Chương 1237: Nhiệm vụ
Chương 1237: Nhiệm vụ
Thiên Hồ Tiên giới, một thôn trang nhỏ không biết tên của Nhân tộc.
Một hài đồng sáu tuổi đang vất vả gánh đống củi khô cao hơn cả lưng về trong nhà.
Theo sau là một tiểu nữ hài bốn tuổi, thỉnh thoảng hỗ trợ đỡ đống củi khô.
Bởi vì là xuống núi, mỗi bước đi của hài đồng đều cực kỳ cẩn thận.
“Nhục Nhục, chỉ cần chúng ta bán đống củi khô này đi là có thể kiếm được năm tiên văn, chẳng những có thể mua thịt, còn có thể mua bánh xốp lê hoa ngươi thích.” Tiểu nam hài nhìn muội muội vì đi đường núi nên có hơi mệt nói.
“Ca ca, vẫn là đều mua thịt cả đi, mẹ nói, ăn nhiều thịt mới có thể cao lớn cường tráng.” Một giọng nói ngây thơ vang lên.
“Nhục Nhục thật đúng là biết suy nghĩ cho ta.” Tiểu nam hài nở nụ cười.
“Sau khi ca ca cao lớn cường tráng, có thể gánh được nhiều củi khô, bán được nhiều tiền hơn, đến lúc đó có thể mua cho ta càng nhiều bánh xốp hoa lê rồi.” Tiểu nữ hài đỡ củi khô ngây thơ nói, nước miếng trên khóe miệng và sự mong chờ trong đôi mắt đại biểu cho sau này tiểu nữ hài là người làm đại sự.
“Ngươi đó…” Tiểu nam hài vừa định nói chuyện, nhưng dưới chân lại trượt, trực tiếp vác theo đống củi khô ngã sấp xuống.
Còn may giá gỗ sau lưng chống lấy tiểu nam hài, không đến mức lăn xuống từ trên đường núi.
Lúc này, một tia linh quang chợt loé dưới thân tiểu nam hài, sau đó bay vào trong cơ thể tiểu nam hài.
Tiểu nam hài vốn vừa muốn đứng dậy trực tiếp ngủ mê man.
“Ca ca! Ca ca! ! Ta không cần bánh xốp hoa lê, ngươi tỉnh, ngươi tỉnh lại đi mà!”
Tiểu nữ hài lập tức hoảng hồn, ghé vào cạnh ca ca khóc lên.
Tiểu nam hài lúc này, tựa như đang trong giấc mơ.
Trong mơ, hắn trở thành đệ tử của Tiên môn trong truyền thuyết, đồng thời học được rất nhiều tiên thuật lợi hại.
Vốn hắn đang sống vô ưu vô lo trong Tiên môn, đột nhiên có một đám Yêu tộc đánh tới cửa.
Tiểu nam hài vừa nhìn, cũng đã đánh tới Tiên môn mình, sao có thể?
Từ nhỏ mẫu thân đã dạy hắn, bất cứ khi nào, nhất định phải chăm lo tốt cho nhà của mình.
Kết quả là Tiên môn cùng đám Yêu tộc kia đánh lên, tiểu nam hài nương dựa vào tiên thuật hắn học tập, đánh lùi một đợt tiếp một đợt Yêu tộc.
Về sau, Yêu tộc thấy tiểu nam hài lợi hại, liền nói với tiểu nam hài, chỉ cần gia nhập bọn họ, hắn mới có thể sống sót.
Tiểu nam hài không nói lời nào, chỉ điên cuồng dùng tiên thuật chém giết tất cả Yêu tộc có thể nhìn thấy, mãi đến cuối cùng bị Yêu tộc vây quanh, hắn chảy khô một giọt máu cuối cùng.
Mộng tỉnh, tiểu nam hài cảm giác toàn thân sưng tấy, miệng lưỡi khô rát.
Cố gắng mở to mắt, phát hiện muội muội đang ghé vào bên giường mình ngủ.
Lúc này một màn sáng chỉ tiểu nam hài có thể nhìn thấy xuất hiện trước mặt hắn.
“Chúc mừng ngươi đạt được hệ thống tu tiên, xin hỏi có muốn mở ra con đường tu tiên không?”
Tiểu nam hài nhìn chữ phía trên, ngồi dậy gãi đầu một hồi.
“Trên này viết cái gì vậy?”
Lúc này, trên một hải đảo tại Mộc Nguyên Tiên giới, Từ Phàm đang hấp một nồi hải sản lớn.
“Chủ nhân, hiện tại đã có một ngàn ba trăm món Tiên khí đặc chế được kích hoạt.” Bồ Đào báo cáo.
“Còn rất nhanh, trước hết cứ để cho bọn họ lịch luyện trong Tiên giới của mình, chờ khi tạm được rồi lại triệu hồi về tông môn.” Từ Phàm nói, xốc nồi lớn hấp hải sản lên.
Một con linh hà còn lớn hơn cánh tay người trưởng thành bị Từ Phàm lấy ra bỏ vào mâm.
“Vi Vân, lấy nước sốt hải sản đặc chế của ta đến đây.” Từ Phàm nhìn Trương Vi Vân đang nấu đồ ngon phía xa nói.
“Được thôi phu quân.”
“Chỉ thông qua khảo hạch của tông môn không được, còn phải ghi chép lại hành vi thường ngày của bọn họ, không được cũng phải loại.
Từ Phàm bóc linh hà nói, vì trải nghiệm vui vẻ trên bờ biển, hắn đều phong ấn mình và Trương Vi Vân thành trạng thái phàm nhân.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Thiên Hổ Tiên giới, tiểu nam hài tự học một khoảng thời gian, rốt cuộc cũng biết chữ viết trên màn sáng nhìn thấy ngày đó là gì.
“Ta có thể tu tiên sao?” Tiểu nam hài nhìn màn sáng xuất hiện lần nữa, có chút kích động hỏi.
Khi hắn còn bé là đã có tiên nhân từng đến thôn trang bọn họ, khảo nghiệm hắn và trong tất cả tiểu hài thôn trang hết một lần.
Dựa theo cách nói của tiên nhân chính là, tứ linh căn, ngộ tính thấp, tuệ căn ít, không thích hợp tu tiên.
Hắn còn mất mát thật lâu.
“Ta muốn tu tiên!” Tiểu nam hài nói với màn sáng.
Màn sáng không có phản ứng, thế là tiểu nam hài duỗi tay, thử chạm vào mấy chữ kia.
Màn sáng lại xuất hiện biến hóa lần nữa, một âm thanh máy móc vang lên.
“Tu tiên từ chuyện nhỏ làm lên, nhiệm vụ một, nhận biết ba ngàn chữ, cũng có thể viết rành rọt.”
“Nhiệm vụ hai, giúp trong nhà kiếm một ngàn tiên văn.”
“Nhiệm vụ ba, trên núi có một con độc lang, dùng trí tuệ của mình giết chết nó.”
Tiểu nam hài nhìn ba nhiệm vụ, đột nhiên cảm giác, tiên này không tu cũng được.
“Một ngày ta chỉ có thể nhận biết năm chữ, lúc nào mới có thể học được ba ngàn chữ.”
“Ta lên núi nhặt củi khô, một năm cũng chỉ có thể kiếm được ba trăm tiên văn.”
“Thợ săn đại bá tốt nhất trong thôn còn sợ độc lang trên núi, giết thế nào được.”
Lúc này, ở tất cả đại Tiên giới, rất nhiều người nhận được Tiên khí đặc chế đều nhận được nhiệm vụ tương tự.
Trong một cự thành tại Mộc Nguyên Tiên giới, Hùng Lực đang mang theo Tráng Linh nhàn nhã đi dạo trên đường.
Lúc này chợt có một tiểu nam hài từ bên cạnh hai người chạy qua, vừa chạy vừa hô.
“Nhường một chút, thời gian nhiệm vụ không đủ.”
Biểu cảm lo lắng trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia có vẻ hơi đáng yêu.
Hùng Lực quay đầu nhìn về phía tiểu nam hài chạy qua bên cạnh bọn họ.
“Sao ta cứ cảm thấy trên người tiểu nam hài có một luồng khí tức quen thuộc nhỉ?” Hùng Lực tò mò hỏi.
“Tiểu nam hài kia hẳn là đạt được Tiên khí chiêu thu đệ tử tông môn đặc chế, mục tiêu vừa rồi có lẽ đang làm nhiệm vụ.” Tráng Linh cười nói.
“Sao ngươi biết?”
“Hùng đại ca, ngươi có phải rất lâu chưa xem diễn đàn tông môn rồi không?”
“Có rất nhiều đệ tử đều tìm được những hài tử đạt được Tiên khí chiêu thu đệ tử tông môn đặc chế.”
“Có người còn phát sóng trực tiếp những hài tử kia làm nhiệm vụ trên diễn đàn tông môn đấy.” Tráng Linh cười nói.
“Tông môn muốn tuyển nhận đệ tử đời đầu sao, thời gian trôi qua thật nhanh!” Hùng Lực cảm khái nói.
Vào lúc này, vẫn là tiểu nam hài vừa rồi đó.
Ôm lấy một bó hoa to, dùng các loại giấy màu sắc khác nhau bọc lại cẩn thận đi tới trước mặt Hùng Lực.
“Tiền bối, mua cho nương tử ngươi một cành hoa đi.” Tiểu nam hài dùng giọng điệu mong chờ nói.
Lúc này, trong một phòng phát sóng trực tiếp trên diễn đàn tông môn đang điên cuồng chạy bình luận.
“Duyên phận nha, tùy tiện xem phát sóng trực tiếp, vậy mà có thể nhìn thấy Hùng Lực Đại sư huynh.”
“Ha ha, một tiếng nương tử này nhất định khiến Tráng Linh sư tỷ nở hoa trong lòng, nói không chừng tiểu nam hài có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ.
“Mọi người yên tĩnh, xem Đại sư huynh nói thế nào, xem cây vạn tuế già ngàn năm này có thể nở hoa hay không.”
Hùng Lực cúi đầu nhìn tiểu nam hài, không nói gì.
Cảm giác áp bách mạnh mẽ xém chút khiến tiểu nam hài chịu không được.
Nhưng nhiệm vụ bức bách, cho dù hai chân tiểu nam hài run lên, hắn cũng muốn duy trì mỉm cười nhìn Hùng Lực.
“Có can đảm đấy, tất cả hoa của ngươi ta lấy hết.” Hùng Lực lấy ra hai linh thạch nói.
“Tiền bối, một bó hoa mười linh thạch.”
Chân tiểu nam hài càng run rẩy mạnh hơn.