Chương 1074: Địa Huyền Tổ Long
Chương 1074: Địa Huyền Tổ Long
Sau khi Toàn Long yến kết thúc, Từ Phàm tiếp tục luyện chế thần đan đại bổ Huyền Hoàng cho đại ca tốt.
Ngoài luyện đan, thì vẫn mong mỏi, Bàng Phúc và phân thân số hai mang theo thời gian trọng bảo trở về nhanh chút.
Bồ Đào căn cứ vào tất cả lời đồn liên quan tới Long tộc ở Đại Tiên giới, phỏng đoán.
Thế giới bản nguyên của Long tộc ở một nơi cách Tiên giới Nhân tộc rất xa, cho dù là Tổ Long cấp Chuẩn Thánh, muốn đến Mộc Nguyên Tiên giới chỗ hắn cũng cần rất lâu.
“Bồ Đào, dự án bảo ngươi làm thế nào rồi.” Từ Phàm vừa luyện đan vừa hỏi.
“Chủ nhân, đã bắt đầu xây dựng thông đạo truyền tống cự ly siêu viễn cho Ẩn Linh đảo.”
“Chỉ cần ba lần truyền tống là có thể rời khỏi Mộc Nguyên Tiên giới, truyền tống đến trong tinh vực chưa biết.”
“Đại trận pháp nhân quả lẫn lộn đã bắt đầu tạo dựng, dự tính một năm sau dựng thành.” Bồ Đào báo cáo.
Vào khoảnh khắc đắc tội với Long tộc, Bồ Đào cũng đã bắt đầu tạo dựng, bố trí những đại trận này.
“Rất tốt, điều động đệ tử mạch Thương Đạo đi Vô Vọng Tiên giới, một là khảo sát, hai là báo cho phân thân số hai thông qua Truyền Tống trận Tiên giới mang theo trọng bảo thời gian trở về.”
“Dựa theo thuế pháp ở Tiên giới, thuế của nhóm trọng bảo thời gian vẫn có thể nộp nổi.” Từ Phàm nghĩ ngợi nói.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Thần Long giới, chính là một giới ngoài đại thế giới bản nguyên Nhân tộc, hội tụ Long tộc nhiều nhất.
Lúc này, Chân Long trên cả Thần Long giới bỗng nhiên cảm giác có một ngọn núi lớn đè lên người mình.
Giữa thiên địa vang lên tiếng chuông tang long, điều này đại biểu trong Long tộc có Chân Long cấp Chân Tiên trở lên vẫn lạc, hơn nữa long thi Chân Long còn chịu nhục.
“Mộc Nguyên Tiên giới, Ẩn Linh môn!”
“Nhục Long tộc ta, không chết không thôi!”
Cả Chân Long giới vang lên tiếng gầm tức giận của Tổ Long, những năm này mặc dù Long tộc bắt đầu co vào trong phạm vi cả Tam Thiên giới, nhưng thật ra lực lượng vẫn không có giảm bớt.
Tổ Long chính thống đời thứ mười trong Long tộc vẫn còn, ngoài các đại thế lực đứng đầu nhất trong Tam Thiên giới, còn lại bất cứ dị tộc nào cũng không dám lấy thi thể Long tộc đùa giỡn.
Rất nhiều Chân Long trong Thần Long giới sau khi nghe thấy giọng nói đầy tức giận Tổ Long, cũng bắt đầu trở nên phẫn nộ.
Long tộc có quy tắc của Long tộc, đấu tranh không vượt ngoài một giới.
Nếu như đại bản doanh Long tộc nhúng tay, vậy chỉ có một loại tình huống.
Long thi của Long tộc sau khi ngã xuống chịu nhục, không phải được luyện chế thành pháp bảo chính là làm thành thức ăn.
“Địa Huyền Tổ Long, ngươi đến Mộc Nguyên Tiên giới một chuyến đi.”
“Tuyệt diệt tất cả Nhân tộc trong Ẩn Linh môn, đốt thi cốt bọn chúng, câu tiên hồn bọn chúng, mang về chịu long hỏa đốt cháy vạn năm!”
Âm thanh to lớn vang vọng trong thiên địa.
“Địa Huyền nhận lệnh.”
Một Tổ Long cả người như làm bằng ngọc ngẩng đầu nhìn, nói lên bầu trời.
Từ Phàm đang luyện chế thần đan đại bổ trong Ẩn Linh môn đột nhiên run rẩy linh hồn, tay kết ấn khống chế thánh hỏa đột nhiên run lên, xém chút khiến thánh hỏa mất cân bằng.
Nhìn xem đan lô đang run lên, Từ Phàm nhanh chóng kết ấn, dùng các loại bí pháp ổn định đan lô để nó không nổ.
“Xem ra là bên Long tộc đã xuất động.” Từ Phàm híp mắt nói.
“Xem ra cần phải tranh thủ chút thời gian.”
Sau khi Từ Phàm nói xong lại tiếp tục luyện đan.
Ẩn Nguyệt tông, Tiêu Lạc Phàm đã nhìn miếng thịt rồng khô trước mặt nàng rất lâu.
“Lại ăn một miếng, ăn một miếng nữa là có thể tấn cấp đến Độ Kiếp kỳ.”
Lúc này đã có lượng lớn linh khí không được khống chế tràn ra từ trên người Tiêu Lạc Phàm.
Chân linh đã được đại đạo thôn phệ của Tiêu Lạc Phàm rèn luyện đến cực hạn, lúc nào cũng có thể tấn cấp đến Độ Kiếp kỳ.
Nhưng nàng không cam tâm, nàng cảm thấy chính mình còn chưa tới cực hạn, còn có thể ăn tiếp một miếng thịt rồng để rèn luyện bản thân.
Toàn Long yến, mặc dù nói đệ tử Ẩn Nguyệt tông cũng đều được tham gia.
Nhưng tu vi còn chưa tới Đại Thừa kỳ như bọn họ, cao lắm cũng chỉ có thể ăn nửa miếng thịt rồng, phàm là có dũng khí ăn nhiều một chút là có nguy hiểm bị no nổ.
Kết quả là, vì cân bằng, Bồ Đào cho mỗi đệ tử Ẩn Nguyệt tông một miếng thịt rồng khô, hứa hẹn chỉ cần tiêu hóa hết trong vòng một năm, còn có thể nhận được miếng thứ hai.
Mà miếng thịt rồng khô trước mắt Tiêu Lạc Phàm chính là miếng thứ hai.
Tiêu Lạc Phàm từ từ vươn tay, run rẩy gắp lấy miếng thịt rồng khô, chỉ là lúc sắp chạm đến miếng thịt rồng khô lại thu về.
Nàng không thể quên được cảm giác bị căng đến chết đi sống lại còn phải ngưng luyện nhục thể và chân linh sau khi ăn xong miếng thịt rồng đầu tiên kia.
Loại cảm giác sống không bằng chết này, phảng phất như cả cơ thể bị đập nát từng chút một, rồi lại ngưng kết lần nữa.
Chân linh sụp đổ ngưng tụ lại lần nữa.
“Đại trưởng lão vì ta mà chịu áp lực lớn như vậy, ta nhất định phải trưởng thành nhanh hơn chút.”
“Chút đau đớn này, chút tan vỡ này mà cũng chịu không được thì sau này sao có thể nói đến báo thù vì ca ca.” Tiêu Lạc Phàm cắn răng, gắp lên miếng thịt rồng khô, bỏ vào trong miệng.
Nhục thể và chân linh bắt đầu không ngừng tan vỡ, không ngừng được chữa trị, cứ vòng đi vòng lại như vậy một tháng.
Ở một nơi cách Ẩn Linh môn ngoài vạn dặm có một hòn đảo nhỏ chuyên dành cho đệ tử độ kiếp.
Một ngày này, trên không đảo nhỏ ngưng tụ chín vạn chín ngàn kiếp vân.
Tiêu Lạc Phàm không mở ra bất cứ trận pháp làm yếu bớt thiên kiếp nào, cứ vậy đứng giữa bầu trời đón nhận lôi long tẩy lễ.
Từ Phàm đang luyện đan, chỉ hờ hững nhìn lên bầu trời một cái.
“Kiếp vân chín vạn chín ngàn dặm, hẳn là cực hạn đi.” Từ Phàm điềm tĩnh nói.
Lúc hắn nói lời này tự động bỏ mình ra ngoài.
“Bồ Đào, đi đưa một viên Thánh Linh đan cho Tiêu Lạc Phàm, nếu không qua một kiếp này có tổn hại căn cơ.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Một con rối Kim Tiên cầm một cái hộp ngọc, chống lôi long đầy trời đi tới trước mặt Tiêu Lạc Phàm.
“Thánh Linh đan, tu bổ tâm thần, chân linh, củng cố căn cơ thành tiên.” Con rối Kim Tiên nói.
“Đa tạ Đại trưởng lão.” Tiêu Lạc Phàm miễn cưỡng tiếp nhận tẩy lễ trong lôi hải, giọng run run nói.
Nàng có chút tự đánh giá cao mình, không nghĩ tới lấy nội tình của mình vậy mà đưa tới kiếp vân chín vạn chín ngàn dặm.
So với tám vạn dặm bản thân dự đoán lúc trước còn nhiều hơn.
Con rối biến mất, Tiêu Lạc Phàm cũng nuốt xuống Thánh Linh đan.
Lập tức một nguồn sinh cơ to lớn từ trong cơ thể Tiêu Lạc Phàm hiện lên.
Một vực sâu như hắc động xuất hiện sau lưng Tiêu Lạc Phàm, bắt đầu hấp thu năng lượng lôi hải xung quanh.
Hai ngày qua đi, Tiêu Lạc Phàm vượt qua kiếp đầu tiên, sau đó mới nghỉ ngơi không đến một ngày, kiếp thứ hai liền theo sát phía sau.
Kiếp thứ ba cũng nối tiếp không kẽ hở sau khi kiếp thứ hai xong.
Một tháng sau, Tiêu Lạc Phàm trở thành đệ tử đầu tiên của Ẩn Nguyệt tông trở thành Đại Thừa kỳ.
“Bồ Đào đại nhân, ta muốn bái kiến Đại trưởng lão.” Tiêu Lạc Phàm nói.
“Hiện tại chủ nhân đang bế quan luyện đan, tình huống không quan trọng không thể quấy rầy.”
“Nhưng ngươi tấn cấp đến Đại Thừa kỳ, trong tông môn có một phần hạ lễ cho ngươi, mời nhận lấy.”
Theo lời Bồ Đào nói ra, trên bầu trời Ẩn Nguyệt tông liền xuất hiện một đóa tường vân bay xuống ngọn núi chỗ Tiêu Lạc Phàm.
Tường vân bay xuống trước mặt Tiêu Lạc Phàm, lập tức tản ra.
Một bảo bình, một Tiên khí cự thuẫn kiểu do tông môn sản xuất, một tiên chu.
“Đây là khen thưởng ngươi trở thành Đại Thừa kỳ đầu tiên của Ẩn Nguyệt tông, đệ tử bình thường cũng chỉ có một món Tiên khí.” Bồ Đào ở bên cạnh nói.
“Đa tạ Đại trưởng lão, ơn của tông môn, muôn lần chết cũng khó báo.” Tiêu Lạc Phàm nói.
“Chủ nhân từng nói, sau khi thành đệ tử tông môn ta, vạn sự tùy tâm là được.”
Nghe được lời Bồ Đào nói, Tiêu Lạc Phàm gật đầu.