Chương 1202: Lôi đình
Chương 1202: Lôi đình
Cự nhân đứng trong dòng sông thời gian rất giống Từ Cương mấy lần muốn nhấc chân tránh thoát trói buộc của dòng sông thời gian, bước lên bờ.
Nhưng đều bị lực lượng trói buộc vô tận của dòng sông thời gian kéo lại khiến cho không thể tránh thoát.
Phảng phất như trên hai chân đè lên mấy vạn thế giới, không thể động đậy, tránh thoát.
Lúc này, tất cả đệ tử đang chuẩn bị chiến đấu trong tông môn đều ra đây, nhìn dòng sông thời gian trong tinh vực bắt đầu tham quan học hỏi.
Cự nhân rất giống Từ Cương sau mấy lần tránh không thoát, sau lưng sáng lên dị tượng đại đạo đại biểu Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Sau đó dị tượng đại đạo dung hợp hóa thành Hỗn Độn, gia tăng trên tự thân.
Cuối cùng dưới sự gia tăng của Hỗn Độn, một chân mới gian nan từ từ rút ra từ trong dòng sông thời gian, đạp lên trên bờ.
Từ Phàm trong Ẩn Linh môn khẽ nheo mắt, muốn tránh thoát dòng sông thời gian, một chân cuối cùng là khó khăn nhất.
Đệ tử ở trong Ẩn Linh môn quan sát cũng bắt đầu khẩn trương lên, sôi nổi bắt đầu thế vào, nếu như bây giờ mình đang ở trong dòng sông thời gian thì có thể thoát ra hay không.
Dù sao dòng sông thời gian trong Tiên giới và trong tinh vực cũng không giống như nhau.
Giống như sự khác biệt giữa nhánh sông và chủ mạch, độ khó để hắn tránh thoát cũng tăng gấp bội.
“Trở thành Đại La trong tinh vực, nếu như không thành, ở Tiên giới cũng không cách nào triệu hồi ra dòng sông thời gian tránh thoát.” Lão giả tóc trắng xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Từ nhỏ Từ Cương đã theo bên cạnh ta, hết lòng chỉ bảo, linh bảo, công pháp, bản nguyên tiên thuật đều là đỉnh cấp nhất.”
“Từ Cương có thể tránh thoát ra khỏi dòng sông thời gian thành Đại La, ta vẫn tin tưởng vào Từ Cương.” Từ Phàm khẽ cười nói.
Hắn nhìn ra được, Đại đồ đệ này của mình còn chưa dùng ra toàn lực.
Ngay lúc một chân khác của cự nhân bắt đầu muốn thoát khỏi dòng sông thời gian.
Hai đôi bàn tay khổng lồ hợp lại bắt đầu kết ấn, ngưng tụ thành một quang đoàn lớn vặn vẹo tại dòng sông thời gian trên không.
Quang đoàn như mặt trời lặn trên biển từ từ rơi xuống dòng sông thời gian.
“Lá gan còn không nhỏ.” Từ Phàm nhìn thao tác của Đại đồ nhi mình, bật cười.
Mãi đến khi vặn vẹo hoàn toàn rơi vào trong dòng sông thời gian, trên dòng sông thời gian sau đó mới dâng lên một đám mây nấm lớn.
Trong nháy mắt, không gian trong vùng tinh vực này bỗng dấy lên loạn lưu.
Từ Phàm đã sớm có phòng bị, lập tức trấn áp khu vực bên ngoài dòng sông thời gian, để không chịu quấy nhiễu.
Mà dòng sông thời gian chỗ cự nhân cũng sinh ra ảnh hưởng khô cạn, chân còn lại của cự nhân nhẹ nhàng tránh thoát ra khỏi dòng sông thời gian.
Giờ phút này, dấu vết vận mệnh và thời gian trên người cự nhân bắt đầu dần dần biến mất, nhân quả dính dáng trên người hắn cũng bắt đầu từ từ nhạt dần.
Cự nhân quay đầu lại nhìn Từ Phàm, hành lễ chào.
Từ Phàm cũng cười vẫy tay, trấn áp lại cơn sóng trong dòng sông thời gian.
Trong tiểu viện, Từ Phàm nhìn Từ Cương, hài lòng gật đầu.
“Không tệ, nhiều năm như vậy xem như ngươi thông suốt.” Mặt Từ Phàm tràn đầy vui mừng.
Giống như một kiếm khách luyện kiếm pháp cơ sở cả đời, một khi khai ngộ, trong nháy mắt trở thành kiếm khách đỉnh cấp.
Mà Từ Phàm dạy bảo Từ Cương, cực kỳ chú trọng cơ sở.
Bất kỳ thần thông tiên pháp gì tu luyện đều là lấy ngũ hành đại đạo làm căn cơ.
Hơn nữa còn tu luyện thêm vô số phiên bản Ngũ Hành quyết Từ Phàm ưu hóa.
Cuối cùng lại thêm sự tu luyện kiên trì bền bỉ của Từ Cương, phối hợp với Tiên Thiên linh đào, mới trợ giúp cho khai ngộ của hắn hôm nay.
“Sư phụ, trước kia đồ nhi khiến ngươi nhọc lòng rồi.” Từ Cương nói.
“Nhọc lòng gì chứ, ngươi mới là người làm ta bớt lo nhất.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Trở thành Đại La thánh giả rồi, nhưng cũng đừng tự mãn.”
“Ngươi từng theo ta đến vùng ngoài giới, ở nơi đó Đại La mới là điểm xuất phát, về sau không ngừng cố gắng, không được buông lỏng, luôn giữ vững lòng truy cầu đại đạo.” Từ Phàm căn dặn.
“Tuân lệnh, sư phụ.”
Sau khi quan sát Từ Cương trở thành Đại La thánh giả, lúc đệ tử Ẩn Linh môn còn chưa kịp phản ứng, một tin tức từ Bồ Đào khiến bọn họ ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Bởi vì Từ Phàm tiến vào trạng thái Thánh Nhân, bố trí đại trận phòng hộ xong trước hạn, cho nên phúc lợi của đệ tử tông môn được phát sớm.
Kết quả là, các đệ tử lập tức reo hò lên.
Giống như kỳ nghỉ sau khi trường học mở liên hoan xong.
Tất cả đệ tử đều bắt đầu tự tìm tiểu tổ tập hợp cho riêng mình, tạo thành Đại Đạo Cự Nhân Chiến trận.
Tiến vào trong chuyên biệt đại thế giới dưới sự sắp xếp của Bồ Đào, giảo sát cự thú Hỗn Độn.
Sau khi đại trận phòng hộ nội bích Tam Thiên giới xây xong, cả Ẩn Linh môn tiến vào trạng thái triển khai toàn bộ mã lực.
Vô luận là đệ tử đạo chiến đấu hay là bàng môn, tất cả đều vây quanh Đại Thế giới liên tục không ngừng có cự thú Hỗn Độn tiến vào, công việc lu bù.
Thậm chí ngay cả chuyển phát nhanh từ tất cả thương hội đại đỉnh cấp Nhân tộc gửi tới cũng càng ngày càng nhiều.
Trận tai nạn cả Tam Thiên giới phải đối mặt, đến chỗ Ẩn Linh môn lại tựa như biến thành phúc lợi.
Tại nơi biên giới Đại Thế giới này có một Tiểu Thế giới đặc biệt, là phó bản Từ Cương tự làm cho mình.
Một người độc hưởng cự thú Hỗn Độn của toàn bộ Tiểu Thế giới.
Vào ngày này, trong lương đình trên chủ phong Ẩn Linh môn, Từ Phàm và Hoàng Sơn đang cùng nhau thưởng trà.
“Huyền Hoàng Đại Đào thụ, Tiên Thiên tiên linh căn này thật sự khiến Nguyên Thủy tông ta tìm rất lâu, không nghĩ tới cuối cùng lại bị ngươi tìm được.” Hoàng Sơn nhìn Tiên Thiên linh đào trong mâm nói.
“Cơ duyên xảo hợp mà thôi.” Từ Phàm cười, lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Hoàng Sơn, đây là thủy tinh Hồng Mông Tử khí hắn nợ trước đây.
“Không cần trả nữa, đại trận này Nguyên Thủy tông ta còn chưa tính tiền cho ngươi.” Hoàng Sơn lại đẩy nhẫn không gian qua.
“Loại chuyện vì Nhân tộc xuất lực này sao có thể nào lấy thù lao được.” Từ Phàm lắc đầu, lại đẩy nhẫn không gian qua.
“Giác ngộ còn rất cao, không tệ.” Hoàng Sơn cười, nhận lấy nhẫn không gian.
“Ta thấy trong bảo kính truyền tin, tình hình biên giới nơi mấy đại tộc đứng đầu khác trấn thủ hơi không được ổn à?” Từ Phàm hỏi.
“Đừng bận tâm nhiều như vậy, bọn họ có thể ứng phó được.” Hoàng Sơn xua tay, không thèm để ý nói.
Lúc này, đại trận phòng hộ nội bích Tam Thiên giới đột nhiên chấn động.
Ba cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân lấy lực lượng thô bạo phá ra một lỗ hổng ở ngoại bích, tiến vào trong Tam Thiên giới.
Mà Từ Phàm thì lại nhìn về phía Hoàng Sơn trước tiên.
Chỉ thấy Hoàng Sơn bình tĩnh tiếp tục uống trà, mà trong tinh vực hiện ra một cánh cổng không gian.
Chỉ thấy vô tận lôi đình tuôn trào ra từ trong trong cánh cửa không gian.
Trong tinh vực xuất hiện một cự nhân phảng phất như ngưng tụ từ lôi điện, khống chế lôi đình vô tận trực tiếp diệt sát một con cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân.
Hai con khác trực tiếp bị nhét vào nơi nội bích bị phá vỡ.
Từ Phàm nhìn lôi đình vô tận trong tinh vực, cảm giác khí tức có hơi quen thuộc.
Đồng thời, một cự nhân đại đạo cầm trong tay một thanh lôi đao Hậu Thiên linh bảo sừng cá mập cự thú Hỗn Độn trong Đại Thế giới đột nhiên ngừng lại.
“Đao Bích sư huynh, ngươi đến điều khiển chính cự nhân đại đạo này, hình như ta cảm nhận được khí tức cha ta, ta đi xem một chút.”
Lý Lôi Hổ nói, giao quyền khống chế Đại Đạo Cự Nhân Chiến trận cho một vị sư huynh trong đó, còn mình thì tách khỏi cự nhân đại đạo, bay về nơi có khí tức quen thuộc.
Lúc này, cự nhân do lôi đình vô tận ngưng tụ biến thành một tráng hán mặt đầy râu quai nón.
Ánh mắt tráng hán nhìn về phía Ẩn Linh đảo vô cùng thân thiết.