Chương 1228: Thánh Quang chi lực
Chương 1228: Thánh Quang chi lực
Một cự thủ to lớn đủ để che thiên phủ địa xuất hiện phía trên một cự thú Hỗn Độn cấp Đại La.
“Bùm!!”
Cự thú Hỗn Độn trực tiếp bị bóp nát, chỉ để lại một chút hạch tâm trong bàn tay kia.
“Cảm ngộ của Hùng Lực sư huynh với chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn càng ngày càng sâu, gần như đã thành một thể.” Trong cự nhân Hỗn Độn Luyện Thể vang lên một giọng nói.
“Đương nhiên rồi, nếu như không phải Hùng Lực sư huynh, chúng ta có thể an tâm làm cu li trong chiến trận này sao.” Một giọng nói khác cười nói
“Đều câm miệng cả đi, đừng làm phiền Đại sư huynh.” Giọng Tráng Linh vang lên.
Trong chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn lập tức yên tĩnh lại.
Lúc này, Hùng Lực không để ý đến âm thanh trong chiến trận Hỗn Độn.
Mà chỉ dựa theo hướng Bồ Đào chỉ dẫn bay đi.
Chỉ thấy một mảnh vỡ thế giới cỡ lớn, chậm rãi đập vào mắt Hùng Lực.
Mảnh vỡ thế giới này là mảnh lớn thứ hai trong những mảnh Hùng Lực từng thấy cho đến hiện tại.
Nhưng vào lúc này, mấy luồng thánh quang từ bên người Hùng Lực sáng lên.
Mấy con rối cấp Chuẩn Thánh xuất hiện bên cạnh Hùng Lực, sau đó xông về phía mảnh vỡ thế giới cỡ lớn.
“Bồ Đào, tông môn muốn thu mảnh vỡ thế giới này sao?”
Hùng Lực vừa hỏi xong, phía sau thế giới mảnh vỡ liền truyền đến tiếng gầm rú của cự thú Hỗn Độn.
Chỉ thấy một con cự xà nhiều đầu tản ra khí tức khủng khiếp từ phía sau mảnh vỡ thế giới nhảy ra.
Bổ nhào tới mấy con rối cấp Chuẩn Thánh.
Sau đó cả không gian bị một luồng lực lượng Hỗn Độn kỳ dị tràn ngập.
Luồng lực lượng Hỗn Độn đó bắt đầu hòa tan mọi thứ xung quanh, cũng bao gồm luôn cả mấy con rối cấp Chuẩn Thánh.
Lúc này, một luồng Thánh Quang chi lực mạnh mẽ bảo vệ lấy cự nhân Hỗn Độn Hùng Lực điều khiển.
“Có cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân ẩn nấp phía sau mảnh vỡ thế giới kia.
“Một khi cự nhân Hỗn Độn của các ngươi tới gần thì sẽ bị năng lượng Hỗn Độn thú Hỗn Độn tự thân mang theo hòa tan.”
“Đến lúc đó cho dù Thánh Quang điện cũng ngược dòng không được bản nguyên các ngươi, không phục sinh được trong Anh Linh trì.”
Nghe lời Bồ Đào nói, các đệ tử bên trong cự nhân Hỗn Độn Luyện Thể tứa ra mồ hôi lạnh.
Thì ra vừa nãy bọn họ cách tử vong gần như thế.
“Bồ Đào, đa tạ, ngươi lại cứu ta một mạng.” Hùng Lực nói.
“Bản chức của ta mà thôi, tiếp sau đây các ngươi tốt nhất đóng chặt ngũ thức, tông môn có một hạng mục thí nghiệm muốn làm.”
Sau đó, pháp trận Thánh Quang bảo vệ cự nhân Hỗn Độn Luyện Thể càng thêm loé sáng.
Hùng Lực cũng giải tán chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn, bắt đầu đóng chặt năm thức.
Đệ tử trong Ẩn Linh môn đều có chung nhận thức, lúc Bồ Đào bảo ngươi làm cái gì, nhất định phải làm cái đó.
Lúc Hùng Lực đang nghĩ tông môn muốn thử nghiệm vũ khí gì.
Một luồng thánh quang từ trong pháp trận Thánh Quang bắn ra, tựa như chiếu rọi khắp đất trời, trực tiếp xuyên qua bản thể Hùng Lực tiến vào trong tiên hồn.
Toàn bộ không gian tiên hồn trong nháy mắt bị thánh quang vô tận loé sáng, cảm giác nóng bỏng thiêu đốt do thánh quang mang đến xém khiến Hùng Lực có chút chịu không nổi.
Những đệ tử trong pháp trận khác cũng như vậy.
“Đây là cái gì, uy năng lại lớn như thế?”
Thật lâu sau, Hùng Lực mới phản ứng lại.
Hùng Lực còn như thế, đệ tử khác càng không chịu nổi.
Có đệ tử còn ngất đi.
“Bồ Đào, hiện tại ta có thể mở ra năm thức chưa?” Hùng Lực hỏi thăm.
“Có thể, cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân đã bị đuổi đi, các ngươi có thể tiếp tục thăm dò vơ vét mảnh vỡ thế giới.” Bồ Đào trả lời.
Hùng Lực quay người, nhìn thấy gần một nửa đệ tử mạch Luyện Thể đều hôn mê nằm trên mặt đất.
“Đệ tử ngất đi do không chịu được thánh quang lây nhiễm, tĩnh dưỡng một thời gian ngắn là được rồi.” Bồ Đào nói.
Hùng Lực thấy tình hình này cũng không thể tiếp tục thăm dò, thế là nói với Bồ Đào: “Đánh dấu lại mảnh vỡ thế giới này, truyền tống bọn ta về tông môn, sau khi tu dưỡng một phen rồi lại đến.”
“Được, đã đánh dấu mảnh vỡ thế giới này, cánh cửa truyền tống đã tạo dựng thành.”
Cách đám người Hùng Lực không xa, một cánh cửa truyền tống tạo thành từ thánh quang xuất hiện.
Nhìn cánh cửa thánh quang này, trong ánh mắt Hùng Lực có hơi nghi hoặc.
“Khu nhiên liệu trong tông môn có phải đổi rồi không?” Hùng Lực tò mò hỏi.
Trước kia, Truyền Tống trận tông môn xây dựng đều tản ra một luồng khí tức Thánh Dương chi lực, hiện tại biến thành một loại năng lượng hắn xem nhìn không biết.
“Trong khu nhiên liệu đã chuyển biến thành pháp tắc đại đạo Thánh Quang chi lực, về sau các ngươi sẽ thích ứng.”
Hùng Lực nghe lời giải thích từ Bồ Đào, mang theo các sư đệ bị ngất đi vào cánh cửa truyền tống thánh quang.
Trong tiểu viện, Từ Phàm nghe Bồ Đào báo cáo, khi thì lắc đầu, khi thì gật đầu.
“Xem ra còn phải sửa chữa lại pháp trận Hỗn Độn tông môn, nếu không đại đạo Thánh Quang chi lực này phát huy không đến mức lớn nhất.”
“Bồ Đào, đi nói với số hai, bảo hắn nghĩ biện pháp.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh.”
“Từ đại ca, ta thấy tài nguyên tông môn chúng ta tìm kiếm được càng ngày càng nhiều, bảo khố có thể chứa nổi hả?” Vương Vũ Luân hỏi.
Hôm nay hắn rảnh rỗi không có việc gì, đến thăm đại ca tốt.
“Miễn cưỡng đủ, lúc cần thiết chỉ có thể vứt đi vài thứ.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, cần câu trong tay Vương Vũ Luân đột nhiên căng chặt, có vẻ như đã có thứ gì mắc câu.
“Quả nhiên, ở đâu ngươi cũng có thể câu được đồ vật.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên.
Cho dù hiện tại hắn là Thánh Nhân, nhưng vẫn nhìn không hiểu hệ thống hack trên người huynh đệ tốt.
Đầu lưỡi câu kia truyền đến lực lượng kinh người, xém chút kéo đi Vương Vũ Luân tu vi Đại La thánh giả.
Một hư ảnh khôi giáp hiển hiện quanh ngườiVương Vũ Luân, vì hắn thêm vào lực lượng.
Sau đó trải qua ba canh giờ vật lộn, Vương Vũ Luân mới kéo câu lên.
Chỉ thấy một con cự thú Hỗn Độn cấp Chuẩn Thánh treo bên đầu lưỡi câu.
Cả người vừa ra trực tiếp bị Từ Phàm phong ấn, hóa thành một vật trong thế giới trong bàn tay.
“Từ đại ca, cự thú Hỗn Độn này có gì đặc biệt, hay trong cơ thể nó có ẩn chứa bảo vật gì sao?” Vương Vũ Luân nói.
Từ khi hắn bắt đầu câu cá, vật sống câu được có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa mỗi một con đều có chỗ đặc biệt nào khác.
“Đây là cự thú Hỗn Độn bình thường nhất, trong cơ thể không có bảo vật, đối với ngươi mà nói xem như là vật sống tiêu chuẩn.”
Từ Phàm nói đến đây đột nhiên nở nụ cười, sau đó bắt đầu bắt đầu cải tạo thế giới trong bàn tay vây khốn cự thú Hỗn Độn.
Các loại linh khoáng xuất hiện xung quanh Từ Phàm, dưới sự gia trì của thánh quang, hóa thành trạng thái tinh khiết nhất, sau đó dung nhập vào thế giới trong bàn tay.
Không quá lâu sau, một chiếc lồng chim bao hàm một tiểu thế giới xuất hiện trong tay Từ Phàm.
Trong lồng chim có một con cự thú Hỗn Độn cỡ nhở giống như cá đang bơi trong đó.
“Tặng cho ngươi, chúc mừng ngươi hiếm khi câu lên một vật sống bình thường.” Từ Phàm đưa lồng chim tới trước người Vương Vũ Luân.
Vương Vũ Luân nhận lấy lồng chim nhìn trái nhìn phải, còn rất yêu thích.
“Hỗn Độn lung Hậu Thiên linh bảo, do Thần Tượng Luyện Khí đỉnh cấp nhất Tam Thiên giới làm ra, lúc nguy nan có thể thả ra cự thú Hỗn Độn cấp Chuẩn Thánh trấn áp toàn bộ.” Từ Phàm giới thiệu.
“Đa tạ, Từ đại ca.”
Vương Vũ Luân mở cửa nhỏ lồng chim, cự thú Hỗn Độn cỡ nhỏ từ trong cửa nhỏ bay ra.
Cuối cùng hóa thành một cự thú Hỗn Độn to lớn ngao du một vòng trong Ẩn Linh môn, sau đó về lại trong lồng chim.
“Không tệ, lần sau có cơ hội làm cho ngươi một món Tiên thiên chí bảo, để ngươi nuôi một đám cự thú Hỗn Độn.”