Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1189 - Chương 1189: Vây Chặn

Chương 1189: Vây chặn Chương 1189: Vây chặn

Tam Thiên giới, Tiên giới chủ Tiên triều Đại Chu.

Lúc này Vương Vũ Luân đang đứng bên trong một tiên trận lớn.

Tiên trận kia hóa thành vô số phù văn vây lấy xoay quanh Vương Vũ Luân, từ từ phân giải hạch tâm phù văn trong cơ thể hắn.

Lúc này, ba vị Trận Pháp Thần sư đứng bên ngoài pháp trận cảm nhận hạch tâm phù văn đang chống cự lại cả tiên trận, trong ánh mắt để lộ vẻ kinh ngạc.

Lúc này, trong tiên hồn Vương Vũ Luân, có hai bóng dáng đang giằng co với nhau.

“Còn mười năm nữa, Cách Tuyệt Tiên trận của đại ca tốt ngươi sẽ bị phá giải, đến lúc đó chính là khi hai người chúng ta dung hợp.” Bóng dáng hư ảo kia nhìn Vương Vũ Luân nói.

“Ta vẫn luôn có một vấn đề, nếu như Từ đại ca thật sự tách rời ngươi và ta, kết quả xấu nhất của ngươi cũng là một Đại Thánh Nhân đứng đầu trong Tam Thiên giới, tương lai cũng không phải không thể đạt tới đỉnh phong trong tưởng tượng của ngươi.”

“Ta cho rằng phương pháp ổn thỏa nhất cho ngươi hiện tại chính là chờ Từ đại ca trở về, phối hợp tách rời, đến lúc đó ta sẽ xin Từ đại ca thu ngươi về làm môn hạ, ngày sau ngươi nhất định có thể trở thành đỉnh phong Hỗn Độn trong tưởng tượng của ngươi.” Vương Vũ Luân khẳng định nói.

“Từ đại ca của ngươi hiện tại mới là cảnh giới Đại La, cho dù là tham ngộ pháp tắc đại đạo Hỗn Độn cũng không cách nào so sánh với Đại Thánh Nhân.”

“Chỉ cần chúng ta có thể dung hợp, ngay vào lúc đó ta sẽ có thể trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, đến lúc đó, cả Tam Thiên giới này cũng sẽ thần phục dưới chân ta.”

“Bây giờ ngươi lại bảo ta trở về Đại Thánh Nhân một lần nữa, đi nương nhờ vào Từ đại ca của ngươi, chênh lệch như vậy làm sao xứng đáng với sự phí hoài thời gian vô tận của ta được.” Hư ảnh lắc đầu nói.

Lúc này, trong Tiên giới chủ Đại La tiên triều, có ba Đại Thánh Nhân đang trấn thủ trong đó, cũng còn có rất nhiều hồng nhan tri kỷ kiếp trước của Vương Vũ Luân chờ đợi.

Càng nhanh đến lúc hạch tâm phù văn trên người Vương Vũ Luân được cởi bỏ, Đại Thánh Nhân trấn thủ trong Tiên giới chủ càng thêm thận trọng.

Lúc này Ngự Long Thiên Đế đang đứng chờ bên cạnh Trưởng công chúa Tiên triều Đại Chu.

“Tỷ, tỷ phu ngươi vốn yêu chỉ chiếm một phần trong chân ngã, vì sao ngươi còn muốn si tình như thế?” Ngự Long Thiên Đế hỏi.

Trưởng công chúa không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm Vương Vũ Luân bên trong tiên trận.

Nhìn thấy bộ dáng này của tỷ tỷ mình, Ngự Long Thiên Đế thở dài thật sâu.

Có những khi cho dù bản thân là Thiên Đế, có một số việc vẫn rất bất đắc dĩ.

Hắn rõ ràng biết đại tỷ mình có lẽ đã trúng phải thuật bàng môn nào đó mà hắn không biết, nhưng lại không giải trừ được.

Sau đó hắn lại chuyển mắt nhìn qua những hồng nhan tri kỷ khác của tỷ phu.

Tất cả khí tức phát ra đều khiến hắn hơi sợ.

“Haiz.” Ngự Long Thiên Đế thở dài một trận trong lòng.

Hắn cảm thấy trước đây giữ vị tỷ phu này là một sai lầm, vốn chỉ muốn tìm cơ hội đưa ra ngoài.

Nhưng tuyệt đối không thể ngờ rằng, những hồng nhan tri kỷ của tỷ phu càng tụ càng nhiều, hình thành một thế lực ngay cả hắn cũng không cách nào xem nhẹ.

Những điều này đều không quan trọng, hắn phát hiện hắn còn chọc phải một tồn tại rất kinh khủng, mặc dù bây giờ mới là cảnh giới Đại La.

Nhưng tiềm lực tương lai của người này ít nhất cũng cùng cấp bậc với Nguyên chủ. Hiện tại đại thế đã thành, cho dù là Đại Thánh Nhân cũng không làm được gì người đó.

Ngay lúc này, nữ tử tản ra khí tức kinh khủng trên người đột nhiên nhíu mày, nhìn lên Thánh Nhật trên không trung.

Phía trên Thánh Nhật đột ngột buông xuống một cột sáng tản ra Thánh Dương chi lực khủng bố, chiếu về phía Vương Vũ Luân.

Lúc này, ba Đại Thánh Nhân ở chỗ này xuất thủ trước, sau đó những hồng nhan tri kỷ tại canh giữ bên cạnh Vương Vũ Luân cũng cùng nhau xuất thủ.

Vô số đại bản nguyên tiên thuật kinh khủng bảo vệ chặt Vương Vũ Luân, nhưng cho dù như vậy, cũng không cách nào ngăn được cột sáng chiếu xuống.

Một vòng sáng như Thánh Nhật bao phủ khu vực chỗ Vương Vũ Luân, sau đó bộc phát ra một luồng ánh sáng ngay cả Thánh Nhân cũng không cách nào nhìn thẳng.

Chờ mọi người lấy lại tinh thần, tại chỗ đã xuất hiện một hố sâu.

Lúc tất cả mọi người đều phẫn nộ, Ngự Long Thiên Đế lại thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù người này là tỷ phu của hắn, nhưng hắn không thể không nói một câu, người này cmn đúng là một phiền phức lớn.

“Đi cũng tốt, ít nhất chuyện xảy ra sau này không liên quan gì đến Tiên triều Đại Chu nữa.” Ngự Long Thiên Đế thầm nghĩ.

“Các vị tỉnh táo lại chút đi, tỷ phu biến mất, ta cũng rất khó chịu, nhưng không phải là nguyên nhân các ngươi buông ra khí thế căng nổ Tiên giới chủ Tiên triều Đại Chu ta đâu.”

“Mục đích quan trọng nhất bây giờ là làm rõ tỷ phu đi nơi nào.”

Khí thế trên trăm Thánh Nhân hoặc Đại Thánh Nhân cùng tản ra, Tiên giới chủ Tiên triều Đại Chu đều có chút chịu không nổi.

“Không cần tìm, nhất định bị chuyển đến trong Ẩn Linh môn.”

“Trong Tam Thiên giới này, không người nào dám đắc tội nhiều cường giả như thế cứu Vương Vũ Luân đi đâu.” Một nữ tử cảnh giới Thánh Nhân hừ lạnh nói.

“Đi, đi tìm phu quân, trong thời khắc mấu chốt chân ngã trở về này, tuyệt đối không thể có sơ xuất.” Nữ tử tản ra khí tức Đại Thánh Nhân khủng khiếp trên người nói.

Lúc này, tại nơi cách Tiên giới chủ Tiên triều Đại Chu mấy vạn quang giáp, một cột sáng đạo ngưng tụ từ Thánh Dương chi lực vô tận rơi xuống trên Ẩn Linh đảo.

Từ Phàm nhìn xem cột sáng trong trận pháp, không khỏi nở nụ cười.

“Thánh Nhân, Đại Thánh Nhân nhiều thì lại thế nào? Người ta muốn cứu, không ai có thể cản được.” Khóe miệng Từ Phàm nhếch lên, tự tin nói.

Sau khi cột sáng rơi xuống trong trận pháp tản đi, Vương Vũ Luân hiện ra trong trận pháp.

“Từ đại ca!” Nhìn thấy Từ Phàm, Vương Vũ Luân kích động nói.

“Những năm này để ngươi chịu khổ ở Tiên triều Đại Chu rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Không khổ, không khổ chút nào, nếu như không có Từ đại ca, có lẽ ta bây giờ cũng không phải là ta thật sự.” Vương Vũ Luân nói.

Vàoúc này, lại một cột sáng rơi xuống trong trận pháp.

Mộ Dung Thiến Nhi xuất hiện trong trận pháp, vừa nhìn thấy Vương Vũ Luân lập tức vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ chạy tới.

“Đa tạ Từ đại ca cứu Thiến nhi.” Vương Vũ Luân cảm tạ nói.

“Xem ngươi nói nhảm gì kìa.” Từ Phàm liếc Vương Vũ Luân.

Lúc này, Từ Phàm đột nhiên cảm giác có chút không ổn.

Một đôi mắt khổng lồ xuất hiện bên ngoài tinh vực, nhìn chằm chằm về hướng Ẩn Linh đảo.

Sau đó, Từ Phàm liền cảm giác, không gian trong tinh vực đang rung động.

Sau đó hơn mười cánh cửa không gian mở ra, hơn một trăm nữ tử ít nhất là khởi bước từ Chuẩn Thánh xuất hiện trong tinh vực, bao vây xung quanh Ẩn Linh đảo.

Một sợi dây từ hơn một trăm thần niệm kinh khủng bên thành toả định Ẩn Linh đảo.

“Chủ nhân, không gian nơi đây đã bị kiên cố hóa, Ẩn Linh đảo bị khống chế.”

“Lấy năng lượng hiện tại, không cách nào thoát khỏi không gian toả định, đột phá toả định.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Từ đại ca, nếu không được thì cứ giao ra, các nàng sẽ không làm gì ta đâu.” Vương Vũ Luân nói.

“Nói đùa, vừa cứu ngươi ra, sao có thể trả ngươi về được.”

“Bồ Đào, rót tất cả Hồng Mông Tử khí vào trong cơ thể ta.” Từ Phàm nhìn về phía rất nhiều nữ tử vây quanh Ẩn Linh đảo nói.

Nói thật, lúc trước hắn cũng từng tưởng tượng ra một ngày Ẩn Linh môn bị kẻ thù bao vây.

Nhưng không nghĩ tới sau khi ngày này đến lại là cảnh tượng thế này.

Một con trường long ngưng tụ từ Hồng Mông Tử khí xông vào trong cơ thể Từ Phàm.

Sau đó, lại là tương lai thân kia, sắc mặt mông lung chỉ lộ ra một đôi mắt lười biếng.

Trong ánh mắt hắn nhìn về phía những nữ tử xung quanh hiện ra chút hiểu rõ.

Sau đó, hư ảnh mông lung rạch phá không gian, mang theo Ẩn Linh môn biến mất không thấy đâu nữa.
Bình Luận (0)
Comment