Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1165 - Chương 1165: Cửu Cô Gia

Chương 1165: Cửu cô gia Chương 1165: Cửu cô gia

“Đệ tử ngoại môn Nguyên Thủy tông, ta làm chắc rồi, còn về phần đệ tử nội môn, sau này lại nói.” Từ Phàm nhận lấy ngọc phù nói.

“Đều được, dù sao sau này khi ngươi trở thành Thánh Nhân, đều sẽ hiểu rõ mọi chuyện.” Hoàng Sơn vui tươi hớn hở nói.

“Trước không hàn huyên với ngươi nữa, trong tông môn có mấy tên tiểu tể tử đang làm ầm ĩ, ta phải qua đó dỗ dành.” Hoàng Sơn nói xong, bóng dáng biến mất không thấy đâu nữa.

“Sao lại đi ngay lúc này, ta còn có rất nhiều điều chưa hỏi mà?” Từ Phàm có chút tiếc nuối nói.

“Chẳng qua, lấy được ngọc phù ngoại môn này, không uổng công mình tới đây.”

Từ Phàm tách ra một tia bản nguyên, dung nhập vào trong ngọc phù ngoại môn Nguyên Thủy tông.

“Bồ Đào, mau ghi chép lại tất cả tin tức trong ngọc phù.”

Từ Phàm nói, dẫn ra một luồng tin tức truyền vào trong bản thể Bồ Đào.

“Ta đã truyền bản đồ tinh vực Tam Thiên giới hoàn chỉnh cho ngươi, quy hoạch lại lần nữa đường đến Tiên triều Đại Chu.” Từ Phàm phân phó.

“Đã quy hoạch xong tuyến đường, cần hai mươi năm, trên đường cần đi qua…” Bồ Đào báo cáo.

Lúc này, Từ Phàm nhìn vào ngọc phù trong tay, có chút thán phục nói.

“Cái ngọc phù nho nhỏ này nhiều lắm là cũng chỉ là cấp tiên khí, nhưng tin tức ẩn chứa trong đó vậy mà còn nhiều hơn kho số liệu của Bồ Đào ngươi, không biết là môi giới hay là thủ đoạn khác ta không biết được.” Từ Phàm quan sát, nói.

“Chủ nhân, mặc dù không đoán được ngọc phù này dùng loại phương pháp nào luyện chế, nhưng dựa theo suy đoán của Bồ Đào, đây cũng là môi giới.”

“Tiếp nối với một kho số liệu không ở trong phạm vi chúng ta nhận thức.” Bồ Đào giải thích.

“Phỏng chừng là như vậy, ngọc phù này giao lại cho ngươi, tồn trữ lại những tin tức hữu dụng trong đó là được.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm về trong tiểu viện, thấy được Trương Vi Vân đang trêu đùa Hung Bạch.

“Nơi này cách Vạn Thanh đảo các ngươi cũng khá gần, ngươi có muốn trở về thăm đám sư tỷ, sư muội của ngươi một lát không?” Từ Phàm hỏi.

Ánh mắt Trương Vi Vân sáng lên, nhưng sau đó lại tối sầm xuống.

“Vẫn là thôi đi, một người tự do được sư phụ đồng ý như ta đi thăm các nàng, có phải hơi…” Trương Vi Vân có chút do dự nói.

“Không sao, trận pháp ta đưa cho ngươi sư phụ trước đây còn có không gian ưu hóa, có thể để các sư tỷ của ngươi không cần canh giữ ngày đêm trong Vạn Thanh đảo.” Từ Phàm cười nói.

Trước đây lúc hắn đưa trận pháp, có để lại rất nhiều chỗ có thể tiến thoái.

“Thật sự có thể chứ?”

“Ngươi còn không tin phu quân ngươi à.” Từ Phàm quay đầu bày ra vẻ mặt sâu hiểm khó dò nói.

Sau đó Từ Phàm bảo Bồ Đào sử dụng ngọc phù gửi cho Hoàng Sơn một tin tức.

“Mở một thông đạo đi Vạn Thanh đảo, ta mang tức phụ ghé thăm nhà sư phụ nàng.”

Không bao lâu sau, một cự thủ trắng tinh như ngọc từ trong không gian vươn ra, trực tiếp bắt lấy Ẩn Linh đảo, kéo vào đến bên ngoài Nguyên Thủy tông môn.

“Còn chưa nhập môn mà đã phiền phức như vậy, xem ra sau này không thể ít lo lắng cho ngươi.” Giọng nói ôn hòa của Hoàng Sơn vang lên.

Một thông đạo nối liền Nguyên Thủy tông và Vạn Thanh đảo mở ra bên ngoài Ẩn Linh môn.

“Đi đi, thông đạo này có thể duy trì ba năm, đủ cho ngươi qua lại.”

Nghe lời Hoàng Sơn nói, Từ Phàm không khỏi cảm khái nói: “Quả nhiên là một người tốt mà.”

Sau đó, Từ Phàm dặn dò Bồ Đào một câu rồi mang Trương Vi Vân đi về hướng Vạn Thanh đảo.

Bên ngoài Vạn Thanh đảo lúc này, có một nữ tử mặc váy dài màu lục đang chờ hai người.

“Đại sư tỷ!”

Sau khi nhìn thấy nữ tử mặc váy dài màu lục, Trương Vi Vân lập tức nhào tới.

Lao thẳng vào trong lòng nữ tử kia.

“Đại sư tỷ, nhiều năm không gặp, ta nhớ ngươi muốn chết!” Trương Vi Vân dùng sức dùng cọ đầu vào ngực nữ tử kia, bày tỏ nỗi nhung nhớ sau khi xa cách.

Từ Phàm nhìn vị Đại sư tỷ của nương tử mình này.

Lúc sư phụ Trương Vi Vân không ở Vạn Thanh đảo, vị Đại sư tỷ này chính là người trông nom Vạn Thanh đảo.

Cảm nhận được ánh mắt của Từ Phàm, Đại sư tỷ ôn hòa gật đầu với Từ Phàm.

“Được rồi, đều là người đã có phu quân, đừng có như tiểu hài tử nữa.” Đại sư tỷ sờ đầu nhỏ của Trương Vi Vân, nói.

Sau đó lại hướng mắt nhìn về phía Từ Phàm.

“Có thể để sư phụ trả thân tự do cho tiểu sư muội, xem ra phúc duyên lớn nhất của tiểu sư muội chính là coi trọng ngươi.” Đại sư tỷ nhìn Từ Phàm, mỉm cười.

“Sư phụ đã biết các ngươi tới, đặc biệt bảo ta ra nghênh đón các ngươi.”

“Đi thôi, theo ta vào đảo.”

Đại sư tỷ lôi kéo Trương Vi Vân, mang theo Từ Phàm vào bên trong Vạn Thanh đảo.

Vừ vào Vạn Thanh đảo, Từ Phàm thần kỳ phát hiện.

Đây không phải là đảo gì cả, rõ ràng là thế giới còn lớn hơn cả một Tiên giới.

“Mấy sư tỷ, sư muội kia của ngươi nghe nói ngươi muốn dẫn phu quân tới, đều rất vui vẻ.”

“Xem thử là nhân vật thế nào, có thể khiến sư phụ nhượng bộ.” Đại sư tỷ tò mò quay đầu lại nhìn Từ Phàm.

“Ha ha, các sư tỷ, sư muội nhìn thấy phu quân ta nhất định sẽ hâm mộ ta, cơ duyên lớn nhất trong nhân sinh của ta chính là tìm được phu quân.” Trương Vi Vân mặt đầy kiêu ngạo nói.

Đại sư tỷ cười chạm nhẹ một cái vào trán Trương Vi Vân.

“Xem ngươi đắc ý kìa.”

Lúc này ba người đi tới một cánh cổng do một Thánh Nhân, hai Chuẩn Thánh trấn thủ.

“Bái kiến Đại phúc chủ, Cửu phúc chủ.” Thánh Nhân và hai Chuẩn Thánh cung kính nói.

“Đây là Cửu cô gia của chúng ta, các ngươi làm quen đi.” Đại sư tỷ nhẹ nhàng nói.

“Bái kiến Cửu cô gia.” Thánh Nhân và hai Chuẩn Thánh hành lễ nói, loại kính ý phát ra từ trong lòng kia, khiến Vạn Thanh đảo trong mắt Từ Phàm càng thêm thần bí.

“Không dám nhận, ta không dám nhận, sao có thể làm phiền ba vị tiền bối hành lễ với vãn bối được.” Từ Phàm vội vàng khách khí nói.

Có thể để Thánh Nhân và Chuẩn Thánh canh cổng, Từ Phàm lại nâng thực lực của sư phụ tức phụ trong trang đầu quyển sổ nhỏ lên một cấp.

Cuối cùng lại khách khí một phen, Đại sư tỷ mang theo hai người tiến vào khu vực trung tâm Vạn Thanh đảo.

Trong tiên cảnh này, có bốn mươi nữ tử dáng dấp khác nhau đang ở cùng nhau, giống như đang mong đợi điều gì đó.

Sau khi Đại sư tỷ mang theo Từ Phàm và Trương Vi Vân xuất hiện, hiện trường lập tức bắt đầu xôn xao lên.

“Cửu sư muội.”

“Cửu sư tỷ.”

Tất cả đều là những giọng kêu gọi đều mang tình cảm chân thành tha thiết.

Bốn mươi nữ tử vây lấy Trương Vi Vân, thay nhau ôm Trương Vi Vân biểu đạt tình cảm nhớ mong.

Đại sư tỷ ở bên cạnh, vui mừng nhìn một màn này.

Trong mắt Từ Phàm, những nữ tử Thiên Phúc linh thể này tập hợp lại một chỗ, cho dù không cần trận pháp cũng có thể tạo thành hiệu ứng khủng khiếp.

Từ Phàm không hoài nghi chút nào, nếu như một trong bốn mươi nữ tử này muốn có transformers.

Dù trong Tam Thiên giới này không có, ý chí thiên đạo cũng có thể dùng tay nặn ra một cái đưa đến trước mặt các nàng.

“Để ta giới thiệu cho các ngươi, đây là phu quân ta.” Trương Vi Vân giãy ra từ trong ngực các nữ tử, đi tới bên cạnh Từ Phàm.

“Vi Vân, ngươi thật sự có phúc lớn, nếu ta gặp được phu quân ngươi sớm hơn ngươi, hắn liền không phải là của ngươi rồi.”

“Vi Vân, canh chừng kỹ phu quân ngươi, đừng để hắn bị nữ nhân Thiên Phúc linh thể khác cướp đi đấy.”

“Vi Vân, có thể chia sẻ phu quân ngươi không.”

Lần đầu tiên, trong tiên cảnh này lại biến thành như chợ bán thức ăn.

“Được rồi, các ngươi đừng doạ Cửu cô gia nữa.” Đại sư tỷ ở bên cạnh cười ha ha nói.
Bình Luận (0)
Comment