Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1130 - Chương 1130: Thăm Đồ Tôn

Chương 1130: Thăm đồ tôn Chương 1130: Thăm đồ tôn

Trong khi Từ Phàm ngạc nhiên trước cách bố trí hoàn hảo của mình thì đột nhiên phát hiện một vấn đề.

“Bồ Đào, xác định vị trí của ta.” Từ Phàm nói.

“Chủ nhân, gần nơi này nhất là Nam Đẩu Tiên giới.”

“Dựa trên tốc độ tiên chu mà chủ nhân hiện đang mang theo, phải mất ba mươi năm để đi thuyền đến Nam Đẩu Tiên giới.” Bồ Đào trả lời.

“Phân thân Quang Thần thiên tôn trong nháy mắt đã đưa ta tới nơi này sao?” Từ Phàm nhìn tinh vực xa lạ xung quanh có chút đau lòng nói.

Một tiên chu cỡ nhỏ xuất hiện trong tinh vực.

“Bồ Đào, đi về phía Nam Đẩu Tiên giới trước.”

“Ta muốn luyện chế một linh chu cấp bậc Hậu thiên linh bảo với tốc độ nhanh chút trên tiên chu, nếu không năm tháng nào mới có thể về đến nhà.” Sau khi Từ Phàm tiến vào tiên chu thì dặn dò, sau đó lập tức xuất ra các loại Tiên khoáng bắt đầu luyện chế linh chu.

Dưới thời gian gia tốc của Bồ Đào, Từ Phàm chỉ mất ba năm đã luyện ra một linh chu Hậu thiên linh bảo với tốc độ đạt tới cực hạn.

“Tiên khoáng có hạn, cứ như vậy trước đi.” Từ Phàm nhìn linh chu dài chín trượng như du thuyền nhỏ trước mắt nói.

Sau khi thay thế linh chu Hậu thiên linh bảo, trong nháy mắt giống như xe đạp đổi thành siêu xe, tốc độ nhanh hơn mười lần.

Tất nhiên tốc độ nhanh, tiêu hao cũng lớn, để tiết kiệm thời gian, Từ Phàm đã trực tiếp sử dụng tiên ngọc để đẩy.

Trong Nam Đẩu Tiên giới, khí linh tùy thân của Hàn Phi Vũ đang điều khiển con rối xây dựng động phủ của mình.

Xuất phát từ biểu hiện mấy năm nay hắn an ổn ở tộc Linh Điệp để trả nợ, cho nên đặc biệt phê duyệt một ngọn núi nhỏ thuộc về hắn.

Tiểu Hoa và Hàn Phi Vũ ngồi ở một ngọn núi khác nhìn con rối đang bận rộn.

“Ta vẫn còn chút không tin ngươi lại có nhiều con rối Chân Tiên như vậy, hơn nữa mỗi một con đều rất lợi hại.” Tiểu Hoa vẫn còn nhớ lại trận chiến đã xảy ra thời gian trước đây.

Tộc Linh Điệp có một hải vực bộc phát ra thủy triều động vật biển quy mô nhỏ ở một nơi tại hòn đảo hẻo lánh.

Vốn một mình Hàn Phi Vũ có thể trấn áp, nhưng phía sau không biết vì nguyên nhân gì, thủy triều động vật biển quy mô nhỏ đột nhiên biến thành thủy triều động vật biển quy mô lớn.

Yêu thú biển vô cùng vô tận nhào về phía hòn đảo nhỏ mà Hàn Phi Vũ trấn giữ.

Đang lúc Tiểu Hoa muốn dẫn Hàn Phi Vũ rời đi, đột nhiên xuất hiện mười vạn con rối Chân Tiên, tạo thành chiến trận ngăn chặn thủy triều động vật biển quy mô lớn đó.

Trong mắt Tiểu Hoa, một Chân Tiên có thể có mười vạn con rối Chân Tiên là điều khó tin.

“Có gì mà không tin, sự thật đang bày ngay trước mắt ngươi đó.”

Hàn Phi Vũ nở nụ cười, sau đó lấy ra hai ly thạch nhũ vạn năm từ trong túi trữ vật, đưa cho Tiểu Hoa một ly.

Đây là thói quen dưỡng thành sau khi hắn đi ra khỏi thiên sơn tuyệt địa, cứ cách một thời gian không uống một ly thạch nhũ vạn năm sẽ cảm thấy toàn thân khó chịu.

“Gần đây không có nhiều nhiệm vụ nữa, ta tính với tiến độ hiện tại của chúng ta, ngươi cần mười lăm vạn năm để trả hết nợ.” Tiểu Hoa thở dài nói.

“Mười lăm vạn năm thì mười lăm vạn năm, ta cảm thấy nơi này rất tốt, ngoại trừ mật độ tiên linh chi khí hơi thấp một chút thì những thứ khác đều ổn.” Hàn Phi Vũ nhìn động phủ của hắn dần thành hình cười nói.

Sau khi ra khỏi thiên sơn tuyệt địa, những năm này hắn sống vô cùng thoải mái, bình thường làm một nhiệm vụ, lúc không có việc gì đi dạo một vòng lãnh thổ tộc Linh Điệp.

Hàn Phi Vũ ở lại nơi này còn có một nguyên nhân tương đối quan trọng, đó chính là mỗi một tộc Linh Điệp lớn lên đều rất xinh đẹp, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không quá đáng.

Lúc không có việc gì Hàn Phi Vũ thích ngồi ở nhiều nơi của tộc Linh Điệp nhìn người đẹp bay tới bay lui trên bầu trời.

“Ngươi có muốn để lại hạt giống trong tộc bọn ta không, như vậy ta có thể bảo tộc trưởng miễn một nửa nợ cho ngươi.” Bỗng nhiên trước mắt Tiểu Hoa sáng ngời nói.

“Để lại hạt giống!” Hàn Phi Vũ quay đầu đánh giá cẩn thận Tiểu Hoa.

Một thân váy dài hoa vụn màu tím bắt mắt thể hiện vóc người xinh đẹp của tộc Linh Điệp, lại phối với gương mặt khuynh quốc khuynh thành yêu tinh đó, Hàn Phi Vũ cảm giác để lại hạt giống cũng không phải là điều không thể.

“Để lại hạt giống cho ai, ngươi sao?” Khóe miệng Hàn Phi Vũ khẽ nhếch lên.

“Đương nhiên là để lại hạt giống ở thánh địa tộc bọn ta.”

“Ngươi phân ra ít linh hồn bản nguyên trồng trong thánh địa của tộc bọn ta, dùng thêm bí pháp đặc thù, một ngàn năm sau ngươi có thể có tiểu bảo bối của mình.” Tiểu Hoa đứng đắn nói.

“Đến lúc đó ngươi dạy tiểu bảo bối, hai người các ngươi có thể cùng nhau trả nợ.”

Tiểu Hoa càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có thể làm nổi.

“Nhân tộc có thể sinh ra hậu duệ cho tộc Linh Điệp sao?” Hàn Phi Vũ cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

“Có rất nhiều tu sĩ Nhân tộc thích tỷ muội tộc Linh Điệp bọn ta, nhưng vì chủng tộc cách nhau không thể sinh ra đời sau.”

“Sau này có một Nhân tộc si tình trải qua mười vạn năm, thôi diễn ra bí pháp này.” Tiểu Hoa giải thích.

“Nhân tộc với tộc Linh Điệp kết hợp thật sự không thể sinh sản tự nhiên sao?” Hàn Phi Vũ hơi tò mò.

“Đương nhiên là không thể, nhưng trong mấy chủng tộc thế lực lớn có bí pháp có thể chuyển đổi trọng sinh.”

“Sau khi tộc trưởng bọn ta thành Chuẩn Thánh, tộc Linh Điệp bọn ta sẽ có bí pháp để dị tộc khác chuyển hóa thành Linh Điệp.”

“Đến lúc đó ngươi muốn biến thành tộc Linh Điệp, ta có thể giúp ngươi.” Tiểu Hoa cười nói.

“Biến thành tộc Linh Điệp thì bỏ qua đi, nhưng tông môn bọn ta có trận pháp có thể biến ngoại tộc khác thành Nhân tộc, nếu ngươi cần thì ta có thể chuyển hóa ngươi thành Nhân tộc.”

Trong lòng Hàn Phi Vũ thầm nghĩ, nếu sau khi Tiểu Hoa biến thành Nhân tộc, nhất định sẽ rất xinh đẹp.

“Vậy sao được, ta chính là đại sư tỷ của thế hệ trẻ tuổi tộc Linh Điệp, ta còn phải làm rất nhiều việc cho tộc bọn ta.” Tiểu Hoa vội vàng xua tay nói.

Hàn Phi Vũ nhìn biểu cảm đáng yêu của Tiểu Hoa, cảm thấy rất thú vị.

Ngay sau đó, một giọng nói quen thuộc lạ lùng vang lên.

“Phi Vũ!”

Nghe được thanh âm này, cả người Hàn Phi Vũ chấn động, cứng ngắc quay đầu lại lập tức nhìn thấy Từ Phàm mỉm cười nhìn hắn.

“Sư tổ!”

Hàn Phi Vũ kích động nói.

“Thời gian trước ta nghe nói ngươi chịu không ít khổ sở ở thiên sơn tuyệt địa, hiện tại đến đây có tính là khổ tận cam lai không.” Từ Phàm liếc mắt nhìn Tiểu Hoa xa xa đang tò mò nhìn hắn.

“Sư tổ, nhất thời không nói rõ được, vừa hay động phủ của ta vừa mới xây xong, mời sư tổ đến làm khách.” Hàn Phi Vũ nói.

Từ Phàm gật đầu.

Trong động phủ mới xây xong, Hàn Phi Vũ kể lại chuyện hắn đã gặp phải ở trong thiên sơn tuyệt địa.

Khiến Từ Phàm có chút tò mò về thiên sơn tuyệt địa đó, trong lòng hắn dằn vặt, nếu như giải quyết mang thiên sơn về tông môn, tuyệt đối là thứ tốt để tu luyện ý chí của đệ tử tông môn.

“Sư tổ, thiên sơn tuyệt địa chỉ có Chân Tiên mới có thể vào, ngươi vào trong chỉ sợ là không kịp nữa.” Hàn Phi Vũ nói.

“Không sao, ta huyễn hóa ra thân phận Chân Tiên tiến vào xem xem là được.”

“Nơi này là vùng đất dị tộc, lát nữa ta sẽ đi, ngươi hãy trả nợ từ từ tại nơi này đi.” Từ Phàm dặn dò.

“Sư tổ, đồ tôn ở bên ngoài nhiều năm, vẫn cảm thấy ở trong tông môn là thoải mái nhất.” Trên mặt Hàn Phi Vũ mang theo ký ức nói.

Những thứ tốt đẹp đúng là một đi không trở lại.
Bình Luận (0)
Comment