Chương 1166: Thiên Bắc thánh nhân, đệ tử ngoại môn
Chương 1166: Thiên Bắc thánh nhân, đệ tử ngoại môn
Lúc này, đoàn sương mù màu tím sậm kia đã chậm rãi hòa tan đại đạo kinh văn tầng ngoài cùng, đang xâm nhiễm vào hai cự thủ bảo vệ Ẩn Linh đảo.
Mà Từ Phàm thấy mọi chuyện vẫn bất vi sở động, chỉ chăm chú nhìn đệ tử trong dòng sông thời gian.
“Tông môn có thể bảo vệ lại được bao nhiêu, đều phải xem ngươi độ kiếp nhanh hay chậm rồi.” Từ Phàm nói.
Lúc này, đệ tử trên bầu trời dường như cũng nghe được lời nói của Từ Phàm.
Trực tiếp buông ra tất cả phòng ngự, mặc cho dòng sông thời gian gột rửa.
Nhục thể cùng tiên hồn trực tiếp bại lộ bên dưới dòng sông thời gian.
Từ Phàm thấy vậy, lấy ra một viên thần đan đại bổ Huyền Hoàng bổ sung vào trong cơ thể đệ tử kia.
Sau nửa canh giờ, dòng sông thời gian trên bầu trời biến mất.
Đoàn sương mù màu tím sậm đã xuyên thấu qua cự thủ, bắt đầu ăn mòn tầng ngoài trận pháp phòng ngự Ẩn Linh đảo.
“Được rồi, không ở đây chơi với ngươi nữa.”
Lượng lớn Huyền Hoàng chi khí hóa thành chất lỏng, tiến vào bên trong tiên hồn Từ Phàm.
Sau đó, một luồng khí tức dây dưa với thời gian vận mệnh từ trong cơ thể Từ Phàm tản ra.
Bên ngoài Ẩn Linh đảo, Thánh Nhân dị tộc đang nghĩ ngợi lát nữa làm sao tra tấn Từ Phàm, đột nhiên tê dại cả đầu.
Thánh Nhân dị tộc từ từ quay đầu, một đôi mắt to lớn ở sau lưng hắn nhìn chằm chặp vào hắn.
Lúc này, mọi thứ trong tinh vực đều hóa thành trạng thái bất động.
Trong khu vực này, giống như tất cả đại đạo đều không tồn tại.
Thánh Nhân dị tộc nhìn về phía đôi cự nhãn kia, lập tức một luồng hàn ý từ trong lòng dâng lên.
Thánh Nhân dị tộc cảm giác được, có một loại lực lượng vô hình đang tan rã mọi thứ hắn có trong Tam Thiên giới.
Nhân quả, bách dục, quá khứ, hiện tại, tương lai, giống như tất cả đều đang tan rã.
Một loại đại khủng bố, giáng xuống đầu Thánh Nhân dị tộc.
“Không được, không được!”
Thánh Nhân dị tộc lúc này bắt đầu vận dụng toàn bộ thủ đoạn phòng ngự, để bản thân không bị tan rã trong Tam Thiên giới.
Lúc này, sương mù màu tím sậm ăn mòn Ẩn Linh đảo biến mất không thấy gì nữa.
Bồ Đào nhân cơ hội điều khiển Ẩn Linh đảo thoát đi.
Theo Ẩn Linh đảo thoát đi, đôi mắt to lớn trong tinh vực cũng biến mất, Thánh Nhân dị tộc vẫn còn đắm chìm trong sự sợ hãi khủng khiếp.
Lúc này, Ẩn Linh đảo đã truyền tống đến trong tinh vực không biết đang thăm dò vị trí chính mình đang ở.
“Chủ nhân, đã chếch ra khỏi tuyến đường vốn có, ngẫu nhiên truyền tống đến biên giới nơi tuyệt cảnh trong Tam Thiên giới.” Bồ Đào báo cáo.
“Hiện tại suy tính xem đến Tiên triều Đại Chu cần bao lâu?” Từ Phàm phân phó.
“Một vạn ba ngàn sáu năm.” Bồ Đào báo cáo.
Từ Phàm khẽ thở dài, quả nhiên, thứ bản thân không thể khống chế tốt nhất đừng động lung tung.
“Trước tiên từ từ đi về hướng Tiên triều Đại Chu, Thánh Nhân dị tộc kia trong chốc lát không dám đuổi theo đâu.” Từ Phàm nói.
Vừa nãy hắn bỏ ra một vạn tinh Huyền Hoàng chi khí, khởi động thân tương lai của hắn, mặc dù chỉ là một đôi mắt, nhưng để chấn nhiếp Thánh Nhân dị tộc cũng đã đủ rồi.
Đồng thời còn để thân tương lai ngẫu nhiên mở ra một thông đạo không gian, để tạo điều kiện cho Ẩn Linh đảo rời đi.
Lúc này, Trương Vi Vân xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Phu quân, ta cảm giác nơi này có chút quen thuộc, hình như là đường đi về vùng ngoài giới, Vạn Thanh đảo.” Trương Vi Vân xuyên thấu qua đại trận của Ẩn Linh môn nhìn về phía tuyệt cảnh tinh vực ở nơi xa nói.
“Nói như vậy, ta đến khu vực biên giới Tam Thiên giới rồi à?”
“Có nên ghé qua chỗ Hoàng Sơn thăm hỏi chút không nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.
Lúc này, một thần niệm bao trùm lấy Ẩn Linh đảo.
“Chủ nhân, vừa nhận được một tin tức, Hoàng Sơn thánh nhân tới bái phỏng.” Bồ Đào báo cáo.
“Mau mau cho mời.”
Trong Nghênh Khách điện, Hoàng Sơn có chút mới lạ nhìn Từ Phàm.
“Ngươi và Nguyên Thủy tông quả nhiên có duyên, tùy tiện mở một thông đạo không gian là có thể xuyên đến cửa Nguyên Thủy tông.”
“Nếu không ta mở cho ngươi một thông đạo, ngươi mang Ẩn Linh đảo đến Nguyên Thủy tông xem thử.” Hoàng Sơn cười, mời mọc.
“Vẫn là bỏ đi, vừa nãy muốn đi chào hỏi ngươi, không nghĩ tới ngươi lại qua đây.” Từ Phàm cười nói.
Nói đùa, nếu thật sự muốn đưa Ẩn Linh đảo đến Nguyên Thủy tông.
Nhìn thấy những đệ tử Nguyên Thủy tông kia, đệ tử Ẩn Linh môn bản thân khó khăn, cực khổ bồi dưỡng nhiều năm như vậy phỏng chừng đều phải tự bế.
Đệ tử từ Nguyên Thủy tông tùy tiện lôi ra đều có trình độ như Vương Huyền Tâm, lân la qua đó chẳng phải là tìm ngược à.
“Hoàng Sơn thánh nhân, ta có một chuyện muốn thỉnh giáo.” Từ Phàm nghiêm túc nói.
“Nói đi, dù sao sau này đều là người một nhà.” Hoàng Sơn ôn hòa nói, dáng vẻ như nhìn về phía vãn bối nhà mình.
“Sau khi đến cảnh giới Thánh Nhân, có phải trong phút chốc là có thể truyền tống ngẫu nhiên đến bất kỳ khu vực nào trong Tam Thiên giới không?” Từ Phàm thỉnh giáo nói.
“Sau khi được ý chí đại đạo Tam Thiên giới thừa nhận, thì tương đương với trở thành con nuôi của ý chí đại đạo Tam Thiên giới, như vậy mới có tư cách xuyên qua nơi tuỳ ý trong Tam Thiên giới.”
Hoàng Sơn nói, nhẹ nhàng điểm một cái.
Một cánh cổng không gian xuất hiện bên trong đại điện.
Từ Phàm xuyên thấu qua không gian cảm nhận được khí tức của Mộc Nguyên Tiên giới.
“Thánh Nhân và Thánh Nhân cũng có khác biệt, ví dụ như tên Thiên Bắc thánh nhân truy sát ngươi, chỉ là tiểu Thánh Nhân nhận được sự tán thành của Tiên giới bản nguyên của hắn mà thôi.”
Từ Phàm nghe đến đó vội vàng lấy ra quyển sổ nhỏ, lật đến trang thứ hai, viết lên bốn chữ to Thiên Bắc thánh nhân.
“Ngươi làm gì vậy?” Hoàng Sơn tò mò hỏi.
“Trên quyển sổ này có tất cả kẻ thù từ lúc ta tu tiên đến nay, hoặc nhẹ hoặc nặng, về sau đều nhất định phải trả lại.” Từ Phàm thu lại sổ nhỏ nói.
“Trở thành Thánh Nhân, chư đạo đã viên mãn, làm sao tăng lên được nữa?” Từ Phàm lại hỏi.
Lúc hắn tiến vào Đại La, đạo hắn tu luyện đã gần như viên mãn, bởi vậy hắn có thể kết luận trên Thánh Nhân chư đạo đến cuối cùng.
“Ha ha, vấn đề ngươi hỏi quá mức thâm ảo, hiện tại nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu sâu được.”
“Chờ lúc ngươi trở thành Thánh Nhân, được Tiên giới công nhận, ngươi tự nhiên sẽ hiểu, đường phía sau ở nơi nào.”
“Lần này ta tới tìm ngươi, còn có một mục đích nữa.” Hoàng Sơn nói, lấy ra một ngọc phù khắc ký hiệu Nguyên Thủy tông.
“Đây là ký hiệu của đệ tử ngoại môn Nguyên Thủy tông, phân ra một tia bản nguyên dung nhập vào trong đó, ngươi chính là đệ tử ngoại môn.” Hoàng Sơn cười nói.
“Ta vẫn chưa nghĩ kỹ có nên gia nhập vào Nguyên Thủy tông không, tiền bối vẫn là thu thứ này lại đi thôi.” Từ Phàm khách khí nói.
“Ngươi xác định không cần sao?”
“Ngươi có được ngọc phù ngoại môn Nguyên Thủy tông là có thể có được bản đồ toàn bộ Tam Thiên giới, có thể nhanh chóng giúp ngươi đến bất cứ khu vực nào mà ngươi muốn đi.”
“Hơn nữa, ngọc phù này còn có thể liên thông tới vùng ngoài giới, để ngươi mở mang kiến thức đến những vùng đất càng rộng lớn hơn.”
“Mỗi ngọc phù còn có ba cơ hội Thánh Nhân xuất thủ.”
“Quan trọng nhất là, hàng năm còn có trợ cấp một ngàn tinh Huyền Hoàng chi khí.” Hoàng Sơn vừa nói vừa thu về ngọc phù.
“Hoàng Sơn tiền bối, ta thừa nhận lời ta vừa nói có chút bồng bột, tha thứ cho ta.” Từ Phàm chụp lấy ngọc phù, thu lại với tốc độ nhanh nhất.
“Tên tiểu tử thối ngươi, chưa thấy thỏ thì chưa thả chim ưng mà.” Hoàng Sơn cười ha ha nói.
“Vì sao không cho ta vào lần đầu gặp mặt.” Từ Phàm nghi hoặc hỏi.
“Khi đó, thực lực ngươi còn chưa đạt tới tiêu chuẩn, cho nên không vào được ngoại môn.”
“Ngươi cũng không nguyện ý vào nội môn, cho nên…”