Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1167 - Chương 1167: Vạn Thanh Đảo

Chương 1167: Vạn Thanh đảo Chương 1167: Vạn Thanh đảo

Lúc này, trên không trung của tiên cảnh hiện ra bốn mươi mốt vầng sáng, trong mỗi vầng sáng ẩn chứa bảo vật không giống nhau, nhưng giá trị đều ngang nhau.

“Đây là lễ vật phu quân ta chuẩn bị cho các sư tỷ, sư muội.”

Nghe thấy có người muốn chia sẻ phu quân mình, Trương Vi Vân vội vàng lấy ra lễ vật đã chuẩn bị sẵn.

Đây là những lễ vật Bồ Đào căn cứ vào tư liệu Trương Vi Vân cung cấp, đặc chế ra vì mỗi một sư tỷ, sư muội nàng.

Vầng sáng trên không hóa thành sao băng, ào ào rơi vào trong lòng những nữ tử đó.

Đại sư tỷ cũng có một món.

“Được rồi, cô gia của chúng ta lần đầu tiên tới Vạn Thanh đảo, các ngươi mang cô gia đi dạo một vòng đi.”

“Cô gia đã tặng các ngươi lễ vật, các ngươi cũng đừng keo kiệt.” Đại sư tỷ đặc biệt dặn dò.

Đúng lúc này, một nữ tử Thiên Phúc linh thể nhỏ nhất trong đó cầm một món Tiên thiên linh bảo đi tới bên cạnh Từ Phàm.

“Ta rất thích lễ vật của ngươi, đây là đồ vật trân quý nhất sư phụ cho ta, ngươi lấy đi.” Nữ tử Thiên Phúc linh thể trông hơn mười tuổi ngây thơ nói.

Trương Vi Vân vội vàng kéo nàng lại.

“Tiểu sư muội, đồ vật sư phụ cho ngươi không thể đưa cho người khác, nếu không sư phụ sẽ phạt ngươi đấy.” Trương Vi Vân nhìn món Tiên thiên linh bảo trong tay tiểu sư muội, có chút dở khóc dở cười.

“Nhưng mà ta thật sự rất thích lễ vật cô gia tặng ta, ta cũng muốn tặng cô gia đồ vật ta trân quý nhất.”

“Còn có, Cửu sư tỷ, phu quân ngươi thật sự không thể chia sẻ sao?” Tiểu sư muội ngây thơ hỏi.

“Không thể, ngươi đừng suy nghĩ lung tung nữa.” Đầu Trương Vi Vân chảy đầy vạch đen nói.

Lúc này, Đại sư tỷ đi tới đưa cho Từ Phàm một món Tiên khí không gian.

“Nghe nói ngươi tương đối thiếu Huyền Hoàng chi khí, chỗ ta còn có một ít, ta giữ lại cũng vô dụng, ngươi cầm đi đi.” Đại sư tỷ nói.

Những sư tỷ, sư muội khác của Trương Vi Vân vừa nghe nói Cửu cô gia thiếu Huyền Hoàng chi khí, lập tức sôi nổi hào phóng giúp đỡ lấy ra tiểu kim khố của mình.

Từ Phàm có chút dở khóc dở cười nhìn một đống Tiên khí không gian chứa Huyền Hoàng chi khí, nhiều thì trên một vạn, ít thì hơn một ngàn.

“Nhận lấy đi, các sư tỷ, sư muội của ta ở trên Vạn Thanh đảo cũng không thiếu cái gì.” Trương Vi Vân nói.

“Sao lại không biết xấu hổ như vậy được, lại nói, số Huyền Hoàng chi khí này cũng quá nhiều rồi.” Từ Phàm nói.

“Nếu ngươi ngại nhiều thì giúp các sư tỷ, sư muội này của ta nhiều hơn đi.” Trương Vi Vân nói.

Khoảng thời gian nàng ở Vạn Thanh đảo, cứ cách một khoảng thời gian lại phải bị rút ra một ít bản nguyên chi lực từ Thiên Phúc linh thể, tuy nói không tổn thất gì, nhưng lại có cảm giác bị nhốt không tự do.

“Ngươi yên tâm, ta đã bảo Bồ Đào toàn lực ưu hoá đại trận kia.”

Từ Phàm cũng cảm nhận được khát vọng tự do của các sư tỷ, sư muội của nương tử mình.

Mặc dù nói Vạn Thanh đảo rất lớn, nhưng đến cùng vẫn không phải là nơi các nàng quen thuộc.

Lúc này, dưới sự dẫn dắt của đám Thiên Phúc linh thể, Từ Phàm đã tới được bí cảnh thánh địa xa hoa nhất cả Tam Thiên giới.

Trưởng lão ở nơi này truyền đạo ít nhất đều là cấp Chuẩn Thánh, thỉnh thoảng còn có Thánh Nhân đang giảng đạo.

Các loại linh thú xuyên qua lưu chuyển trong giới này, tùy tiện bắt lấy một con đều là cất bước từ Kim Tiên.

Hơn nữa trong cả Vạn Thanh đảo tràn ngập một loại Huyền Hoàng chi khí nhàn nhạt.

Càng đừng nói tới cây cối, hoa cỏ trong Vạn Thanh đảo.

Tùy tiện xách một con chó từ thế gian đến đặt ở nơi này, lâu dần cũng có thể thành Kim Tiên.

Đúng lúc này, từ Nguyên Thuỷ tông đằng xa truyền ra một tiếng chuông vang, cuối cùng là một hồi âm thanh đại đạo truyền đến.

Từ Phàm thoáng nghe, nó giảng thuật nguồn gốc đại đạo căn bản nhất trong Tam Thiên giới.

Bất kể là tu luyện đạo gì, nghe âm thanh đại đạo này đều sẽ có trợ giúp.

“Đây hẳn là âm thanh đại đạo từ Đại Thánh Nhân giảng đạo nhỉ?” Từ Phàm cảm khái nói.

“Xem ra Nguyên Thuỷ tông có một đám đệ tử mới tới, nếu không sẽ không giảng thuật loại đồ vật căn bản nhất này.” Thập Nhị sư muội của Trương Vi Vân ở phía trước nói.

“Ngươi đoán sai rồi, là Cửu cô gia của chúng ta mang tông môn của hắn lại đây, âm thanh đại đạo này phỏng chừng là Hoàng Sơn tiền bối cố ý nhờ Đại Thánh Nhân giảng.” Đại sư tỷ dẫn đường ở phía trước quay đầu lại cười nói.

“Bồ Đào, là như vậy à?” Từ Phàm âm thầm dò hỏi.

“Căn cứ vào số liệu ngọc phù ngoại môn thu thập được, gần đây không có đệ tử mới vào Nguyên Thuỷ tông, tình huống có lẽ giống như lời nàng nói.” Bồ Đào trả lời.

Từ Phàm gật đầu, ghi tạc chuyện này vào trong lòng.

Ngay lúc Từ Phàm đang ở vùng đất trung tâm Vạn Thanh đảo thưởng thức phong cảnh các nơi.

Đột nhiên có một đám lộc con quen mắt nhảy qua bên cạnh bọn họ.

Có sư muội của Trương Vi Vân chú ý tới ánh mắt của Từ Phàm.

“Sư phụ từng nói, đây là Không Thần lộc hiếm nhất Tam Thiên giới, nếu tới Vạn Thanh đảo đừng xua đuổi, ăn chút tiên dược và tiên thảo cũng không sao đâu.”

Lúc này, bầy lộc con kia đi tới bên một cây Tiên Linh Chi mười vạn năm, cả bầy lộc con thong dong tự tại bắt đầu ăn lên.

Sau khi nhìn thấy Từ Phàm, hơi gật đầu.

“Thảo nào gần đây quy mô tiên dược, tiên thảo tông môn gieo trồng lớn thêm không ít, thì ra là do các ngươi tìm chỗ khác gây tai vạ nhỉ.”

Đúng lúc này, trong Vạn Thanh đảo vang lên ba tiếng chuông.

“Đây là sư phụ đang gọi chúng ta đến Vạn Thánh điện, hẳn là Cửu cô gia tới, gọi ngươi ăn cơm.” Đại sư tỷ quay đầu lại nói với Từ Phàm.

“Vậy đi thôi, ta cũng muốn bàn chuyện ưu hoá trận pháp cùng quý sư tôn.” Từ Phàm gật đầu nói.

Trong một tòa Vạn Thánh Điện to lớn, mọi người chia bàn mà ngồi.

Một nữ tử tiên giáp cao ngồi phía trên Vạn Thánh điện.

“Hoan nghênh Cửu cô gia tới ta Vạn Thanh đảo, chúc mừng.” Nữ tử tiên giáp nâng ly nói.

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, còn có chút cảm giác như giải quyết việc chung.

“Chúc mừng!”

Mọi người nâng ly cùng uống.

Từ Phàm uống xong ly rượu này, lập tức kinh ngạc nhìn qua bình rượu nhỏ bên cạnh.

Rượu Từ Phàm uống vừa nãy lại là rượu trái cây từ Huyền Hoàng chi khí làm chủ, quả kết từ Thiên Địa thánh thụ làm phụ ủ ra được.

Chỉ một chén nhỏ mà Từ Phàm uống lên kia, lại ẩn chứa mấy trăm bản nguyên Huyền Hoàng chi khí.

Sau khi chúc mừng, lập tức có nô bộc Kim Tiên bưng món ăn lên.

Từng món ăn trước kia Từ Phàm nghe nói hay chưa từng nghe nói đều được đặt lên trên bàn nhỏ của hắn.

Mỗi món ăn đều tản ra hương vị bản nguyên nhất trong thiên địa.

Nếu so sánh Toàn Long yến cấp bậc Đại La kia với những món ăn này, quả là ngay cả xách giày cũng không xứng.

“Phu quân, ăn đi, sư phụ không nói nhiều, trực tiếp mở tiệc.”

“Trong tình huống bình thường, sư phụ ăn hai miếng rồi rời đi luôn.”

Bên tai Từ Phàm vang lên giọng nói của Trương Vi Vân.

“Được rồi.”

Quả nhiên, nữ tử tiên giáp kia chưa ăn được hai miếng thì đã rời đi dưới sự cung tiễn của mọi người.

Cuối cùng, cả Vạn Thánh điện bắt đầu náo nhiệt lên, giống như một gia đình hòa thuận cùng nhau liên hoan.

Từ Phàm nhìn các sư tỷ, sư muội đang vui vẻ của Trương Vi Vân, cảm giác như vậy thật ra cũng khá tốt.

Trừ việc không được tự do lắm ra, tất cả mọi thứ đều cao cấp nhất trong Tam Thiên giới.

Lúc này, sư muội nhỏ nhất của Trương Vi Vân bưng một mâm thịt thủy tinh lặng lẽ đi tới bên cạnh Từ Phàm.

Kết quả còn chưa kịp nói gì thì đã bị Trương Vi Vân đuổi đi.

“Cô nàng đó biết ngươi lấy được thân tự do cho ta từ chỗ sư phụ nên đặc biệt muốn tìm một phu quân giống như ngươi.”

“Kết quả còn chưa tìm thế nào mà đã đưa mắt theo dõi ngươi, cứ muốn hưởng chung một phu quân với ta.” Đầu Trương Vi Vân đầy hắc tuyến nói.
Bình Luận (0)
Comment