Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1184 - Chương 1184: Cự Thú Hỗn Độn Cấp Đại Thánh Nhân

Chương 1184: Cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân Chương 1184: Cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân

Kết quả là, tất cả đệ tử vừa ổn định không bao lâu đều lại bị truyền tống đến trong một thế giới mới.

“Khiêu chiến trò chơi sinh tồn, thời gian sống càng dài, phần thưởng lại càng cao.”

“Quy tắc của thế giới này chính là dùng hết tất cả thủ đoạn để sống sót.”

Trong một thế giới hoang vu loại siêu lớn, các đệ tử chỉ mặc quần áo của mình, những linh bảo tiên khí và tiên khí không gian khác đều bị cấm mang theo.

“Độ khó của trò chơi lại tăng lên, nhưng ta thích.” Thiên Vạn Binh nhìn qua nhi tử con rối bên cạnh nói.

“Hiện tại ta chỉ là một con rối Kim Tiên phối trí bình thường nhất, trên chiến lực không thể giúp được việc gì lớn đâu.” Nhi tử con rối nói.

“Ta hao hết gia tài, thiếu nợ một khoản lớn, thậm chí bất chấp nguy hiểm vay quá hạn tông môn, mua tư liệu Luyện Khí Đại Tông sư Cùng Trận Pháp Đại Tông sư từ chỗ Bồ Đào thêm vào trong hạch tâm cho ngươi.”

“Phải biết trong loại trò chơi này, tác dụng của hai lớp Đại Tông sư là rất lớn đấy.” Thiên Vạn Binh đắc ý nói.

“Quả thật là vậy. Trong loại trò chơi này, chỉ cần có vật liệu, tỷ lệ chúng ta sống sót lấy được thứ tự tốt sẽ rất lớn.”

Nhi tử con rối vừa nói xong, khu vực chỗ bọn họ bắt đầu chấn động kịch liệt, cuối cùng một con Địa Long khổng lồ cấp Kim Tiên từ trong khe nứt đại địa bò ra.

“Không giải quyết được, tranh thủ thời gian rút.” Nhi tử con rối bắt lấy Thiên Vạn Binh, nhanh chóng chạy về một hướng khác.

Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên giáng xuống một Pháp Tướng Kim Thân khổng lồ, một quyền đấm con Địa Long Kim Tiên kia vào lại trong khe đất.

“Đại sư huynh.”

Trên mặt Thiên Vạn Binh đầu tiên là ngạc nhiên đến vui mừng, cuối cùng lại biến thành khủng hoảng.

Hắn nhìn nhi tử con rối, vội vàng nói: “Còn không mau mau trốn đi, đây là trong thế giới trò chơi đấy.”

“Đừng chạy, lần này không nhằm vào ngươi, chúng ta tổ đội, thế nào.” Hùng Lực bình thản nói.

“Tổ đội? Vậy thì tốt!” Thiên Vạn Binh lập tức hưng phấn.

“Vẫn là nhi tử con rối của ngươi bồi dưỡng tốt, nếu không ta cũng sẽ không vừa vào trò chơi là ngay lập tức nghĩ biện pháp tìm ngươi đâu.” Hùng Lực cười nói.

“Xem ra chuyện ta biến thành nghèo rớt mồng tơi do mua tài liệu cho nhi tử con rối đều bị biết hết rồi.” Thiên Vạn Binh nói.

“Nào chỉ là biết, tiếng nghèo vang leng keng trên người ngươi, toàn bộ tông môn đều nghe được.” Hùng Lực liếc qua Thiên Vạn Binh nói.

Thiên Vạn Binh có chút u oán, nhất định là chuyện hắn mượn tiền các sư huynh đệ bị truyền ra ngoài.

“Không biết vì sao, ta đột nhiên hơi nhớ nhà giàu số một của tông môn chúng ta, cũng không biết khi nào có thể trở về.”

“Nếu không ta cũng không thể đi mượn một nhà tiếp một nhà được.” Thiên Vạn Binh nói.

“Được rồi, bớt nói nhảm lại, hiện tại tranh thủ đi tìm tài nguyên, để nhi tử con rối ngươi luyện chế mấy món tiên khí cơ bản.” Hùng Lực xoa tay nói.

Con Địa Long Kim Tiên kia lại từ trong kẽ đất leo ra lần nữa.

“Đi thôi, động tĩnh giết con Địa Long Kim Tiên này quá lớn, có thể sẽ dẫn tới những yêu thú Kim Tiên khác.” Hùng Lực nói.

“Đi!”

Lúc này, đệ tử gặp gỡ lẫn nhau đã bắt đầu kết thành liên minh, nhất là những đệ tử còn chưa tới Kim Tiên, Chân Tiên, càng là tụ tập trên trăm, ngàn, kết lại thành đoàn.

Từ Phàm nhìn màn sáng phát sóng trực tiếp đột nhiên hỏi: “Bồ Đào, ngươi giải quyết vấn đề cân bằng thế nào vậy?”

“Đệ tử cấp Chân Tiên, sau khi gặp phải yêu thú Kim Tiên, chỉ cần ra khỏi vòng cảnh giới, yêu thú Kim Tiên sẽ không truy kích nữa, mà sau khi gặp phải đệ tử Kim Tiên thì không có hạn chế này.” Bồ Đào nói.

Từ Phàm khẽ gật đầu, cảm giác như thế này còn tính là tương đối công bằng.

Lúc này theo Ẩn Linh đảo càng tiến vào vùng ngoài giới, rời xa khu vực Tam Thiên giới, cự thú Hỗn Độn gặp phải trên đường càng nhiều hơn.

“Hạch tâm của những cự thú Hỗn Độn này có thể chiết xuất ra thủy tinh Hồng Mông Tử Khí, Bồ Đào ngươi kiểm tra một chút tỉ lệ chuyển hoá là bao nhiêu.” Từ Phàm đột nhiên nói.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

Ẩn Linh đảo đang dùng hết tốc lực đi đường, tốc độ từ từ chậm lại, cuối cùng một đôi đại thủ ngưng tụ thành từ Hỗn Độn chi khí từ hư không xuất hiện, bắt lấy một con Hỗn Độn Cự Kình kéo về trong Ẩn Linh đảo.

Một thanh cự kiếm từ trên trời giáng xuống trực tiếp đâm rách hạch tâm Hỗn Độn Cự Kình.

Sau đó vô số pháp trận xuất hiện xung quanh Hỗn Độn Cự Kình, bắt đầu chiết xuất hạch tâm móc ra từ trong Hỗn Độn Cự Kình.

Sau đó không bao lâu, một viên thủy tinh Hồng Mông Tử khí lớn hơn hạt đậu một chút xuất hiện trong tay Từ Phàm.

“Đi thôi, tiếp tục đi vào chỗ sâu.” Từ Phàm trực tiếp ném xuống thủy tinh Hồng Mông Tử khí lớn bằng hạt đậu xanh, hóa thành một trận linh vũ trên bầu trời Ẩn Linh môn.

Lập tức, cây cối chi linh vốn được cấy ghép trong Ẩn Linh môn hoa cỏ sôi trào cả lên.

“Đây là thứ gì vậy, cũng dễ chịu quá đi thôi.”

“Cái này còn dễ chịu hơn mưa long hồn nữa.”

“Đây là cái gì? Đây là cái gì vậy?”

Nhưng tất cả những âm thanh nghi hoặc này dần dần đều thống nhất biến thành âm thanh ca ngợi Đại trưởng lão.

Từ Phàm nhìn cơn mưa nhỏ bao trùm cả Ẩn Linh môn, điềm tĩnh nói: “Có được vô dụng, bỏ đi lại tiếc, không có việc gì luyện sát mấy cây hoa cỏ bồi dưỡng trong tông môn cũng còn được.”

Lúc này Từ Phàm dường như đột nhiên cảm thấy điều gì đó, nhìn về phía nơi Trương Vi Vân bế quan.

Chỉ thấy một hư ảnh phúc vận như ngọc chậm rãi ngưng tụ trên không lúc Trương Vi Vân tu luyện, chưa kéo dài bao lâu đã biến mất không thấy.

Đúng lúc này, giọng Bồ Đào vang lên.

“Chủ nhân, phát hiện khí tức của thủy tinh Hồng Mông Tử khí.”

“Vậy còn thất thần làm gì, trực tiếp đổi hướng.” Từ Phàm hưng phấn nói.

Hồi lâu sau, Từ Phàm nhìn thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi chỉ hơn năm mươi trượng trước mắt, nghĩ tới cảnh lần đầu hắn gặp phải thủy tinh Hồng Mông Tử khí.

“Chẳng lẽ là phúc lợi tân thủ đã qua rồi sao?”

“Bồ Đào, thu lại, nhớ lấy, tuyệt đối không được để cho ta tiếp xúc với thủy tinh Hồng Mông Tử khí.” Từ Phàm cảm nhận quả cầu phù văn hệ thống đang ngo ngoe muốn động trong cơ thể mình nói.

“Lòng tham lớn ghê ha, vừa nãy thủy tinh Hồng Mông Tử khí lớn chừng hạt đậu kia sao không thấy ngươi ngo ngoe muốn động gì.” Từ Phàm phun tào nói.

Đúng vào lúc này, Từ Phàm đột nhiên phát hiện một tia dao động không gian ở nơi phát hiện Hồng Mông thủy tinh lúc trước kia.

Từ Phàm bước ra một bước, tới trong khu vực dao động không gian.

“Dao động không gian này không bình thường.” Từ Phàm suy tư nói, hắn phân ra một tia thần niệm thuận theo dao động không gian này tiến vào trong vết nứt không gian.

Sau đó hắn đi theo khu vực vết nứt không gian cảm nhận được Hồng Mông Tử khí nồng đậm, những Hồng Mông Tử khí này dường như đều chảy về một chỗ.

Từ Phàm thuận theo Hồng Mông Tử khí tìm kiếm về đầu nguồn.

Chỉ thấy hư ảnh một con cự thú Hỗn Độn khổng lồ đang hấp thu Hồng Mông Tử khí.

Từ Phàm chỉ nhìn thoáng qua đã tê cả da đầu, vội vàng thu hồi thần niệm.

“Cự thú Hỗn Độn kia ít nhất là cấp Đại Thánh Nhân, không thể trêu vào, vẫn là nên từ nơi khác tìm kiếm thủy tinh Hồng Mông Tử khí.”

Lúc này, hư ảnh cự thú Hỗn Độn trong hư không Hỗn Độn chỉ hơi giương mắt nhìn về nơi Từ Phàm thu hồi thần niệm.

Cùng lúc đó, cự thú Hỗn Độn xung quanh Ẩn Linh môn dường như nhận được mệnh lệnh gì đó, hội tụ về hướng Ẩn Linh môn.

“Chủ nhân, không gian khu vực xung quanh bị toả định, không cách nào phá mở không gian Hỗn Độn.”
Bình Luận (0)
Comment