Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1157 - Chương 1157: Muốn Mạnh Lên Sao?

Chương 1157: Muốn mạnh lên sao? Chương 1157: Muốn mạnh lên sao?

Đại nghiệp hồng đồ của Thiên Vạn Binh còn chưa kịp triển khai đã bị loại bỏ.

Hùng Lực và Vương Huyền Tâm ở nơi xa tiếp tục chiến đấu, đệ tử ở xung quanh quan chiến thấy vậy tê dại cả đầu.

Đây thật sự là hai Chân Tiên đang chiến đấu sao?

Tiêu Lạc Phàm nhìn chiến trường phía xa, vẻ mặt phức tạp, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.

Trái lại, Trương Học Linh ở một bên bắt đầu bình luận về hai người này.

“Đây chính là ưu thế của luyện thể, chỉ cần cơ thể đủ mạnh, có thể lực địch ba ngàn đạo, một lực phá vạn pháp, cũng không phải nói đùa.”

“Nhưng vị Vương sư đệ này của chúng ta lợi hại hơn, hắn đã tu luyện ba trăm đạo pháp tới đỉnh phong, mỗi loại đại đạo, mỗi một loại tiên thuật đều dùng cực kì thuận tay, như thiên chùy bách luyện.”

“Trận chiến này đánh tới cuối cùng, Đại sư huynh chúng ta nhất định sẽ bị Vương sư đệ tìm được sơ hở.” Trương Học Linh tỏ vẻ sóng sau xô sóng trước trên bờ cát.

“Hùng Lực Đại sư huynh chết rồi, chúng ta có phải nên ra tay rồi không?” Tiêu Lạc Phàm hỏi.

“Không thấy thời cơ, sau khi hai người kia đánh xong, chính là trận quyết chiến cuối cùng, cũng chính là tiểu sư đệ của chúng ta một đối nhiều.”

“Sau khi trận chiến này đánh xong chúng ta lại ra tay.” Trương Học Linh nói.

“Như vậy có phải có chút thắng không anh hùng không?”

“Không cần Hậu thiên linh bảo nữa à? Hiếm khi chơi trò chơi mà tông môn lại khen thưởng hậu hĩnh như vậy.” Trương Học Linh nói.

“Được rồi, Hậu thiên linh bảo quan trọng.” Tiêu Lạc Phàm tính toán lại tiểu kim khố của mình, nói.

Nàng vào tông môn muộn, lại không có thủ đoạn khác để kiếm tiên ngọc.

Đại chiến vẫn còn tiếp tục, mà Hùng Lực thì bắt đầu có vẻ lực bất tòng tâm.

Cuối cùng bị Vương Huyền Tâm tìm được cơ hội, một tiên thuật bản nguyên đột phá vòng bảo hộ kim thân của Hùng Lực, đánh tan bản thể.

Hùng Lực bị loại, đông đảo đệ tử quan chiến vừa rồi bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

“Vương sư đệ, không ngại chúng ta nhiều người như vậy đánh một mình ngươi chứ?” Hạng Vân xuất hiện giữa không trung nhìn Vương Huyền Tâm nói.

Sau lưng Hạng Vân xuất hiện hơn một trăm đệ tử.

“Không ngại, đây không phải truyền thống của Ẩn Linh môn à?”

“Trong mắt ta, một đối một hay một đối nhiều, kết quả đều như nhau.” Vương Huyền Tâm làm một động tác mời.

“Vậy ta không khách khí nữa.”

Trong nháy mắt, một luồng khí thế khổng lồ phát ra từ trên người hơn trăm người.

Ngay lúc đại chiến đang hết sức căng thẳng, khu vực trong phạm vi mười vạn dặm lập tức bị hồng quang chiếu rọi.

Một Chân Long Kim Tiên xuất hiện bên trong vòng chung kết, bắt đầu không kiêng nể công kích các đệ tử.

“Mẹ kiếp, vì sao lại tại trong trận chung kết lại phát động cái thứ này vậy?” Lão Lục nấp xung quanh, có chết cũng không ra mặt phun tào nói.

“Đệ tử trong vòng chung kết vượt quá chỉ tiêu, sau khi loại đến mức đạt yêu cầu, Chân Long Kim Tiên sẽ tự động biến mất.” Giọng Bồ Đào vang lên trong thế giới trò chơi đại đào sát.

Trong phạm vi chu vi mười vạn dặm này vậy mà ẩn giấu hơn chín ngàn lão Lục có thể cẩu được, một người còn nấp sâu hơn một người.

Cho nên trước đại quyết chiến, Bồ Đào quyết định trước tiên lọc sạch một đợt, đây cũng là quy tắc của đại đào sát, trước kia chỉ là ít triển khai thôi.

Lúc này, sau khi đám lão Lục nhìn thấy Chân Long Kim Tiên xuất hiện, tất cả đều hiện hình.

Hạng Vân thấy được cảnh này, nói với Vương Huyền Tâm: “Trước đừng đánh, chờ sau khi Chân Long Kim Tiên loại xong rồi lại nói.”

“Ta tán thành.” Vương Huyền Tâm nói xong lập tức ẩn vào trong không gian.

Chỉ là, Vương Huyền Tâm nhìn đám lão Lục bận chạy đôn chạy đáo trong phạm vi mười vạn dặm, trong ánh mắt xuất hiện một tia kinh ngạc.

Lúc vòng chung kết thành hình hắn có thăm dò một phen, phát hiện có hơn ba ngàn người nấp trong chỗ tối.

Vương Huyền Tâm cảm thấy, dựa theo phát hiện của hắn, toàn bộ vòng chung kết hẳn chỉ có năm ngàn người mà thôi.

“Quả nhiên là có thể nấp.” Vương Huyền Tâm không khỏi cảm khái nói.

Lúc này, theo đám lão Lục không đạt tiêu chuẩn bị loại càng ngày càng nhiều, cuối cùng toàn bộ vòng chung kết chỉ còn lại ba ngàn đệ tử.

Chúng đệ tử nhìn bóng dáng Chân Long Kim Tiên trên bầu trời, hơn hai ngàn đệ tử xoay người, lại bắt đầu nấp đi.

Lúc này, giọng Vương Huyền Tâm lại vang lên trong khu vực này.

Hạng Vân xuất hiện lần nữa, vẫn là mang theo đám người vừa rồi kia.

“Sư huynh, bắt đầu đi.”

Sau lưng Vương Huyền Tâm xuất hiện một Pháp Tướng Kim Thân cầm trong tay Khai Thiên Cự Phủ.

Trong nhất thời, khí thế trên người Vương Huyền Tâm đạt đến cực hạn.

Đánh xuống một búa về phía đám người Hạng Vân.

Trương Học Linh ở phía xa quan chiến nhìn thấy một búa này của Vương Huyền Tâm, bỗng hơi tê dại cả đầu.

Người cũng có cảm giác như thế còn có Tiêu Lạc Phàm bên cạnh.

“Một búa này đánh xuống, đại đạo Thôn Phệ của ta cũng không chịu được.” Tiêu Lạc Phàm lẩm bẩm nói.

Lúc này, Trương Học Linh đứng dậy, nói với Tiêu Lạc Phàm bên cạnh: “Kế hoạch có biến, bây giờ chúng ta phải ra tay gấp, nếu không về sau sẽ không có cơ hội nữa.”

Tiêu Lạc Phàm yên lặng đứng dậy đuổi theo.

Vương Huyền Tâm một người đối chiến hơn một trăm đệ tử, không dám kéo lớn, trực tiếp dùng công thay thủ, giống như một con mãnh hổ xông vào bầy cừu.

Pháp tướng kim thân sau lưng bổ ra một búa tiếp một búa, quả thực là ép đối diện tới không cách nào đánh trả được.

Nhưng đúng lúc này, một cây đại thụ cao tận trời xuất hiện, giống như một cái cây chống đỡ cả thế giới.

Đỡ lại được một búa toàn lực của Vương Huyền Tâm.

Sau đó, từ trong cây vang lên từng tia lôi đình, Lý Lôi Hổ cầm trong tay Lôi Đình chi nhận, hóa thành một đạo thiểm điện vọt về phía pháp tướng kim thân.

Tia chớp kia giống như vượt qua không gian, trực tiếp bỏ qua phòng hộ pháp tướng kim thân của Vương Huyền Tâm, chui vào trong đó.

Cự nhận tạo thành từ lôi đình hung hăng chém tới bản thể Vương Huyền Tâm.

Nhưng ngay lúc cự nhận sắp chém vào bản thể Vương Huyền Tâm.

Lý Lôi Hổ lại bị một cự quyền đánh bay ra, thân thể trực tiếp vỡ vụn giữa không trung, bị loại.

“Ngươi thế mà lại là cường giả luyện thể!!” Đây là câu nói cuối cùng trước khi Lý Lôi Hổ bị đào thải.

“Lúc ta ở hạ giới, cho dù là đối mặt Đại Thừa chí cao cũng chưa từng dùng tới phương pháp luyện thể.”

“Có thể thấy được chư vị sư huynh chiến lực cao cường.” Vương Huyền Tâm tán thưởng nói.

“Nhận không nổi lời khen ngợi như thế của Vương sư đệ, so với ngươi, chúng ta còn cần cố gắng hơn.”

Đám người tiếp tục vây công Vương Huyền Tâm.

“Phu quân, ta cảm thấy sau này đồ đệ này của ngươi nhất định có thể trở thành cường giả như sư phụ ta.” Trương Vi Vân nhìn màn sáng nói.

“Có cơ hội.” Từ Phàm gật đầu.

Trong lòng hắn có kỳ vọng với người đệ tử cực kì bá đạo này, hắn quyết định chờ trăm năm giảng đạo nhất định phải chỉ điểm nhiều chút, người này chính là người đảm nhận chiến lực cho tông môn về sau.

“Bồ Đào, một lát nữa nói cho chúng đệ tử, một năm sau, tông môn cử hành Toàn Long yến cấp Đại La.” Từ Phàm cười nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Lúc này, trong một động phủ, Từ Cương xem phát sóng trực tiếp trên màn sáng, có hơi xuất thần.

Ngay vừa nãy, con hắn Từ Linh Đài bị Vương Huyền Tâm dùng một búa loại bỏ.

“Sao có thể khí phách như thế chứ?” Từ Cương nhìn Vương Huyền Tâm trong màn sáng nói, trong lòng có một loại tư vị không nói ra được.

Lúc này, một âm thanh vang lên trong lòng Từ Cương.

“Muốn mạnh lên sao? Vậy thì tới đây.”

Từ Cương đang xuất thần đột nhiên giật mình, cuối cùng hắn lấy ra núi Ngũ Sắc, nhìn lại.

Sau đó đứng dậy đi ra ngoài, bay về hướng tiểu viện của Từ Phàm.

Trong tiểu viện, Từ Phàm đang nghiêm túc quan sát núi Ngũ Sắc, từ trong ra ngoài, một chỗ nhỏ cũng không buông tha.

“Từ Cương, ngươi xác định âm thanh kia truyền ra từ trong núi Ngũ Sắc này sao?” Từ Phàm nghiêm túc hỏi.
Bình Luận (0)
Comment