Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1170 - Chương 1170: Trăm Sông Hợp Thành Sông Lớn

Chương 1170: Trăm sông hợp thành sông lớn Chương 1170: Trăm sông hợp thành sông lớn

Từ Phàm nghe thấy số lượng rất có trào phúng này, không khỏi thở dài.

“Về sau Huyền Hoàng chi khí cũng không quan trọng như vậy nữa.” Từ Phàm ngẩng đầu hờ hững nhìn về một hướng nào đó trong tinh vực.

“Bồ Đào, thông báo cho các đệ tử không cần áp chế tu vi nữa, có thể tấn cấp Kim Tiên.”

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Không bao lâu sau, tinh vực chỗ Ẩn Linh đảo bắt đầu chấn động, sau đó mọi người trên Ẩn Linh đảo dường như nghe được tiếng nước sông chảy siết mãnh liệt đến từ chỗ sâu tinh vực.

Giữa bầu trời xuất hiện một hư ảnh dòng sông thời gian, sau đó lại có càng nhiều hư ảnh dòng sông thời gian xuất hiện trên không Ẩn Linh môn.

Hơn một trăm đệ tử xuất hiện trên bầu trời, nghênh đón gột rửa từ dòng sông thời gian.

“Hơn một trăm tu sĩ đồng thời độ kiếp đột phá Kim Tiên, không nghĩ tới cảnh tượng lại đồ sộ như thế.”

Từng hư ảnh dòng sông thời gian dường như nhận được cảm ứng, bắt đầu từ từ dung hợp lại.

Cuối cùng biến thành một dòng sông thời gian lớn bằng một nửa dòng sông Từ Phàm triệu hoán ra trước đây.

Hơn một trăm đệ tử ở bên trong dòng sông thời gian, cùng nghênh đón đại kiếp Kim Tiên.

Lúc này, dòng sông thời gian giữa bầu trời dường như lại nhận được một loại chỉ dẫn nào đó, toàn bộ dòng sông thời gian mở rộng thêm một nửa, nước sông càng thêm mãnh liệt.

Từ Phàm nhìn biến hóa của dòng sông thời gian, hơi híp mắt.

“Chủ nhân, dao động nhân quả dòng sông thời gian để lộ nhất định sẽ hấp dẫn Thiên Bắc thánh nhân.”

“Hy vọng chủ nhân sớm chuẩn bị.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Không sao, cứ để hắn đến đây.” Từ Phàm không thèm để ý nói.

Trên bầu trời, dòng sông lớn ngưng tụ từ hơn một trăm dòng sông thời gian tản ra khí tức khủng khiếp, nước sông vô tận từ dòng sông thời gian đập xuống hơn một trăm đệ tử kia.

Tất cả đệ tử độ kiếp trong dòng sông thời gian đều cau mày, ra sức chống cự lại sự gột rửa từ nước sông của dòng sông thời gian.

Các đệ tử tông môn xem độ kiếp ở bên dưới không khỏi cảm khái.

“Uy thế từ hơn một trăm đệ tử độ kiếp thành Kim Tiên hợp lại, vẫn không bằng một nửa của Đại trưởng lão trước đây.” Hùng Lực cảm khái nói.

“Bởi vậy có thể biết, Đại trưởng lão trước đây gặp phải đại kiếp Kim Tiên lớn tới cỡ nào.” Thiên Vạn Binh ở bên cạnh nói.

Lúc này, không biết có phải do một trăm đệ tử này đã dẫn ra phản ứng dây chuyền hay không, sau đó lại có hơn mười đệ tử bắt đầu đột phá Kim Tiên.

Khí thế của dòng sông thời gian cỡ lớn lại mạnh thêm một chút.

Dựa theo tính toán của Từ Phàm, đại kiếp những đệ tử độ kiếp thừa nhận phải gấp hai đại kiếp vốn dĩ của hắn.

Nhưng Từ Phàm không vội ra tay, chỉ đứng một bên lẳng lặng nhìn.

Lúc thấy có đệ tử đạt tới cực hạn, thực sự không tiếp tục kiên trì được, Từ Phàm mới vì đó phủ lên một tầng đại bản nguyên phòng ngự tiên thuật.

Lúc Từ Phàm còn muốn xem hết những đệ tử này độ kiếp xong, một luồng uy áp to lớn đột nhiên bao trùm lên cả Ẩn Linh đảo.

“Chủ nhân, Thiên Bắc thánh nhân tới.” Bồ Đào nhắc nhở.

“Ta biết rồi.”

Từ Phàm vung tay lên, cũng tăng thêm một tầng phòng hộ cho các đệ tử trong dòng sông thời gian, để bảo đảm bọn họ có thể bình yên vượt qua đại kiếp Kim Tiên.

Sau đó chậm rãi đứng dậy, bước ra một bước, xuất hiện trong tinh vực bên ngoài Ẩn Linh đảo.

“Ngươi tới còn rất nhanh, ít nhất nhanh hơn trong tưởng tượng của ta.” Từ Phàm nhìn Thiên Bắc thánh nhân nói.

“Vì đối phó ngươi, ngươi không biết ta đã bỏ ra đại giới bao lớn đâu.” Trong ánh mắt Thiên Bắc thánh nhân toát ra hận ý.

Vì nhanh chóng kết thúc nhân quả này, hắn không thể không tiêu hao một ân tình ít ỏi từ chỗ Đại Thánh Nhân.

Lúc Thiên Bắc thánh nhân nói chuyện, toàn bộ tinh vực xung quanh đều hóa thành biển kịch độc.

Trong cảm giác của Từ Phàm, loại biển kịch độc này dường như có thể ăn mòn mọi thứ.

Không gian, thời gian, thậm chí toàn bộ ba ngàn đại đạo cũng mờ nhạt trong biển kịch độc.

Một thế giới Đại Thiên hoàn toàn do kịch độc ngưng tụ thành chậm rãi thành hình, bao vây toàn bộ tinh vực mấy vạn quang giáp xung quanh.

Lúc này Thiên Bắc thánh nhân đã hoàn toàn biến mất, hóa thân thành ý chí thế giới Đại Thiên kịch độc này.

Lúc này, kịch độc vô tận đã bắt đầu ăn mòn Từ Phàm và Ẩn Linh đảo.

“Lại nói, vì một cái Tiên thiên linh bảo chọc tới tồn tại như ngươi, quả nhiên là một cuộc làm ăn lỗ vốn.”

“Chỉ tiếc, đã không còn khả năng cứu vãn.”

“Thiên kiêu thiên phú đứng đầu Nhân tộc như ngươi sắp vẫn lạc, mà ta sau này có lẽ đời này cũng không vào được Tam Thiên giới.”

Theo lời Thiên Bắc thánh nhân nói ra, Từ Phàm và Ẩn Linh đảo cũng bị biển kịch độc che lấp.

Lúc này, biểu cảm của Từ Phàm có chút kỳ quái, thậm chí cảm giác có chút không thể tưởng tượng nổi.

“Một Thánh Nhân như ngươi, vậy mà lại có thể dùng ra chiêu thức tự thành một giới nát như vậy, ta quả thật không biết nói ngươi thế nào nữa.” Từ Phàm lắc đầu nói.

“Tuỳ ngươi, muốn nói thế nào thì nói, người sắp vẫn lạc.”

Trong biển kịch độc vang lên tiếng của Thiên Bắc thánh nhân.

“Chủ nhân, ngươi nhanh lên, Ẩn Linh đảo sắp chống không nổi rồi.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Được.” Vốn dĩ Từ Phàm còn muốn giả bộ nhiều thêm chốc lát.

Lúc này, trong biển kịch độc đã bắt đầu ngưng tụ đủ loại cự thú kịch độc, con mạnh nhất vậy mà tản ra khí tức Chuẩn Thánh trên người.

Từ Phàm tiến lên trước, giơ tay lên, trong tay xuất hiện một điểm linh quang, nhẹ nhàng điểm vào không trung.

Toàn bộ thế giới Đại Thiên ngưng tụ thành từ kịch độc lập tức giống như thùng chứa thuốc nổ.

Mà kịch độc vô tận giống như trở thành thuốc nổ.

Toàn bộ thế giới Đại Thiên trong nháy mắt tựa như pháo cỡ lớn nổ vang trong tinh vực Tam Thiên giới.

Lúc này, Hoàng Sơn đang ở Nguyên Thủy tông dỗ hài tử không khỏi ngẩng đầu nhìn về hướng Ẩn Linh đảo rời đi.

“Tiểu gia hỏa này, còn rất có thể gây chuyện.” Hoàng Sơn cười nói.

Sau đó nơi xa lại truyền tới tiểu hài tử đánh nhau, Hoàng Sơn lại gấp gáp tìm âm thanh đi qua.

Lúc này, trong cả Tam Thiên giới, có gần một nửa ánh mắt Đại Thánh Nhân đều bị pháo kịch độc cỡ lớn này hấp dẫn.

“Xem khí tức này hẳn là tiểu gia hỏa Thiên Bắc kia, không biết chọc phải vị cường giả nào.” Một vài Thánh Nhân không rõ tình huống nói.

Nương theo một tiếng nổ vang cực lớn trong tinh vực Tam Thiên giới, Từ Phàm mang theo Ẩn Linh đảo cũng xuất hiện trong một vùng tinh vực khác.

“Hóa thân thành giới, quả nhiên là chiêu nát.” Từ Phàm lắc đầu cười nói.

Hắn châm nổ thế giới Đại Thiên ngưng tụ thành từ kịch độc kia, mặc dù không nổ chết được Thiên Bắc thánh nhân, nhưng bản nguyên của hắn nhất định bị hao tổn.

“Cảnh giới còn chưa đủ, nếu không thì đã giữ lại Thiên Bắc thánh nhân rồi.” Từ Phàm có chút đáng tiếc nói.

Mặc dù hắn đã tấn cấp đến Đại La thánh giả, chiến lực cùng thủ đoạn cao minh không biết gấp bao nhiêu lần so với trước kia.

Nhưng là đối mặt với cường giả cảnh giới Thánh Nhân, điều hắn có thể làm được nhiều nhất chính là tổn thương bản nguyên của người đó thôi, muốn giết chết, khó như lên trời.

“Lúc này có thể thanh tĩnh một khoảng thời gian rồi.” Từ Phàm nhìn tinh hà trong tinh vực, thở phào nhẹ nhõm nói.

Ngay vào lúc này, một con cự mãng ngưng tụ thành từ kịch độc đột nhiên từ trong một khe nứt không gian xuất hiện.

Bọc lấy Ẩn Linh đảo.

Mở ra miệng lớn nuốt cả Ẩn Linh đảo xuống, sau đó lại bị một luồng lực lượng không thuộc về Tam Thiên giới vây lại, biến mất không thấy đâu nữa.

Ẩn Linh đảo lập tức xuất hiện trong một vùng không gian thần bí.

Trong không gian này, Từ Phàm ngạc nhiên phát hiện, hắn vậy mà không cảm giác được sự tồn tại của Tam Thiên giới.

Hơn nữa hắn có thể xác định, nơi đây nhất định đã cách xa phạm vi Tam Thiên giới.
Bình Luận (0)
Comment