Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1158 - Chương 1158: Chết Cũng Không Ra

Chương 1158: Chết cũng không ra Chương 1158: Chết cũng không ra

“Sư phụ, ta xác định.” Từ Cương nghiêm túc gật đầu nói.

Từ Phàm lại quan sát núi Ngũ Sắc một hồi, ngay cả hắn cũng không nhìn ra trong núi Ngũ Sắc này có gì khác thường.

Kết quả là, sau lưng Từ Phàm xuất hiện ba ngàn đạo bàn, phía trên đạo bàn bắt đầu xoay tròn, cuối cùng ô đại biểu đạo Vận Mệnh bắt đầu từ từ sáng lên.

Vận Mệnh chi lực hóa thành tia sáng, tựa như dung nhập vào trong nhân quả của Từ Cương.

Không bao lâu sau, tia sáng lại trở về bên trong đạo bàn.

Từ Phàm sờ cằm, cũng cảm thấy rất kỳ lạ.

“Không khoa học, tới cảnh giới này như ta, cho dù là cục diện Thánh Nhân bố trí, ta cũng phải nhận ra được chứ.”

Nghĩ tới đây, Từ Phàm nhìn qua Từ Cương nói: “Có thể là tâm cảnh ngươi xao động mới có thể đánh thức câu nói kia, bây giờ sư phụ nhìn không ra đây là cơ duyên hay là thứ gì khác.”

“Trước tiên quan sát thêm một thời gian, chờ sau khi dao động này mãnh liệt hơn, hoặc là dẫn dắt ngươi đến một vài nơi nào đó, vi sư lại đi theo ngươi xem thử.” Từ Phàm nói.

“Làm sư phụ nhọc lòng rồi.” Từ Cương nói.

“Không sao, chỉ cần nhớ kỹ một câu là được, mọi chuyện đều phải bảo vệ tốt chính mình, con đường tiếp theo còn rất dài.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.

Từ Cương gật đầu.

“Nếu đã tới, vậy cùng vi sư xem xong phát sóng trực tiếp đại đào sát rồi lại đi, tâm cảnh ngươi dao động, có phải cũng là vì cái này không?” Từ Phàm mỉm cười hỏi.

Một màn sáng hiện lên trước mặt hai người, phía trên chính là trận quyết chiến cuối cùng trong đại đào sát.

Nhìn một mình Vương Huyền Tâm giống như đối kháng cả thế giới trong màn sáng, Từ Cương lần đầu cảm giác có vài chuyện là do trời định.

“Quang ảnh tiểu sư đệ ngươi khiêu chiến phân thân của ngươi ở số liệu thời kỳ Đại Thừa, ngươi đã xem chưa?” Từ Phàm vừa xem phát sóng trực tiếp vừa hỏi.

“Xem rồi.” Từ Cương gật đầu.

“Giả như, lấy cảnh giới bây giờ của ngươi đi điều khiển phân thân số liệu Đại Thừa của ngươi, kết quả sẽ như thế nào?”

Từ Cương rơi vào trầm tư.

“Có thời gian đi thử xem, trên thế giới này, thời gian cứ chảy mãi, con người cũng phải tiến về phía trước.”

“Cũng ví như hiện tại, tiểu sư đệ ngươi một người toàn lực đối kháng tất cả các đệ tử trong vòng chung kết.”

“Nhưng ngươi biết không, căn cứ vào dự đoán kết quả của Bồ Đào, trận này tiểu sư đệ sẽ thắng.”

“Nhưng nếu ở trận tiếp theo, vẫn là những đệ tử này, tiểu sư đệ ngươi sẽ không có bất kỳ phần thắng nào.” Từ Phàm chỉ vào màn sáng nói.

“Đồ nhi, đã hiểu.” Từ Cương có chút trầm mặc nói.

Lúc này, trong màn sáng, vòng chung kết chỉ còn lại khoảng chừng trăm người.

Một nhóm người tiếp tục cẩu trong vòng chung kết, một nhóm khác đang liên hợp vây công Vương Huyền Tâm, cuối cùng chính là Vương Huyền Tâm.

“Đám lão Lục đã cẩu kia, trận chiến này có thể thắng hay không đều nhờ các ngươi cả, đều ra hết cho ta, nếu không đại đào sát sau này, ta sẽ chỉ nhằm vào các ngươi.” Giọng nói của Hạng Vân quanh quẩn trong khắp vòng chung kết.

Đám lão Lục nấp trong vòng chung kết, một người đi ra hưởng ứng cũng không có.

“Đừng phí thời gian nữa, bọn họ sẽ không ra đâu.”

“Hôm nay ta và các ngươi đã đánh tới mức này, nhất định phải có một bên ngã xuống, mà bọn họ chính là người được lợi lớn nhất.”

Vương Huyền Tâm lúc này đã có chút chật vật, Tiên khí Ngũ Linh châu sau lưng cũng có chút tổn hại.

Pháp tướng kim thân bảo vệ Vương Huyền Tâm bên trong nó, vẻ lộng lẫy cũng không còn sáng như trước.

Lúc này, nhóm đệ tử vây công Vương Huyền Tâm cũng đã hơi kiệt sức, nhưng bọn họ biết chuyện này tuyệt đối không thể lơi lỏng.

Ngay lúc này, pháp tướng kim thân của Vương Huyền Tâm bất chợt nắm chặt lấy viên Tiên khí Ngũ Linh Châu, trực tiếp bóp nát, hấp thụ bản nguyên tiên khí trong đó.

“Hiện tại cũng nên kết thúc thôi.”

Vương Huyền Tâm nói, Pháp tướng kim thân ngàn trượng hung hăng duỗi tay về phía bầu trời, đột ngột kéo xuống một phát.

Gió lốc hình thành từ năm loại linh khí từ giữa bầu trời giáng xuống.

Vây lại tất cả những người vây công hắn vào trong đó.

Ngũ hành đại phong bạo bắt đầu chậm rãi xoay tròn thu hẹp lại, tất cả những ai hễ nằm trong vị trí gió lốc đều bị cuốn vào trong đó, bị loại bỏ.

Đến cuối cùng, trong cả gió lốc chỉ còn lại một mình hắn.

Tiên lực hao hết, Vương Huyền Tâm nhọc nhằn đi lên trên phế tích, dựa vào một tảng đá lớn, từ từ ngồi xuống.

Vương Huyền Tâm đang chờ, chờ đám lão Lục kia nhịn không được ra tay.

Nhưng đợi hồi lâu, cũng nghỉ ngơi rất lâu, đám lão Lục nấp trong vòng chung kết vậy mà cũng chưa từng xuất hiện một ai.

“Ra đi, ta đều đã ở loại tình trạng này, các ngươi tùy ý bắn ra một tiểu thần thông là ta có thể bị loại rồi.” Vương Huyền Tâm nói với không khí, nhưng không một ai đáp lại.

Vương Huyền Tâm xem số người trong vòng chung kết hiện tại, phát hiện tổng cộng có mười ba người, bao gồm cả hắn.

Lúc này, thời gian cuối cùng đến, vòng chung kết bắt đầu nhanh chóng co vào.

Vương Huyền Tâm thấy vòng chung kết co vào, thầm nghĩ, bây giờ đám lão Lục kia hẳn là ra rồi nhỉ.

Nhưng không, theo vòng chung kết co vào, số người còn lại cũng bắt đầu từ từ giảm bớt.

“Thật sự đến chết cũng không ra à?” Vương Huyền Tâm kinh ngạc than lên, đây đều là người gì thế!

Sau khi vòng chung kết co vào, hiện tại toàn bộ nơi này đã chỉ còn phạm vi cỡ mười dặm, số người còn lại là ba.

“Cũng đến nước này rồi, các ngươi có thể ra trò chuyện chút không vậy?” Vương Huyền Tâm thật sự nhịn không được hỏi.

Nhưng vẫn không có một người đáp lại.

“Ta thừa nhận, dáng vẻ vừa rồi của ta là giả vờ, bây giờ ta còn thực lực chiến một trận, một người chiến hai người các ngươi không thành vấn đề.”

“Chỉ cần các ngươi có ai ra trước, ta giúp các ngươi lấy hạng hai, phải biết là phần thưởng của hạng hai và hạng ba là có chênh lệch đấy.” Vương Huyền Tâm cố ý dẫn dụ.

Những đệ tử bị loại thấy một màn này trong phát sóng trực tiếp cũng bật cười.

“Nếu lúc này mà bọn họ có thể ra, vậy thì không kêu là lão Lục nữa đâu.” Lý Lôi Hổ nói, sau khi hắn vào vòng chung kết, đối với đám lão Lục chết cũng không ra này cũng là vừa yêu vừa hận.

Lại không muốn mạng các ngươi, trận chung kết cuối cùng đi ra đánh một trận thì có làm sao đâu?

Lúc này, vòng chung kết còn đang co vào.

Khi Vương Huyền Tâm nhìn thấy số người còn lại, ánh mắt bất chợt co lại.

“Cả vòng chung kết chỉ còn lại hai người chúng ta, muốn ra trò chuyện chút không, ta rất muốn biết các ngươi đang suy nghĩ gì.” Vương Huyền Tâm không nhịn được nói.

Lúc này, trong thị giác thượng đế của mấy người xem phát sóng trực tiếp, vị lão Lục kia chỉ nấp ở nơi phía sau cách Vương Huyền Tâm không đến mười trượng.

Ánh mắt không vui không buồn, chỉ kiên định nấp tại chỗ bất động.

Mặc cho Vương Huyền Tâm nói thế nào, chính là một câu đáp lại cũng không có.

Cuối cùng Vương Huyền Tâm cũng bất đắc dĩ, dùng hết chút lực lượng cuối cùng để lại trên người, bắt đầu tiến công không khác biệt khu vực xung quanh.

Nhưng mặc cho những công kích kia rơi xuống trên người, lão Lục cũng không rên một tiếng.

Cuối cùng, một cột sáng đường kính gần nửa trượng xuất hiện trong vòng chung kết đại đào sát.

Chỉ cần đứng trong cột sáng là có thể lấy được thắng lợi cuối cùng.

Nhưng cột sáng xuất hiện, Vương Huyền Tâm đợi lâu ơi là lâu, lão Lục vẫn không xuất hiện.

Cuối cùng Vương Huyền Tâm thở dài, đứng trong cột sáng, có chút nghẹn khuất giành lấy hạng nhất.

Hoạt động trò chơi đại đào sát lần thứ nhất kết thúc, Vương Huyền Tâm giành được hạng nhất.

Sau khi ra khỏi thế giới đại đào sát, Vương Huyền Tâm liền thấy được Hùng Lực.

“Tiểu sư thúc, lợi hại.” Hùng Lực giơ ngón tay cái lên nói.

“Quá khen.” Vương Huyền Tâm nói.
Bình Luận (0)
Comment