Chương 1129: Ngươi cho rằng ta dựa vào cái gì
Chương 1129: Ngươi cho rằng ta dựa vào cái gì
tiên chu của Từ Phàm từ từ đi qua tinh môn, sau đó xuất hiện bên ngoài tinh vực.
“Đi theo hướng này, đỡ cho lát nữa đánh lên tai hoạ xung quanh.” Từ Phàm cảm giác được hướng phân thân Thánh Nhân kia tới, nói.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Tiên chu đi theo hướng Từ Phàm chỉ dẫn, nhanh chóng xuyên qua trong không gian.
“Đáng tiếc, nếu phân thân số hai có thể trở về, nói không chừng còn có thể khống chế được phân thân Thiên Tôn này.” Từ Phàm suy đoán trong lòng, giọng điệu có chút đáng tiếc.
Lúc phân thân Quang Thần thiên tôn tới Từ Phàm ngột ngạt cực kỳ khó chịu.
Dựa theo kết quả Từ Phàm suy diễn, để giải quyết phân thân Quang Thần thiên tôn cần tiêu hao toàn bộ Huyền Hoàng chi khí hắn lấy được từ Long Tiên cung.
Quan trọng nhất là còn phải dùng át chủ bài lúc huynh đệ tốt đi để lại cho hắn.
Mấy thứ này mà thiếu đi một thứ thôi, Từ Phàm đều sẽ bị phân thân Quang Thần thiên tôn nghiền áp.
Sau khi tiên chu tới địa điểm Từ Phàm chỉ định, lẳng lặng đỗ vào trong tinh vực.
Giống như một con thuyền nhỏ bất động trong hồ nước yên ả.
Từ Phàm ngồi trên boong thuyền phẩm trà, ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng Quang Thần thiên tôn tới.
Đúng lúc này, Từ Phàm đột nhiên cảm giác, tốc độ dòng chảy thời gian ở khu vực chỗ hắn trở nên chậm đi.
Quay đầu lại thì thấy có một nam tử khí chất nho nhã ngồi ở bên kia bàn trà.
“Có bằng hữu từ phương xa tới .”
Trong tinh vực xuất hiện một bình trà Đại đạo, một chiếc ngọc ly xuất hiện dưới bình trà.
Một mùi trà hấp dẫn nội tâm con người, phảng phất như làm người ta ở thiên địa linh tú nhất.
“Đây là trà đạo của ta sau khi đạt tới cảnh giới Kim Tiên, lần đầu tiên ta dụng tâm làm ra một ly trà như vậy đấy.”
Từ Phàm điềm tĩnh đẩy ly ngọc qua bên phân thân Quang Thần thiên tôn.
“Lấy đại đạo thời gian và không gian làm dẫn, lại thêm trà Huyền Hoàng Ngộ Đạo, xem ra ngươi thật sự rất hiểu biết ta.” Phân thân Quang Thần thiên tôn nhìn ly trà trong tay, khóe miệng hơi giương lên.
“Một tia căn nguyên của Thiên Tôn làm ta được lợi không ít, chỉ là ở nhân quả nhiễm trên đó quá lớn, ta không dám hiểu biết quá nhiều.” Từ Phàm cầm lấy chén trà uống một ngụm nói.
Lúc này, khu tinh vực chỗ Từ Phàm, thời gian đã gần bất động.
“Lúc ta tiến vào Tam Thiên giới, ngươi cũng đã cảm giác được sự tồn tại của ta.”
“Không biết ngươi đã nghĩ xong phương pháp ứng đối với ta chưa?” Phân thân Quang Thần thiên tôn có chút thưởng thức nhìn Từ Phàm.
“Thiên Tôn hẳn là có thể cảm giác được, cần gì nhiều lời với ta.” Từ Phàm phẩm trà, nhìn về phía xa nói.
Một ám trận ngưng tụ từ Huyền Hoàng chi khí đã được Từ Phàm bố trí xong trong khu vực thời gian bị bất động.
“Tưởng bại lộ ta cùng với 3000 giới nhân quả tới bức lui ta, ý tưởng không tệ, ám trận này ngươi cũng bố trí không tệ.”
“Lại lộ ra át chủ bài một chút, nói không chừng ta liền lui.” Phân thân Quang Thần thiên tôn cười khẽ nói.
Dưới Thánh Nhân, tất cả điều là con kiến.
Hiện giờ hắn có thể tĩnh tâm phẩm trà với con kiến trước mắt này, đã là cố gắng cho con kiến này cơ hội.
“Không biết cái này có tính không .”
Một luồng khí tức ẩn chứa sức mạnh thiên địa to lớn phát ra, khiến cho phân thân Quang Thần thiên tôn có hơi ngoài ý muốn.
“Không biết mấy thứ này có thể khiến Thiên Tôn lùi đi hay không?” Từ Phàm hỏi.
“Không đủ .”
Trong lòng phân thân Quang Thần thiên tôn bắt đầu coi trọng con kiến này.
Một quang mang cực kỳ lóa mắt xuất hiện, sau đó mang theo vùng không gian tinh vực này như xuyên qua muôn vàn Tiên giới.
“Ta dùng một Tiên giới đổi lấy vị trí Thánh Nhân, ngươi cho rằng ta dựa vào cái gì?”
Trong một vùng hỗn độn, phân thân Quang Thần thiên tôn cười khẽ nhìn Từ Phàm, giống như đang nhìn kiến tranh đấu với trời.
“Được rồi, hàn huyên với ngươi lâu như vậy cũng nên kết thúc thôi, không thể không nói, thiên phú của ngươi thật sự khiến ta có suy nghĩ thu đồ đệ.”
Hỗn độn biến thành gông xiềng, từng tầng quấn quanh trên người Từ Phàm.
Mọi thứ của Từ Phàm đều bị khống chế, bao gồm cả đóa ngọc liên tản ra sức mạnh thiên địa to lớn.
“Ta ở trong tinh vực lẳng lặng chờ Thiên Tôn, ngươi cho rằng thứ ta dựa vào là gì?”
Huyền Hoàng chi khí giấu trong tiên hồn Từ Phàm lập tức tràn ngập toàn thân.
Từ Phàm trực tiếp tiến vào tới trạng thái Đại La.
Một Thiên Cơ đại trận chậm rãi vây hai người vào trong.
Một vùng hỗn độn trong nháy mắt hóa thành thanh minh, ngọc liên bị phân thân Quang Thần thiên tôn khống chế cũng bị kích phát ra.
Một nữ tử mặc váy dài màu tím xuất hiện, lẳng lặng nhìn phân thân Quang Thần thiên tôn.
“Làm thế nào?” Nữ tử hỏi.
“Tiền bối giúp ta ngăn cản mười lăm phút là được.” Từ Phàm nói.
“Được.”
Trong nháy mắt này, cả tinh vực trong phạm vi không biết bao nhiêu quang giáp đều biến thành đấu trường của phân thân hai vị Thánh Nhân.
Thời gian, không gian, ánh sáng và hỗn độn bị phân thân hai vị Thánh Nhân điều khiển, đụng vào nhau trong cả vùng tinh vực.
Một đóa ngọc liên xuất hiện dưới chân Từ Phàm, để hắn không bị một vùng đấu trường này xâm nhiễm.
Mà Từ Phàm tiến vào đến trạng thái Đại La thì lại đang thao tác Thiên Cơ đại trận.
Dưới cung ứng tràn đầy của Huyền Hoàng chi khí, Thiên Cơ đại trận chậm rãi vận hành.
Một sức mạnh to lớn ẩn chứa vận mệnh thiên cơ xuất hiện trong vùng đấu trường, giống như một ngọn đèn sáng thắp lên trong bóng tối.
Sau đó chiếc đèn càng ngày càng sáng, giống như muốn hấp dẫn ánh mắt sinh linh trong cả Tam Thiên giới.
Bên trong ngọn đèn này còn ẩn chứa một luồng khí tức bất dung trong Tam Thiên giới, như bóng râm dưới ánh sáng.
Luồng khí tức này vừa xuất hiện, đấu trường của phân thân hai vị Thánh Nhân phảng phất như bị ấn nút tạm dừng.
Vẻ mặt mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của phân thân Quang Thần thiên tôn có một tia biến động.
Trong tinh vực xuất hiện một khe nứt hư vô không biết kéo dài qua bao nhiêu quang giáp.
Một luồng khí tức hủy diệt buông xuống trong vùng đấu trường này.
Khe nứt hư vô chậm rãi mở rộng, đôi mắt khổng lồ đại biểu cho Thiên Đạo hủy diệt xuất hiện, hờ hững nhìn về phía đấu trường của phân thân hai vị Thánh Nhân.
Trên mặt phân thân Quang Thần thiên tôn và nữ tử đồng thời xuất hiện vẻ khiếp sợ.
Đặc biệt là phân thân Quang Thần thiên tôn, phảng phất như thấy được tồn tại khủng bố nhất ở sâu trong nội tâm.
“Ngươi thế mà gọi ra Thiên Đạo trừng phạt!”
“Chẳng lẽ thật sự không sợ ta chân thân giáng lâm tiêu diệt ngươi sao!”
Sắc mặt phân thân Quang Thần thiên tôn lập tức trở nên cực kỳ khó coi, có chút hoảng sợ nhìn Từ Phàm.
“Ta ở trong tinh vực lẳng lẳng chờ Thiên Tôn, ngươi cho rằng ta dựa vào cái gì?” Từ Phàm mỉm cười nhìn miệng vực sâu khổng lồ xuất hiện phía sau phân thân Quang Thần thiên tôn.
Miệng vực sâu khổng lồ tản ra khí tức cắn nuốt, hủy diệt tất cả, kéo phân thân Quang Thần thiên tôn rơi xuống trong vực.
Mắt Thiên Đạo đại biểu cho đại đạo hủy diệt từ từ khép lại, vùng đấu trường Thánh Nhân cũng tiêu tán không thấy.
Khu vực vốn bị đánh thành hư vô bắt đầu dần khôi phục.
Trong tinh vực, nữ tử kia lẳng lặng nhìn Từ Phàm.
“Ngươi thực không tệ .”
Nữ tử nói xong liền hóa thành linh quang tiêu tán, chỉ còn lại một mình Từ Phàm lẻ loi đứng ngây ra trong tinh vực.
“Ngươi cho rằng ta chỉ đơn thuần làm cho nhân quả của ngươi bại lộ trong Tam Thiên giới thôi sao?” Từ Phàm nhìn về nơi phân thân Quang Thần thiên tôn bị cắn nuốt nói.
Bố cục ngay từ đầu Từ Phàm vốn không muốn bại lộ nhân quả che đậy trên người phân thân Quang Thần thiên tôn.
Mà là trực tiếp hấp dẫn ánh mắt ý chí đại thiên đạo Tam Thiên giới lại đây, xem ngươi che đậy thế nào.