Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1159 - Chương 1159: Năm Tinh Huyền Hoàng Chi Khí

Chương 1159: Năm tinh Huyền Hoàng chi khí Chương 1159: Năm tinh Huyền Hoàng chi khí

Trong thôi diễn của Vương Huyền Tâm, nếu như trong nhóm người kia lại có thêm Hùng Lực, hắn tuyệt đối không lấy được hạng nhất.

Vương Huyền Tâm cáo biệt với Hùng Lực, chuẩn bị rời đi quay về động phủ tĩnh dưỡng một phen, trận đại đào sát cuối cùng, tâm thần tiêu hao hơi nhiều.

Hùng Lực nhìn theo bóng lưng Vương Huyền Tâm, trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì.

Lúc này, Từ Linh Đài đi tới bên cạnh Hùng Lực.

“Ngươi xem Vương Huyền Tâm này có giống ngươi trước đây không, trong trò chơi đại đào sát, một người đánh hết mọi người.” Từ Linh Đài cười nói, mặc dù hắn bị một búa loại bỏ, nhưng trong lòng không có bất kỳ nản lòng gì.

“Tiểu sư thúc này còn mạnh hơn ta khi đó nhiều, ít nhất là ta khi đó không phải một người đánh tất cả các ngươi thật sự.” Hùng Lực vừa cười vừa nói.

“Đi, chơi trò chơi đại đào sát xong rồi, chúng ta đi không gian trò chơi khác thử xem.” Hùng Lực cười nói.

“Ta biết có một thế giới chuyên dùng tích phân rút thưởng, ta dẫn ngươi đi xem thử, nghe nói có người rút trúng một tỷ tiên ngọc.” Từ Linh Đài nói.

“Cái gì, nhanh đi xem xem, nói không chừng hôm nay vận khí ta tốt, có thể rút được phần thưởng cao nhất, một tinh Huyền Hoàng chi khí.”

“Vậy đi thôi.”

Trong tiểu viện, Từ Phàm và đại ca tốt của hắn đang cùng nhau thưởng trà.

“Lão đệ, ta thấy thế giới trò chơi tông môn các ngươi làm ra kia không tệ, vậy ngươi có thể tạo một thế giới ảo cảnh, có thể để mấy đồ đệ của ta toàn lực chiến đấu không?” Ông lão tóc trắng hỏi.

“Có thể chứ, làm một không gian ảo cảnh có thể tiếp nhận Đại La thánh giả chiến đấu còn không phải đơn giản sao.”

“Chỉ là trong thế giới kia, nếu thật sự là toàn lực chiến đấu, bên phía người vẫn lạc có thể sẽ tổn thương chút bản nguyên, tu dưỡng một hai tháng là có thể khôi phục lại.”

“Lực tính toán của Bồ Đào có hạn, tối đa cũng chỉ có thể bảo đảm điểm này.” Từ Phàm trả lời.

“Vậy là được rồi, khoảng thời gian này mấy đồ đệ của ta rảnh rỗi cực kỳ, ta kiếm chút chuyện cho bọn họ làm.” Ông lão tóc trắng cười nói.

Lúc này, Trương Vi Vân bưng một mâm tiên quả đặt trước bàn hai người.

“Nguyệt Tiên tìm ta, ta đi trước.” Trương Vi Vân nói với Từ Phàm.

“Đi đi, nếu nha đầu kia muốn nhờ ngươi mang nàng rời tông môn tầm bảo, ngươi đừng đáp ứng nàng.” Từ Phàm căn dặn.

“Biết rồi mà ~”

Sau đó, Trương Vi Vân hóa thành một dải cầu vồng, bay về phía động phủ Từ Nguyệt Tiên.

Từ Phàm tiếp tục nói chuyện phiếm với ông lão tóc trắng.

Ngay lúc Từ Phàm cho rằng thời gian sau này sẽ yên bình trở lại.

Cự thú tinh vực bị Từ Phàm một vách tường lớn chắn đi lại xuất hiện phía sau Ẩn Linh môn.

“Kỳ lạ, rốt cuộc là loại đồ vật gì hấp dẫn nó vậy chứ.” Từ Phàm có chút tò mò nói.

Từ Phàm cảm giác cự thú tinh vực như thằn lằn này nhất định không đơn giản.

Sự tồn tại của Ẩn Linh đảo ngay cả Thánh Nhân cũng không phát hiện được, mà lại bị nó phát hiện.

Từ Phàm bước ra một bước, xuất hiện trên đỉnh đầu cự thú tinh vực kia.

Sau đó một cự thủ nặng nề đập lên cự thú tinh vực, bắt đầu sưu hồn con cự thú này.

Kết quả phát hiện, trong đầu cự thú tinh vực một mảnh hồ nhão, không phải đang tìm ăn thì là đang trên đường tìm ăn.

“Kì quái, trên Ẩn Linh đảo cũng không có thứ nó muốn ăn.”

Từ Phàm dùng tay bắn ra một đoàn linh quang nhỏ dung nhập vào trong ấn đường của cự thú tinh vực, bảo cự thú tinh vực nên đi đâu thì đi đó chơi đi, đừng đi theo Ẩn Linh đảo.

Từ Phàm trở lại tiểu viện, một bóng dáng nhỏ màu trắng từ trên bầu trời xẹt qua một đường cong, rơi xuống trong tay Từ Phàm.

“Tiểu gia hỏa, ngươi tỉnh rồi à, một giấc này của ngươi ngủ thật đúng là dài.” Từ Phàm nhìn Hung Bạch trong tay, mỉm cười.

Lúc Ẩn Linh môn cử hành Toàn Long yến cấp Đại La Chân, Hung Bạch cũng có mặt. Cơ thể nhỏ xíu kia vậy mà một mình ăn hết cả mâm Toàn Long yến, sau đó tự về phòng nhỏ của mình, ngủ thiếp đi.

Mãi đến hôm nay mới tỉnh lại.

Hung Bạch dùng đầu nhỏ cọ vào trong lòng bàn tay Từ Phàm, sau đó lại ngủ say trong lòng bàn tay Từ Phàm.

Sau đó Từ Phàm mới cảm giác được, Hung Bạch còn chưa tiêu hóa xong một mâm thịt rồng kia, tỉnh lại chỉ vì nhớ Từ Phàm, qua đây thăm một chút.

Nhìn Hung Bạch ngủ say trong lòng bàn tay, Từ Phàm bật cười.

Đứng dậy đi về một góc tiểu viện, nơi đó có phòng nhỏ Bồ Đào tỉ mỉ xây nên cho Hung Bạch.

“Chủ nhân, cách Ẩn Linh đảo ngoài ba quang giáp phát hiện dao động phong tỏa tinh vực của Thánh Nhân dị tộc, có cần đường vòng không?” Bồ Đào hỏi.

“Đường vòng cái gì, đợi ở chỗ biên giới phong toả một lát, dị tộc Thánh Nhân sẽ tự đi thôi.” Từ Phàm thảnh thơi nói.

“Tuân lệnh chủ nhân.” Giọng Bồ Đào vang lên.

Nam Đẩu Tiên giới, lãnh thổ tộc Linh Điệp, Hàn Phi Vũ đang chỉ huy mấy vạn con rối trồng linh thảo, linh dược.

Xem thời gian của những tiên thảo, tiên dược này, hẳn đã trồng được một khoảng thời gian.

“Nếu sớm biết ngươi biết trồng mấy thứ này, lúc mới bắt đầu sẽ không bố trí cho ngươi những nhiệm vụ khác đâu.” Tiểu Hoa ở một bên nhìn tiên thảo, tiên dược mọc lên rất tốt, vui vẻ nói.

“Trước kia các ngươi không có hỏi mà.” Hàn Phi Vũ cười nói.

Những thứ này thật ra đều là nhờ tài liệu trồng linh thảo, linh dược khí linh tùy thân của hắn lưu trữ.

Khí linh ứng dụng những tài liệu này, bắt đầu trồng tiên thảo, tiên dược.

Hàn Phi Vũ nghĩ tới đây, trong lòng đột nhiên có thêm một ý nghĩ.

Thế là hắn lấy ra bảo kính truyền tin, liên lạc với Bồ Đào.

“Bồ Đào, ngươi nói con rối có thể luyện đan luyện khí không?” Hàn Phi Vũ có chút hưng phấn hỏi.

“Có, thông qua truyền tầm xa, có thể làm cho con rối có được trình độ như Luyện Khí sư và Luyện Đan sư.”

“Nếu như muốn tăng lên nữa, cần chế tác con rối chuyên nghiệp một lần nữa.” Bồ Đào trả lời.

“Thế không thể thông qua tài liệu tầm xa trực tiếp tăng lên tới trình độ Luyện Khí Tông sư, Luyện Đan Tông sư sao?” Hàn Phi Vũ hỏi.

“Có thể, chẳng qua là hơi đắt mà thôi.”

“Một con rối bàng môn cấp Tông Sư trị giá năm tinh Huyền Hoàng chi khí.” Bồ Đào bình thản trả lời.

“Năm tinh Huyền Hoàng chi khí!” Hàn Phi Vũ kinh ngạc nói.

“Đây là giá cả nội bộ vì ngươi là đồ tôn của chủ nhân đấy, người khác ít nhất phải từ hai mươi cơ.” Bồ Đào nói.

“Vậy có thể nợ trước không? Chờ sau mười vạn tám ngàn năm nữa ta trở lại tông môn sau lại trả?” Hàn Phi Vũ nói.

“Vậy khoản tiền đó phải lấy lãi hơn mười vạn năm, đến lúc đó cũng không phải đơn giản là hai, ba mươi tinh Huyền Hoàng chi khí thôi đâu.” Bồ Đào nói.

“Không sao, cho ta một bộ tư liệu luyện đan, luyện khí luôn.” Hàn Phi Vũ hào khí nói.

“Được, xin chuẩn bị để khí linh tùy thân của ngươi tiếp nhận tư liệu.”

“Được.”

Lúc này, một lượng tin tức lớn lưu thông qua bảo kính truyền đến trong khí linh tùy thân của Hàn Phi Vũ.

Lúc này, còn có thể cảm giác khí linh của mình có hơi lay động bất ổn.

“Chủ nhân, đợt tư liệu vừa nãy đã chiếm hết tám phần mười lực tính toán rồi, muốn cải tạo con rối, có lẽ phải chờ thêm một thời gian nữa.” Khí linh tùy thân của Hàn Phi Vũ nói.

“Đợi một hồi thì đợi một hồi thôi, dù sao cũng không vội.” Hàn Phi Vũ nhìn con rối đang bận rộn phía dưới, cười nói.

Hắn tương đối hài lòng với khoảng thời gian ở tộc Linh Điệp này , giống như là tìm được một ốc đảo hoàn mỹ trong sa mạc.

Nhưng vào lúc này, một âm thanh cảnh báo vang lên trong Thánh thành tộc Linh Điệp.
Bình Luận (0)
Comment