Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 304 - Chương 304. Đánh Nhau

Chương 304. Đánh nhau Chương 304. Đánh nhau

“Thật ra, mọi người không cần xem ở đây đâu, trang web đăng video còn chưa khởi động, không có ai xem cả…sau ngày mai đăng video lên rồi thì sẽ khá hơn chút…”

Sau khi đăng tải lên trang web video, Trần Mộng Đình nhìn dáng vẻ nghiêm túc của mọi người và thở dài.

Cô từng nói chuyện với Tinh Quang Vị Lai về dự án ‘Năm Tháng Tốt Nghiệp’.

Mặc dù bên kia không quan tâm đến dự án này, nhưng vẫn đề cử cho cô một trang web video có tên là Sodu, cũng liên hệ với bộ phận vận hành của trang web video để nói về dự án.

Còn về kênh phim tài liệu của Yến Kinh...

Thể lượng của bộ phim tài liệu ‘Năm Tháng Tốt Nghiệp’ này quá nhỏ, nhà chế tác và đạo diễn đều không phải là nổi tiếng gì, tuy không cự tuyệt rõ ràng nhưng vẫn phải xếp hàng.

Phim tài liệu không phải là phim điện ảnh, không được chiếu ở trong rạp, ngoài việc cầm đi tham gia vài giải thưởng phim phóng sự thì không có giá trị thương mại nào.

Thực tế...

Trong lòng Trần Mộng Đình, dự án ‘Năm Tháng Tốt Nghiệp’ này cũng chỉ là công cụ kiếm tiền một đợt cho các doanh nghiệp kia, giúp quảng cáo miễn phí mà thôi.

Cho dù sau này thật sự có trang web đề cử thì cũng không dấy lên sóng gió gì.

Lời của Trần Mộng Đình cũng không giải tán được mọi người có mặt ở đây...

Bọn họ vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm số liệu của website, thi thoảng kêu Lý Trung Hà reset trang.

Cách đó không xa, bên cạnh hai chiếc máy tính, tiếng bàn phím liên tục vang lên.

Tào Lỵ ‘Trùng đế giày’ và Chu Văn Cường ‘Nam Cung Nam’ đang biên soạn các loại bình luận, thổi phồng ‘Năm Tháng Tốt Nghiệp’ trên các bài đăng.

Không nghĩ tới…

Quả thật là kéo cho bọn họ mấy trăm fans.

Khi thấy các fans khen ngợi bộ phim tài liệu, văn phòng lập tức vang lên từng đợt âm thanh kích động.

Nhìn từng dòng khen ngợi...

Bàn tay cầm chuột của đạo diễn phim tài liệu Lý Trung Hà đều đang run rẩy.

Trong đầu lại ảo tưởng tương lai sau này sẽ ra sao các thứ…

Trương Thắng nhìn quanh văn phòng một lúc thì nghe thấy tiếng ồn phát ra từ phòng bên cạnh.

Sau đó...

Tiếng ồn ào biến thành cãi vã, còn ngày càng to hơn.

Trương Thắng cau mày!

Sau đó, hắn đi về phía phòng tập huấn.

...

Khi Trương Thắng đến phòng tập huấn, hắn thấy phòng tập huấn chật kín người.

Công nhân, các học sinh thực tập…

Tất cả đều nhìn vào hai người ở cạnh máy móc.

Nhiếp Tiểu Bình và Thang Vũ xô xát với nhau.

Họ lăn lộn trên mặt đất.

Người này đạp chân người kia, người kia nắm lấy chỏm tóc không còn được bao nhiêu của người này.

Vài công nhân đi lên khuyên nhưng dường như không khuyên được.

Trương Thắng ngẩn cả người, hỏi học sinh bên cạnh:

“Sao thế?”

“Không biết nữa, hai người nói chuyện một lát trong văn phòng, đột nhiên cái đánh nhau…” – Học sinh bên cạnh lắc đầu, có chút mờ mịt.

“Hả?”

Trương Thắng cau mày, đi đến giữa hai người kéo họ ra.

“Thôi đủ rồi!”

“Mẹ nhà mày!” – Nhiếp Tiểu Bình chửi bậy, nắm tay đấm thẳng lên mặt Trương Thắng, Trương Thắng chặn lại theo bản năng, cơn đau nhức khiến hắn cảm thấy chắc gãy xương mất rồi.

Lực của Nhiếp Tiểu Bình này thật sự rất mạnh.

Trương Thắng vẫy vẫy bàn tay đau nhức, nhìn xung quanh, liền thấy hộp pin bên cạnh.

Hắn nhặt cái hộp lên, đập mạnh vào tấm thép bên cạnh.

“Keng!”

Âm thanh lớn khiến hai người đang xô xát với nhau dừng lại trong tích tắc.

Một tay Nhiếp Tiểu Bình nắm lấy mái tóc còn sót lại của Thang Vũ, vô thức nhìn Trương Thắng.

Sau đó...

Trên mặt hiện vẻ xấu hổ.

“Xảy ra chuyện gì?”

Trương Thắng bình tĩnh nhìn Nhiếp Tiểu Bình.

Mặt Nhiếp Tiểu Bình đốm xanh đốm đỏ.

Thang Vũ đứng dậy, mặt mũi sưng vù, phun một ngụm nước bọt dính máu ra, trông không giống giáo viên chút nào.

Giáo viên của bộ phận An Ninh đi chậm đến, sau khi thấy cảnh này lập tức nhức nhức cái đầu.

Hai người này...

Đoạn thời gian này gần như ngày nào cũng cãi nhau!

Họ can ngăn nhiều lần nhưng không được, lần này hai người đánh cả vào nhau.

Trương Thắng bất đắc dĩ giải thích với Bộ phận An ninh...

Bộ phận An ninh gật đầu, sơ tán các học sinh và công nhân làm bọn họ tiếp tục công việc.

Sau khi mọi người hoàn toàn tản đi, toàn bộ hiện trường hơi yên tĩnh một chút, lúc này Trương Thắng mới đưa hai người vào phòng.

......

Tháng 11.

Dự án ‘đồ điện gia dụng xuống nông thôn’ đã thành công rực rỡ tại nơi thí điểm Lạc Thành.

GDP của toàn bộ Lạc Thành còn tăng gấp đôi so với tháng 10!

Vào thời đại hoảng loạn trong cuộc khủng hoảng tài chính này, ngành sản xuất xuất khẩu khó khăn, GDP của Lạc Thành tăng ngược xu hướng, không thể nghi ngờ là giữ vững lòng tin của quốc gia đối với ‘phát triển nhu cầu thị trường trong nước’, cũng khiến chính quyền cấp trên quyết tâm thực hiện kế hoạch dự án tổng thể ‘đồ điện gia dụng xuống nông thôn’.

Sau đó...

Thương hiệu xe điện Hồng Uy ăn một đợt tiền lãi chính sách, lượng tiêu thụ tăng mạnh, dọn tồn kho hơn nửa…

Ban đầu là chuyện tốt.

Nhưng!

Sản lượng pin không theo kịp.

Nhiếp Tiểu Bình đến thương lượng nhiều lần, hy vọng Thang Vũ sẽ mở rộng sản lượng, không cần phải kiểm tra này kia cho mỗi một hộp pin.

Lấy mẫu kiểm tra thì tốt!

Nhưng Thang Vũ bướng bỉnh muốn phải kiểm tra hộp pin…

Sau đó...

Kết quả là, nhà máy Hồng Uy của Nhiếp Tiểu Bình trái điều ước với đơn đặt hàng của bên bán ra.

Bên bán ra phát điên ngày nào cũng gọi cho anh ta…

Thế là…

Nhiếp Tiểu Bình đến bàn bạc kế hoạch với Thang Vũ.

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0