Chương 1121: Quyết định ở lại
Chương 1121: Quyết định ở lại
Lúc nghe tới một trăm tỷ tiên ngọc, Hàn Phi Vũ thở phào nhẹ nhõm rõ ràng.
Đang lúc hắn định trực tiếp lấy ra tiền rời đi, biểu tình đột nhiên trở nên lúng túng.
Bởi vì hắn phát hiện, trong không gian hồ lô Bích Ngọc vậy mà còn không đủ một trăm tỷ tiên ngọc.
Theo sau lập tức bị một linh quang màu hồng nhạt khống chế lại.
Sau khi Đại La thánh giả tộc Linh Điệp rời đi, chỉ còn lại thiếu nữ tộc Linh Điệp vừa nãy trông coi Hàn Phi Vũ.
“Vừa rồi tộc trưởng tộc ta nói, sau này ngươi đi theo ta, chờ khi nào ngươi gom đủ một trăm tỷ tiên ngọc, ta lại thả ngươi rời đi.” Thiếu nữ tộc Linh Điệp tên Tiểu Hoa nhẹ giọng nói.
Hàn Phi Vũ không nói gì, trước tiên cảm nhận linh quang màu hồng nhạt trong tiên hồn của mình.
Khống chế ở loại trình độ này, trên người Hàn Phi Vũ ít nhất có bảy tám món Hậu thiên linh bảo có thể cởi bỏ.
“Nơi này là tiên vực phương nào ở Nam Đẩu Tiên giới? Cách Nhân tộc bao xa?” Hàn Phi Vũ tò mò hỏi.
“Cách Nhân tộc ba quang giáp, tộc chúng ta sống thiên về vùng cực nam ở Nam Đẩu Tiên giới, xem như chủng tộc nửa phụ thuộc Nhân tộc.”
“Cho nên ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi thành thật giao nộp tổn thất hủy hoại thánh địa ta, bọn ta sẽ không làm gì ngươi đâu.” Nhìn thấy Hàn Phi Vũ không để ý đến mình, Tiểu Hoa phùng má nói.
Hàn Phi Vũ nhìn Tiểu Hoa ăn mặc có chút bại lộ, cười nhẹ giọng nói: “Bây giờ ta lấy ra một trăm tỷ tiên ngọc giao cho ngươi thì có phải có thể rời đi được hay không?”
“Đúng vậy, ngươi chẳng biết từ đâu xuất hiện ở thánh địa chúng ta, hủy hoại danh ngạch thánh địa mười vạn năm một lần ở thánh địa chúng ta.”
“Dẫn tới tương lai tộc chúng ta có lẽ sẽ thiếu đi một Kim Tiên, cho nên thu một trăm tỷ tiên ngọc ngươi cũng không nhiều chút nào.” Tiểu Hoa vẫy cánh màu sau lưng nói.
“Không phải là một trăm tỷ tiên ngọc thôi sao, có thể sử dụng Hậu thiên linh bảo triệt tiêu được không?” Hàn Phi Vũ hỏi, bất kể là ở Tiên giới nào, Hậu thiên linh bảo tuyệt đối là đồng tiền mạnh.
“Dùng Hậu thiên linh bảo đương nhiên có thể, ngươi lấy ra đây, ta sẽ nhờ tộc trưởng bọn ta đánh giá, giá trị cao hơn một trăm tỷ tiên ngọc thì bọn ta sẽ bù giá lệch, tuyệt đối sẽ không chiếm lời của Nhân tộc các ngươi.” Trên mặt Tiểu Hoa mang vẻ chính nghĩa nói.
“Cái này dễ nói .” Hàn Phi Vũ nói, muốn lấy ra một món Hậu thiên linh bảo từ không gian hồ lô Bích Ngọc.
Đúng lúc này, trong lòng Hàn Phi Vũ đột nhiên toát ra một ý tưởng kỳ quái.
“Nếu bây giờ ta rời khỏi nơi này trở về lãnh thổ Nhân tộc, có thể gặp phải vấn đề nào khác không?”
Ý tưởng này vừa xuất hiện, cả người Hàn Phi Vũ run lên.
Cuối cùng, hắn ngẩng đầu thì nhìn thấy Tiểu Hoa đang cách hắn rất gần.
Lúc này Tiểu Hoa đang mang vẻ mặt chờ mong nhìn Hàn Phi Vũ, muốn biết Hậu thiên linh bảo trông như thế nào.
Cho đến nay, tộc Linh Điệp còn chưa có một món Hậu thiên linh bảo chính thức nào.
Lúc này, Hàn Phi Vũ đột nhiên cười lên.
“Nếu ta ở lại tộc Linh Điệp các ngươi, vậy thì sẽ thế nào?” Hàn Phi Vũ đột nhiên hỏi.
“Nếu ngươi giỏi đánh nhau thì giúp chúng ta săn giết yêu thú, có thể luyện đan thì luyện đan, có thể luyện khí thì luyện khí, cho đến khi trả hết một trăm tỷ tiên ngọc này là được.”
Tiểu Hoa nhìn Hàn Phi Vũ có lấy ra Hậu thiên linh bảo hay không rõ ràng có chút thất vọng.
“Vậy ta sẽ ở lại tộc Linh Điệp các ngươi, hiện tại ta không có một trăm tỷ tiên ngọc, chỉ có thể làm việc gán nợ.” Hàn Phi Vũ cười ha ha nói.
Trong lòng nghĩ, ở lại nơi đây cũng coi như là thân nơi hiểm cảnh, ở đây nghỉ ngơi hơn chín trăm năm, hẳn là sẽ không có những chuyện rắc rối khác nữa.
Nghĩ đến đây, Hàn Phi Vũ càng kiên định ý nghĩ của mình.
“Nếu đã nói vậy, vậy ngươi theo ta đi thôi.” Tiểu Hoa nói, kéo tay Hàn Phi Vũ, đi ra bên ngoài thánh địa tộc Linh Điệp.
Cảm nhận được tay nhỏ mềm mại của Tiểu Hoa, Hàn Phi Vũ đột nhiên có cảm giác khác thường.
“Ngươi chờ một chút trước đã.” Hàn Phi Vũ nói, lấy ra Tiên khí Vạn Y Cầu bản đặc chế của Ẩn Linh môn từ trong túi trữ vật của mình.
Vạn Y Cầu của Ẩn Linh môn trải qua nhiều năm đổi mới, thay đổi như vậy, hiện tại sớm đã biến thành một pháp bảo phòng hộ với nhiều công năng, vừa đẹp lại còn phòng hộ.
“Nữ nhân Nhân tộc chúng ta đều sẽ mặc y phục rất đẹp, như vậy có thể bày ra vẻ đẹp của bản thân.”
“Đây là Vạn Y Cầu của tông môn chúng ta, có thể biến hóa thành các loại y phục xinh đẹp, lại còn có hiệu quả phòng hộ cấp Tiên khí, vừa hay thích hợp với ngươi.”
Nghe được lời Hàn Phi Vũ nói, đôi mắt lung linh, rực rỡ của Tiểu Hoa nhìn về phía Vạn Y Cầu trong tay Hàn Phi Vũ.
“Tiên khí có này thể biến đổi thành y phục của Nhân tộc các ngươi sao?”
Hàn Phi Vũ gật đầu.
“Tiên khí này ta trước tiên tính một ngàn tiên ngọc cho ngươi, đến lúc đó ta sẽ nhờ Luyện Khí Đại sư trong tộc đánh giá một chút, được bao nhiêu thì sẽ trừ vào trong một trăm tỷ bấy nhiêu.” Tiểu Hoa nâng Vạn Y Cầu, có chút vui vẻ nói.
Sau đó cho Vạn Y Cầu vào trong pháp bảo không gian.
“Ngươi không mặc vào sao?” Hàn Phi Vũ nhìn kia một mảnh da thịt trần trụi trắng nõn, non mềm, còn phớt màu hồng nhạt, trong đầu không khỏi dần hiện ra vài ý tưởng kỳ quái.
“Tộc chúng ta đều mặc như vậy, chỉ có lúc chiến đấu mới mặc lên một tầng hoa giáp cho chính mình.” Tiểu Hoa nói, tiếp tục mang Hàn Phi Vũ đi về phía trước.
Vừa ra khỏi bí cảnh Thánh Điện tộc Linh Điệp, bọn họ liền xuất hiện trên một đỉnh núi.
Hàn Phi Vũ nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện hắn đang ở trong Thánh Sơn thành của tộc Linh Điệp.
Trên không trung có vô số tộc Linh Điệp bay múa, tất cả đều giống như Tiểu Hoa, chỉ có cánh hoa vây lấy vị trí quan trọng.
“Sao chủng tộc các ngươi đều là nữ hết vậy?”
Khoảnh khắc này, Hàn Phi Vũ cảm giác chính mình như đang ở Nữ Nhi quốc.
“Tộc Linh Điệp chúng ta từ xưa là đã như thế rồi.” Tiểu Hoa lí lẽ đương nhiên nói.
“Vậy các ngươi làm sao sinh sản hậu đại?”
“Trồng ra đó, nếu muốn hài tử, phải phân tách linh hồn và bản nguyên của mình, ngưng tụ ra một hạt giống, trồng trong bí cảnh tộc ta, sau mười năm là có thể mọc ra một tiểu bảo bảo.” Tiểu Hoa nói.
“Hiểu rồi .” Hàn Phi Vũ gật đầu.
Đúng lúc này, pháp khí truyền tin Tiểu Hoa vang lên.
Sau đó liền mang theo Hàn Phi Vũ ngồi Truyền Tống trận trong Thánh Sơn thành, xuyên qua tới một cự thành trên bờ biển.
Trong một hải vực, một Ngũ Hành Kiếm trận cơ sở khổng lồ đang nhanh chóng vận chuyển.
Vô số đạo kiếm quang bao phủ hải thú muốn lên bờ bên dưới.
Còn có thể vừa thi triển kiếm trận vừa tán gẫu với Tiểu Hoa.
“Lúc ta xuất hiện là ngươi đã ở trong thánh địa, tu vi cũng là Chân Tiên kỳ đỉnh phong, chẳng lẽ là ta phá hủy danh ngạch của ngươi?” Hàn Phi Vũ hỏi.
“Xem là vậy, cũng không xem là vậy .” Tiểu Hoa vẫy cánh màu sau lưng, thở dài nói.
“Ta là Đại sư tỷ thế hệ bọn ta, tương đối có hy vọng thăng cấp đến Kim Tiên nhất.”
“Cho nên danh ngạch thánh địa tộc ta liền cho ta, nhưng là thánh địa tộc ta chỉ làm cho bọn ta có thể hơi chút cảm nhận tồn tại ở cảnh giới Kim Tiên.”
“Lúc ngươi xuất hiện, thật ra ta đã xem như là cảm nhận thất bại, chuyện này rất thường thấy ở tộc chúng ta.”
“Nếu ngươi xuất hiện trễ thêm một khoảng thời gian nữa, có lẽ sẽ trực tiếp thả ngươi đi rồi.” Tiểu Hoa vừa nói vừa kinh ngạc nhìn Ngũ Hành Kiếm trận phía dưới.
Biểu tình lộ ra vẻ thán phục, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ở Chân Tiên cảnh mà có thể lợi hại như thế.
Hải thú bình thường nàng phải xử lý hết nửa ngày lại bị nhân tộc trước mắt này nhẹ nhàng chém giết.