Chương 1083: Thiên Kiếm tông
Chương 1083: Thiên Kiếm tông
Thiên Kiếm tông, Linh Tịch Tiên vực, Vô Vọng Tiên giới.
Tông chủ Thiên Kiếm tông Diệp Tiêu Dao nhìn trăm vạn đệ tử môn hạ, lập tức dấy lên hùng tâm tráng chí.
“Mười vạn đệ tử nội môn, chín mươi vạn đệ tử ngoại môn, tiểu Kim Tiên ngươi hoàn toàn có thể nở mày nở mặt.” Lão Kiếm ở bên trong Diệp Tiêu Dao cười nói, trong lời nói có thêm chút sung sướng.
Lúc hạ giới, hắn cố ý bảo Diệp Tiêu Dao thành lập thế lực thuộc về mình, thế nhưng làm sao được khi không có tài nguyên chống đỡ, sau khi thử một hai lần chỉ đành từ bỏ.
Nhưng sau khi đến Tiên giới thì không giống vậy, tìm được hai bí tàng đường lui để lại trước kia.
Của cải của Diệp Tiêu Dao thoáng chốc dồi dào lên, lập nên một tông môn cỡ lớn ở Tiên giới cũng không thành vấn đề, càng khỏi phải nhắc đến tiểu Tiên môn trước mắt chỉ có trăm vạn đến đệ tử này.
“Mười vạn đệ tử kia là thông qua bí pháp tìm tới, ngươi hoàn toàn có thể yên tâm dùng, thời khắc mấu chốt cũng có thể bỏ qua mạng sốn chiến đấu vì ngươi, vì tông môn.”
“Công pháp, bản nguyên thần thông bên trong bí tàng, cho bọn họ học thoải mái.”
“Tài nguyên cung cấp thoải mái, trước tiên nâng tu vi của tất cả bọn họ lên Chân Tiên kỳ rồi lại nói.”
“Còn có nửa cái Hậu thiên linh bảo ẩn chứa chân linh Tiên Thiên trong bí tàng của ta, ngươi nhất định phải cất kỹ.”
“Chờ sau khi ta nghĩ ra được bí pháp chỗ bí tàng kia, lấy ra nửa cái còn lại hợp lại làm một, như vậy là có thể lấy được một chân linh Tiên Thiên.”
“Thời kì đỉnh phong nhất của ta, chân linh Tiên Thiên này thay ta trông coi một Tiên giới, đến lúc đó để hắn quản lý tông môn giúp ngươi, dư sức.”
“Đến lúc đó, việc gì ngươi xũng không cần quan tâm, chỉ cần tĩnh tâm tu luyện là được rồi.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao sắp xếp nói.
“Biết rồi.”
“Nhưng tông môn chúng ta tên là Thiên Kiếm tông, có phải hơi rõ ràng rồi không.” Diệp Tiêu Dao hỏi.
“Không sao, tên tiên tông này ở Tiên giới không có mười mấy cái đâu.”
“Bên chỗ ta còn có ý khác, việc này ngươi cũng đừng lo.” Lão kiếm không thèm để ý nói.
Diệp Tiêu Dao gật đầu, sau đó lại thúc giục nói: “Ngươi mau nghĩ ra bí pháp chỗ bí tàng khác kia đi, khí linh quản lý tông môn ngươi tìm cho ta kia căn bản không được.”
“Vẫn là Tiên khí khí linh, quản lý hơn một trăm vạn đệ tử quả nhiên là quá sức, còn cần ta đi chùi đít cho hắn.” Diệp Tiêu Dao có chút khó chịu nói.
“Không phải đã nói với ngươi sao, khí linh kia vừa được sinh ra không bao lâu, còn cần học tập, ngươi trước hết chấp nhận tí đi.”
“Về phần bí pháp kia của ta, ta cũng hơi đau đầu, trước tiên để ta suy nghĩ lát đã.” Lão Kiếm nói.
“Lão Kiếm, bí tàng này của ngươi đặt ở nơi đó sẽ không bị người khác nạy ra đi mất chứ?” Diệp Tiêu Dao hỏi.
“Sao có thể, trước đây ta chính là tìm Trận Pháp Thần sư cấp cao nhất Tiên giới, sau khi giúp ta bố trí xong những bí tàng này, lập tức bị ta phong ấn lại.”
“Không ai có thể tìm được vị trí bí tàng, dù là tìm được, ngoài mấy Trận Pháp Thần sư có danh tiếng ở Tiên giới ra, những người còn lại không có bí pháp, không có khả năng mở được kia bí tàng của ta.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao thề son sắt nói.
“Hi vọng là vậy.” Diệp Tiêu Dao nói.
Trong không gian thần thức, Từ Phàm và số hai lại gặp nhau lần nữa.
“Bản thể, dựa theo cái tốc độ này, phỏng chừng sau khi ngươi trở thành Kim Tiên, đối phó Tổ Long Long tộc kia xong, ta còn chưa nhất định có thể trở về.” Phân thân số hai phiền muộn nói.
Điều hắn phiền muộn không phải không giúp được Từ Phàm một tay, mà là kỳ nghỉ dài và tiên ngọc Từ Phàm hứa hẹn, phải cần rất lâu nữa mới có thể thực hiện.
“Đây cũng là mục đích hôm nay ta kêu ngươi đến.” Từ Phàm nói, nhìn về phía quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại bị lao lung công đức Nhân tộc vây khốn.
“Theo truyền thuyết, Thiên Ma vực ngoại xuyên qua ý thức và mộng cảnh tất cả sinh linh tu hành trong Tam Thiên giới, biết các loại bí văn trong Tam Thiên giới.”
Từ Phàm nói, một tia chớp phật quang bổ vào trên người Thiên Ma vực ngoại.
“Lão lừa trọc, ta với ngươi không chết không thôi!”
Thiên Ma vực ngoại trong cơn ngủ mê đột nhiên bừng tỉnh, sau khi mở mắt liền thấy được Từ Phàm và phân thân số hai.
“Từ Mộc Nguyên Tiên giới đến Vô Vọng Tiên giới có đường nào gần không?” Từ Phàm dứt khoát hỏi.
“Nhân tộc, ngươi đừng hòng lấy được bất cứ tin tức gì từ trên người ta.” Quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại xoay mặt đi hừ lạnh nói.
“Còn rất bướng bỉnh.” Từ Phàm nói, nhẹ nhàng điểm trên không quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại.
Một đoá lôi vân ngưng tụ từ phật quang xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Đối với Thiên Ma vực ngoại, kim quang Phật đạo giống như là tuyết gặp phải ánh nắng nóng rực.
Ở lâu dưới Phật quang, bất cứ một Thiên Ma vực ngoại nào cũng chịu không nổi.
Đúng lúc này, lôi vân Phật quang đánh xuống một tia chớp, hung hăng xuyên qua quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại.
Ngay tức khắc, cả không gian ý thức tràn đầy tiếng kêu thảm thiết của Thiên Ma vực ngoại.
Đánh xuống ức chừng một khắc mới dừng lại
“Ta hỏi lại ngươi, giữa hai giới có đường nào gần không?”
“Phải biết là ta không có kiên nhẫn lớn như vậy đâu, lần này chỉ cần ngươi không trả lời, ta trực tiếp phân giải sưu hồn ngươi, ta cũng không tin tìm không được tin tức ta muốn.”
Thiên Ma vực ngoại, thứ đáng giá nhất một là bản nguyên của bản thân hắn, hai là bí văn do hắn xuyên qua mộng cảnh và không gian ý thức của các sinh linh lấy được.
Nghe đồn, mỗi lần Thiên Ma vực ngoại xâm nhập vào một sinh linh là có thể lấy được tất cả ký ức của sinh linh đó.
“Sống tạm hay là chết ngay bây giờ, ngươi chọn một.”
Chỉ thấy cự thủ ngưng tụ từ phật quang giữ lại quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại.
“Thiên Ma vực ngoại sao có thể tham sống sợ chết được.” Quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại khinh thường nói.
Thầm nghĩ, vừa vặn bị giết chết, có thể quay về bản nguyên giới sớm một chút, mặc dù chỉ có thể làm lại từ đầu, nhưng cũng tốt hơn ở lại chỗ này.
“Ây yồ, biểu hiện rất anh dũng đó nhan!” Một tay Từ Phàm chợt nắm lại.
Một pháp trận quỷ dị xuất hiện dưới thân quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại.
“Pháp trận này tên là Vạn Nguyên Quy Nhất đại trận trong Ma đạo, trận pháp này có thể ngưng tụ lại bản nguyên ngươi rải rác tại các giới về trong bản thể.” Giọng điệu Từ Phàm vô cùng âm trầm.
Quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại biến sắc, hắn cảm giác một tia bản nguyên chính mình giấu ở bản nguyên giới kia đang từ từ trở về bản thể hắn.
Ánh mắt Thiên Ma vực ngoại làm bộ sinh tử không sợ lập tức trở nên hoảng sợ.
Trong không gian ý thức, mở ra một thông đạo nho nhỏ.
Từng tia bản nguyên của Thiên Ma vực ngoại bắt đầu trở về bản thể.
“Vẫn là khoản lựa chọn vừa nãy, sống tạm hay là chết ngay bây giờ, ngươi chọn một.” Từ Phàm nhìn quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại nói.
“Sống tạm, ta chọn sống tạm, thù lớn ta chưa trả, bản nguyên đều đã trở về, không thể dễ dàng chết đi như vậy được.” Quả cầu lông Thiên Ma vực ngoại hoảng sợ hô to.
“Ngoan ngoãn vậy là đúng rồi.”
“Đến, trước tiên nói đường gần từ Mộc Nguyên Tiên giới đến Vô Vọng Tiên giới cho ta nghe chút.” Từ Phàm nói, dáng vẻ ăn chắc ngươi rồi.
“Giữa đường từ Mộc Nguyên Tiên giới đến Vô Vọng Tiên giới có một Linh Thần giới, bên ngoài Linh Thần giới, có một khu vực toàn bộ đều là không gian loạn lưu.”
“Khu vực không gian loạn lưu mỗi năm đều sẽ có năng lượng không gian bộc phát một lần.”
“Lúc bộc phát đạt đến đỉnh điểm, vào trong không gian loạn lưu là có thể truyền tống đến gần Vô Vọng Tiên giới.”
“Đây là tin tức ta từ mộng cảnh của chúng sinh linh ở Vô Vọng Tiên giới phân tích ra được.”
“Vậy làm sao trở về?” Từ Phàm lại hỏi.
“Lúc trở về thì dễ rồi, đi theo tiên chu của thương hội Thiên Vận, bọn họ có Truyền Tống trận loại cực lớn chuyên chúc trong Tinh vực hai giới.”