Chương 1093: Tổn thất tăng lên
Chương 1093: Tổn thất tăng lên
“Cũng may chân thân của ta đã trở lại, nếu không huyễn thể ta để lại trong ảo cảnh trước kia có thể thật sự không đánh thắng tiểu sư muội này.”
“Mấy năm nay tông môn thu được đệ tử càng ngày càng yêu nghiệt, ta phải nhắc nhở bọn họ một chút, nhanh chóng đổi mới số liệu chiến đấu, nếu không chỉ không cẩn thận chút là có thể rơi vào cảnh kinh điển nhất.” Đệ tử kia nói.
“Bồ Đào, ta muốn đổi mới số liệu chiến lực của ta, ta không dùng tiên thuật tiễn đạo đại bản nguyên nữa.” Đệ tử kia ngẩng đầu nhìn bầu trời của nguyên giới nói.
“Mời đến tầng cao nhất của tháp Vô Tận kiểm tra số liệu chiến lực.” Tiếng của Bồ Đào vang lên.
Bên kia, Tiêu Lạc Phàm khiêu chiến thất bại, cau mày nhìn vào danh sách khiêu chiến.
Nàng xin Bồ Đào đến Hoang Bắc Tiên vực chiến đấu, Bồ Đào lại cho nàng một thử thách nàng cho rằng rất dễ dàng.
Khiêu chiến thắng ba người trong số các đệ tử Chân Tiên có chiến lực bậc trung trong tông môn thì có thể đến Hoang Bắc Tiên vực.
Mới ban đầu, nàng cho rằng mình sẽ thắng áp đảo, cũng có thể là đánh hòa.
Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ mình sẽ thua thảm đến vậy.
Khiêu chiến năm người, toàn bộ đều bị đè ép cả trận, không có một cơ hội đánh trả.
Lúc này, nàng sinh ra hoài nghi về chiến lực của mình.
Trong Tàng Kinh các, Trương Học Linh nhìn tiểu sư muội của mình nở nụ cười.
“Sư muội có thể sinh ra một chút hiểu lầm với bản thân, sinh ra hiểu lầm với cách tông môn truyền dạy đệ tử.”
“Sư muội cảm thấy với chiến lực bây giờ của mình có thể ngang hàng với Chân Tiên, điều này không sai.”
“Nhưng Chân Tiên cũng không giống nhau.” Trương Học Linh cười ha ha nói.
“Ví dụ như Chân Tiên nhàn tản trong Tiên giới, một mình ngươi đánh mười người cũng không thành vấn đề.”
“Nhưng các sư huynh đệ Chân Tiên trong tông môn, ngươi tùy tiện kéo ra một người, người hơi bình thường một chút thì không nói lấy một địch trăm, nhưng đánh mấy chục Chân Tiên nhàn tản cũng không có vấn đề gì.”
“Ở đây, sư huynh không thể không nói với ngươi một câu, tâm của ngươi nóng vội rồi.”
“Thiên phú quá cao, tu hành quá nhanh, cũng không phải là chuyện tốt.” Trương Học Linh cầm một cuốn sách thong dong nói.
“Cho nên bây giờ thứ ngươi thiếu không phải là về chiến đấu, mà là tâm của ngươi và con đường tương lai của ngươi.” Trương Học Linh nói xong thuận tay triệu hồi ra một ngọc giản từ sâu trong Tàng Kinh các.
“Vấn Tâm Lục, loại thần thông nâng cao tâm cảnh này rất hiếm ở Tiên giới.”
“Ngươi chỉ cần tu luyện viên mãn thần thông giai đoạn Phàm Tâm Lục trong đó, sẽ có ích cho bản thân ngươi.” Trương Học Linh giống như một người huynh trưởng.
“Đa tạ sư huynh.” Tiêu Lạc Phàm nhận lấy ngọc giản kia với vẻ mặt bình tĩnh.
"Biết ngươi thân mang mối thù gia tộc, cho nên trên phương diện tâm cảnh này cần dựa vào thần thông cùng sức mạnh bên ngoài.”
“Ngươi phải biết rằng, phía sau ngươi là cả tông môn, mối thù của ngươi cũng là mối thù của cả tông môn.” Trương Học Linh nói xong, lấy ra hai miếng thịt rồng Kim Tiên, đưa cho Tiêu Lạc Phàm.
“Loại đồ đại bổ này không có tác dụng quá lớn với ta, ngươi cầm lấy củng cố tiên cơ của ngươi đi.”
Sư muội đồng mạch đến cửa xin chỉ bảo, đương nhiên phải cho chút ưu đãi.
“Cầm lấy, chỉ cần đại trưởng lão không đuổi ta, ta sẽ cứ ở trong Tàng Kinh Các này, hai miếng thịt rồng Kim Tiên này để ở chỗ ta sẽ lãng phí.”
Tiêu Lạc Phàm nhìn hai miếng thịt rồng Kim Tiên khô trong tay, trong lòng chợt thấy ấm áp.
Nàng nghĩ đến nàng và ca ca nàng lúc còn nhỏ, khi đó trong tay ca ca luôn có thể biến ra một số món ăn ngon.
“Cảm ơn sư huynh ~” Tiêu Lạc Phàm nhẹ nhàng nói.
“Tiểu sư muội cố lên, sau này nhất mạch này của chúng ta sẽ phải dựa vào ngươi để duy trì.” Trương Học Linh cổ vũ nói.
Tiêu Lạc Phàm gật đầu thật mạnh.
Xuân đi thu đến, một năm đã qua.
Ẩn Linh môn vẫn như thường lệ, tiền tuyến của phân tông Hoang Bắc Tiên vực cũng đã rơi vào thời kỳ bình lặng.
Mọi thứ vẫn như bình thường, nhưng tại đây Từ Phàm lại gặp phải rắc rối.
Bởi vì Từ Phàm phát hiện, trong một vạn năm đại nạn cuối cùng của hắn, lượng tiêu hao trọng bảo thời gian lại tăng lên gấp đôi.
Trọng bảo thời gian vốn có thể gia tốc ba mươi lăm ngàn năm, dựa theo tính toán sau khi tiêu hao gấp đôi, nhiều nhất chỉ có thể gia tốc hai mươi hai ngàn năm.
“Lúc đầu đã tiến hành thôi diễn tương tự, sao lại không tính ra.” Từ Phàm nghiến răng nói, thấy mình sắp trở thành Kim Tiên, phút chót lại xuật hiện chuyện chết tiệt này.
“Chủ nhân, có phải có một khả năng, chính là công pháp tu luyện của ngươi quá nghịch thiên, khiến Tiên giới không bỏ qua.”
“Vì vậy, ở giai đoạn đột phá Kim Tiên cuối cùng…”
Bồ Đào nói đến đây rồi không tiếp tục nói nữa.
Đạo bàn ba ngàn xuất hiện phía sau Từ Phàm, lập tức, tiêu hao của toàn bộ tiểu thế giới gia tốc thời gian lại tăng gấp đôi.
Từ Phàm sợ tới mức vội vàng thu lại đạo bàn ba ngàn phía sau.
Từ Phàm bước ra khỏi tiểu thế giới gia tốc thời gian, về lại tiểu viện của mình.
Hắn cứ vậy mà nằm trên ghế tựa trong tiểu biện nhìn lên bầu trời.
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên nảy ra một ý tưởng muốn bỏ bê.
“Đến Tiên triều Đại Chu, nhờ vả huynh đệ tốt?”
“Hay là mang tông môn đi Tiên triều Đại Càn sống tự do tự tại.”
“Nếu thật sự không được thì mang tông môn lang thanh trong tinh vực, sẽ không có nhiều chuyện xấu như vậy.”
Từ Phàm thở dài một hơi.
“Bồ Đào, tính toán lại lần nữa, gia tốc xong toàn bộ tmas ngàn năm cuối cùng còn lại, cần bao nhiều trọng bảo thời gian.” Từ Phàm hỏi.
“Chủ nhân, sau khi ngươi tiến vào một vạn năm cuối cùng, tiêu hao mỗi năm đều tăng lên.”
“Theo tính toán của Bồ Đào, ít nhất ban đầu chủ nhân cần trọng bảo thời gian có thể gia tốc mười vạn năm để gia tốc tám ngàn năm cuối cùng này.” Bồ Đào đáp.
“Trọng bảo thời gian định mức mười vạn năm ~”
“Bồ Đào, ngoại trừ Mộc Nguyên Tiên giới, còn có Tiên giới khác sản xuất ra khá nhiều trọng bảo thời gian không?” Từ Phàm hỏi.
“Thiên Long giới, Thần Long giới, còn có Tiên giới sát bên cạnh Tam Thiên giới, đều sản xuất ra khá nhiều trọng bảo thời gian.” Bồ Đào trả lời.
“Bên cạnh Tam Thiên giới, dựa theo tốc độ bay của Ẩn Linh đảo chúng ta thì cũng phải mất mấy vạn năm.”
“Thôi bỏ đi, chuẩn bị chạy trốn đi, đưa theo đại ca tốt cùng chạy.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.
Trong mắt Từ Phàm, biện pháp tốt nhất để đối phó Tổ Long của Long tộc là trốn chạy, chạy đến nơi thiên cơ xáo trộn trong tinh vực.
Về phần nhờ vả huynh đệ tốt và Tiên triều Đại Càn, Từ Phàm cũng chỉ nghĩ một chút.
Nếu như đi nhờ vả, những thế lực kia giúp ngăn chặn nhân quả lớn như vậy, về sau xử lý sẽ rất phiền phức.
Lúc này, ông lão tóc trắng nhận được thông báo cũng vội vàng chạy tới.
Nhìn thấy vẻ mặt của Từ Phàm, vội vàng nói: “Lão đệ ngươi sao vậy!”
“Lão ca, tình hình thay đổi, ngươi phải cùng chạy trốn với ta.” Từ Phàm cười khổ một tiếng nói.
“Chạy trốn, các thế lực lớn kia của Nhân tộc không phải đã đồng ý sẽ ngăn cản Tổ Long của Long tộc cho ngươi rồi sao?” Ông lão tóc trắng nghi hoặc nói.
“Trong tình huống chỉ một sai sót nhỏ sẽ mang đến họa diệt tông này, người có thể tin tưởng chỉ có chính mình.” Từ Phàm lắc đầu nói.
“Vậy ta đưa theo mấy sư điệt kia của ngươi, cùng đi với lão đệ.” Ông lão tóc trắng không chút do dự nói.
Đối với hắn bây giờ mà nói, Từ Phàm đi đâu hắn sẽ đi theo đó, làm như vậy hoàn toàn không sai.
“Ta sẽ bảo Bồ Đào chuẩn bị một chút, trước tiên lên kế hoạch lộ trình, lúc đi lại thông báo cho lão ca.” Từ Phàm nói.
“Thật sự không còn biện pháp nào khác sao?” Ông lão tóc trắng rốt cục nói.
“Có, trừ khi có lượng lớn trọng bảo thời gian.”