Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1041 - Chương 1041: Tiêu Lạc Phàm

Chương 1041: Tiêu Lạc Phàm Chương 1041: Tiêu Lạc Phàm

"Ca ca mất tích, thiên phú tuyệt vời, trong tên còn có một chữ Phàm." Từ Phàm sờ cằm suy nghĩ, lẽ nào lại là một nhân vật chính?

Sau đó trong hai mắt Từ Phàm xuất hiện ảo ảnh của la bàn vận mệnh, xuyên qua thiên sơn vạn thủy, hướng ánh mắt lên Ẩn Nguyệt tông.

Lúc này một vị thiếu nữ người mặc áo trắng đang ở trong động phủ tu luyện.

Trắng nõn như ngọc, khí chất trời ban, dung mạo khuynh thành, nhất là giữa trán mang theo khí khái anh hùng, dần dần trùng hợp với một vị nữ tử 'phong đại tuyệt hoa' trong tiểu thuyết tiền thế của Từ Phàm.

"Chủ nhân, Bồ Đào đã điều tra, đằng sau chuyện ca ca hắn mất tích, hình như có một chút bóng dáng của Long Tiên cung." Bồ Đào ở bên cạnh nói.

"Tiếp tục điều tra về Long tộc, đợi đến khi tra được cụ thể thế lực nào đứng sau bắt cóc anh hắn, rồi nói chi tiết cho nàng." Từ Phàm nghĩ rồi nói.

Từ Phàm đã thăm dò được vị đại sư tỷ Ẩn Nguyệt tông này chính là người có khí vận Tam Thiên giới nhập thân.

Tuy không phải là kiểu nhân vật chính cứu thế trong truyền thuyết, nhưng cũng là một bộ phận không thể nào thiếu.

Cũng giống như trong tiểu thuyết, phần lớn nhân vật chính đều sẽ không chiến đấu một mình.

"Chủ nhân, có cần nhận Tiêu Lạc Phàm làm đồ đệ không." Bồ Đào ở bên cạnh nói.

"Không cần đâu, tuy nàng thông qua khảo hạch nội môn, nhưng con đường tương lai nàng phải đi, quá dài quá xa, khiến ràng buộc của nàng với tông môn quá sâu, sẽ chỉ cản trở nàng."

"Điều chúng ta cần làm chỉ là ở phía sau nàng âm thầm cung cấp, hỗ trợ là được."

Đôi mắt chứa la bàn vận mệnh của Từ Phàm, dưởng như nhìn thấy tương lai.

Trong mắt hắn, vận mệnh của cô nương nhỏ này rất trắc trở, điều kiện trước tiên là nếu như không gia nhập Ẩn Nguyệt tông.

Căn cứ theo những tin tức bây giờ Bồ Đào tiết lộ này, tương lai vị đại sư tỷ Ẩn Nguyệt tông này chắc chắn sẽ đối đầu cùng Long tộc.

Lúc này, trong môt động phủ của Ẩn Nguyệt tông.

Tiêu Lạc Phàm vừa tu luyện xong từ từ mở mắt ra, trong đôi mắt dường như ẩn chứa ngân hà lấp lánh kia loé lên một tia bất lực.

Nàng thông qua học viện gia nhập vào Ẩn Nguyệt tông, sau lần đầu tiếp xúc công pháp tu luyện, đã biết được sự bất phàm của bản thân.

Khí linh dồi dào và công pháp thượng đẳng kia trong tông môn, khiến nàng cảm thấy bản thân giống như con cá nhỏ bước vào trong đại dương.

Sau khi tiếp xúc Ngũ Hành Quyết, nàng một năm đến Trúc Cơ, mười năm đã đạt đến Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, nếu không phải là có ý áp chế, lúc đó đã là cảnh giới Kim Đan.

Lúc này thiên phú nhận thức tuyệt thế của nàng đã bị trong tông môn phát hiện, sau lại bộc lộ tài năng trong thi đấu tại tông môn, trở thành đại sư tỷ của cả Ẩn Nguyệt tông.

Lúc này nàng đã ý thức được thiên phú của mình ở phương diện tu tiên tất nhiên rất tốt, ý nghĩ đối với việc tìm ca ca sau này càng thêm kiên định.

Lúc đó nàng đạt được hạng nhất trận đấu của tông môn, có được cơ hội tiến vào Tàng Kinh các của Ẩn Linh môn.

Trong Tàng Kinh các, nàng hỏi Trương sư huynh trông giữ Tàng Kinh các một vấn đề.

"Công pháp mạnh nhất trong tông môn là bộ nào."

Vị Trương sư huynh kia trước tiên là lấy ra ba mươi tấm ngọc điệp, sau đó nghĩ đi nghĩ lại, lại thu về, cuối cùng lấy ra bộ nàng đang tu luyện này tên là công pháp Ba trăm đạo pháp.

Lúc đầu tu luyện rất thuận lợi, nhưng càng đến cuối cùng trở nên càng khó.

Tu luyện đến bây giờ, nàng lại tự dưng cảm nhận được một loại cảm giác, với tư chất của bản thân không tu luyện tiếp được.

Chính vào lúc nàng chán nản, đột nhiên nhận được thông báo Tông chủ Triệu Phỉ Nhi truyền tới.

"Bgày mai Đại trưởng lão của tông môn bắt đầu truyền đạo giải thích cho đệ tử tu luyện ba trăm đạo pháp."

"Đây là địa chỉ của đạo trường nội môn, ngày mai bình minh bắt đầu giảng giải, Lạc Phàm, ngươi đừng bỏ lỡ."

Nghe thấy giọng nói dịu dàng kia của Triệu Phỉ Nhi, thần sắc của Tiêu Lạc Phàm lộ ra ý cười không kìm nén được.

Đối với đại trưởng lão sáng lập Ẩn Nguyệt tông, trong tông môn vẫn luôn lưu truyền truyền thuyết về hắn.

Tiêu Lạc Phàm lại càng coi đại trưởng lão như mục tiêu cả đời, phương hướng muốn theo đuổi của mình.

Buổi sáng ngày thứ hai, Tiêu Lạc Phàm sớm đã ngồi lên Truyền Tống trận trong tông môn, truyền tống đến nội môn Ẩn Linh môn.

Tuy rằng đây là lần thứ hai nàng đến đây, nhưng vẫn là bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động sâu sắc.

Lúc này một chiếc linh chu nhỏ nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh nàng.

"Đệ tử Ẩn Nguyệt tông, Tiêu Lạc Phàm, mời lên linh chu theo ta đến đạo trường chủ nhân truyền đạo giải thích." Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

Lúc này Tiêu Lạc Phàm mời hoàn hồn trở lại, có hơi áy náy bước lên linh chu.

"Thật ngại quá, vừa nãy đã quá nhập tâm." Tiêu Lạc Phàm xin lỗi, nói.

Lần đầu tiên nàng đến Ẩn Linh môn lúc trước từng được nói cho biết, trong Ẩn Linh môn nhất định phải tôn trọng khí linh bên cạnh đại trưởng lão cũng chính là Bồ Đào.

"Cách thời trang chủ nhân truyền đạo giải thích còn sớm, muốn tận hưởng phong cảnh núi non này thì vẫn còn chút thời gian." Giọng nói thản nhiên của Bồ Đào vang lên.

Chính vào lúc này, một tia sáng lướt qua linh chu dừng lại trong giây lát.

Một vị nữ đệ tử đời thứ tư có hơi kinh ngạc nhìn Tiêu Lạc Phàm trong linh chu, phải biết rằng trong tông môn, người có thể khiến Bồ Đào dùng ngữ khí này nói chuyện không nhiều.

"Tiêu Lạc Phàm của Ẩn Nguyệt tông, bái kiến sư tỷ." Tiêu Lạc Phàm hành lễ nói.

"Ha ha, không cần khách khí như vậy, ta là đệ tử đời thứ tư Tiếu Thục Phân, bây giờ ta có việc, sau này lại tìn ngươi chơi."

Sau khi hai người trao đổi phương thức liên lạc, Tiếu Thục Phân hoá thành một tia sáng rời đi.

Lúc này, linh chu mà Tiêu Lạc Phàm đang ngồi cũng từ từ khởi động, bay về một nơi đạo trường nhỏ của chủ phong.

Toà đạo trường nhỏ đó đặt ở đỉnh ngọn núi cao nhất, từ cửa đạo trường có thể quan sát cả đảo Ẩn Linh.

"Đây mới là nơi Tiên nhân nên ở." Tiêu Lạc Phàm không khỏi cảm khái nói.

"Vậy định nghĩa của ngươi với Tiên là gì." Một âm thanh xuất hiện phía sau Tiêu Lạc Phàm.

Trương Học Linh đi đến bên cạnh Tiêu Lạc Phàm.

"Bái kiến Trương sư huynh."

"Bất diệt với trời đất, chính là Tiên."

"Đây là định nghĩa của ta với Tiên." Tiêu Lạc Phàm cung kính nói.

"Bất diệt với trời đất, e rằng chỉ có Đại La thánh giả có thể làm được."

"Xem ra định nghĩa của ngươi với Tiên rất lớn, không tệ." Trương Học Linh tỏ ra ngữ khí trưởng bối nói.

"Vậy định nghĩa của sư huynh với Tiên lại là gì." Tiêu Lạc Phàm có hơi hiếu kỳ hỏi.

"Người hành tẩu ở quá khứ, hiện tại, tương lai, chính là Tiên, hoặc nói là Tiên lợi hại nhất. " Trương Học Linh cười ha ha nói.

"Hành tẩu ở quá khứ, hiện tại, tương lai."

Không biết tại sao, sau khi Tiêu Lạc Phàm nghe thấy câu này xong, trong mắt lại phát ra ánh sáng khác lạ.

"Đừng nói chuyện phiếm nữa, qua đây nghe giảng."

Giọng nói của Từ Phàm vang lên phía sau bọn họ.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đã dfi vào trong đạo trường nhỏ.

"Ba trăm đạo pháp chỉ là một phần công pháp rút ra từ ba nghìn đạo pháp, không phải hoàn toàn thích hợp với mỗi đệ tử." Từ Phàm nói rồi lấy ra ba tấm ngọc điệp đưa đến cho Tiêu Lạc Phàm.

"Phiên bản ba trăm đạo pháp mà ngươi tu kia vốn dĩ là bản phổ thông nhất, thực ra không hề thích hợp với ngươi."

"Sau này ngươi tu luyện phiên bản ba trăm đạo pháp này, về sau có lẽ sẽ thuận lợi hơn một chút." Từ Phàm cười nói.

Tiêu Lạc Phàm có hơi kích động nhìn ba tấm ngọc điệp trong tay, nhất thời không biết nên nói gì.

Đại trưởng lão huyền thoại nhất trong tông môn, lại đặc biệt vì nàng, cho ra một bộ phận ba trăm đạo pháp lại từ đầu.

Ân tình này, nàng không biết đến khi nào có thể trả lại.

Từ Phàm không quan tâm Tiêu Lạc Phàm đang cảm động, trực tiếp bắt đầu giảng giải nền tảng trong ba trăm đạo pháp cho hai người..

Đây là thứ mà Tiêu Lạc Phàm còn thiếu.
Bình Luận (0)
Comment