Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1111 - Chương 1111: Cơ Thể Mới Của Bồ Đào

Chương 1111: Cơ thể mới của Bồ Đào Chương 1111: Cơ thể mới của Bồ Đào

“Quả nhiên, người thăng cấp tiêu hao cũng phải thăng cấp.” Từ Phàm thở ra nói.

“Chủ nhân, đã tính được chiến lợi phẩm thu được từ Long Tiên cung.”

“Bên trong có tổng cộng một ngàn ba trăm hai mươi sáu Huyền Hoàng chi khí, hai ngàn sáu trăm tỷ tiên ngọc.” Âm thanh của Bồ Đào vang lên.

Sau đó một danh sách xuất hiện trước mặt Từ Phàm, đều là bảo vật và Tiên linh khoáng tương đối quý giá.

“Nếu như không lo lắng đến linh văn Tiên thiên, đợt này xem như tông môn chúng ta hoàn toàn mập lên rồi.” Từ Phàm nói.

“Ta cảm giác đồ vật lấy được từ Long Tiên cung có thể đổi một linh văn Tiên thiên, bản thể ngươi có muốn suy nghĩ một chút hay không.” Phân thân số một cười hì hì nói.

“Không cần suy nghĩ, dùng tiên văn chống đỡ trước đi, đến lúc đó có cơ hội ta sẽ đến Tiên triều Đại Càn hỏi thị trường, nói không chừng đến lúc đó có thể đổi được linh văn Tiên thiên thích hợp rồi trở nên giàu có.” Từ Phàm nói.

...

Tiêu Lạc Phàm chậm rãi tỉnh lại từ trong động phủ của Ẩn Nguyệt tông.

Nàng ngồi dậy từ trên giường, đôi mắt trống rỗng nhìn xung quanh động phủ.

Sau đó cảm giác đau nhức truyền đến trong đầu, nàng nhớ lại những gì xảy ra ngày hôm đó.

“Xóa dấu vết trong dòng sông thời gian, sau này sẽ không sống lại được sao?” Tiêu Lạc Phàm lẩm bẩm.

Đúng lúc này, có người đến thăm ở ngoài cửa động phủ.

Tiêu Lạc Phàm vừa nhìn, là một nữ trưởng lão trong tông môn, cho nên điều khiển pháp trận mở cửa.

“Thiên Nguyệt trưởng lão.” Tiêu Lạc Phàm đứng dậy hành lễ nói.

Nhưng lại bị Thiên Nguyệt trưởng lão vội vàng cản lại.

“Ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, tâm tính bất ổn chính là điều tối kỵ của người tu luyện.”

“Đợi sau khi ngươi khôi phục, có thể đi bái kiến đại trưởng lão.” Thiên Nguyệt trưởng lão dịu dàng nói.

“Đa tạ trưởng lão an ủi, hiện tại ta đã hiểu rõ.” Khóe mắt Tiêu Lạc Phàm rưng rưng nói.

Nàng không ngờ trước khi chết, ca ca nàng lại phải chịu đựng sự tra tấn thảm khốc như vậy.

Sau đó nghĩ đến Long tộc, trong mắt Tiêu Lạc Phàm lại xuất hiện thù hận.

“Hiểu thì tốt, ta đến đây nói cho ngươi biết, sau này Long Tiên cung chính là địa bàn của tông môn.”

“Khoảng thời gian sau này sẽ không sắp xếp nhiệm vụ cho ngươi nữa, hãy nghỉ ngơi thật tốt, đợi ngươi hoàn toàn buông được khúc mắc này hẵng tu luyện tiếp.” Thiên Nguyệt trưởng lão với Phong Tế Vũ nói, giống như đang dạy nữ nhi của mình.

“Ta hiểu rồi.” Tiêu Lạc Phàm nặng nề gật đầu.

Lúc này, trong tông môn lại vang lên một tiếng rồng kêu thảm thiết.

Tâm trạng Tiêu Lạc Phàm tốt hơn một chút, nghĩ đến tông môn vì mình mà đối kháng với Long Tiên cung, thậm chí còn trêu chọc Tổ Long Long tộc.

Nàng cảm giác mình không nên đau lòng ở chỗ này mà phải cố gắng tu luyện, tương lai phải báo đáp tông môn, để mỗi ngày sư huynh đệ với đại trưởng lão của tông môn đều được ăn Toàn Long yến.

Nhìn thấy biểu cảm của Tiêu Lạc Phàm, Thiên Nguyệt trưởng lão gật đầu, sau đó cáo từ rời đi.

Trong tiểu viện Từ Phàm, Tiêu Lạc Phàm đang cung kính pha trà cho Từ Phàm.

“Ngày đó đệ tử mất khống chế, khiến đại trưởng lão lo lắng rồi.” Tiêu Lạc Phàm vừa pha trà vừa nhẹ giọng nói.

“Không sao, huyết mạch thân tình chính là tình cảm đáng quý trên thế gian, cho dù là người tu đạo cũng không thể tránh khỏi.”

“Hành vi của ngươi chỉ là tùy tâm mà thôi, không tính là mất khống chế.” Từ Phàm nằm trên ghế dài nói.

“Ngươi đến đây có phải muốn hỏi ca ca ngươi còn khả năng sống lại hay không.” Từ Phàm nhẹ nhàng quay đầu nhìn về phía Tiêu Lạc Phàm nói.

“Đúng vậy, mục tiêu của đệ tử trước đó chính là tu luyện đến mức có thể nghịch chuyển dòng sông thời gian để cứu ca ca, hiện tại dấu vết của ca ca đã bị xóa sạch.” Tiêu Lạc Phàm cúi đầu nói, hai tay cầm chén trà đặt lên bàn nhỏ để Từ Phàm thuận tay có thể lấy được.

“Mọi chuyện mọi vật luôn có một con đường sống, trên thế gian không có chuyện tuyệt đối.” Từ Phàm nhìn lên bầu trời nói.

Sau đó nhẹ nhàng điểm nhẹ lên bầu trời, một dòng sông thời gian hiện hóa xuất hiện trước mặt Tiêu Lạc Phàm.

“Vạn sự vạn vật trên thế gian đều sẽ để lại dấu vết trong dòng sông thời gian, cho dù bị xóa bỏ cũng chỉ là xóa sạch dấu vết bên ngoài.” Từ Phàm ra hiệu cho Tiêu Lạc Phàm làm thế nào để bị xóa dấu vết ở dòng sông thời gian.

Sau đó đánh dấu nơi dấu vết bị xóa.

Đoạn được đánh dấu chảy về hướng không rõ theo dòng sông thời gian.

Tiêu Lạc Phàm nhìn đến đây bỗng nhiên có chút hiểu ra.

“Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều có nhân quả duyên pháp, Long tộc xóa bỏ dấu vết dòng sông thời gian của ca ca ngươi có lẽ là một Tổ Long, cũng chính là cảnh giới Chuẩn Thánh.”

“Đại trưởng lão, có phải chém Tổ Long Chuẩn Thánh này thì dấu ấn của ca ca ta ở dòng sông thời gian sẽ khôi phục hay không.” Nghe đến đây, bỗng nhiên Tiêu Lạc Phàm kích động nói.

“Không! Nhưng ngươi có thể tìm thấy dấu vết của ca ca ngươi từ trong nhân quả của Tổ Long đó, sau đó lợi dụng dấu vết này để theo dõi sự tồn tại trong quá khứ của ca ca ngươi.”

“Bỏ đi, bây giờ nói những điều này với ngươi có hơi phức tạp, nhưng ngươi chỉ cần nhớ một điểu, muốn cứu ca ca của ngươi thì ngươi phải trở thành cường giả trong Thánh Nhân.” Sau đó Từ Phàm quyết định không giải thích vấn đề phức tạp này nữa.

Thật sự muốn nói, thì nói hàng ngàn năm cũng không thể hiểu được.

Giây phút này, Tiêu Lạc Phàm dấy lên niềm tin.

“Đại trưởng lão, ta nhất định sẽ trở thành tồn tại mạnh nhất trong Thánh Nhân.” Tiêu Lạc Phàm kiên định nói.

“Ngươi hiểu thì tốt, đừng sống trong quá khứ, ngươi phải nhìn về phía trước!” Từ Phàm khuyến khích.

Sau khi Tiêu Lạc Phàm rời đi, Từ Phàm lập tức kết thúc thời gian rảnh rỗi của mình, đi vào không gian dưới lòng đất.

Phân thân số một đang luyện Tiên thiên linh bảo, phân thân số hai đang luyện mấy Hậu thiên linh bảo thường dùng.

“Bồ Đào, mọi thứ đã sẵn sàng chưa?’ Từ Phàm hỏi.

“Chủ nhân, tất cả mọi thứ đang ở trong Luyện Khí điện số bốn.” Âm thanh của Bồ Đào vang lên, giọng điệu có chút vui vẻ.

Bởi vì lần này Từ Phàm đã luyện cơ thể mới của hắn.

Trong Luyện Khí điện số bốn, Từ Phàm nhìn Tiên khoáng Hậu thiên linh bảo với mấy trọng bảo đặt trong không gian Luyện Khí điện, không khỏi hài lòng gật đầu.

“Luyện những thứ này thành cơ thể mới của ngươi, ngươi sẽ có thể đạt đến tám phần tính lực đỉnh cao trước kia, sau đó sẽ nghĩ cách tăng từ từ cho ngươi.” Từ Phàm nói xong bắt đầu luyện chế cơ thể mới cho Bồ Đào.

...

Thiên sơn tuyệt địa, bên trong cửu nhật viêm địa, Hàn Phi Vũ sắp bị phơi nắng thành xác chết khô đang dùng tín niệm cực mạnh để bước đi ở nơi nóng bức này.

“Ta không thể chết, sư huynh sư đệ sư phụ sư tổ đều đang đợi ta trở về, ta không thể chết…” Hàn Phi Vũ nói.

Sau khi vượt qua băng hàn chi địa lại đến cửu nhật viêm địa, Hàn Phi Vũ cũng gặp được khiêu chiến cực lớn.

Bởi vì ở nơi này, dịch thể được chứa đựng trong không gian hồ lô Bích Ngọc không thể lấy ra được, mà cảnh giới bản thân còn bị áp chế đến cấp bậc phàm nhân.

Con đường này không dài, liếc mắt đã có thể nhìn thấy điểm cuối, dựa theo tính toán của con rối máy móc Tiểu A thì con đường này chỉ có một ngàn dặm.

Nhưng con đường ngắn ngủi một ngàn dặm này lại khiến Hàn Phi Vũ chịu nhiều đau khổ.

Hàn Phi Vũ như xác không hồn dừng lại, hắn nhìn con rối máy móc Tiểu A đang che nắng cho mình ở bên cạnh.

Cuống họng bốc khói hỏi: “Thật sự không có cách nào nữa sao, cho dù cho ta một giọt nước uống cũng được.”

“Dựa theo suy đoán, có lẽ nơi này có máu của huyết thú có thể cho ngươi giải khát, nhưng bây giờ không cách nào tìm được.”

“Cho nên ngươi phải tiết kiệm sức lực, để có thể bước được thêm nhiều bước.”
Bình Luận (0)
Comment