Chương 1134: Thay đổi quan niệm
Chương 1134: Thay đổi quan niệmChương 1134: Thay đổi quan niệm
Chương 1134: Thay đổi quan niệm
Bọn họ đánh đại một trận chiến giá cả, các xe điện không chính hãng còn lại lập tức toang, chỉ có thể lùi về góc, lung lay sắp đổ.
Trong sáu tháng qua, anh đã nhận ra sự khủng khiếp của tư bản!
Anh cầm cự được nửa năm, khi chính thức được cấp các giấy phép 'Xe điện bốn bánh, anh cảm nhận được một hi vọng hoàn toàn mới!
Đó là một đường đua hoàn toàn mới!
Đường đua đó không có sự chen lấn!
Đồng thời lợi nhuận tương ứng cũng rất đáng kể, thậm chí anh còn có thể trực tiếp nhảy từ lĩnh vực xe điện sang lĩnh vực công ty ô tô.
"Giám đốc Nhiếp, trước tiên chúng ta phải thay đổi quan niệm của mình!"
“Quan niệm gì?”
"Hãy nhớ rằng, nó không gọi là 'xe điện bốn bánh' mà được gọi là 'xe điện năng lượng mới!"
"Xe điện năng lượng mới?" - Nhiếp Tiểu Bình sửng sốt một chút, sau đó lặp lại câu này, ánh mắt càng ngày càng sáng.
Nửa năm qua, có lẽ nhờ ảnh hưởng của Trương Thắng, Nhiếp Tiểu Bình luôn học hỏi nhiều tư liệu khác nhau.
Trong lúc học hỏi học bù, anh dần hiểu được rất nhiều thứ.
Các dự án thực sự có thể kiểm soát xu hướng kinh doanh trong tương lai thường gắn liền với xu hướng thế giới.
Ví dụ...
Toàn cầu đang chú ý đến việc bảo vệ môi trường và lượng khí thải carbon.
Người bình thường cho rằng đây là chuyện mà các ông lớn đang nói đến, không liên quan gì đến họ.
Nhưng có vài người lại có thể tưởng tượng đến một con đường sản nghiệp mới đang phát triển mạnh mẽ từ những phương diện vĩ mô phức tạp kia, vả lại trước mắt con đường ấy còn chưa đông người.
Ví dụ: Năng lượng mới!
Đây là xu hướng thế giới!
"Đúng thế! Thứ chúng ta bán không phải là ô tô điện theo nghĩa truyên thống mà là ô tô điện năng lượng mới thân thiện với môi trường, thời trang' và tiên tiến!"
Trương Thắng đẩy kính, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
"Vâng vâng vâng! Giám đốc Trương, tôi sẽ dùng chủ đề 'Năng lượng mới' cho buổi họp báo!"
"À, đồng thời, tôi còn có một bất ngờ khác dành cho anh!"
"Bất ngờ gì?"
"Tôi mua lại Bản đồ Chúng DUc
"Nên..." "Mỗi chiếc xe điện của 'Nang lượng mới Hồng Uy đều được trang bị một phần mềm chỉ đường 'Bản đồ Chúng Duc hoàn toàn mới!"
Trương Thắng cưới tủm tỉm nhìn Nhiếp Tiểu Bình.
Nhiếp Tiểu Bình nghe thế lập tức sửng sốt, sau đó vội gật đầu, rồi lại nghĩ tới một chuyện khác.
"Giám đốc Trương, giá của một chiếc 'xe điện năng lượng mới' Hồng Uy là khoảng 17. 000 NDT, giá xuất xưởng có thể lên tới hơn 30. 000 NDT, dù sao chúng ta chỉ là một hãng xe điện nhỏ... hơn nữa nhiều thương hiệu xe hơi, ví dụ như Trường An, Thụy Hổ đều có ô tô nhỏ của riêng họ, giá khoảng 30. 000, giá của chúng ta sẽ có lợi thế gì chứ? Giám đốc Trương, nếu chúng ta sử dụng loại vỏ và giá thành rẻ hơn một chút thì giá về mọi mặt đã thấp hơn, nhưng sau khi sử dụng chất liệu mà cậu chỉ định, chúng ta không có lợi thế về giá cả..." - Nhiếp Tiểu Bình im lặng một lúc, cuối cùng hỏi ra vấn đề mà anh lo lắng nhất.
Trương Thắng nghe xong liên lấy bảng tính giá ra đọc kỹ.
Văn phòng im lặng trong chốc lát.
"Hơn nữa, giám đốc Trương, chuyện 'Hồng Uy' bắt đầu làm xe bốn bánh không phải bí mật gì, rất nhiều nhà sản xuất xe điện lớn đang nhìn chúng ta, nếu họ dùng tư bản để đổi một số linh kiện và giảm chỉ phí, vậy thì... chúng ta vẫn không thể thắng được, dù sao nhiều hãng ô tô đều không biết lấy nửa năm để thương lượng các giấy tờ cấp phép từ bộ ngành liên quan như chúng ta.… - sau khi Nhiếp Tiểu Bình thấy Trương Thắng im lặng thì bổ sung thêm.
Hiện tại...
Nhiều thương hiệu xe điện Hoa Hạ đang chìm trong vùng xám.
Thực tế thì, nếu không xét đến trình độ và chất liệu khác nhau, 'Xe điện Hồng Uy' đã sớm được bán công khai trong hội nghị thường niên của Trương Thắng.
Dù sao các bộ ngành liên quan cũng đang trong tình trạng mơ hồ với thứ này, mặc dù là trái pháp luật, nhưng trừ khi có văn bản phê duyệt từ cấp trên, nếu không thực sự sẽ không ngăn cản bán hàng.
Nhưng Trương Thắng vẫn mãi đè xuống, yêu cầu Nhiếp Tiểu Bình lấy hết giấy phép và ủy quyền...
Thực ra trên thị trường đã có một số xe điện bốn bánh được bán khắp nơi, hơn nữa lượng tiêu thụ cũng tương đối tốt!
Trong gian nửa năm đó phải kiếm được mấy trăm triệu chứ?
"Giám đốc Nhiếp, chúng ta hiện đang xây dựng thương hiệu và danh tiếng, chúng ta không còn là xe điện vô danh như trước nữa..." - Trương Thắng nhìn Nhiếp Tiểu Bình và nói nhỏ.
"Việc gì chúng ta làm trước hết phải hợp pháp, tuân thủ, làm gì cũng phải cẩn thận, nếu không có sự hỗ trợ của nhà nước thì thương hiệu ven đường mãi mãi không chính thống được, cho dù huy hoàng cỡ nào cũng sớm sẽ có ngày tiêu vong..." - Khi Trương Thắng nói đến đây thì đứng lên, vỗ vai Nhiếp Tiểu Bình một cách thấm thía.
"Giám đốc Trương, cậu quá cẩn thận... 2 năm qua, tôi cảm thấy cậu đã thay đổi rất nhiều..." - Nhiếp Tiểu Bình gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn Trương Thắng vẫn có hơi phức tạp.
"Khi chúng ta ở dưới thấp thì làm gì cũng không thành vấn đề, dù có ngã cũng không đau, nhưng khi chúng ta càng lên cao thì càng có nhiều người để ý đến ta, chúng ta phải chú ý từng bước đi, để bước đi vững vàng, mỗi bước đi đều phải cẩn thận, dù sao, rơi từ trên cao xuống cũng không đau như bình thường... lúc cần thiết thì nhất định phải từ bỏ chút lợi ích..." - Trương Thắng nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt càng sâu lắng hơn, như là nhớ tới chuyện cũ.
Nhiếp Tiểu Bình im lặng.
Anh luôn cảm thấy trong cơ thể trẻ trung của Trương Thắng chứa đựng một tâm hồn trưởng giả.
Anh bỗng lắc đầu:
"Giám đốc Trương, vậy định nghĩa của chúng ta là?"
"Người đặt ra quy tắc của ngành!"
"Hả?"
"Anh đi chuẩn bị sân khấu cho buổi họp báo trước, không cần lo lắng về giá cả, chỉ cân tập trung vào chất lượng và đảm bảo phía sau, tôi sẽ giúp anh trải đoạn đường còn lại..."
"Vậy thời gian mở họp báo..."
"Đặt ngày 18/61"
"A2"