Chương 1055: Đại đạo nhân quả
Chương 1055: Đại đạo nhân quả
“Cứ quyết định như vậy đi, sau khi ta trở về lập tức bảo Thư Linh sư điệt ngươi tới.” Ông lão tóc trắng nói.
“Nửa tháng sau hãy tới, mấy ngày này chờ ta khôi phục tâm thần trước mới có thể chỉ điểm tốt cho sư điệt.” Từ Phàm nói.
Ông lão tóc trắng gật đầu, sau khi uống thêm mấy ly nước quả liền đi.
“Hiện tại, quá khứ, tương lai.”
“Đi ra chính là siêu thoát thôi.” Từ Phàm lẩm bẩm nói.
Khi đó hắn đụng phải nữ tử cướp đi tiên giáp của tức phụ hắn.
Nàng tạo ra một thế giới không có thời gian, khiến Từ Phàm trong nháy mắt tìm được cơ hội, bước một chân ra khỏi dòng sông thời gian.
Trong nháy mắt kia, hắn thấy được hiện tại, quá khứ, còn có một chút tương lai.
Mặc dù rất ngắn, nhưng hắn ghi nhớ sâu sắc loại cảm giác này.
Nhưng mãi đến sau khi hắn trở thành Chân Tiên mới hiểu được, có thể mơ hồ ngăn cách thời gian, ít nhất là vượt qua cảnh giới Chuẩn Thánh.
Cho nên sau khi hắn trở thành Chân Tiên, ảo tưởng để sư điệt giúp hắn hắn trở thành Đại La tan vỡ.
Lúc Từ Phàm đang phơi nắng, xem tinh hà khôi phục tâm thần.
Lý Tinh Từ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Ngươi đây là muốn chuẩn bị đến nội giới Luân Hồi sao?” Từ Phàm chỉ nhìn lão Tứ một cái là biết hắn muốn làm gì.
“Lúc đồ nhi đang tu luyện ở ngoại giới Luân Hồi thì cảm nhận được cơ duyên thuộc về đồ nhi, là lúc bước vào trong nội giới Luân Hồi.” Lý Tinh Từ nói.
“Bảo Bồ Đào nói với ta một tiếng là được rồi, không cần cố ý tới từ biệt ta.”
“Dù sao lấy tư chất của ngươi, ở trong nội giới không bao lâu là có thể ra ngoài.”
“Ta vẫn rất yên tâm về ngươi.” Từ Phàm nói, bưng nước trái cây bên cạnh lên uống một ngụm.
“Đồ nhi là sợ lỡ như sa vào trong nội giới Luân Hồi, không thể đi ra hiếu kính sư phụ.” Lý Tinh Từ nói.
“Ngươi yên tâm đi, chuyện này vĩnh viễn sẽ không xảy ra.” Từ Phàm xua tay nói.
Một linh quang bị Từ Phàm điểm ra, chui vào trong cơ thể Lý Tinh Từ.
“Đi Luân Hồi giới, xem Mộng Hoa có đó không, đánh tiếng chào hỏi giúp ta.” Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến, chính mình đã thật lâu chưa tới Luân Hồi giới.
“Tuân lệnh sư phụ.” Lý Tinh Từ gật đầu, sau đó về trong động phủ của mình bắt đầu bế quan tiến vào Luân Hồi giới.
Nửa tháng sau, Từ Phàm chờ được vị sư điệt Đại La thánh giả kia.
Thư Linh thánh giả ôn tồn lễ độ, cung kính ngồi trước mặt Từ Phàm.
Vốn dĩ Thư Linh thánh giả định quỳ xuống đất hành lễ hậu hậu bối thỉnh giáo, kết quả bị Từ Phàm vội vàng đỡ lên.
Dù lấy cảnh giới của hắn hiện tại cũng không thể tuỳ tiện thừa nhận cái quỳ của Đại La thánh giả này.
“Sư thúc, truyền thừa của ta chính là đạo Thiên Thư của thượng cổ Họa Quyển Thiên Tôn.”
“Mặc dù có truyền thừa hoàn chỉnh, nhưng ta muốn mượn con đường này thoát ra chính mình, bây giờ bị vây trong hiện tại thân không ra được, cho nên muốn xin sư thúc chỉ một ra một con đường sáng.” Thư Linh thánh giả cung kính nói.
Mười chiếc ngọc điệp ngưng tụ đạo Thư Linh thánh giả tu luyện xuất hiện trên mặt bàn.
“Có nghĩ tới vì sao lại vây ở hiện tại thân không ra được không.” Từ Phàm vậy mà đáp ứng thỉnh cầu của lão ca, chỉ điểm lên cũng không còn khiêm tốn nữa.
“Có lẽ là vì sư phụ, mặc dù ta không hiểu mặt này lắm, nhưng cũng biết rõ, con đường này là sư phụ cưỡng ép trải ra vì ta.”
“Dựa theo quỹ đạo vận mệnh nguyên bản, ta có thể phải đi sâu vào trong dòng sông thời gian sửa lại vận mệnh bản nguyên sai lệch.” Thư Linh thánh giả nói.
Ba giai đoạn của Đại La thánh giả, hiện tại, quá khứ, tương lai, tu được ba thân, mới có thể thành đạo quả.
Lấy đạo trảm được hiện tại thân, lấy trí tra xét được thân quá khứ, lấy lực đột phá được tương lai thân.
“Bây giờ ngươi bị vây ở hiện tại thân, phải chăng là bởi vì nhân quả truyền thừa ngươi có được còn chưa tới.” Từ Phàm nghĩ ngợi nói.
Dựa theo cảm ngộ trước đây hắn đột phá đến Đại La thánh giả, bị vây ở hiện tại thân nhất định là có một vài nguyên nhân dẫn đến.
“Trước đây khi sư phụ vì ta tìm được nơi truyền thừa, chỉ có truyền thừa, không có nhân quả dính dáng, chuyện này ta có thể xác định.” Thư Linh thánh giả khẳng định nói.
Lúc này, vẻ mặt Từ Phàm bắt đầu trở nên cổ quái.
Sau đó hắn gửi tin cho đại ca tốt.
Không qua bao lâu, một truyền tống trận xuất hiện trong tiểu viện, Ông lão tóc trắng từ đó đi ra.
“Lão ca, trước đây ngươi vì sư chất suy tính truyền thừa, ngươi có thay hắn đỡ nhân quả hay không?” Trước tiên Từ Phàm hỏi.
“Không có, lúc đó ta trực tiếp tìm truyền thừa Thiên Tôn không có nhân quả dây dưa.” Ông lão tóc trắng quả quyết nói.
“Ngươi chờ một lát.”
Từ Phàm nói, bắt đầu cẩn thận tra xét ngọc điệp truyền thừa Thư Linh thánh giả đưa cho hắn.
Ước chừng xem nửa tháng, Từ Phàm mới ngẩng đầu nhìn về phía Thư Linh thánh giả.
“Nếu như ta đoán không sai, thứ sư điệt muốn trảm chính là đại đạo của Tam Thiên giới đúng không?” Từ Phàm hỏi.
“Đúng vậy, sư thúc. Nguyên nhân ta không thể đột phá hiện tại thân có phải là ở đây không?” Thư Linh thánh giả gật đầu nói.
“Trảm tiểu đạo hoặc đại đạo, cũng không khác biệt gì quá lớn so với khi ở Đại La.”
“Thế nhưng, đạo Thiên Thư ngươi tu luyện, cực kì thưa thớt trong cả Tam Thiên giới, mà ngươi cũng không phải người khai sáng đạo này, cho nên liền xuất hiện vài vấn đề.” Từ Phàm chậm rãi nói.
“Vấn đề gì?” Thư Linh thánh giả có chút gấp gáp hỏi, trong lòng hắn đã bắt đầu có một tia minh ngộ.
“Căn cơ của đạo này ở Tam Thiên giới không đủ để chèo chống cho ngươi tìm được thân quá khứ.”
“Ngươi không phải người khai sáng, là người thừa kế, người trước đã đi, nhân quả đạo này sẽ để ngươi người thừa kế này gánh chịu.” Từ Phàm nói.
“Pháp tắc đại đạo còn có nhân quả?” Ông lão tóc trắng bên cạnh có chút khó mà tin được.
“Chuyện này nghe thì không thể tưởng tượng nổi, nhưng thật sự là như vậy. Nếu như người trước khai phá đạo này vẫn còn, vậy sư điệt ngoài chứng được thân quá khứ, tương lai thân cũng không thành vấn đề.”
“Nhưng người trước đã mất, vậy đạo nhân quả hắn để lại sẽ rơi xuống trên thân người mạnh nhất đạo này.”
“Hoặc là lấy lực chứng đạo, hoặc là khai tông lập phái, phát dương quang đại đạo này, sau khi lớn đến mức đủ để gánh chịu nhân quả thân quá khứ, tương lai thân, sư điệt mới có thể đột phá hiện tại thân.” Từ Phàm nói, nếu không phải hắn tinh thông vạn đạo, có lẽ thật sự đúng là nghĩ không ra phương diện này.
“Sư thúc, ta nên làm thế nào, khai tông lập phái, truyền thừa đạo Thiên Thư tiếp sao?” Thư Linh thánh giả hỏi.
“Không cần phiền phức như vậy. Trong Tam Thiên giới, chỉ cần có thể có mười Kim Tiên chủ tu đạo Thiên thư, phỏng chừng là có thể thỏa mãn điều kiện.” Từ Phàm tính toán một lát nói.
Lúc Từ Phàm đang nói chuyện, đại ca tốt bên cạnh đột nhiên nổ tung, sau đó ngưng tụ lại lần nữa.
Sau đó lại nổ tung lần nữa.
Sau khi lặp đi lặp lại bốn lần, đại ca tốt mới dừng tự bạo.
“Ta thay ngươi nghiệm chứng một chút, ngươi sư thúc nói rất đúng, nghe sư thúc ngươi đi.” Ông lão tóc trắng có chút suy yếu nói.
“Lão ca ngươi thật sự là làm gì phải tự làm khổ mình, bốn lần tự bạo vừa nãy của ngươi cần uống thêm ít nhất hai viên thần đan đại bổ Huyền Hoàng mới có thể bù lại đó.”
“Lại nói ta nói đây chỉ là một loại phương pháp, những phương pháp khác còn chưa có nói.” Từ Phàm bụm mặt, có chút bất đắc dĩ nói.
“Lão đệ còn có cách khác sao!”
“Nhanh nói ta nghe một chút!!” Ông lão tóc trắng hưng phấn nói.
Thư Linh thánh giả ở bên cạnh cũng mong chờ nhìn Từ Phàm.