức tạp vô cùng, nó đối với lực lượng của đầu ngọn bút mẫn cảm dị thường, vô số khó khăn đủ để nói nó chế tạo khó khăn cỡ nào.

Nàng thấy tận mắt ngày hôm qua ông chủ sau khi tiêu hao bốn mươi hai bình tạp mặc cơ thể đã mềm như bún.

Nhưng hôm nay thì sao?

Người tuyên cáo đầu hàng chính là nàng. Ông chủ hôm nay điên rồi, tốc độ chế tạo quá sức kinh khủng, phảng phất như hắn chế tạo nhất tinh năng lượng tạp. Có nhiều lúc, Ông chủ không thể chờ nàng chế tạo xong, mỗi một bình tạp mặc vừa chế tạo hoàn thành vừa đưa đến tay hắn thì ngay sau đó, Trần Mộ sẽ hoàn thành tạp phiến như cùng lúc.

Mà bình tạp mặc tiếp theo còn chưa hoàn thành. Suốt trong một ngày, Như Thu lúc nào cũng cảm giác có một đôi chân yên lặng bước dồn dập đuổi theo sau lưng nàng, thúc giục nàng liều mạng đẩy nhanh hơn tốc độ phối chế.

Gia tốc, gia tốc, lại gia tốc, mãi cho đến khi một tia khí lực cuối cùng của nàng cạn kiệt.

Nàng không rõ. Sao chỉ trong một đêm, ông chủ lại trở nên lợi hại như vậy?

Bất quá, nàng thật sự quá mệt mỏi, nên vấn đề này rất nhanh bị nàng vứt sang một bên, ngã đầu liền ngủ.
Bình Luận (0)
Comment