Chương 552: Là người chấp hành tốt, nhưng…
Ông ấy tiếp tục đưa ra các chồng dữ liệu.
Ông ấy muốn sử dụng dữ liệu để chứng minh sự bùng nổ của Mạt Tử.
Nhưng sau khi đọc xong số liệu, Lâm Quốc Đống vẫn lắc đầu, nghiêm túc nhìn Vũ Đông:
“Đông Tử, anh là một người chấp hành tốt, cũng rất chăm chỉ, nhưng có đôi khi anh lại hơi thiếu chút linh tính…”
“Chủ tịch Lâm, tôi không biết “linh tính” của anh là ý gì, là số liệu của tôi có gì sai hay là kế hoạch quảng bá sai?”
“Dữ liệu và kế hoạch đều ổn, nói thật thì tôi rất hài lòng.”
“Vậy…”
“Nhưng, anh không nên chỉ lấy tầm mắt ở cương vị người chấp hành, người lập kế hoạch để nhìn toàn cục mà còn cần đứng ở góc nhìn của một người lãnh đạo…”
“Chủ tịch Lâm, mong anh nói cho tôi biết như thế nào mới là người lãnh đạo?”
“…” – Lâm Quốc Đống vừa định nói gì đó thì nghe thấy điện thoại đổ chuông.
Một lúc sau, ông mỉm cười nhìn Vũ Đông:
“Trương Thắng đến rồi, gặp Trương Thắng trước, kế hoạch của chúng ta nói sau.”
“Được!”
...
“Tôi muốn đưa anh ấy đi gặp chủ tịch Lâm!”
“Xin lỗi giám đốc Trương, anh ấy không có thẻ thông hành, không thể vào…”
“Tôi dắt vào cũng không được ư?”
“Không được, giám đốc Trương xin ngài đừng làm khó tôi, nếu không ngài đích thân gọi cho chủ tịch Lâm đi ạ? Ngài cũng biết gần đây công ty của chúng tôi đã bị rò rỉ chút cơ mật thương nghiệp…”
“Được rồi, vậy tôi sẽ gọi điện thoại cho chủ tịch Lâm…”
“Cảm ơn giám đốc Trương thông cảm, giám đốc Trương mời ngồi đây ạ.”
“Ừm!”
Lý Cường nhìn Trương Thắng.
Anh cảm thấy thế giới quan của mình đã bị đảo lộn.
Trong phim tài liệu , Trương Thắng nói hắn “may mắn” có được quyền test beta Hoa X1!
Nhưng…
Khi đi theo Trương Thắng đến cửa Diệu Hoa, anh lại sốc vì phát hiện dường như Trương Thắng rất quen thuộc nhân viên Diệu Hoa, thậm chí là cả bảo vệ.
Chủ động đến giúp Trương Thắng mở cửa, nhân viên bên cạnh nhìn thấy Trương Thắng thì lập tức đi lên bưng trà đổ nước cho hắn.
Sau đó, anh tận mắt thấy Trương Thắng cầm điện thoại lên gọi cho Lâm Quốc Đống:
“Chủ tịch Lâm, cháu dẫn người đến tìm chú hợp tác…”
Không có ân cần hỏi thăm.
Cũng không có lời khách sáo nào.
Chỉ là đơn giản cầm điện thoại lên rồi nói một câu.
Sau đó thì thấy Trương Thắng đưa điện thoại cho bảo vệ, bảo vệ kích động gật đầu!
Rồi kế tiếp…
Anh theo Trương Thắng vào trong.
Trên đường đi.
Trương Thắng chào hỏi một số nhân viên của Diệu Hoa.
Có vẻ hắn biết rất chuẩn tên bọn họ và cương vị làm việc…
Bọn họ vào thang máy, dần dần đi lên.
Tâm trạng Lý Cường càng lúc càng thấp thỏm.
“Giám đốc Lý đừng lo lắng, sau này anh sẽ là một ông lớn giống như Mã Vân Hoa vậy, phải ưỡn ngực lên…”
“Giám đốc Trương, cậu, cậu cứ giỡn tôi đi…”
“…”
Tuy lúc nghe Trương Thắng nói vậy Lý Cường rất muốn đào cái lỗ chui vào.
Nhưng cuối cùng anh vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực một chút.
Thang máy đến.
Anh đi theo Trương Thắng vào phòng làm việc cách lối vào thang máy không xa.
Trương Thắng gõ cửa.
Sau đó…
Anh đi theo Trương Thắng vào trong.
Anh thấy Trương Thắng chào hỏi Vũ Đông bên cạnh rồi mỉm cười nhìn Lâm Quốc Đống.
“Chủ tịch Lâm…”
“Giám đốc Trương, mấy ngày không gặp, cười tươi quá ha!”
“Chủ tịch Lâm, chú cũng vậy…”
“Đột nhiên đến tìm tôi làm gì?”
“Chủ tịch Lâm, không phải cháu đột nhiên tìm chú, mà là chú đột nhiên tìm cháu…”
“Ồ?”
“Chủ tịch Lâm, chú không định mời cháu làm đại sứ cho điện thoại dưới trướng Diệu Hoa ư?”
“Tôi mời khi nào? Sao tôi không biết…”
“Bây giờ chú có thể mời cháu nha, cháu đã đến rồi đây…”
“Bây giờ?”
“Đúng vậy, chú định bỏ ra 100 triệu NDT để mời cháu làm đại sứ cho điện thoại dưới trướng Diệu Hoa…”
“Khoan đã, tôi định thế khi nào?”
“Chú định làm ngay bây giờ đây thây!”
“Tôi không thể bỏ ra 100 triệu nhiều như vậy, tiền đại sứ của Mạt Tử cũng mới mười mấy triệu, nếu thật sự bỏ ra số tiền đó mời cậu làm đại sứ thì chắc mọi người đều nghĩ tôi điên rồi…” – Lâm Quốc Đống nheo mắt nhìn chằm chằm Trương Thắng.
Trương Thắng cũng nheo mắt nhìn Lâm Quốc Đống, sau đó kéo Lý Cường đang chấn động ngồi lên ghế sofa bên cạnh:
“Vậy chẳng lẽ mọi người sẽ không tò mò tại sao chú lại điên như thế à?”
Ngày 12/3.
chính thức rút khỏi lịch chiếu phim trong tiếng kinh ngạc của đám đông.
Gần hai tháng sau khi công chiếu, bộ phim đề tài tuổi trẻ này đã mang đến một kết quả hoàn hảo với tổng doanh thu phòng vé gần 190 triệu, cao hơn 70 triệu so với <Đang Tuổi Thanh Xuân>, không chỉ làm mới thành tích cá nhân của Kha Triển Sí trong sự nghiệp đạo diễn mà còn làm mới nhận thức của toàn ngành về phim “chủ đề tuổi trẻ”.
Dưới hào quang của bộ phim…
Cổ phiếu của Tinh Quang Vị Lai đang dần phục hồi và cuối cùng trở lại đường an toàn.
...
Từ Thắng Nam đi máy bay từ Yến Kinh đến Dương Thành.
Dẫn theo ca sĩ Mạt Tử.
Ca sĩ Mạt Tử từng lang thang phiêu bạt lúc này đang mặc vest đi giày da, ánh mắt bình tĩnh lộ ra một chút không kiềm chế được, bộ dáng này khiến fans ở ngoài sân bay hét toáng lên!
Hơn chục vệ sĩ xung quanh nắm tay nhau bảo vệ anh ấy…
Trước vô số lời cầu xin chữ ký của fans bên ngoài vệ sĩ, anh chỉ nở một nụ cười nhạt rồi từng bước đi ra dưới sự dẫn dắt của người đại diện Từ Thắng Nam.
Tất nhiên là anh cung không thờ ơ, thi thoảng vẫn gật đầu với fans và chọn vài người để ký tên.
Nhưng sẽ không quá gần gũi hay nói nhiều thêm với fans.
Thần tượng!
Nhất là đối với một thần tượng ở cấp bậc của anh, việc duy trì “khoảng cách” nhất định là rất quan trọng.