Chương 1123: Đồ đệ của nội giới Luân Hồi
Chương 1123: Đồ đệ của nội giới Luân Hồi
“Không tồi, Kim Tiên ngày càng nhiều.” Sau khi Từ Phàm đưa đôi phu thê đó về thì nói.
Dựa theo tính toán của Từ Phàm, sau một thời gian dài, tông môn sẽ còn mấy đệ tử thăng cấp đến Kim Tiên.
“Sư phụ, bảo kính này của ngươi thật sự dùng rất tốt, lúc nào có thể làm cho ta một cái hay không.” Vương Hướng Trì đi đến bên cạnh trả lại bảo kính cho Từ Phàm.
“Đây là phiên bản đặc biệt, phiên bản bình thường một ngàn Huyền Hoàng chi khí một cái, trước mắt tông môn chỉ có thể mua được một cái, có cần làm cho ngươi hay không.” Từ Phàm cười ha hả nói.
“Một ngàn Huyền Hoàng chi khí!”
“Sư phụ, đây cũng là Hậu thiên linh bảo, ngươi không thể luyện một chút sao?” Vương Hướng Trì hỏi.
“Ngươi cho rằng chỉ dựa vào Hậu thiên linh bảo này thì có thể truyền tin toàn bộ ba ngàn giới sao?”
“Trong Vạn Đạo Các có một món Tiên Thiên chí bảo, có thể kết nối toàn bộ ba ngàn giới, lấy đó làm cơ sở, bọn họ luyện ra Hậu thiên linh bảo này, cho nên Hậu thiên linh bảo này chỉ là môi giới.” Từ Phàm giải thích.
“Vậy sư phụ có thể luyện chế ra không?”
“Đương nhiên có thể luyện ra, chỉ là vật này sẽ dính vào nhân quả, vẫn là ít làm thì tốt hơn.”
“Nếu ngươi thật sự muốn thì có thể dùng bảo kính này liên hệ với cha ngươi, hiện tại hắn là nhiếp chính vương của Tiên triều Đại Chu, mua cho ngươi một món Hậu thiên linh bảo có lẽ sẽ không có vấn đề.” Từ Phàm nói xong đột nhiên nở nụ cười.
“Ta đã liên lạc với cha, hiện tại hắn sống rất tốt, mỗi ngày đều đi du ngoạn trong Tiên triều Đại Chu, sống hạnh phúc vô biên.”
“Cho nên ngươi không nỡ đòi tiền cha ngươi mua một cái sao.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Ta nói rồi, chỉ tiếc hiện tại cha ta không có nổi một ngàn Huyền Hoàng chi khí, còn bảo ta rảnh rỗi thì đi chơi đi, con nít không dùng được thứ này.” Vương Hướng Trì có chút bất đắc dĩ, lớn chừng nào rồi, đòi tiền còn bị nói là con nít.
“Vậy ngươi trở về đợi thêm đi, đợi đến khi sư phụ số một Luyện Khí của ngươi cùng đạt tới đỉnh phong, nói không chừng có thể luyện ra một cái chính hãng cho ngươi.”
Quả thật Từ Phàm đã có thể chế tạo Hậu thiên linh bảo bình thường có thể liên lạc ba ngàn giới, chỉ là sau khi tạo ra kết nối với Tiên Thiên chí bảo chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Mình đường đường là Thần Tượng Luyện Khí, đâu thể làm việc như vậy.
“Thật sao? Đến lúc đó sư phụ luyện ra phải cho ta một cái.” Vương Hướng Trì nói.
“Có thứ tốt sao quên ngươi được, nhưng rốt cuộc ngươi đã uống vò rượu gốc Long tiên nhận được từ trong nhà kho bảo vật chưa.”
“Sao cứ lề mề không thấy động tĩnh ngươi thăng cấp đến Kim Tiên vậy.” Từ Phàm hỏi.
“Cái đó... Gần đây Đại Nhi đang củng cố tu vi Kim Tiên nên bọn ta vẫn chưa kịp uống rượu Long tiên.”
“Đợi đến khi Đại Nhi xuất quan, bọn ta sẽ cùng thử.” Vương Hướng Trì gãi đầu có chút thẹn thùng.
“Đi đi.” Từ Phàm phất phất tay nói.
“Tuân lệnh!”
Sau khi Vương Hướng Trì rời đi, Từ Phàm nhìn bầu trời, sau đó nhắm mắt lại.
Lúc nhìn thấy Vương Hướng Trì, Từ Phàm yên lặng bói cho Lý Tinh Từ một quẻ.
Từ Phàm nhìn tình hình, thấy Lý Tinh Từ không có chút tin tức trong nội giới Luân Hồi.
“Quẻ tượng không rõ, không họa không phúc, thật kỳ lạ.”
Từ Phàm dựa theo nhân quả chỉ dẫn, bay về phía khu vực Lý Tinh Từ trong nội giới Luân Hồi.
Trong một hoa viên nơi những bông hoa nở rộ, Lý Tinh Từ đang nhắm mắt đi bộ trong hoa viên.
Mỗi một bước đi như tiêu thụ rất nhiều năng lượng.
Lúc này, luồng linh quang này xuyên thấu vào tiểu thế giới Luân Hồi nơi Lý Tinh Từ đang đứng.
Từ Phàm xuất hiện bên ngoài hoa viên.
Nhìn Lý Tinh Từ đang đi bộ khó khăn trong hoa viên, Từ Phàm không khỏi lắc đầu.
“Tu luyện đạo Luân Hồi đến thăng cấp thành Kim Tiên có rất nhiều loại, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác lại lựa chọn loại khó nhất.”
Giọng nói của Từ Phàm nhẹ nhàng vang lên trong hoa viên.
Lý Tinh Từ chậm rãi mở mắt ra, sau khi nhìn thấy Từ Phàm thì lập tức vui mừng.
“Sư phụ, ngươi đến thăm ta à!”
“Đúng vậy, qua đây nhìn một cái, đại sư huynh ngươi đều thành Kim Tiên rồi nên ngươi phải bước nhanh hơn.”
Lý Tinh Từ nhìn con đường phía sau, không khỏi cười khổ.
“Sư phụ, chỉ sợ muốn thăng cấp đến Kim Tiên có lẽ ít nhất cần vạn năm.” Lý Tinh Từ có chút cười khổ nói.
“Thiên Ma vực ngoại tới chưa!” Từ Phàm hỏi.
Lúc tu luyện Luân Hồi thăng cấp rất dễ trêu chọc Thiên Ma vực ngoại.
“Vẫn chưa, cũng chính vì điều này mà đồ nhi không dám hành động thiếu suy nghĩ.” Lý Tinh Từ nói.
Từ Phàm nhìn trên người Lý Tinh Từ thiết lập từng tầng cạm bẫy thần thông bản nguyên cho Thiên Ma vực ngoại, cảm giác hơi buồn cười.
“Trên người ngươi mang theo từng tầng thần thông đại bản nguyên Luân Hồi, chỉ đợi Thiên Ma vực ngoại vào bẫy sao.”
“Ngươi cảm giác Thiên Ma vực ngoại ngốc không?” Từ Phàm cười nói.
“Dù sao Thiên Ma vực ngoại cũng sẽ đến, chi bằng chuẩn bị sớm một chút.”
Lý Tinh Từ nói xong thì cố sức bước ra một bước trong hoa viên.
“Nương tử của ngươi đã thăng cấp Kim Tiên, cho nên vì mặt mũi của ngươi, hôm nay vi sư tới đây chính là vì giúp ngươi một tay.” Trong tay Từ Phàm xuất ra một vật chất màu đen thuần khiết, sau đó đánh vào trong cơ thể Lý Tinh Từ.
“Cũng không cần tiến hành tôi luyện ở nơi này nữa, trực tiếp tiến hành dòng sông thời gian rửa sạch ở Luân Hồi giới là được.”
Từ Phàm nói xong, toàn bộ tiểu thế giới tan vỡ.
Một dòng sông thời gian xuất hiện trong Luân Hồi giới, mãnh liệt hướng về phía Lý Tinh Từ.
Từ Phàm đứng ở xa xa biểu cảm hơi đau lòng.
Vật chất màu đen thuần khiết đó là hắn rút một nửa bản nguyên của Ngoại Vực Thiên Ma trong cơ thể hắn mới lấy được.
Là vật đại bổ nhất đối với tu sĩ tu luyện đạo Luân Hồi.
Dòng sông thời gian rửa sạch Lý Tinh Từ, Từ Phàm ở bên cạnh hộ pháp cho hắn.
Đối với tu sĩ bình thường, lúc thăng cấp Kim Tiên bên cạnh không người hộ pháp quả thật rất nguy hiểm.
Từ Phàm cứ như vậy lẳng lặng đứng ở ngoài phạm vi dòng sông thời gian rửa sạch.
Nhìn biểu cảm của đồ đệ Lý Tinh Từ, lúc thì nhíu mày lúc thì gật đầu.
Tư chất của mấy đồ đệ mình nhận đều không tính là đỉnh cấp nhất, nhưng dưới sự dạy dỗ của mình có thể đi tới bước này đã là rất tốt.
“Lá gan không nhỏ!” Hai mắt Từ Phàm xuất hiện vô số đại đạo Luân Hồi kinh văn.
Một Mộng Ma dừng lại cách dòng sông thời gian không xa, sau đó bị Từ Phàm trực tiếp chấn thành bản nguyên, thuận theo dòng sông thời gian đánh vào trong cơ thể của Lý Tinh Từ.
Một Mộng Ma Kim Tiên kỳ lại bị Từ Phàm tiễn đi lặng lẽ như vậy.
Sinh linh Luân Hồi đứng xa xa dòng sông thời gian trực tiếp khiếp sợ.
“Con Mộng Ma Kim Tiên lớn như vậy lại biến mất vậy sao?” Một Phật Đà Kim Tiên xa xa không khỏi khiếp sợ.
“Có thể đến nội giới Luân Hồi đâu có ai là nhân vật đơn giản, nhưng chỉ dựa vào biểu hiện của người hộ pháp đó, đó là người chúng ta không chọc nổi.” Một con hồ ly bản thể hơi mờ ảo thở dài nói.
“Vậy chúng ta cứ đứng đây xem kịch hay đi, vị trí nơi này hơi đặc biệt, nói không chừng sẽ có Đại La thánh giả Luân Hồi đến, đến lúc đó sẽ có kịch hay để xem.” Biểu hiện của Phật Đà có chút mong chờ.
“Phật đạo các ngươi chẳng phải tâm địa Bồ Tát sao?” Con hồ ly mờ ảo khinh bỉ liếc lấy Phật Đà.
“Điều đó có liên quan đến việc ta đứng một bên xem kịch sao?”