Chương 1011: Hùng Á Kim Tiên (2)
Chương 1011: Hùng Á Kim Tiên (2)
Ba luồng khí tức Kim Tiên xuất hiện khiến cho Hùng Á Kim Tiên vốn đang cười ha ha lập tức nổi điên.
Cự hùng vạn trượng xuất hiện, rống to về phía ba luồng khí tức Kim Tiên đột nhiên xuất hiện kia.
“Của ta. Hai tên tộc Mộc Nguyên này là ta phát hiện trước, nếu ai dám cướp, ta và các ngươi không chết không ngừng!!”
Tiếng rống giận của Hùng Á Kim Tiên không đưa đến chút tác dụng nào, ba luồng khí tức Kim Tiên kia vẫn cảm nhận được rất nhỏ luồng khí tức mịt mờ con rối Kim Tiên tản mát ra.
Pháp Tướng cự hùng vạn trượng hoàn toàn phẫn nộ, tùy tay ngưng tụ ra một ngọn núi lớn ném về phía xa.
Ba vị Kim Tiên dị tộc xuất hiện, một Kim Tiên tộc Mộc Nguyên, hai Kim Tiên Yêu tộc.
Bọn họ đều lạnh lùng liếc nhìn Hùng Á Kim Tiên.
“Không nghĩ tới thế nhưng là ba tên tiểu tạp chủng các ngươi.” Hùng Á Kim Tiên không che giấu khinh thường trong mắt mình chút nào.
“Gấu ngốc, giao hai tên tộc Mộc Nguyên kia cho ta.”
“Chúng ta không muốn tốn sức đánh chết ngươi, nếu không tại nơi loạn tội này sẽ thiếu đi rất nhiều lạc thú.” Một Kim Tiên tộc Mộc Nguyên trong đó nói.
Trong mắt hắn, Hùng Á Kim Tiên coi như là dị loại nơi tội loạn, phép tắc hắn nói chỉ là phép tắc của hắn mà thôi.
“Tới trong tay ta chính là của ta, các ngươi cho rằng ba tên tôm nhừ cá thúi các ngươi liên hợp với nhau là có thể giết được ta sao?”
“Đừng nhiều lời, muốn chiến liền chiến, sau khi đánh xong ta còn phải đi thu hoạch chiến lợi phẩm.”
Hùng Á Kim Tiên nói xong, quay đầu lại nhìn con rối Kim Tiên Từ Phàm và Từ Cương điều khiển, cười ngây ngô.
“Các ngươi mong ta thắng đi, nếu không các ngươi sẽ bị bọn họ hút máu, ăn thịt, đập nát xương cốt, hút tủy.”
Hùng Á Kim Tiên nói xong lập tức phóng về phía ba Kim Tiên phía xa.
Rất ra dáng một trang cô dũng chỉ vì niềm tin mà chiến.
Từ Cương nhìn Hùng Á Kim Tiên, sắc mặt có chút cổ quái.
“Rõ ràng là cướp bóc chúng ta, sao bây giờ lại làm thế nào mà giống như phải bảo vệ chúng ta vậy.”
“Đó là đương nhiên, chúng ta hiện tại là tài sản của con gấu ngốc này, hắn đương nhiên phải bảo vệ chúng ta.”
“Ngồi ở chỗ này ngoan ngoãn xem diễn đi, con gấu này tuy ngốc, nhưng chiến lực lại không yếu.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh sư phụ.”
Cuối cùng, hai con rối ngồi trong Thổ Nguyên lao lung xem Kim Tiên đại chiến bên ngoài.
Hùng Á Kim Tiên bằng vào lực lượng thiên phú chủng tộc của bản thân, trước tiên vậy mà ngăn chặn ba Kim Tiên đối diện.
Chiến đấu không bao lâu, Hùng Á Kim Tiên không đủ lực lượng dự trữ bị ba Kim Tiên dị tộc kia phản áp.
“Kỳ lạ, trong cơ thể Hùng Á Kim Tiên này thế mà lại có một nửa huyết mạch Cổ Thần.” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Sư phụ, thiên yêu thượng cổ được phong ấn trong Phi Vũ giới, hẳn là Yêu tộc ẩn chứa huyết mạch Cổ Thần.”
“Đã từng, Yêu tộc có được huyết mạch Cổ Thần chiếm giữ địa vị thống trị trong Yêu tộc.”
“Thời kỳ thượng cổ, bởi vì hai tộc chuyển biến xấu, Yêu tộc mới dần dần bắt đầu không chứa chấp được Thiên Yêu ẩn chứa huyết mạch Cổ Thần.”
“Đi đến một bước này, nếu không vứt bỏ mạch Yêu tộc gia nhập tộc Cổ Thần, thì chính là từ bỏ huyết mạch tộc Cổ Thần gia nhập Yêu tộc.”
“Hùng Nhị trưởng lão trong tông môn trước kia chính là người ẩn chứa huyết mạch tộc Cổ Thần nhiều một chút.” Từ Cương ở bên cạnh nói.
“Ngươi biết còn rất rõ.” Từ Phàm ở bên cạnh gật đầu.
Lúc này, trận chiến bên ngoài hiện tại đã sắp kết thúc, Pháp Tướng vạn trượng trực tiếp bị chém đi một nửa.
Hùng Á Kim Tiên mình đầy máu, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý.
Tuy là rơi xuống thế hạ phong, nhưng vẫn đứng trước Thổ Nguyên lao lung, trụ vững trước công kích của ba Kim Tiên dị tộc.
Lúc này, Hùng Á Kim Tiên đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía con rối Kim Tiên Từ Phàm và Từ Cương điều khiển.
“Hai người các ngươi đừng nổi lên tâm tư khác, chờ sau khi ta chiến thắng bọn họ, ngoan ngoãn giao Hậu thiên linh bảo ra đây.”
“Ta đây xem như cướp bóc, cũng coi như là cứu mạng các ngươi.”
Hùng Á Kim Tiên nói xong, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một cự hùng vạn trượng nhiễm huyết.
Này trong nháy mắt, Thổ Linh Tiên khí trong thiên địa đều bị Hùng Á Kim Tiên khống chế.
Sau đó Hùng Á Kim Tiên mở ra cự khẩu.
Một lực hút cực kỳ khủng bố ngưng tụ trong cự khẩu của Hùng Á Kim Tiên, phảng phất như muốn hút tất cả thiên địa vạn vật vào trong.
Dãy núi, ao hồ, còn có vô số Chân Tiên dị tộc ở xung quanh quan chiến, xem náo nhiệt.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều tụ lại bay vào trong miệng Hùng Á Kim Tiên.
Theo sau, một vật chất cực kỳ đen nhánh ngưng tụ trong miệng Hùng Á Kim Tiên.
“Đây là, hắc động?” Từ Phàm có chút nghi hoặc.
Theo sự xuất hiện vật chất cực kỳ đen nhánh, vùng không gian này bắt đầu sụp đổ.
Một cái khe rất nhỏ xuất hiện, sau đó bắt đầu từ từ mở rộng.
Cuối cùng từ gió lốc không gian biến thành một cơn lốc xoáy, bắt đầu dưới sự dẫn dắt của vật chất đen nhánh càng lúc càng lớn.
“Uy lực sụp đổ của không gian này có chút lớn nha, đã có thể uy hiếp đến con rối Kim Tiên.” Từ Phàm suy xét có nên chuồn đi hay không.
“Ngươi tên điên này, cũng không sợ biến nơi này thành nơi hư vô, để đám trưởng lão Tội đô kia kiếm chuyện với ngươi sao?”
“Ngươi từ từ chơi đi, đừng vì một món Hậu thiên linh bảo bỏ luôn mạng vào.” Ba Kim Tiên dị tộc nhìn cảnh tượng này, hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Ba Kim Tiên dị tộc đi rồi, vùng thiên địa này chỉ còn lại có Hùng Á Kim Tiên và hai con rối Kim Tiên Từ Phàm, Từ Cương điều khiển.
Ngay lúc Từ Phàm cho rằng bây giờ Hùng Á sẽ đưa bọn họ rời đi nơi này, tránh nguy hiểm khi không gian sụp đổ.
Hùng Á Kim Tiên một ngụm nuốt xuống vật chất đen nhánh kia.
Trong nháy mắt, một luồng lực lượng khổng lồ ở trong cơ thể Hùng Á Kim Tiên nổ tung.
Điều này làm cho không gian vốn đang sụp đổ càng thêm nghiêm trọng.
Nhưng sau khi vật chất đen nhánh kia biến mất, không gian chỗ hắn không có động lực chi nguyên cũng bắt đầu chậm rãi tu bổ lại.
“Quả nhiên, chỉ có tên sai chứ biệt hiệu không sai.” Từ Phàm nhìn con gấu ngốc kia cười nói.
Lúc này, sau khi vật chất đen nhánh kia nổ tung trong cơ thể, Hùng Á Kim Tiên giống như thi triển tiên thuật tiêu hao sinh mệnh quá mức, hơi thở cả người bắt đầu mơ hồ bất định, tùy thời có nguy hiểm tắt thở.
Một con cự hùng màu nâu cao không đến ba trượng xuất hiện, chậm rãi đi về phía Thổ Nguyên lao lung.
“Giao Hậu thiên linh bảo ra đây, ta tha các ngươi rời đi.” Hùng Á Kim Tiên có chút suy yếu nói.
“Ngươi hiện tại cái này trạng thái, ta khuyên ngươi hẳn là ngẫm lại như thế nào bảo mệnh.” Từ Phàm nói, điều khiênr con rối Kim Tiên mang theo một con rối khác bước ra khỏi Thổ Nguyên lao lung.
“Chiêu thần thông bản mạng kia của ngươi rất lợi hại, nếu không phải ngươi mạnh mẽ tiêu hóa tác dụng phụ của nó, ngươi sẽ không thảm như bây giờ thế này.” Từ Phàm nhìn Hùng Á Kim Tiên mình đầy vết thương nói.
“Cảm ơn khích lệ, mau giao Hậu thiên linh bảo ra đây.” Hùng Á Kim Tiên lộ ra biểu tình hung ác uy hiếp nói.
“Ngươi muốn Hậu thiên linh bảo? Vậy được rồi, ta cho ngươi một cái.”
Chỉ thấy trong tay con rối Kim Tiên xuất hiện một bức hoạ quyển, sau đó mở ra, hóa thành một vùng thiên địa ấn về phía Hùng Á Kim Tiên.
Hùng Á Kim Tiên vừa định phản kháng, một cự thủ đã đè lên vai hắn.
Bức hoạ quyển hóa thành thiên địa rơi xuống, Hùng Á Kim Tiên không chút phản kháng mà bị thu vào.
Một bức họa sơn thôn đào viên duy mĩ xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
Trong hoạ quyển có một tiểu sơn thôn, bên con đường duy nhất kéo dài xuống sơn thôn xanh um tươi tốt.
Ở một chỗ thân núi lồi ra nằm bò một con cự hùng giống như bị thợ săn rượt đuổi nửa tháng.