Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1248 - Chương 1248: Hạt Giống Bản Nguyên

Chương 1248: Hạt giống bản nguyên Chương 1248: Hạt giống bản nguyên

Một phen thể hiện của Từ Phàm vừa nãy hấp dẫn sự chú ý của Đại Thánh Nhân quan sát lôi đài.

Lúc Từ Phàm nói chuyện với Nguyên chủ, đã có mấy Đại Thánh Nhân của thế giới khác xông tới.

“Nguyên chủ, tiểu gia hỏa này có phải là Thánh Nhân mới xuất hiện của Nhân tộc các ngươi không, nếu không thì trước kia sao ta chưa từng thấy ngươi mang ra?” Một Đại Thánh Nhân tướng mạo như tê giác nói.

“Đúng thế, giống như Thiên Diệt Thánh Nhân ngươi kêu ra trước kia ấy, có chút trình độ, nhưng lại không nhiều.” Một Đại Thánh Nhân dị tộc khác nói.

“Có thời gian, ta kêu tộc bọn ta Thánh Nhân đến, chúng ta cùng nhau giao lưu trao đổi, thế nào?” Lại một Đại Thánh Nhân tóc rắn đầy đầu đi qua nói.

Nghe được lời này, ánh mắt Nguyên chủ sáng lên.

“Nếu giao lưu, hai món Tiên Thiên linh bảo, nếu đánh cược tuỳ ngươi ra giá.” Nguyên chủ hơi nhếch môi.

“Nguyên chủ, chúng ta cũng coi như là bằng hữu cũ, Thánh Nhân hai tộc chúng ta giao lưu với nhau một phen, đều có chỗ tốt đối với hai bên, ngươi thu linh bảo của ta thì không hợp lắm đâu.” Một tay Đại Thánh Nhân tóc rắn đầy đầu bất tri bất giác sờ về phía Từ Phàm.

Kết quả còn chưa mò tới Từ Phàm, cái tay kia đã bị Nguyên chủ bắt lại.

“Giao lưu và trao đổi không giống nhau, giao lưu với tộc các ngươi mà không thu vài thứ, chẳng phải ta thua lỗ mất à.” Nguyên chủ nắm chặt cánh tay như da rắn nói.

“Ta hiểu rõ tộc Vạn Xà các ngươi lắm đấy, ngoài ngươi ra, những tên khác đều là bùn nhão không trét nổi tường.”

“Đám bùn nhão tộc các ngươi làm sao xứng giao lưu với Thánh Nhân thiên tư cao nhất Nhân tộc ta?” Nguyên chủ hơi hất cằm, có chút ngạo kiều nói.

Lúc Từ Phàm đang ở bên cạnh xem náo nhiệt, giọng Nguyên chủ đột nhiên vang lên bên tai.

“Ngươi có bán hạt giống bản nguyên hay không? Nếu bán, ta có thể lấy được cho ngươi bốn, năm món Huyền Hoàng chí bảo đấy.” Giọng điệu Nguyên chủ có hơi trêu chọc.

“Nguyên chủ, ta là người đứng đắn, chỉ làm ăn mua bán đứng đắn, xin nghĩ lệch lạc về ta như thế.” Từ Phàm dùng lời nói nghĩa chính từ chối.

Vừa trả lời Nguyên chủ xong, Từ Phàm lập tức thấy được ánh mắt nhiệt liệt của Đại Thánh Nhân tộc Vạn Xà.

“Nhân tộc, đến tộc ta vạn năm, ta cho ngươi một món Hồng Mông chí bảo, thế nào?” Giọng nói rất có tính dụ hoặc.

Giọng nói kia phảng phất như từ bên tai tiến vào trong lòng Từ Phàm, bắt đầu trêu chọc trái tim nhỏ của Từ Phàm.

“Tiền bối, ta không phải người như vậy.” Từ Phàm bình tĩnh trả lời.

Đại Thánh Nhân tộc Vạn Xà có chút đáng tiếc nhìn Từ Phàm.

“Nguyên chủ, xem ra người này chính là người nối nghiệp của ngươi, không tệ.” Một hư ảnh xuất hiện bên cạnh Nguyên chủ.

“Đương nhiên, sau này nếu đụng phải tiểu huynh đệ này của ta, nhất định phải nể mặt ta giúp một tay đấy.” Nguyên chủ khách khí trả lời hư ảnh.

Thái độ của Nguyên chủ khiến Từ Phàm chú ý, sau đó hắn nhìn về phía hư ảnh kia.

Chỉ thấy hư ảnh cũng giống như Nhân tộc, chỉ là trên trán có thêm một độc giác.

Những Đại Thánh Nhân khác vây quanh bên cạnh Nguyên chủ cũng đều khách khí hàn huyên với hư ảnh.

“Vị này có lai lịch gì vậy?” Từ Phàm truyền âm hỏi.

“Đơn giản chút mà nói, vị này lấy cảnh giới Đại Thánh Nhân cứng rắn đối đầu với Thần Ma cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.”

Lời giới thiệu thông tục dễ hiểu của Nguyên chủ khiến Từ Phàm lập tức hiểu rõ địa vị của người này trong Đại Thánh Nhân.

“Tộc ta có một Thánh Nhân ta có thể vừa mắt, có cơ hội hai chúng ta giao lưu một phen.” Hư ảnh ôn hòa nói.

“Đương nhiên có thể. Thiên Giác, ngươi định thời gian, dứt khoát cho Thánh Nhân ưu tú hai tộc chúng ta cùng nhau giao lưu, thế nào?” Nguyên chủ hỏi.

“Được, vậy định ở trăm năm sau đi, đến lúc đó chúng ta vẫn ở nơi này gặp mặt.” Hư ảnh nói.

“Được.”

Sau khi ước định hoàn thành, hư ảnh liền biến mất, Đại Thánh Nhân xung quanh cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Ngươi muốn ở lại đây đi dạo hay cùng ta trở về?” Nguyên chủ nhìn qua Từ Phàm, hỏi.

“Trở về đi, ta cũng không thấy nơi này có gì thú vị gì.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm có nhìn qua thế giới sắp sụp đổ này, thuần tuý là nơi là Đại Thánh Nhân tất cả đại thế giới trao đổi mua bán.

“Ngươi không xem phiên chợ ở đây à?” Nguyên chủ tò mò hỏi.

“Phân thân của ta đã xem qua một lần, không có đồ vật ta có thể dùng đến.” Từ Phàm nói.

“Thôi vậy.”

Sau đó Nguyên chủ lại mang theo Từ Phàm xuyên qua không gian về tới Tam Thiên giới.

“Đây là Huyền Hoàng chí bảo và thủy tinh Hồng Mông Tử khí đã nói tốt trước đó, ngoài ra ta cho ngươi thêm một món Tiên Thiên chí bảo, có thể xoá bỏ nhân quả ta đem cưỡng ép mang ngươi rời đi đến thế giới vỡ vụn hay không?” Nguyên chủ hỏi.

Nghe được lời này, Từ Phàm kinh ngạc, chút nhân quả ấy mà hắn cũng có thể cảm nhận được.

Nhưng đã ghi lên quyển sổ nhỏ, cũng không phải một món Tiên Thiên chí bảo có thể xoá bỏ được.

“Ít nhất một món Huyền Hoàng chí bảo, nếu không không bàn nữa.” Từ Phàm hơi mỉm cười nói.

“Vậy ngươi đi đi, ta cũng không tin đến lúc đó ngươi có thể đánh chết được ta.” Nguyên chủ phất tay, biến mất trong Tam Thiên giới.

Một cánh cửa truyền tống không gian từ Thánh Quang hợp thành cũng xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Đánh người không văn minh biết bao, nhiều lắm là làm ngươi cởi trần chạy một vòng trong tinh vực thôi.” Từ Phàm nói xong, bước vào cánh cửa truyền tống không gian.

Sau đó hắn lại về tới bí cảnh ôn tuyền, ngâm tiếp một nửa chưa ngâm xong.

Lúc này, bên trong Thánh Quang giới, số một và số hai đang được chiêu đãi nhiệt tình trong một thần điện.

“Hai vị Thánh Tượng đại nhân, sau này các ngươi cứ việc ở lại trong tộc Thiên Quang, tộc ta sẽ dâng những thứ tốt nhất cho các ngươi.”

Trong thần điện, có một đám nữ tử tuyệt sắc mặc váy Thánh Quang, sau lưng ngoài có thêm một đôi cánh chim trắng tinh ra, những điểm khác không khác gì Nhân tộc đang nhẹ nhàng nhảy múa.

Mà bên cạnh phân thân tại số một, số hai, có hơn mười nữ tử tộc Thiên Quang đang hầu hạ.

“Bọn ta không thể ở lại tộc các ngươi lâu, nhiều lắm là năm mươi năm thôi.”

“Trong năm mươi năm này, ngươi có thể phái hậu bối có thiên phú luyện khí trong tộc các ngươi tới, bọn ta sẽ tận tâm tận lực chỉ điểm một phen.” Phân thân số một nằm trong ngực một nữ tử tộc Thiên Quang nói, cảm giác mềm mại khiến phân thân số một rất dễ chịu.

Số hai cũng như thế, nằm trong ngực một nữ tử tóc vàng mắt xanh, có một loại cảm giác nhuyễn hương như ngọc.

“Dễ bàn, mọi chuyện đều dễ bàn, năm mươi năm thì năm mươi năm.” Chủ tộc Thiên Quang Vị ngồi trên chủ vị đại điện nói.

Khoảng thời gian trước, phân thân số một, số hai liền đến trong tộc Thiên Quang của thế giới này, nói là muốn tiến hành giao lưu cấp bậc Thánh Tượng, sau đó thì nhận được sự chiêu đãi nhiệt liệt từ tộc Thiên Quang.

Đang lúc hai người số một, số hai dự định trước tiên ở tộc Thiên Quang hưởng thụ năm mươi.

Đột nhiên hai đoàn Thánh Quang vây lấy bọn họ, sau đó lập tức truyền tống đến trong vùng Hỗn Độn.

Số ba mặt không thay đổi nhìn phân thân số một, số hai, sau đó trong tay ngưng tụ ra một cây roi Hỗn Độn.

“Sao số ba cũng tới đây, lúc mới bắt đầu sao không phát hiện ra?” Số một kinh ngạc nói.

“Ta khuyên ngươi hẳn là trước tiên nghĩ xem roi trong tay số ba muốn làm gì.” Số hai có một loại cảm giác chẳng lành.

Ngay lúc này, phân thân số ba giơ roi lên quất tới số một, số hai.

Sau đó cả khu vực vùng Hỗn Độn vang lên tiếng roi cùng tiếng kêu thảm thiết.

“Bản thể, lòng dạ ngươi thật độc ác!”
Bình Luận (0)
Comment