Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1212 - Chương 1212: Đại Bổ, Hỗn Chiến

Chương 1212: Đại bổ, hỗn chiến Chương 1212: Đại bổ, hỗn chiến

Nguyên chủ xuất hiện bên cạnh Côn Bằng, cười ha ha chào hỏi Côn Bằng.

“Chim ngốc, đã lâu không gặp.”

“Tên ngốc, còn ngươi vẫn giống trước.” Côn Bằng điềm tĩnh nói.

Sau đó ngồi xuống một chỗ trống theo lời mời của Từ Phàm.

Nguyên chủ cũng không thèm để ý, cười hì hì ngồi xuống bên cạnh Côn Bằng.

Lúc này Hoàng Sơn và Thiên Diệt cũng tới.

“Tiểu tử ngươi còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của ta, ngay cả tâm can bảo bối Long tộc cũng đào lại đây.” Thiên Diệt lập tức truyền âm nói.

“Thiên Diệt tiền bối, sao có thể loạn vu hãm trong sạch của người ta?” Từ Phàm nhanh chóng giảo biện nói.

“Tộc khác thì thôi, tộc mình cũng muốn gạt, hiện tại trong cả Tam Thiên giới này, người có thể vượt khoảng cách xa như thế, liên thông Tam Thiên giới và vùng ngoài giới truyền tống có mấy ai đâu.”

“Ngươi đoán xem, cuối cùng Long tộc có thể phát hiện ngươi không?” Thiên Diệt cười ha ha mà nói.

Chỉ cần dị tộc xảy ra vấn đề, bất kể là tộc nào Thiên Diệt cũng vui.

Lúc này, cả Ẩn Linh đảo đột ngột chấn động mãnh liệt.

Một ngọn núi lớn đè lên Ẩn Linh trên đảo, đó là Thánh Long sơn, Tiên thiên chí bảo của Long tộc.

Nguyên chủ đang tán gẫu với Côn Bằng, chỉ hờ hững nhìn lên không trung một cái.

Theo sau, trong tinh vực ngưng tụ ra một cự thủ Hỗn Độn.

Tính cả Tổ Long cấp Đại Thánh Nhân cùng Thánh Long sơn, trực tiếp tát một cái bay vào trong khe nứt không gian.

“Lúc trước Long tộc ngươi đã làm những chuyện bẩn thỉu gì, tưởng ta không biết à!”

“Hiện tại thừa lúc tâm trạng ta tốt thì cút đi, nếu không ta không ngại để mấy con rồng ta nuôi thay thế các ngươi đâu.” Giọng nói thản nhiên hơi mang chút bá đạo của Nguyên chủ vang lên trong tinh vực.

Mà lúc này, Toàn Long yến đã nấu xong.

Không khí trong tiểu thế giới yến hội càng thêm nhiệt liệt.

Vô số món ăn Long tộc từ Tổ Long Chuẩn Thánh làm thành được bày lên bàn từng món một theo lực lượng vô hình khống chế.

Đồng thời, trên bầu trời còn có một dòng sông thức ăn Toàn Long yến du đãng trên bầu trời.

Muốn ăn món nào, trực tiếp lấy từ trên trời xuống.

Từng bình rượu Long cốt ủ kỹ vạn năm cũng được bày lên bàn ăn.

Sau khi chủ Tiên triều Đại Càn gắp một miếng thịt rồng bỏ vào trong miệng, ánh mắt lập tức sáng lên.

“Lão đệ, hai đệ tử chủ tu đạo Mỹ Thực của tông môn các ngươi tiến bộ thật sự rất nhanh.”

“Ta cảm thấy bọn họ bây giờ đã không kém gì ngự trù Thiên Thực Kim Tiên.” Chủ Tiên triều Đại Càn lộ vẻ say mê trên mặt.

Những cường giả thưởng thức Toàn Long yến khác cũng sôi nổi lộ ra biểu hiện y như vậy.

Bọn họ không nghĩ tới dục vọng mỹ thực thấp nhất, thế mà có thể khiến những cường giả cấp Thánh Nhân, Đại Thánh Nhân như bọn họ say mê như thế.

“Chim ngốc, Toàn Long yến này xem như đại biểu trình độ đỉnh phong của Thực đạo Nhân tộc bọn ta, không tệ đúng chứ?” Nguyên chủ cười hỏi, ánh mắt nhìn Côn Bằng từ trên xuống dưới có chứa một tia ý vị khác.

“Ngươi lại muốn giở trò gì đấy?” Côn Bằng cau mày nói.

“Trong những món ăn nổi danh ở Tam Thiên giới bọn ta, có một món là cánh Kim Bằng, nghe nói sau khi ăn xong, có thể ngộ đại đạo Hỗn Độn Phong.”

“Chim ngốc, nếu không ngươi bẻ hai cánh của mình xuống nấu thử, sau khi ngươi ăn xong, nói không chừng có thể ngộ được đại đạo Hỗn Độn Phong đó.”

“Ngươi chỉ tổn thất hai cánh, sau này còn có thể mọc ra lại.”

“Chờ sau khi hai cánh đó thành thục, lại bẻ ra nấu, cứ lặp đi lặp lại như lại, cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân chẳng phải ở ngay trước mắt sao?” Nguyên chủ vô cùng chờ mong nhìn về phía hai cánh tay Côn Bằng sau khi hoá nhân hình.

Côn Bằng dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn Nguyên chủ một cái, không để ý tới hắn nữa, lo ăn các món ăn từ thịt rồng trên bàn nhỏ của mình.

“Chim ngốc, ta cho ngươi hai quả Huyền Thiên quả, ngươi thử một lần được không?” Nguyên chủ cảm thấy đề nghị của mình có tinh khả thi cực kỳ lớn.

“Trong Tam Thiên giới còn có một truyền thuyết, nuốt trăm Thánh Nhân tộc, có thể thành Hỗn Độn, ta cảm thấy cái này có thể đáng tin cậy hơn cái ngươi nói một xíu đó.” Côn Bằng kẹp lên một miếng long não như đông lạnh bỏ vào trong miệng, lộ ra vẻ say mê.

“Sao ngươi không nói tiêu diệt Yêu tộc các ngươi, có thể thành đại đạo vạn đồ luôn đi?”

Một màn chắn vô hình ngăn cách Nguyên chủ và Côn Bằng ra ngoài, tất cả mọi người bên cạnh không biết hai người đang đàm luận chuyện gì.

“Nguyên chủ với Côn Bằng lại gây lộn rồi, lần này phỏng chừng là do Nguyên chủ nhìn chằm chặp cặp cánh của Côn Bằng, đáng tiếc…” Hoàng Sơn lắc đầu nói, sau đó chạm cốc với Thiên Diệt cộng ẩm rượu Long cốt.

“Ngươi cũng đừng bận tâm chuyện của hai đại lão, vẫn là nên suy nghĩ phía sau làm sao đi Ngự Thiên giới vớt chỗ tốt nhiều hơn đi.” Thiên Diệt nói.

“Tùy ý, Tam Thiên giới gom đủ mười Đại Thánh Nhân, trực tiếp xây dựng thông đạo kết nối hai giới ở khu vực Hỗn Độn.”

“Chuyện lúc sau nên đánh thì đánh, nên giết thì giết, nên cướp thì cướp, tùy ý như thế đó.”

Lúc này Từ Phàm vừa lúc từ đi ngang qua bên cạnh bọn họ.

“Từ Thần sư, lúc đi có thể chọn cho ta nhiều long não thủy tinh nấu chín chút không, hài tử trong nhà hẳn là thích ăn.” Hoàng Sơn khách khí nói.

“Tiền bối nói đùa, trước mặt ngươi ta gánh không nổi hai chữ Thần sư, bây giờ ta sẽ phái người đưa long não thuỷ tinh được chọn đến Nguyên Thủy tông, tiền bối tìm người nhận là được.” Từ Phàm nói.

“Ta cũng muốn chọn.” Thiên Diệt nói.

“Đều có.”

Một bữa Toàn Long yến làm cường giả Nhân tộc và cường giả dị tộc tham gia yến hội lần này cực kỳ hài lòng.

Lúc rời đi đều sôi nổi tặng lên lễ vật.

Bồ Đào tính toán sơ qua, tính theo thị trường giới, vậy mà còn kiếm được một khoản nhỏ.

Sau khi yến hội bên này xong, Toàn Long yến bên kia Ẩn Linh môn cũng theo đó kết thúc.

Bất kể là đệ tử nội môn, ngoại môn hay thành viên Yêu bộ đều ăn đến miệng mồm bóng nhẫy.

Đạo vận quanh thân khống chế không được hiện hóa ra ngoài, đây là biểu hiện của việc đại bổ quá mức.

“Đáng tiếc, nếu bây giờ ở khu vực sương mù hỗn độn thì tốt rồi.” Hùng Lực cảm nhận được lực lượng mênh mông trong cơ thể mình nói, thật muốn tìm thứ gì đánh một trận.

Lúc này, đệ tử mạch Luyện Thể đều có cảm giác như Hùng Lực.

Kết quả là, có người kêu gọi trên diễn đàn tông môn.

“Đại bổ quá mức, lực lượng quanh người không chỗ xả ra, đệ tử toàn tông có dám xây nên đại thế giới tới hỗn chiến một hồi không?”

Đề nghị này trong nháy mắt dẫn tới đồng ý từ các đệ tử tông môn.

Bồ Đào cũng lập nên một đại thế giới cho bọn họ.

Sau khi tất cả đệ tử tiến vào đại thế giới, đột nhiên cảm giác trong tiên hồn mình có thêm một luồng Thánh Quang chi lực khác hẳn với pháp tắc đại đạo Tam Thiên giới.

“Thánh Quang điện Tiên thiên chí bảo của tông môn, có thể thu thập bản nguyên dung nhập vào trong Anh Linh trì.”

“Sau khi bản thể ngã xuống, có thể phục sinh trong Anh Linh trì.”

“Trong thế giới hỗn chiến này, các đệ tử đều có thể ra tay thoả thích, không cần kiêng dè.”

Sau khi các đệ tử Ẩn Linh môn nhìn thấy giải thích của Bồ Đào, tất cả đều hăng máu cả lên.

Cuối cùng, một trận hỗn chiến vì ăn no rỗi việc đã bắt đầu.

Mà Từ Phàm lại đang nhàn nhã cùng tức phụ dạo bước tại một nơi phong cảnh tuyệt hảo.

Từ Phàm nghe thấy báo cáo từ Bồ Đào, xem phát sóng trực tiếp từ thế giới hỗn chiến, không khỏi nở nụ cười.

“Thật sự là ăn no rỗi việc.”

“Phu quân, ta cảm thấy như vậy rất tốt.”

“Ở Tam Thiên giới, ta chưa từng thấy qua tông môn nào có không khí hòa hợp như thế.” Trương Vi Vân cười nói.

“Còn tạm.” Từ Phàm cười ha ha nói.

Đúng lúc này, giọng Bồ Đào vang lên.

“Chủ nhân, đồ tôn ngươi Kiếm Vô Cực xuất hiện trong tinh vực, có triệu về hay không?”
Bình Luận (0)
Comment