Chương 1206: Thăng cấp
Chương 1206: Thăng cấp
Lúc hệ thống trong cơ thể đang muốn làm càn.
Trên không của thế giới tràn đầy thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí hé ra một vết nứt.
Một cự trảo tản ra sức mạnh to lớn vô tận vớt một nắm thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí trong thế giới này rồi biến mất.
Bụi bặm do Từ Phàm biến thành và hệ thống run lên bần bật.
Sau khi cảm nhận được cảm xúc của hệ thống, Từ Phàm có chút kỳ quái hỏi: “Ngươi sợ cái gì, ngươi bỏ hạn chế của ta ra còn sợ đánh không lại hắn?”
Hệ thống không nói gì mà lặng lẽ bắt đầu hấp thu thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí xung quanh nó.
Vừa hấp thu, không gian chỗ Từ Phàm bắt đầu chìm xuống.
Sau khi chìm xuống không biết bao nhiêu vạn dặm, biên độ hệ thống hấp thu thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí càng lúc càng lớn.
Quả cầu phù văn hệ thống trong không gian tiên hồn của Từ Phàm cũng bắt đầu từ từ giải khóa càng nhiều xiềng xích phù văn.
“Hệ thống, ngươi kiềm chế chút, cẩn thận bị Thần Ma kia phát hiện.” Từ Phàm căn dặn.
Hệ thống không trả lời Từ Phàm, vẫn điên cuồng hấp thu thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí xung quanh.
Giống như quỷ chết đói đi vào phòng tiệc buffet.
Trong không gian tiên hồn, lần đầu tiên Từ Phàm cảm nhận được chỗ tốt khi hấp thu thủy tinh Hồng Mông vô hạn lượng.
Phù văn hỗn độn vô tận hóa thành trường long bay ra từ trong quả cầu phù văn hệ thống như sao trời, tiêu tán trong không gian của Từ Phàm.
Vô tận cảm ngộ có liên quan đến phù văn hỗn độn dung nhập vào tiên hồn Từ Phàm, tốc độ rất nhanh, tốc độ tiếp thu của Từ Phàm thậm chí có hơi theo không kịp tốc độ tiêu tán của phù văn hỗn độn.
Cứ như vậy, Từ Phàm cảm giác được Đại La thánh giả của mình một xíu nữa là tới đỉnh điểm, chỉ cần đi tới thêm một chút nữa là có thể tấn cấp đến trình độ Thánh Nhân.
Nhưng vào lúc này, hệ thống đột nhiên dừng hấp thu thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí, từ bên ngoài phù văn hệ thống hóa thành một màn chắn, bao phủ lấy toàn thân.
“Ngươi tiếp tục hấp thu nữa đi chứ, ta chỉ thiếu một chút nữa là có thể thăng cấp đến cảnh giới Thánh Nhân rồi mà.” Nhìn quả cầu phù văn hệ thống bị màn chắn bao phủ, Từ Phàm hơi sốt ruột nói.
“Khi nào ngươi thăng cấp chẳng được, cứ cố tình vào lúc này.” Thấy hệ thống không có phản ứng, Từ Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Hắn dám khẳng định, cái hệ thống hỏng này ăn uống no đủ nên muốn thăng cấp rồi.
Từ Phàm nhìn thủy tinh Hồng Môn Tử khí xung quanh, đột nhiên nghĩ, hay mình cũng hấp thu thử xem, xem có thể phá vỡ hạn chế của cái hệ thống hỏng này không.
Từ Phàm nói là làm, ngay sau đó bắt đầu hấp thu thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí xung quanh, bắt đầu thôi diễn nên loại bỏ hạn chế của hệ thống thế nào.
Nhưng ở bên ngoài thế giới tràn đầy thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí này là một đại lục Thần Ma không tra xét được biên giới.
Cả đại lục Thần Ma cứ trần trụi như vậy lơ lửng trong Hỗn Độn.
Phía trên đại lục Thần Ma có một con cự thú Hỗn Độn quanh người không ngừng tản ra năng lượng thật lớn, soi sáng phóng xạ cả đại lục.
Lúc này, toàn bộ đại lục Thần Ma đang rơi vào trong chiến hỏa.
Tất cả Hỗn Độn Thần Ma chia thành hai phe, bắt đầu không ngừng chém giết.
Trong một cung điện lộng lẫy to lớn, một vị Thần Ma khí thế thâm thúy vô tận đang ngồi đấy.
Hắn lẳng lặng ngồi trên bảo tọa, cảm nhận đại lục Thần Ma đã biến thành chiến trường.
“Đã bao nhiêu kỷ nguyên luân hồi, trong Đế quốc Hoang Cổ này, rốt cuộc có Thần Ma dám khiêu chiến quyền uy của ta.” Thần Ma ngồi trên bảo tọa hững hờ nói.
Lúc này, cả cung điện bắt đầu chấn động lên.
Một Thần Ma ba đầu sáu tay to lớn đi vào trong cung điện.
Nhìn Thần Ma trên bảo tọa phẫn nộ nói: “Thiên Hoang, từ lúc sơ khai Hỗn Độn, bọn ta đã ủng hộ ngươi làm vương, lúc này mới sáng lập ra đế quốc khổng lồ bao trùm vô số Hỗn Độn.”
“Bọn ta vì ngươi chinh phạt khu vực Hỗn Độn vô tận, vì đế quốc lập vô số công lao.”
“Bọn ta vốn không có lòng phản loạn, nhưng vì sao các ngươi cố tình muốn đuổi tận giết tuyệt bọn ta?” Thần Ma ba đầu sáu tay phẫn nộ nói.
Thần Ma ngồi trên bảo tọa chỉ hờ hững nhìn thoáng qua Thần Ma rít gào bên dưới.
“Các ngươi vốn không có lòng phản nghịch, không sai, sự trung thành đối với đế quốc, ta cũng có thể nhìn ra được.”
“Nhưng ngươi nhất định không nên tìm tòi nghiên cứu con đường ta từng đi qua.”
“Trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cũng đã đủ rồi, nếu lại muốn đi lên, đó chính là muốn cướp đi bản nguyên vận mệnh của ta.”
“Cho nên, người có tâm này, đều đáng chết!” Thần Ma trên bảo tọa nhẹ nhàng nhấc tay.
Năng lượng Hỗn Độn vô tận khống chế lấy Thần Ma đang rít gào bên dưới.
Cuối cùng những năng lượng Hỗn Độn hóa thành thành ký hiệu quỷ dị, chui vào trong cơ thể Thần Ma kia.
Dần dần, Thần Ma bị khống chế phát hiện bản thân bắt đầu hòa tan, thần hồn trở nên ngày càng mơ hồ.
Sau khi ý thức của Thần Ma kia hoàn toàn tiêu tán thì hóa thành một đoàn bản nguyên xuất hiện trong tay Thần Ma trên bảo tọa.
“Thần Ma có thể đi con đường này, chỉ có một mình ta.” Thần Ma trên bảo tọa hờ hững nói.
Lúc này, tất cả năng lượng Hỗn Độn trên cả đại lục Thần Ma dường như đều bị triệu tập lại.
Hoá thành từng ký hiệu quỷ dị, bay về phía những Thần Ma phản loạn.
Chiến hoả vừa dấy lên cứ bị dập tắt như vậy, tất cả những Thần Ma có lòng muốn phản kháng cũng đều thành thật lại.
Lúc này, Thần Ma ngồi trên bảo tọa dường như nhận được một tin tức không tốt, sắc mặt có chút phẫn nộ đứng dậy, sau đó biến mất trong đại lục Thần Ma.
Mà lúc này, Từ Phàm ở thế giới thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí đang chờ hệ thống cập nhật xong.
Việc Từ Phàm thôi diễn làm sao giải trừ hạn chế của hệ thống giống như gặp phải vòng kín logic, bất kể thôi diễn thế nào, cuối cùng đều trở lại hướng ban đầu.
Sau khi thử mấy lần, Từ Phàm đành từ bỏ, thành thật chờ hệ thống cập nhật.
“Khi nào mới xong đây trời?” Từ Phàm nhìn quả cầu phù văn hệ thống bị màn chắn bao bọc nói.
Lúc này quả cầu phù văn hệ thống chỉ lớn cỡ hai phần ba kích thước ban đầu, việc này khiến Từ Phàm lý giải thành, chỉ cần sau khi tiêu hao sạch phù văn dư lại, hạn chế của hệ thống này sẽ biến mất không thấy.
Từ Phàm rảnh rỗi nhàm chán, vừa chờ hệ thống cập nhật, vừa thật cẩn thận thu thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí vào trong linh bảo không gian của mình.
Hắn vừa thu vừa cảm khái, lúc trước phải chi mang nhiều thêm vài món linh bảo không gian có thể cất chứa thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí thì tốt rồi.
Lúc Từ Phàm sắp lấp đầy linh bảo không gian, thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí vô tận bị kéo đi, xuất hiện trên không đại lục Thần Ma.
Cuối cùng hóa thành những hạt thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí cùng kích cỡ rơi xuống đại lục Thần Ma.
“Các ngươi đi theo Thần Ma chi chủ, đây là phần thưởng cho các ngươi.”
Một âm thanh vang vọng khắp đại lục Thần Ma, dẫn tới tất cả Thần Ma đều cuồng hoan.
Những hạt thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí hóa thành sao băng trên bầu trời càng khiến những Thần Ma này hưng phấn không thôi.
Mà Từ Phàm bám vào trên một hạt thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi đường kính năm trăm trượng.
Mới vừa rơi xuống trên đại lục Thần Ma đã bị một vị cấp Thần Ma Thánh Nhân thu lại.
Từ Phàm cũng theo hạt thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí tiến vào trong không gian chuyên chúc của Thần Ma kia.
Không bao lâu sau, Thần Ma kia dường như nhận được mệnh lệnh nào đó, rời đi đại lục Thần Ma.
Từ Phàm ở trong không gian chuyên chúc Thần Ma, sau khi cảm nhận được Thần Ma đã rời đi đại lục, rời đi khí tức làm hắn kinh hãi, trong lòng yên tâm không ít.
“Đợi thêm lát nữa, đợi sau khi hệ thống thăng cấp xong rồi ta lại ra.”