Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1164 - Chương 1164: Khí Tức Để Lộ Trong Dòng Sông Thời Gian

Chương 1164: Khí tức để lộ trong dòng sông thời gian Chương 1164: Khí tức để lộ trong dòng sông thời gian

Một năm sau, Ẩn Linh đảo rời đi từ trong vùng phế tích Tiên giới.

Từ Phàm nhìn mười hai vạn Huyền Hoàng chi khí trong túi trữ vật chuyên dự trữ, biểu cảm trên mặt một hồi thì hưng phấn, một hồi lại có chút hối hận.

“Giá ta muốn không thấp đâu nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.

“Phu quân làm vậy là được rồi, ta cảm thấy phế tích Tiên giới kia vì một tiên trận đến Thánh Nhân cũng không xông vào được, có thể trả giá ra tất cả.” Trương Vi Vân ở bên cạnh cười nói.

“Nặn thêm chút nữa nói không chừng còn có thể có thêm một, hai vạn Huyền Hoàng chi khí.”

“Nếu không hai ta quay lại đòi lần nữa.” Trương Vi Vân kiến nghị.

“Đều đã đáp ứng rồi, sao có đạo lý đổi ý được.” Từ Phàm nhìn Huyền Hoàng chi khí gửi trong tiên khí trong tay nói.

Mười hai vạn Huyền Hoàng chi khí, đủ để hắn phá giải phù văn tầng ngoài cùng của hệ thống.

“Nhưng ta cảm thấy tông môn có thể dò xét được phế tích Tiên giới, nhất định có lấy không ít quan hệ với nương tử.”

“Muốn khen thưởng gì nào.” Từ Phàm kéo Trương Vi Vân qua cười nói.

“Vậy phu quân đi dạo với ta trong tông môn nhiều thêm đi. Trong tông môn có rất nhiều nơi phong cảnh khá tốt mà ta chưa từng đi.” Trương Vi Vân nghĩ ngợi nói.

“Được, trong tông môn quả thực có rất nhiều nơi phong cảnh rất không tệ, còn có phong cảnh ở rất nhiều tiểu thế giới nuôi linh thú, gieo trồng tiên dược cũng không tệ, ta đều dẫn ngươi đi dạo một vòng.”

Ngay từ đầu Từ Phàm muốn bế quan phá giải hệ thống, nhưng sau suy nghĩ lại hắn thấy cũng không thiếu chút thời gian này, bầu bạn với vợ quan trọng hơn.

Nửa năm sau, hoạt động trò chơi kết thúc, Từ Phàm bắt đầu đại giảng đạo toàn tông trong vòng trăm năm.

Chỉ thấy ba ngàn hóa thân Từ Phàm, trong ba ngàn đạo tràng khác nhau, giảng đạo cho các đệ tử tu luyện không đồng đạo.

Lần này, bất kể là nội môn vẫn là ngoại môn tông môn, Ẩn Nguyệt tông hay là Yêu bộ, chỉ cần ở trong Ẩn Linh đảo, toàn bộ đều có tư cách vào trong đạo trường truyền đạo.

Trong một đạo tràng to lớn, Từ Phàm nhìn xuống hoá thân của các loại thụ linh, hoa linh, dược linh bên dưới đạo tràng, không nhịn được mỉm cười.

Tất cả chân linh bên dưới đều kính ngưỡng nhìn lên Từ Phàm phía trên đạo tràng, giống như thấy được tín ngưỡng cuối cùng của bản thân.

“Thảo mộc nhất đạo, tuế nguyệt luân chuyển, thiên thụ kỳ linh, tự dựng mà sinh…”

Trong Tiểu Thế giới bên đạo tràng khác.

Tất cả các đệ tử trong đạo tràng đều là kiếm tu.

Cả Tiểu Thế giới đạo tràng tràn ngập các loại kiếm ý tạp mà tinh.

Từ Phàm nhẹ vung tay, ý thức của tất cả đệ tử kiếm đạo trong đạo trường đều bị hắn thu vào trong thế giới kiếm đạo đặc thù.

Ngay từ lúc thế giới kiếm đạo này từ từ diễn hóa, Từ Phàm chậm rãi truyền thụ cảm ngộ của hắn đối với kiếm đạo cho ý thức đệ tử kiếm đạo.

Ngũ hành đại đạo, luân hồi đại đạo, không gian đại đạo, thôn phệ đại đạo, nhân quả đại đạo, vận mệnh…

Mỗi loại đại đạo đều có hoặc nhiều hoặc ít đệ tử đang nghe.

Trong đó kỳ lạ nhất chính là Trùng chi đại đạo, cực kì thiên môn, chỉ có một đệ tử nghe.

“Ngươi rất có quyết đoán, đạo Ngự Thú đã chạm đến cảnh giới Kim Tiên, hai con ngự thú kia cũng sắp bồi dưỡng đến cấp Kim Tiên, sao nói bỏ là bỏ vậy?” Từ Phàm nhìn đệ tử chuyển tu Trùng chi đại đạo, hỏi.

“Đệ tử cảm thấy đạo Dục Trùng là đại đạo chuyên thuộc trong mệnh của đệ tử, tiếp xúc với Trùng chi đại đạo, đệ tử giống như thấy được cảnh mình của tương lai trong dòng sông thời gian.”

“Cho nên đệ tử quyết định chuyển tu đạo Dục Trùng.” Người đệ tử kia nói, nhẹ nhàng mở lòng bàn tay ra, một con tiểu trùng như ong mật tản ra khí tức đáng sợ.

“Thiên phú của ngươi trên Trùng đạo quả thực rất tốt.” Từ Phàm mỉm cười, sau đó âm thanh đại đạo xuất hiện.

Trăm năm như nước chảy, xuôi dòng mà qua.

Lúc các đệ tử còn đang chìm đắm trong biển ba ngàn đại đạo, Từ Phàm ngưng giảng đạo.

Sau khi giảng đạo xong, tất cả đệ tử đều tiến vào trạng thái bế quan, củng cố thu hoạch trăm năm giảng đạo mang đến.

Từ Phàm ở trong tiểu viện của mình nhàn nhã thưởng trà.

“Lần này, đệ tử đời thứ năm từ tông môn phi thăng lên và đệ tử Ẩn Nguyệt tông hầu như đều có thể đạt tới Chân Tiên đỉnh phong.”

“Bồ Đào, hiện tại đến đâu rồi?” Từ Phàm hỏi.

“Trong lúc chủ nhân truyền đạo, đã lướt qua Tiên giới thứ nhất, trước mắt đang đỗ ở bên ngoài Tiên giới dọc đường thứ hai.” Bồ Đào trả lời.

“Tiếp tục đi thôi, xem tình hình này chắc phải cần bế quan một khoảng thời gian, chờ các đệ tử sau khi xuất quan lại đỗ ở Tiên giới dọc đường.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Ẩn Linh đảo vốn đang đỗ bên ngoài Tiên giới khởi động lần nữa.

Lúc này, trên không Ẩn Linh đảo xuất hiện một dòng sông thời gian.

“Bồ Đào, quan sát cẩn thận trạng thái của dòng sông thời gian.” Từ Phàm phân phó.

Lúc này, dòng sông thời gian trên không Ẩn Linh đảo theo Ẩn Linh đảo chuyển động mà cùng chuyển động.

Mà đệ tử tiếp nhận gột rửa trong dòng sông thời gian, vẫn như thường ngày.

Ngay lúc Từ Phàm đang quan sát dòng sông thời gian, Thánh Nhân dị tộc vẫn luôn tìm kiếm Từ Phàm đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức không bình thường.

Thánh Nhân dị tộc lập tức đổi hướng, hướng về phía Ẩn Linh đảo phá không mà đi.

Lúc Từ Phàm quan sát bên trạng thái của đệ tử trong dòng sông thời gian, đột nhiên có linh cảm chẳng lành.

Từ Phàm biến sắc.

“Bồ Đào, khởi động đại trận phòng ngự tông môn, gia tốc tốc độ dòng chảy trong dòng sông thời gian.” Từ Phàm vội nói, đồng thời bản thân cũng tiến vào trạng thái Đại La đỉnh phong.

Hai cự thủ như sao trời bao quanh, bảo vệ lấy Ẩn Linh đảo.

Sau đó bên ngoài cự thủ xuất hiện đại đạo kinh văn vô tận, hình thành bên ngoài cự thủ một lớp phòng hộ rắn chắc nhất.

“Không nghĩ tới khí tức để lộ trong dòng sông thời gian cũng có thể bị Thánh Nhân dị tộc phát giác được.”

“Ta sớm nên nghĩ đến ~ thất sách.”

Từ Phàm ở Đại La thánh giả đỉnh phong, nhìn về hướng Thánh Nhân dị tộc bay tới.

“Bây giờ ngươi đuổi thoải mái bao nhiêu, sau này ta sẽ khiến ngươi chết sảng khoái hơn bấy nhiêu.”

Ba ngàn đại đạo lưu chuyển trong mắt Từ Phàm, lời nói ẩn chứa đạo Vận Mệnh vừa rồi trực tiếp xuyên thấu qua nhân quả thêm đến trên người Thánh Nhân dị tộc truy kích Ẩn Linh đảo.

Thánh Nhân dị tộc đang truy kích đột nhiên run lên, sau đó dừng lại thân hình, cảm thấy hơi nghi hoặc nhìn quanh bốn phía.

“Là ai lại đang tính toán ta, được rồi, không lo nhiều như vậy, trước tiên giải quyết con sâu nhỏ kia rồi lại nói.”

Thánh Nhân dị tộc tiếp tục tiến lên, tốc độ còn nhanh hơn ba phần mười so với lúc trước.

Một thần niệm khổng lồ phong toả xung quanh toàn bộ Ẩn Linh đảo.

Một cự thủ lóe ra ánh xanh vững vàng bắt lấy Ẩn Linh đảo.

“Từ Phàm, ngươi có biết một câu, dưới Thánh Nhân đều là sâu kiến không?”

“Sâu nhỏ như ngươi đọ sức với ta lâu như vậy, cũng đủ để kiêu ngạo rồi.”

“Con sâu nhỏ thú vị, tạm biệt.”

Cự thủ nắm chặt Ẩn Linh đảo đang muốn phát lực bóp nát Ẩn Linh đảo thành bột phấn.

Nhưng hơi dùng sức, thế mà phát hiện Ẩn Linh đảo cứng rắn vô cùng, trong chốc lát, Thánh Nhân dị tộc vậy mà bóp không nát.

“Con kiến hôi nhà ngươi còn có chút thủ đoạn đấy.”

Trên bầu trời xuất hiện một đoàn sương mù màu tím sậm tản ra khí tức vô cùng tà ác, nhanh chóng vây quanh cả Ẩn Linh đảo, ăn mòn vào bên trong.

Trong Ẩn Linh đảo, Từ Phàm chăm chú nhìn đệ tử trong dòng sông thời gian trên bầu trời.

“Phòng ngự không chu toàn, lại phải tốn kém rồi.”
Bình Luận (0)
Comment