Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1238 - Chương 1238: Phần Thưởng Nhiệm Vụ

Chương 1238: Phần thưởng nhiệm vụ Chương 1238: Phần thưởng nhiệm vụ

“Một cành hoa phàm phẩm, dùng giấy gói màu bọc lại liền có dũng khí bán cho ta mười linh thạch, là ai cho ngươi lá gan đó?”

Hùng Lực cao một trượng ở trước mặt tiểu nam hài như ngọn tháp sắt.

Cảm giác áp bách tràn đầy khiến tiểu nam hài cảm giác đũng quần có chút ẩm ướt.

“Tiền bối và nữ tiền bối này vừa nhìn là thấy chính là một đôi trời đất tạo thành.”

“Hai vị tiền bối tình cảm sâu đậm như thế, vừa lúc trong tay ta cũng có hoa đại diện cho tình yêu.

“Tu tiên tu duyên, tiền bối và ta gặp nhau tại đây tức là duyên phận.” Tiểu nam hài cố nén mắc tiểu nói.

“Tiểu hài thú vị.” Vẻ nghiêm túc trên mặt Hùng Lực trong nháy mắt hòa hoãn xuống.

Tráng Linh cũng ở bên cạnh che miệng cười.

“Ngươi đoán ta sẽ mua hay không?” Hùng Lực hơi nhếch khóe môi lên.

“Tiền bối hẳn là sẽ mua, ta và tiền bối gặp nhau tại đây, là duyên phận đến.” Tiểu nam hài học theo cách nói nhiệm vụ dạy hắn nói.

“Tiểu gia hỏa, hôm nay dạy cho ngươi một bài, nhân sinh bất kể là phương hướng nào, đường cũng sẽ không bằng phẳng.”

Một lực lượng nhẹ nhàng khống chế tiểu nam hài đi về nơi khác.

“Ta cảm thấy hoa của ngươi không đáng, cho nên ta không mua.” Giọng Hùng Lực vang lên bên tai tiểu nam hài.

Chạng vạng tối, trong một tiểu viện rách nát trong thành.

Tiểu nam hài ôm mấy bó hoa, khóc không ra nước mắt.

“Quá khó khăn, muốn tu tiên thật là quá khó khăn!”

Lúc này, một màn sáng xuất hiện trước mặt tiểu nam hài.

“Thời hạn của nhiệm vụ hai còn mười ngày, nếu còn chưa hoàn thành, ký chủ sẽ mất đi bản hệ thống tu tiên.” Một âm thanh máy móc vang lên.

“Bảo ta bán một cành hoa mười linh thạch, sao ta có thể bán được?” Tiểu nam hài khó chịu nói.

Vừa nghĩ tới đại hán cao một trượng hôm nay, tiểu nam hài lập tức cảm thấy có hơi mắc tiểu.

“Làm sao bây giờ, mười cành hoa, mỗi cành hoa mười linh thạch, kẻ ngốc mới có thể mua.” Tiểu nam hài nói.

Lúc này, ngoài cửa chợt truyền đến tiếng gõ cửa.

Nơi tiểu nam hài là một sân nhỏ bỏ hoang, bình thường có rất ít người tới đây.

“Mở cửa.” Một âm thanh trầm thấp, hùng hậu vang lên.

Tiểu nam hài im lặng không lên tiếng, lẳng lặng đứng tại chỗ, không phát ra một âm thanh nào.

“Một cành hoa mười linh thạch của ngươi không muốn bán sao?”

Sau đó tiểu nam hài nhớ tới, giọng nói này là của tráng hán khiến hắn mắc tiểu hôm nay.

Ngay tức khắc, trong mắt tiểu nam hài xuất hiện một tia sáng, chân nhỏ chạy qua mở cửa.

“Chỗ ngươi có mấy cành hoa?” Hùng Lực hỏi.

“Tiền bối, tổng cộng mười cành, chỉ cần tiền bối có thể mua, ta sẽ không để tiền bối chịu thiệt.” Tiểu nam hài cực kỳ nghiêm túc nói.

Hùng Lực chú ý tới biểu cảm của tiểu nam hài, bật cười.

“Ngươi tên là gì?” Hùng Lực hỏi.

“Tiền bối gọi ta Tiểu Báo Tử là được.” Tiểu nam hài gãi đầu nói.

“Mười cành hoa của ngươi ta lấy hết, đây là một trăm linh thạch.” Hùng Lực đưa qua một túi linh thạch nặng trĩu nói.

“Tiền bối, ngươi thật sự muốn mua?” Tiểu nam hài không nhịn được hỏi.

“Những lời ngươi nói ban sáng có đạo lý, gặp nhau chính là duyên phận.”

Ban sáng, sau khi Hùng Lực cự tuyệt tiểu nam hài thì nghe ngóng được, những hài tử có thể nhận được thừa nhận từ Tiên khí đều thông qua khảo hạch tông môn.

Lại được biết, nhiệm vụ của tiểu nam hài là phải bán đi mười cành hoa, thế là Hùng Lực động lòng trắc ẩn.

Gặp nhau chính là duyên phận, Hùng Lực quyết định giúp một tay.

Nghe thấy lời Hùng Lực nói, tiểu nam hài kích động cầm mười cành hoa đã sửa sang đẹp đẽ trịnh trọng đưa cho Hùng Lực.

“Tiền bối, ơn này Tiểu Báo Tử cả đời khó quên.” Tiểu nam hài trịnh trọng nói.

Chỉ cần có thể tu tiên là hắn có thể trở thành Tiên nhân trong truyền thuyết, đến lúc đó hắn nhất định sẽ báo đáp vị ân công trước mắt này.

“Không nhiều chuyện như vậy đây.” Hùng Lực nhận lấy mười cành hoa, đặt linh thạch lên mặt bàn rồi rời đi.

Lúc này, trước mắt tiểu nam hài xuất hiện một màn sáng, một âm thanh máy móc vang lên.

“Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ hai, khen thưởng Ngũ Hành quyết nhập môn, Tẩy Tủy đan, Trúc Cơ đan.”

Một Truyền Tống trận nho nhỏ xuất hiện trước mặt tiểu nam hài, một ngọc giản và hai bình ngọc xuất hiện phía trên Truyền Tống trận.

“Phần thưởng nhiệm vụ đã cấp, xin chú ý tra nhận.”

“Nhiệm vụ mới đã cập nhật, xin chú ý kiểm tra.”

Màn sáng trước mặt tiểu nam hài chính là nội dung của nhiệm vụ ba.

“Ngoài thành có một con tiểu yêu Trúc Cơ kỳ, thường xuyên phá hư linh điền, xin tu luyện tới Trúc Cơ kỳ, nghĩ biện pháp đánh bại tiểu yêu.”

Tiểu nam hài nhìn nhiệm vụ, cuối cùng bắt đầu cầm lấy ngọc giản dán lên ấn đường của mình.

Trong một vài quán rượu, quán trà, thường thường sẽ có tiên sinh thuyết thư kể vài câu chuyện về Tiên giới, tiểu nam hài cũng không xa lạ gì với ngọc giản và các loại đan dược.

Lúc này, trong màn sáng phát sóng trực tiếp liên quan tới tiểu nam hài hiện lên số màn sáng.

“Không nghĩ tới cuối cùng Hùng Lực sư huynh cắm vào một tay, phỏng chừng tiểu tử này có thể hoàn thành nhiệm vụ cơ sở rất nhanh.”

“Lúc trước ta đặt cược, tiểu nam hài không thể hoàn thành nhiệm vụ hai, không nghĩ tới bị Đại sư huynh phá hư.”

“Tư chất của tiểu nam hài là tạp linh căn, tuy nhiên bây giờ tất cả đại tông môn và thế lực đều thiếu người, ước chừng không cần bao lâu, tiểu nam hài sẽ bị tông môn và thế lực khác thu làm đệ tử.”

“Ta cho rằng, tiểu nam hài ít nhất không kết thúc được nhiệm vụ ba trong mười năm.”

Màn sáng giữa phát sóng trực tiếp lăn tới lăn lui, có đệ tử làm cái mở bàn.

Điểm chấp phía trên là thời gian tiểu nam hài làm xong nhiệm vụ ba.

Ban đêm, trên một bờ biển, Từ Phàm xem tương tác trong phát sóng trực tiếp bật cười, sau đó cũng bảo Bồ Đào đặt cược.

“Phu quân, từ khi nào mà ngươi thích xem phát sóng trực tiếp trong tông môn vậy?” Trương Vi Vân ngồi bên cạnh Từ Phàm, cười nói.

“Đây không phải là không có việc gì làm, giết thời gian thôi sao.” Từ Phàm nói, ném thêm củi vào đống lửa trại phía trước.

Từ Phàm ngẩng đầu nhìn sắc trời, sau đó trực tiếp dùng tiên thuật ngưng tụ một tiểu viện gồm một phòng ngủ một phòng khách bên bờ biển.

“Đêm đã khuya, chúng ta trở về ngủ thôi, ngày mai lại tiếp tục ăn hải sản.” Từ Phàm nói.

“Được, phu quân.”

Hiện tại hai người đều ở trạng thái Luyện Khí kỳ, ở Tiên giới gần như không khác gì phàm nhân.

Ngày hôm sau, Từ Phàm và Trương Vi Vân cải trang thành ngư dân, ngồi một chiếc thuyền nhỏ ra biển đánh cá.

Lúc hai người du sơn ngoạn thủy, Trương Vi Vân đột nhiên nói muốn thể nghiệm phu thê phàm nhân có cảm giác gì, kết quả là, có một màn như bây giờ.

Trong Ẩn Linh môn, Tiêu Lạc Phàm đi tới Tàng Kinh các.

“Trong tông môn bây giờ, gần như tám phần mười sư huynh đệ đều ra ngoài giải sầu, tu dưỡng rồi nhỉ, ngươi cũng đừng tu luyện nữa, ra ngoài đi dạo, giải sầu một chút đi.” Trương Học Linh nhìn Tiêu Lạc Phàm nói.

“Vừa nãy đã giải sầu rồi, hiện tại là lúc tranh thủ tu luyện.” Tiêu Lạc Phàm nghiêm mặt nói.

“Ngươi thừa dịp giải sầu rồi hả?” Trương Học Linh vô cùng nghi hoặc.

“Ta đi Khốn Long giới, lần lượt dùng Mộc Độc Tinh Si tiên quất mấy con Tổ Long kia một trăm lần.” Tiêu Lạc Phàm nói.

“Mộc Độc Tinh Si tiên, ngươi thật sự hung ác quá nha!” Trương Học Linh nói.

Trong Ẩn Linh môn, Khốn Long Giới là một hạng phục vụ cung cấp cho các đệ tử.

Lúc ai tâm trạng không tốt, có thể đi khốn Long Giới, chọn một loại roi đi quất Tổ Long, còn có Chân Long Kim Tiên cướp đồ của Đại trưởng lão còn sống duy nhất.

Nghe nói như vậy có thể giải toả áp lực trong lòng.

Lúc mới bắt đầu, không có ai cảm thấy hứng thú với hạng phục vụ này, mãi đến khi có một đệ tử tu luyện không thuận, tâm trạng hậm hực đi vào.
Bình Luận (0)
Comment