Chương 1156: Tám phần mười
Chương 1156: Tám phần mười
“Phu quân, nếu Thánh Nhân dị tộc đuổi kịp thì làm sao bây giờ?” Trương Vi Vân có hơi lo lắng hỏi.
“Nấp đi, đổi nơi tiếp tục chạy.” Từ Phàm cười.
Trước đây khi hắn luyện chế Tiên thiên linh bảo đã suy sét đến chuyện sau này sẽ chọc phải nhân vật trên cấp Thánh Nhân.
Đã sớm quyết định tọa độ trên đường Ẩn Linh môn chạy, chỉ cần Thánh Nhân dị tộc kia đuổi tới, có bản lĩnh phát hiện được Ẩn Linh đảo, Từ Phàm liền có dũng khí chạy.
“Yên tâm đi, trong cả Tam Thiên giới này, người có thể bắt được vi phu không được mấy người đâu.” Từ Phàm mỉm cười.
Lấy trình độ trên trận pháp và đại đạo Nhân Quả của hắn, nếu không phải Thánh Nhân tinh thông đạo này thì căn bản tìm không được hắn.
Lúc hai người nói chuyện phiếm, trong thế giới trò chơi đại đào sát, Vương Huyền Tâm đã gặp đợt chặn đánh đầu tiên.
Ngay vào lúc này, bảo kính truyền tin của Từ Phàm lại vang lên lần nữa.
Sau khi Từ Phàm nhìn thoáng qua thì trực tiếp ngắt máy, vẫn là yêu cầu trò chuyện Thánh Nhân dị tộc kia gửi tới.
“Giống như có bệnh ý.”
Từ Phàm và Trương Vi Vân thông qua màn sáng xem Vương Huyền Tâm đại phát thần uy.
Lúc này, trong thế giới trò chơi đại đào sát, Vương Huyền Tâm đang bị một tiểu đội sáu người vây công.
Sáu người trực tiếp hợp thành một chiến trận cơ diệu, vậy mà có thể đánh có đi có về với Vương Huyền Tâm.
Mấy con Chân Long ngưng tụ thành từ thần hỏa vây bên ngoài chiến trận tiểu đội sáu người ngưng tụ, uy áp xoay tròn.
Mà Vương Huyền Tâm thì lại đứng một bên, cảm thấy hứng thú nhìn chiến trận do sáu người này tạo thành.
“Là ai cho ngươi dũng khí, chỉ có sáu người mà dám tới chặn đánh ta.” Vương Huyền Tâm từ tốn nói.
Lúc này sáu người chỉ trả về cho Vương Huyền Tâm sáu cái liếc mắt, cuối cùng tìm cơ hội lập tức đột phá vòng vây Chân Long từ thần hỏa ngưng tụ.
Cùng nhau phá ra một khe nứt không gian, thoát ra ngoài.
Tiểu đội sáu người biến mất, Vương Huyền Tâm lẳng lặng nhìn theo hướng bọn họ biến mất, sắc mặt có chút nghiêm trọng.
Chiến trận sáu người tạo thành vừa nãy quá mức tinh diệu, uy năng phát ra vượt xa sáu người hợp lại.
“Lần sau không cho các ngươi cơ hội.”
Lúc Vương Huyền Tâm còn đang trầm tư, một đạo kiếm quang đột nhiên từ trong hư không chợt hiện.
Chỉ thấy kiếm quang trên hư không tụ lực đã lâu kia vậy mà xém chút nữa làm tổn hại tới bản thể Vương Huyền Tâm.
Một Thiên Uyên cự nhận ngưng tụ từ ngũ hành linh khí xuất hiện trên không, chém ra một trảm về phía không gian trùng điệp kiếm quang chém ra.
Không gian nơi cự nhận lướt qua đều vỡ vụn.
Một nam tử mặc áo bào đen bị ép ra, cuối cùng trực tiếp bị cự nhận chém thành hai, hóa thành mảnh vỡ hư ảnh, bị loại.
“Theo cách ăn mặc vừa rồi thì hẳn là Ảnh Thứ, nếu không phải cảm nhận được trong không gian có dị dạng, sợ rằng thật sự để hắn đắc đạo rồi.”
Nhưng ngay lúc này, cảm giác suy yếu đột ngột hiện lên trong lòng Vương Huyền Tâm.
“Độc Tiên hồn bản nguyên, cái quái gì thế!” Vương Huyền Tâm cảm giác được tiên hồn có chút suy yếu, nói.
Cuối cùng cảm giác suy yếu kia càng thêm nghiêm trọng, lúc này Vương Huyền Tâm cảm giác chỉ có thể phát huy ra sáu phần mười thực lực của bản thân, đồng thời loại cảm giác suy yếu này vẫn còn đang tăng lên.
Từ Phàm thấy cảnh này, đột nhiên nghĩ tới trong tông môn còn có một đệ tử đi trên con đường Độc đạo.
“Đủ loại thủ đoạn quả nhiên là khó lòng phòng bị, cũng không biết Vương Huyền Tâm còn có thể giành được hạng nhất không.” Trương Vi Vân nói.
“Nữ chủ nhân, căn cứ theo suy đoán của Bồ Đào, trong ván này, Vương Huyền Tâm có xác suất tám phần mười có thể giành được hạng nhất.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Vậy mà có xác suất tám phần mười luôn sao, ta muốn xem thử, xem hắn cuối cùng làm sao trở thành hạng nhất.” Trương Vi Vân hứng thú.
Vào lúc toàn bộ đệ tử Ẩn Linh môn đều đang chơi trò chơi.
Đột nhiên một thần niệm hiện lên, phong tỏa lại toàn bộ tinh vực mấy trăm quang giáp xung quanh.
“Chủ nhân, Ẩn Linh đảo đang nằm trong phạm vi phong tỏa của Thánh Nhân dị tộc, hiện tại chưa bị phát hiện, có khởi động tọa độ thoát đi hay không?” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Trước đừng vội, Thánh Nhân dị tộc này vẫn rất thông minh, đoán được chúng ta sẽ đi về hướng Tiên triều Đại Chu.” Từ Phàm tán dương nói.
Lúc này, một ánh mắt Thánh Nhân quét ngang qua khu vực chỗ Từ Phàm, nhưng không phát hiện được gì.
Nhưng vị Thánh Nhân này dường như không cam tâm, khu vực này trước sau bị quét qua hơn mười lượt, thậm chí không gian tinh vực trong khu vực này cũng đều xém chút bị đập nát.
Nhưng tất cả những điều này đều không làm gì được Ẩn Linh môn nấp trong nơi sâu không gian.
Cuối cùng Thánh Nhân dị tộc dường như xác định nơi này không có sự tồn tại của Ẩn Linh đảo, lại bắt đầu chuyển hướng, tiến hành phong tỏa khu vực khác.
Ẩn Linh đảo từ đầu đến cuối chưa từng giảm tốc đọ, vẫn là dựa theo phương hướng lúc đầu tiến lên.
“Tiểu tử, ngươi lại tìm mười vạn năm nữa cũng không tìm được Ẩn Linh đảo đâu.” Từ Phàm mỉm cười.
Ngay lúc này, trong vùng tinh vực này xuất hiện một nắm đấm lớn đến mấy quang giáp.
Trực tiếp mang tính bao trùm chấn vỡ hoàn toàn cả khu vực này, Ẩn Linh đảo trốn ở chỗ sâu không gian cũng run rẩy một cái.
“Cuồng nộ bất lực~”
Từ Phàm và Trương Vi Vân tiếp tục xem phát sóng trực tiếp đại đào sát.
Ba ngày sau, trò chơi đại đào sát đã tiến hành ba tháng, phạm vi có thể hoạt động hiện tại thu nhỏ lại lần nữa, khu vực có thể hoạt động xung quanh chỉ còn lại trong chu vi mười vạn dặm, tục xưng vòng chung kết.
Lúc này, đệ tử còn sống sót trong trò chơi đại đào sát cũng chỉ có hơn một vạn người.
Mỗi người đều là tinh anh, không phải có thể đánh thì là có thể trốn, nếu không thì là thủ đoạn nhiều.
Trương Học Linh và Tiêu Lạc Phàm vẫn như thường ngày, nấp ở một chỗ xem náo nhiệt.
“Sư huynh, sao ta cứ cảm thấy hai người chúng ta sắp bị phát hiện rồi ấy.” Tiêu Lạc Phàm nói.
“Không cần cảm thấy, chúng ta đã là bị phát hiện, chỉ là người phát hiện chúng ta không dám ra tay mà thôi.” Trương Học Linh hờ hững nhìn về một hướng nào đó nói.
Lúc này, trong một trận pháp bí ẩn, Thiên Vạn Binh và con rối nhi tử của hắn đang vận hành thử Ngũ Hành Mẫn Diệt cự pháo.
“Muốn xử lý hết mấy tên biến thái trong tông môn, nhất định trước tiên phải cẩu vững.”
“Chưa đến thời cơ ra tay, phải nhịn.”
“Chúng ta có thể lấy được hạng nhất hay không, phải xem một pháo cuối cùng này rồi.” Thiên Vạn Binh nói với con rối nhi tử của hắn.
“Lão cha, ta cảm thấy tông môn ngươi ở quá mức biến thái, căn cứ vào trong tư liệu Bồ Đào đại nhân truyền cho ta, Tiên giới còn chưa có tông môn nào giống chúng ta.” con rối nhi tử nói.
“Đúng thế, cũng không xem tông môn này là do ai lãnh đạo.” Thiên Vạn Binh mỉm cười.
Lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến dao động chiến đấu cực kì kịch liệt.
Thiên Vạn Binh vừa cảm nhận được khí tức này, lập tức kích động.
“Đại sư huynh và Vương Huyền Tâm đánh nhau rồi.” Thiên Vạn Binh hưng phấn nói.
“Vậy muốn một mẻ hốt gọn luôn không?”
“Còn sớm, với tính cách cuồng ngạo của tên Vương Huyền Tâm kia, đại quyết chiến cuối cùng, nhất định sẽ một đối nhiều.”
“Ta từng nghiên cứu qua tư liệu về Ẩn Linh môn hạ giới, tiểu tử kia thiên phú cao, tính cách kiêu ngạo, trước mắt mà nói sẽ không dùng thủ đoạn gì.”
“Thậm chí người nhằm vào hắn càng là nhiều, sức mạnh địch muôn người sẽ càng tăng lên.”
“Sức mạnh này vừa ra, trong mắt đệ tử Ẩn Linh môn khác chẳng phải thành…”
Thiên Vạn Binh còn chưa nói xong, cả khu vực chỗ hắn đứng đã trực tiếp bị toả định.