Chương 1151: Thánh Nhân dị tộc
Chương 1151: Thánh Nhân dị tộc
“Chủ nhân, Vương Huyền Tâm đã chiến thắng Trương Học Linh cuối cùng.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Hửm, tiểu tử ngốc kia đi Tàng Kinh các rồi á.”
“Được Trương Học Linh dẫn vào.” Bồ Đào trả lời.
Đúng lúc này, một Truyền Tống trận xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm, Vương Huyền Tâm bước ra.
“Vương Huyền Tâm, bái kiến sư phụ.” Vương Huyền Tâm cung kính nói.
“Tốt.”
Một bộ Tiên khí đỉnh cấp nhất hiện lên quanh người Vương Huyền Tâm.
“Nhận lấy đi, trở về tĩnh tâm ba ngày, ba ngày sau ta sẽ giảng đạo cho đệ tử đồng tu ba trăm đạo pháp các ngươi.” Từ Phàm lười biếng nói.
“Tuân lệnh sư phụ.” Vương Huyền Tâm nhận lấy Tiên khí, lui ra ngoài.
“Những ngày lười biếng luôn thật ngắn ngủi.”
Ba ngày sau, trong một đạo tràng gia tốc thời gian tại nguyên giới, ba người Trương Học Linh, Tiêu Lạc Phàm, Vương Huyền Tâm tụ lại cùng nhau.
Cuối cùng, trong đạo tràng xuất hiện bóng dáng Từ Phàm.
“Ba trăm đạo pháp bác đại tinh thâm, ta sẽ dùng trăm năm giúp các ngươi chải vuốt một chút con đường trước cảnh giới Kim Tiên.”
Sau đó, Từ Phàm bắt đầu giảng đạo cho ba người.
Vô số kinh văn đại đạo bay ra từ trong cơ thể Từ Phàm, bám vào trong đạo tràng nhỏ.
Một năm sau, Vương Huyền Tâm vừa ra khỏi Nguyên giới liền trực tiếp từ Đại Thừa kỳ tấn cấp tới Chân Tiên kỳ đỉnh phong.
“Trong tông môn không có việc gì, ngươi đi Tiên giới lịch luyện năm trăm năm lại về.” Từ Phàm nhìn Vương Huyền Tâm, cảm khái nói.
Dạy một đệ tử thiên phú đứng đầu đúng là thống khoái, bình thường Từ Phàm vừa giảng là Vương Huyền Tâm có thể suy một ra ba.
Trong vòng trăm năm ngắn ngủi, ba trăm đạo pháp thế mà vượt qua cả hai người khác.
Trước mắt đang thuộc chiến lực đứng đầu trong hàng đệ tử Chân Tiên kỳ ở tông môn.
“Tuân lệnh sư phụ.” Vương Huyền Tâm nói.
Chỉ là, trước khi hắn rời tông môn, còn có một nguyện vọng nho nhỏ chưa đạt thành.
Đó là đi không gian ảo cảnh khiêu chiến tại Nguyên giới, khiêu chiến sư phụ mình một chút.
Hắn muốn biết sư phụ mình ở Chân Tiên kỳ mạnh đến bao nhiêu.
Nghe đồn rằng, không có một đệ tử nào có thể chống đỡ quá một cái chớp mắt trong quá trình khiêu chiến Đại trưởng lão.
Trong không gian ảo cảnh khiêu chiến, vẻ mặt Vương Huyền Tâm khiếp sợ bước ra từ bên trong.
Sau đó lại quẹo ngược về hướng tiểu viện Từ Phàm.
“Sư phụ, ta muốn tu hành ba ngàn đại đạo pháp.” Vương Huyền Tâm quỳ xuống nói.
Nghe được lời này, vẻ mặt Từ Phàm bỗng trở nên kỳ lạ.
“Thiên phú ngươi cực cao, tu luyện ba trăm đạo pháp thật sự có hơi đại tài tiểu dụng, nhưng ba ngàn đạo pháp vi sư tu luyện, ngươi mà tu thì hoàn toàn không có con đường phía trước.”
“Đi Tiên giới lịch luyện trước, sau khi trở về, vi sư truyền cho ngươi một ngàn đạo pháp, đây cũng là cực hạn ngươi có khả năng đạt tới.” Từ Phàm nghĩ ngợi nói.
Tuy thôi diễn loại công pháp cấp bậc này rất phiền toái, nhưng ai bảo đồ đệ mình thu có thiên phú, muốn theo đuổi càng cao hơn, vậy sư phụ nhất định phải ra tay giúp một phen thôi.
“Đa tạ sư phụ.”
Sau khi Vương Huyền Tâm bái tạ xong liền rời đi.
Đang lúc Từ Phàm tính toán tiếp tục phơi nắng lười biếng thì đột nhiên có linh cảm chẳng lành.
Từ Phàm đang nửa híp mắt bất chợt mở mắt.
“Chuyện tìm tới mãi không dứt mà.” Từ Phàm có chút trứng đau nói.
“Bồ Đào, mau triệu hồi các đệ tử, chúng ta đi trong tinh vực chơi trốn tìm thôi.” Từ Phàm nhanh chóng phân phó.
Mà lúc này, trong một vùng tinh vực xa lạ, một Thánh Nhân dị tộc đang nhanh chóng bay về hướng Mộc Nguyên Tiên giới.
“Người khác sợ đắc tội Tiên triều Đại Chu, ta lại không sợ. Giết một tên Kim Tiên là có thể lấy được một món Tiên thiên linh bảo, kẻ ngốc mới không làm.”
“Cùng lắm thì sau khi giết xong ta lại tránh ở vùng ngoại giới, xem Tiên triều Đại Chu ngươi tìm ta thế nào.” Thánh Nhân dị tộc vừa nói vừa tăng nhanh tốc độ.
Lúc này, trong Ẩn Linh môn, tất cả đệ tử bên ngoài đều lục tục làm Truyền Tống trận siêu xa trở về tông môn.
Về phần đệ tử ở ngoài Mộc Nguyên Tiên giới cũng thu được thông báo, nhanh chóng đi đến chỗ Truyền tống trận vượt giới Nhân tộc.
Số hiệu Tiên Ẩn chậm rãi dừng trên bình nguyên sau chủ phong.
“Phu quân, không phải ngươi nói trong vòng ngàn năm, Long tộc sẽ không ra tay với ngươi sao?” Trương Vi Vân quan tâm hỏi.
“Long tộc sẽ không ra tay, nhưng không đại biểu hắn sẽ không để Thánh Nhân khác ra tay.” Từ Phàm nói.
“Nếu không ta đi xin sư phụ ta, nhờ nàng tới đây một chuyến.” Trương Vi Vân nói.
“Không cần như thế, dù sao ở Mộc Nguyên Tiên giới cũng chán rồi, vi phu mang ngươi đi du lịch trong tinh vực, như vậy có thể khám phá phong cảnh ở các đại Tiên giới.”
“Yên tâm, ta là Trận Pháp Thần sư, vẫn có thể che giấu nhân quả của tông môn và bản thân được.”
“Chỉ cần chúng ta vào tinh vực, Thánh Nhân tới kiếm chuyện với chúng ta sẽ giống như ruồi bọ không đầu, hắn mệt chết cũng không tìm thấy chúng ta.” Từ Phàm cười an ủi nói.
“Ta nghe theo phu quân.”
Từ Nguyệt Tiên đang ở bên cạnh ăn cẩu lương bỗng bị Từ Phàm trừng mắt một cái, tỏ vẻ ngươi ở bên cạnh vướng víu quá.
Từ Nguyệt Tiên đau lòng rời đi, trong tiểu viện chỉ còn lại Từ Phàm và Trương Vi Vân.
Lúc bầu không khí giữa hai người dần nóng lên, giọng Bồ Đào lại vang lên.
“Chủ nhân, tất cả đệ tử tông môn đã trở về, có khởi hành đi tinh vực không?”
“Xuất phát thôi, trước đi lên Cửu Thiên.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh.”
Trên Cửu Thiên, một luồng kiếm quang kéo dài qua vạn dặm trực tiếp rạch mở hư không.
Một thông đạo thông đến tinh vực mở ra, Ẩn Linh môn cũng bay vào trong thông đạo.
Tinh vực, nơi cách Mộc Nguyên Tiên giới mấy chục quang giáp, Ẩn Linh đảo thình lình xuất hiện.
“Chủ nhân, trạm đầu tiên đi đâu.” Bồ Đào hỏi.
“Trước tiên đi Tiên triều Đại Chu, dọc đường ở Tiên giới đều dừng lại chút, coi như là du lịch.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh.”
Ẩn Linh môn treo tiên trận che chắn đại nhân quả, nhanh chóng xuyên qua trong tinh vực.
Ngay lúc sắp hoàn toàn rời khỏi phạm vi tinh vực của Mộc Nguyên Tiên giới, một Thánh Nhân dị tộc giáng lâm tới Mộc Nguyên Tiên giới.
Không bao lâu sau, tất cả sinh linh trên cả Mộc Nguyên Tiên giới đều cảm nhận được cái gì gọi là cơn giận của Thánh Nhân chân chính.
Chuẩn Thánh Nhân tộc ở Mộc Nguyên Tiên giới càm ràm trong lòng: “Nơi này không tìm thấy người thì người đi nơi khác tìm, không có việc gì thì phát cáu cái gì.”
Thánh Nhân kia dường như cảm nhận được ý nghĩ trong lòng Chuẩn Thánh Nhân tộc, kết quả là, hắn chuyển mắt nhìn về phía Chuẩn Thánh Nhân tộc.
“Thánh Nhân tiền bối, Ẩn Linh môn hẳn là lén lút ra khỏi Mộc Nguyên Tiên giới, hiện tại ngươi đi trong tinh vực hẳn là có thể kiếm được.” Chuẩn Thánh Nhân tộc mở miệng nói.
Thánh Nhân dị tộc lạnh lùng liếc nhìn Chuẩn Thánh Nhân tộc, sau đó thuấn di đến trong tinh vực.
“Nhân quả đại đạo thế mà cũng không kiếm ra, Đại trưởng lão Ẩn Linh môn thật sự là nhiều thủ đoạn.”
Sau đó Thánh Nhân dị tộc lấy ra một bảo kính truyền tin.
Không bao lâu sau thì lập tức đuổi theo về hướng nào đó trong tinh vực.
Lúc này Vương Huyền Tâm đang chơi trò chơi đại đào sát trong không gian ảo cảnh Nguyên giới, trong lòng có chút buồn bực.
Hắn vất vả lắm mới phi thăng đến Tiên giới, vừa có cơ hội có thể ra tông môn ngắm nhìn phong cảnh Tiên giới, không nghĩ tới mới bước ra khỏi tông môn nửa bước đã bị kêu về.
Kết quả là, dựa theo đề xuất của Bồ Đào, hắn đi tới trong không gian ảo cảnh Nguyên giới, bắt đầu chơi trò chơi đại đào sát.
Sau khi hiểu được quy tắc, hắn lập tức trở nên không coi trọng.
“Trong giai đoạn Chân Tiên ở tông môn đã không ai có thể chiến thắng ta, trò chơi đại đào sát này, cuối cùng nhất định là ta lấy được hạng đầu.”
Lúc này, Vương Huyền Tâm thật muốn nói với đệ tử Chân Tiên đang chơi trò chơi đại đào sát một tiếng, ta không nhằm vào ai đâu…