Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1012 - Chương 1012: Trà Ngộ Đạo Huyền Hoàng

Chương 1012: Trà Ngộ Đạo Huyền Hoàng Chương 1012: Trà Ngộ Đạo Huyền Hoàng

“Thu một con gấu nhỏ, cũng coi như không tệ.”

“Sau này trong tông môn chúng ta, cũng coi như là nhiều thêm một chiến lực Kim Tiên chính thức.” Từ Phàm nhìn con gấu nhỏ bức hoạ quyển, cười ha ha nói.

Lúc hắn tới thuận đường mang theo Hậu thiên linh bảo Đào Hoa Nguyên Đồ, chỉ để lại trong Ẩn Linh môn một phân thân Bồ Đào.

“Sư phụ, vậy bây giờ chúng ta làm gì bây giờ? Tiếp tục câu cá hả?” Từ Cương ở bên cạnh dò hỏi.

“Không câu cá nữa, về tông môn nghĩ cách thuần phục con cự hùng này. Việc này tương đối quan trọng.”

“Hiện tại Đào Hoa Nguyên Đồ chỉ có thể miễn cưỡng áp chế con gấu ngốc này, làm sao để bảo đảm toàn bộ chiến lực hắn sau này, còn cần tốn chút công sức.” Từ Phàm giải thích.

Vốn dĩ muốn để lão đại thể nghiệm cảm giác chiến đấu Kim Tiên kiểu chìm đắm một chút, nhưng hiện tại xem ra không còn kịp rồi.

“Được.” Từ Cương có chút tiếc nuối nói.

“Vậy chúng ta đi thôi.” Từ Phàm gật đầu.

Đào Hoa Nguyên Đồ muốn tiêu hóa hoàn chỉnh Hùng Á Kim Tiên, phải nhanh chóng quay về tông môn, dùng số một và số hai củng cố Đào Hoa Nguyên Đồ, làm hao mòn ý chí của Hùng Á Kim Tiên trong đó.

Ba tháng sau, Từ Phàm mang theo Từ Cương thiên hồi bách chuyển, rốt cuộc về tới Ẩn Linh môn.

Vừa về đến tông môn, Từ Phàm lập tức đi xuống không gian dưới lòng đất.

Lúc này, số một, số hai còn đang bàn bạc, suy diễn phi thuyền cấp Hậu thiên linh bảo nên luyện chế thế nào?

“Bản thể đã trở lại, tốc độ còn rất nhanh.” Phân thân số hai cười chào hỏi.

“Ta không nghĩ tới bản thể không xem nhẹ như thế, đặc niệt từ Tinh Nguyệt thành trở về sớm hơn nửa năm, bắt đầu bàn bạc, suy diễn việc luyện chế phi thuyền cấp Hậu thiên linh bảo.”

“Chỗ Bồ Đào có ghi chép kỹ càng tỉ mỉ.” Phân thân số một nói xong lời cuối cùng còn bổ sung thêm một câu.

“Trước đừng hỏi nhiều như vậy, nhanh lại đây, Đào Hoa Nguyên Đồ đang phong ấn một con gấu ngốc Kim Tiên.”

“Lúc phong ấn là trạng thái bị thương, hiện tại ta muốn khống chế hoàn chỉnh cự hùng Kim Tiên này.”

“Các ngươi nhanh lại đây hỗ trợ.” Từ Phàm nói, lấy ra một bức hoạ quyển.

Lúc này một Truyền Tống Trận xuất hiện, bản thể Từ Phàm từ trong đó đi ra.

Ý thức Từ Phàm từ trong phân thân số ba thoát ra trở về tới bản thể.

“Dùng Đào Hoa Nguyên Đồ khống chế hoàn chỉnh Kim Tiên.” Sau đó phân thân số một báo ra nhiều loại vật liệu tiên khoáng, nhờ Bồ Đào điều ra từ trong bảo khố.

“May mà lúc trước chuẩn bị một tay.”

Trước kia lúc phân thân số một rảnh rỗi chuẩn bị mấy bộ vật liệu tiên khoáng Đào Hoa Nguyên Đồ dự phòng, hiện tại vừa lúc có thể dùng tới.

“Không tệ.” Từ Phàm điều khiển phân thân số một, gật đầu.

“Số một đây là muốn quấn lên với ta sao?” Phân thân số hai thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó, phân thân số một, hai, ba và bản thể Từ Phàm đồng thời ra tay.

Cuối cùng, lúc Hùng Á Kim Tiên ở trong Đào Hoa Nguyên Đồ sắp khôi phục lại đã bị khống chế hoàn chỉnh.

Vốn dĩ Đào Hoa Nguyên Đồ chỉ có thể khống chế những Kim Tiên phát huy ra sáu, bảy phần mười chiến lực trước kia.

Nhưng lúc số ba duy tu Đào Hoa Nguyên Đồ, Từ Phàm cũng không phải quá vừa ý, vì thế sửa chữa Đào Hoa Nguyên Đồ lại một chút.

“Các ngươi vất vả, trước tiên nghỉ ngơi mấy ngày rồi lại làm việc.” Từ Phàm nhìn số một, số hai nói.

“Được.” Lần này số một, số hai không nói lời thừa.

Trong tiểu viện, Từ Phàm nằm trên ghế dựa, một con cự hùng cao một trượng nằm sấp cách Từ Phàm không xa, trong biểu tình còn có chứa chút không phục.

“Ngươi không phúc hậu, ta xem như biến tướng cứu các ngươi, không cho ta Hậu thiên linh bảo thì thôi, thế mà còn đối xử với ta như vậy.” Hùng Á Kim Tiên nằm bò trên mặt đất bất mãn nói.

“Sao ngươi không nói lúc vừa bắt đầu đã muốn đoạt Hậu thiên linh bảo của chúng ta? Phải biết rằng thứ kia rất quý trọng đó.” Từ Phàm cười tủm tỉm nhìn về phía Hùng Á Kim Tiên cách đó không xa.

Đào Hoa Nguyên Đồ khống chế hoàn chỉnh, tức là giữ nguyên toàn bộ chiến lực và linh trí của Hùng Á Kim Tiên.

Hiện tại Hùng Á Kim Tiên đã thần phục hoàn chỉnh với Đào Hoa Nguyên Đồ.

Nhưng dù sao cũng là có linh trí tồn tại, trên cảm xúc sẽ phát ra một chút bất mãn.

“Ở nơi tội loạn kia, còn không phải là ngươi cướp ta, ta đoạt hắn, thực lực mạnh mới là vương đạo.” Hùng Á Kim Tiên nói.

“Đúng vậy, cho nên ta cướp ngươi về.” Từ Phàm nói.

“Nếu ngươi không hài lòng, ta sắp xếp người cho ngươi đánh một trận, như vậy có thể sẽ thoải mái hơn chút.” Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến còn chưa để Từ Cương thể nghiệm cảm giác chiến đấu Kim Tiên kiểu chìm đắm.

Vừa nghe được lời Từ Phàm nói, tinh thần Hùng Á Kim Tiên tỉnh táo lên.

“Đi, đánh một trận, chỉ cần có thể thắng ta, về sau bất kể là từ thân thể hay là tiên hồn, ta đều thần phục với tông môn các ngươi.” Hùng Á Kim Tiên nói.

“Nếu là ta thắng, thả ta rời đi, thế nào?” Hùng Á Kim Tiên cò kè mặc cả nói.

“Có thể.” Từ Phàm bình tĩnh nói, sau đó nhờ Bồ Đào gửi tin cho Từ Cương, bảo hắn lại đây.

Một lưu quang xuất hiện từ nơi xa, Từ Cương có mặt trong tiểu viện.

“Sư phụ, chuyện gì vậy?” Từ Cương hỏi.

“Để ngươi thể nghiệm cảm giác chiến đấu Kim Tiên một chút.” Từ Phàm nhẹ phất tay.

Hai người một gấu xuất hiện trong Nguyên giới, sau đó nhờ Bồ Đào xây dựng một tiểu thế giới có thể tiếp nhận chiến đấu Kim Tiên.

Phái một con rối Kim Tiên đạo Ngũ Hành mang theo ý thức thân thể vào trong tiểu thế giới.

Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, phía trên mở ra trận chiến giữa con rối Kim Tiên và Hùng Á Kim Tiên.

Lúc này, con rối Kim Tiên kia dùng đạo Ngũ Hành cùng Hùng Á Kim Tiên đánh đến có qua có lại.

“Bồ Đào, hiện tại con rối Kim Tiên này chịu tải hết bao nhiêu toán lực logic của ngươi?” Từ Phàm hỏi.

“Đã cung cấp toàn bộ một ngàn sáu toán lực logic, muốn chiến thắng, con rối này cần thêm một phần trăm toán lực logic.” Bồ Đào trả lời.

“Một phần trăm?” Chênh lệch có chút lớn với bảy phần ngàn Từ Phàm tính ra.

“Chủ nhân, Hùng Á Kim Tiên này tuy rằng chiến lực bình thường không hiện, nhưng khi đến sinh tử chi gian, liều mạng ẩu đả, chiến lực sẽ đột ngột tăng lên gấp đôi.”

“Toán lực logic chủ yếu là ứng phó với khoảnh khắc thực lực đột nhiên tăng mạnh kia.” Bồ Đào giải thích.

Lúc này, Hùng Á Kim Tiên trong màn sáng đã bị con rối Kim Tiên này dây dưa đến không còn nhẫn nại.

Trực tiếp triển khai đại chiêu, muốn một chiêu phá hủy con rối Kim Tiên.

Nhưng lại bị Kim Tiên con rối nhẹ nhàng tránh đi, đồng thời sử dụng một thần thông bản nguyên đại đạo, một chiêu trấn áp Hùng Á Kim Tiên.

Chiến đấu kết thúc, Hùng Á Kim Tiên vẻ mặt chán nản từ trong đi ra.

“Có phục không.” Từ Phàm cười hỏi.

“Phục.” Hùng Á Kim Tiên bất đắc dĩ gật đầu nói, dường như còn có chút không phục.

“Không phục còn có thể đánh một trận.”

Hùng Á Kim Tiên lắc đầu.

“Thôi, đánh qua thì lại thế nào, cuối cùng còn không phải phải nghe lệnh ngươi.” Hùng Á Kim Tiên nhận mệnh nói.

Từ Phàm cười cười, không đi để ý tới con gấu ngốc này, bởi vì đại ca tốt của hắn tới.

Vừa vào trong tiểu viện, Từ Phàm đã ngửi được một hương trà khác thường.

“Lão đệ, ngươi mau tới đây, đây là trà Ngộ Đạo huyền Hoàng mới ra.”

“Toàn bộ Tiên giới, vạn năm mới sản xuất được một cân.” Ông lão tóc trắng cười ha ha nói.

“Trà Ngộ Đạo huyền Hoàng?” Từ Phàm vừa nghe tên này liền cảm thấy, chính mình uống cũng không có tác dụng quái gì.

“Trà Ngộ Đạo huyền Hoàng này đặc biệt là khi ở Chân Tiên kỳ đỉnh phong, uống vào một ngụm nhỏ như vậy, thật sự sẽ có tỷ lệ tấn cấp lên Kim Tiên.”

“Ta phí sức rất lớn mới cướp được một chỉ tiền Ngộ Đạo huyền Hoàng.” Ông lão tóc trắng nói.

Lúc này Từ Phàm suy nghĩ một vấn đề, lúc này hắn kêu một đám đồ đệ lại đây uống có thể mất mặt quá không?
Bình Luận (0)
Comment