Chương 551: Có thể mơ mộng bất kỳ thứ gì
Xe lửa chạy về Dương Thành.
Lý Cường ngồi trên ghế mở mắt.
Anh mơ một giấc mơ.
Trong mơ, anh trở thành chủ của một ngành công nghiệp, sau đó ngồi bắt chéo chân nói chuyện vui vẻ với Mã Vân Hoa và Lâm Quốc Đống cùng những người khác trên chương trình.
Tỉnh mộng, hiện thực lại khiến anh thất vọng.
Anh chỉ là một ông chủ của tiệm cho thuê băng đĩa sắp chuyển ngành.
Nhưng…
Thất vọng này không kéo dài lâu.
Anh nhìn thấy Trương Thắng bên cạnh.
Trương Thắng đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Giấc mơ không thực tế vừa rồi có lẽ đến từ những câu nói của Trương Thắng vào rạng sáng hôm qua.
Dường như mỗi một câu đều đang phác ra tương lai…
Phác họa phác họa, khiến cho dã tâm ở sâu trong tim Lý Cường không ngừng sinh sôi…
Từ việc mở chuỗi cửa hàng điện thoại di động dần trở thành CEO của chuỗi cửa hàng điện thoại di động trực tuyến, sau đó trở thành đại nhân vật như Mã Vân Hoa tiến quân vào ngành thương mại điện tử.
Lý Cường chưa bao giờ nghĩ tới đời này anh lại có tham vọng đáng sợ như vậy.
“Trên thế giới này có rất nhiều người thông minh, rất nhiều người thông minh có tham vọng, nhưng lại không có nhiều người thông minh có tham vọng, có tầm mắt và biết tìm đúng người…”
“Giám đốc Lý, anh chính là người đó, anh có thể thành công, bây giờ anh có thể mơ mộng bất cứ thứ gì!”
Sau khi nghe đánh giá của Trương Thắng, lòng phù phiếm của anh cũng không trỗi dậy để quên đi hết thảy!
Có lúc anh khó tin, thậm chí nghi ngờ Trương Thắng đang nói giỡn…
Nhưng…
Vẻ mặt nghiêm túc của Trương Thắng lại nói cho anh rằng hắn không đùa.
Có lẽ…
Đó là lý do tại sao anh có giấc mơ như vậy!
“Giám đốc Trương, cậu ngủ chưa?”
“Chưa ngủ, anh nói đi…”
“Tôi nên nói gì khi nhìn thấy chủ tịch Lâm?”
“Anh không cần phải nói gì cả…”
“Hả? Vậy tôi có cần thay quần áo không? Bộ quần áo này có phải hơi không trang trọng lắm để gặp đại nhân vật như chủ tịch Lâm không…”
“Không cần thay quần áo gì cả!”
“Ồ.”
Trong xe.
Lý Cường rất lo lắng không thôi.
Họ đã rời khỏi Yến Kinh, chuẩn bị đến Dương Thành, đến cổng công ty Diệu Hoa để tìm chủ tịch Lâm – Lâm Quốc Đống hợp tác.
Chủ tịch Lâm là một doanh nhân đứng ở đỉnh cao của khoa học kỹ thuật Hoa Hạ, trước đây anh ta chỉ có thể nhìn thấy ông ấy trên TV hoặc báo đài.
Nhưng…
Bây giờ anh ta phải đối mặt với chủ tịch Lâm.
Cảm giác bồn chồn khó tả.
Sau khi Trương Thắng nói xong, hắn tiếp tục tựa ghế nghỉ ngơi, hai mắt nhắm nghiền.
Lý Cường cũng không thả lỏng vì lời của Trương Thắng mà ngược lại càng thêm thấp thỏm.
Hai tiếng sau…
Khi xe lửa đến ga, Lý Cường cuối cùng cũng nhìn Trương Thắng:
“Giám đốc Trương…”
“Anh nói đi…”
“Tôi muốn gặp chủ tịch Lâm nhưng tôi không nghĩ mình có thể ăn mặc như thế này, cách ăn mặc, nói chuyện, đây đều là thái độ…tôi phải có thái độ đúng đắn của mình…”
“Nên là?”
“Tôi muốn mua một bộ vest, ít nhất trang trọng hơn một chút.”
“Ừm, vậy đi đi, tôi chờ anh.”
“Được rồi, giám đốc Trương, cậu cần một bộ không?”
“Tôi không cần, tôi và chủ tịch Lâm không cần những thứ vô ích này…”
“Hả?”
......
Gần đây Lâm Quốc Đống rất bận.
Bay qua bay lại giữa Yến Kinh và Dương Thành.
Nhưng ông không thấy mệt, chẳng những thế mà còn rất có tinh thần, thậm chí rất sục sôi ý chí chiến đấu.
Trạng thái của vợ Cố Giang Yến đã tốt hơn.
Ông đã nghe bác sĩ hội báo tình hình, được biết rằng vợ ông có “khả năng” đứng lên.
Tâm trạng bị kìm nén một thời gian dài cuối cùng cũng được thư giãn.
Tựa như giông tố trên trời rút mây đen đi, lóe lên ánh rạng đông!
Trong văn phòng.
Lô đơn hàng đầu tiên cho Hoa Hưng được đặt trên bàn của Lâm Quốc Đống.
Một số là công ty là thân thiết với Diệu Hoa, còn khác là những đại lý chịu ảnh hưởng của Trương Thắng sau đó nhìn thấy sức nóng và đến hợp tác.
Diệu Hoa của bọn họ cuối cùng đã thực hiện được bước đầu tiên, hơn nữa còn rất ổn định!
“Ba bước của Điện thoại di động Hoa Hưng…Bước đầu tiên là thiết lập hình ảnh thương hiệu bằng cách tận dụng sức nóng, và cách trực quan nhất chính là mời đại sứ…”
“Gần đây có rất nhiều công ty giải trí đang tìm tôi với hy vọng được hợp tác với chúng ta, tôi đã sàng lọc một nhóm nghệ sĩ ở Hoa Hạ từ mức độ nổi tiếng, độ hot, scandal các thứ…”
“Chiều nay chúng ta có nên đi gặp Mạt Tử của Tinh Quang Vị Lai không, người đại diện Từ Thắng Nam sẽ dẫn Mạt Tử đến…”
“…”
Vũ Đông nghiêm túc nói với Lâm Quốc Đống về kế hoạch hoạt động của điện thoại di động Hoa Hưng.
Lâm Quốc Đống nhìn đống thông tin nghệ sĩ cũng như bản thảo tuyên truyền dày đặc trước mặt…
Ông cười nói:
“Kế hoạch rất chi tiết, nhưng…”
“Nhưng sao?”
“Thiếu một chút linh tính, không đủ bùng nổ!”
“Chủ tịch Lâm, độ nổi tiếng của Mạt Tử trên mạng rất đáng sợ, con gái tôi rất thích bài hát của anh ấy, hơn nữa sắp phát hành ca khúc mới, tôi đã tìm hiểu qua nhiều con đường rồi, nó chắc chắn sẽ là một bản hit khác, chuyên gia phân tích dưới tay tôi đã nói rằng Mạt Tử rất có thể là Tiểu Thiên Vương của thời đại mới, và cuộc sống riêng tư của anh ấy rất sạch sẽ, tính cách cũng rất tốt, điểm này không thể nghi ngờ là nâng cao giá trị của Mạt Tử, mấu chốt là Mạt Tử rất đẹp trai, có nhiều người hâm mộ, vé bán buổi concert tháng ba 700 đồng một tờ, còn phải tranh mua cơ…” – Vũ Đông nhìn Lâm Quốc Đống.