Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1201 - Chương 1201: Hạch Tâm Hệ Thống

Chương 1201: Hạch tâm hệ thống Chương 1201: Hạch tâm hệ thống

Từ Phàm lẳng lặng đứng trước quả cầu phù văn hệ thống đợi hồi âm.

Nhưng quả cầu phù văn hệ thống chỉ vẻn vẹn gia tăng tốc độ chuyển động, ngoài ra không có bất cứ dấu hiệu gì.

“Thủy tinh Hồng Mông Tử khí lớn như sao trời, ngươi không động lòng à!” Từ Phàm có chút không kiềm được.

Quả cầu phù văn hệ thống vẫn không có bất kỳ hồi âm nào.

“Giúp ta một tay, không thành người cao, ít nhất cũng để ta bảo vệ tốt tông môn này.”

Vẫn không nhận được hồi âm.

“Chẳng lẽ phương thức của ta không đúng?” Từ Phàm nghĩ tới đây, kết quả là đổi loại phương thức.

“Hệ thống, sau khi tìm được mạch khoáng thủy tinh Hồng Mông Tử khí, chúng ta mỗi người một nửa.”

“Sau khi ngươi hấp thu không cần vì ta cởi bỏ hệ thống, những cái kia hoàn toàn đều là của ngươi.” Từ Phàm còn nói thêm.

Mới vừa nói xong, quả cầu phù văn hệ thống lập tức bắt đầu dần xảy ra biến hóa.

Từ trên quả cầu phù văn hệ thống trực tiếp tuôn ra xiềng xích phù văn Hỗn Độn như trường long, sau khi bay ra một đoạn liền tiêu tán trong không gian tiên hồn Từ Phàm.

Đồng thời toàn bộ quả cầu phù văn hệ thống bắt đầu trở nên trong suốt.

Hạch tâm hệ thống cứ như vậy trần trụi xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

Ánh mắt Từ Phàm nhìn thấy hạch tâm hệ thống đầu tiên đã bị mê hoặc.

Ánh mắt hắn si ngốc nhìn hạch tâm hệ thống, như ẩn như hiện bên trong, đột nhiên thấy rõ toàn cảnh, chịu rung động to lớn.

“Thì ra là thế, vậy mà lại thế này.” Từ Phàm lẩm bẩm trong miệng.

Nhưng lúc hắn muốn đi sâu vào, quả cầu phù văn hệ thống lại khôi phục nguyên trạng.

“Ta còn chưa bắt đầu mà, sao ngươi lại mặc vào rồi?” Từ Phàm có chút lo hết sức nói.

Hắn cảm nhận được hệ thống gửi cho hắn tin tức, sau khi tìm được mạch khoáng thủy tinh Hồng Mông Tử khí, một người một nửa.

Đồng thời, muốn tạm thời giải khoá cảnh giới Thánh Nhân còn phải thêm thủy tinh Hồng Mông Tử khí, những thứ này đều sẽ phải kết toán sau khi hắn lấy được mạch khoáng thủy tinh Hồng Mông Tử khí.

Bản thể Từ Phàm chậm rãi mở mắt, ngẩng đầu nhìn tinh vực đầy trời và trận pháp nội bích Tam Thiên giới nơi xa, khóe miệng lộ ra nụ cười.

Lúc này, một đôi mắt xuất hiện trên không ba ngày trước, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Từ Phàm.

Từ Phàm cùng đôi mắt kia nhìn nhau, cười nói: “Đều là một người nhà, gia chủ như ngươi cũng không thể bài ngoại.”

Đôi Thiên Đạo chi nhãn trong tinh vực biến mất, mọi chuyện vẫn như ngày thường.

“Phía dưới Thánh Nhân đều là con sâu cái kiến, câu nói này cũng không phải nói nhầm.” Từ Phàm cảm nhận được cảnh giới Thánh Nhân nói.

Giờ phút này hắn có một loại cảm giác, vạn sự vạn vật đều nằm trong sự khống chế của hắn.

Từ Phàm nhìn đại trận thủ hộ tại nội bích Tam Thiên giới đang bố trí phía xa.

Nhẹ nhàng khoát tay, tất cả vật liệu bố trí đại trận xuất hiện trong tinh vực, sau đó phảng phất như được trao cho linh tính, tất cả đều tự giác vào vị trí nên vào.

Đại trận ban đầu cần năm năm mới có thể bố trí xong, dưới cái nhấc tay nhẹ của Từ Phàm đã nhẹ nhàng bố trí xong.

Một bình đồ uống kiếp trước Từ Phàm thường xuyên uống hiện lên trước mặt Từ Phàm.

Sau đó Từ Phàm nhận lấy, mở ra uống một ngụm.

“Cảm giác trở thành Thánh Nhân thật tốt, chỉ tiếc quá cmn đắt.” Từ Phàm nói, rút khỏi trạng thái Thánh Nhân.

“Chủ nhân, số liệu chiến đấu của Vương Vũ Luân thế thứ nhất đã thu thập xong, mời chủ nhân thôi diễn kế hoạch chiến đấu.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Cái này đơn giản.”

Sau khi Từ Phàm xem hết tư liệu chiến đấu thế thứ nhất, ngẫu nhiên thôi diễn ra một phần kế hoạch chiến đấu.

Không qua lâu sau, Vương Vũ Luân hứng thú bừng bừng chạy tới trước mặt Từ Phàm.

“Từ đại ca, thế thứ nhất ta qua rồi.” Vương Vũ Luân hưng phấn nói.

“Có thu hoạch gì không?” Từ Phàm hỏi.

“Ta hấp thu ký ức của chân ngã lúc đầu nhất, thì ra hắn cũng là đệ tử Nguyên Thủy tông.”

“Vừa ra đời thì trời sinh dị tượng, trực tiếp kinh động đến Nguyên Thủy tông.”

“Không sư thông suốt đại đạo, không đến trăm năm trở thành Kim Tiên, ba ngàn năm thành Chuẩn Thánh, ký ức của chân ngã dừng lại tại thời điểm vừa thành Chuẩn Thánh kia.” Vương Vũ Luân nói.

“Hơn nữa vào lúc ấy, chân ngã là người biết đánh nhau nhất trong Nguyên Thủy, ngay cả Thiên Diệt trưởng lão của Nguyên Thủy tông hiện tại, lúc ấy cũng bị hắn giẫm dưới chân.”

“Toàn bộ Nguyên Thủy tông, chỉ có Nguyên chủ có thể áp chế được hắn, thật là quá khoa trương.” Vương Vũ Luân cảm khái nói.

Nghe được những việc chân ngã huynh đệ tốt đã trải qua, Từ Phàm tự nhiên lại nghĩ đến hệ thống.

Nếu như không có hệ thống hạn chế, có thể hắn sẽ còn phách lối hơn cả chân ngã của huynh đệ tốt.

Nghe đến đó, Từ Phàm đột nhiên sinh ra chút hiếu kỳ về ký ức nguyên thế của chân ngã huynh đệ tốt.

“Thú vị, dựa theo thiên phú ngươi nói, ta cảm giác chân ngã ngươi trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân hẳn là không có vấn đề gì.”

“Vì sao lại dùng phương pháp phiền phức mà còn không thu được kết quả tốt như thế?” Từ Phàm hơi nghi hoặc hỏi.

Phương pháp thành Thánh trong Hỗn Độn hắn có, hơn nữa hắn cảm giác cũng không quá khó khăn.

“Chân ngã ta trước kia từng nói qua, hắn muốn trở thành Hỗn Độn đỉnh phong, không chỉ đơn giản là Hỗn Độn Thánh Nhân như vậy.” Vương Vũ Luân nói.

“Hỗn Độn đỉnh phong.”

“Quả nhiên là…” Từ Phàm không biết nên đánh giá thế nào.

Cho tới nay Từ Phàm đều cho rằng, những cường giả theo đuổi đỉnh phong chính mình nhận thức, bình thường đều sẽ không có kết quả gì quá tốt.

“Lúc ấy ta cũng cười hắn, không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn, muốn trở thành đỉnh phong tất chịu kỳ trùng.”

“Mắt thấy sắp thành công, đáng tiếc cuối cùng ta gặp phải Từ đại ca.” Vẻ mặt Vương Vũ Luân có chút tiếc hận.

“Đỉnh phong, sao dễ như vậy được, ta cũng chưa từng nghĩ qua đâu.” Từ Phàm cười nói.

Mặc dù thiên phú hắn có chút kiêu ngạo, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nghĩ qua sẽ trở thành người mạnh nhất.

“Được rồi, hiện tại ta giúp ngươi giải trừ bàng môn chi thuật trên người tiểu bạch xà của ngươi.”

Từ Phàm nói nhẹ nhàng điểm tới tiểu bạch xà trên vai Vương Vũ Luân.

Ngón tay Từ Phàm nhẹ điểm lên đầu tiểu bạch xà một cái, sau đó thu tay về.

Lúc này Vương Vũ Luân cảm giác được hắn và tiểu bạch xà có một tia liên hệ, hơn nữa ánh mắt tiểu bạch xà nhìn hắn càng thêm thân thiết.

Tiểu bạch xà nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, cọ vào mặt Vương Vũ Luân, có cảm giác tựa như linh hồn hai người đều nối liền một chỗ.

“Phỏng chừng qua khoảng thời gian tiếp theo, chân ngã kia của ngươi có thể sẽ lấy phương thức của hắn trùng sinh.”

“Đây cũng không phải vấn đề gì lớn, ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điều, đừng ra khỏi Ẩn Linh đảo là được.” Từ Phàm căn dặn.

“Chân ngã ta cũng bị Từ đại ca khống chế, vì sao còn có thể trùng sinh?” Vương Vũ Luân nghi hoặc hỏi.

“Từ đại ca ngươi cũng không phải vạn năng, có một vài thủ đoạn, dù ta biết cũng không phòng được.” Từ Phàm nhìn Vương Vũ Luân nói.

Với tầm mắt vừa trở thành Thánh Nhân của hắn, lúc này quanh người Vương Vũ Luân tản ra một loại năng lượng đặc biệt, ngay cả Bồ Đào cũng không dò xét ra.

Những năng lượng này lặng lẽ ló ra từ trên người Vương Vũ Luân, bay tới trong tinh vực biến mất không thấy.

“Được, nhưng trước khi chân ngã chưa được xử lý hoàn toàn, ta sẽ không rời khỏi Ẩn Linh đảo.” Vương Vũ Luân gật đầu nói.

Ngay lúc này, một dòng sông thời gian to lớn đột nhiên xuất hiện tại trong tinh vực.

Trong dòng sông thời gian, có một hư ảnh hình dáng cực kỳ giống Từ Cương đứng giữa sông.

“Nhanh như vậy đã tấn cấp Đại La thánh giả rồi?”

Trong nháy mắt khi Từ Phàm cảm giác được dòng sông thời gian, liền tiến vào trạng thái Thánh Nhân.
Bình Luận (0)
Comment