Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1247 - Chương 1247: Đánh Cược Và Quyển Sổ Nhỏ

Chương 1247: Đánh cược và quyển sổ nhỏ Chương 1247: Đánh cược và quyển sổ nhỏ

Ngô Thượng đụng vào trên cây lâm vào trạng thái hôn mê.

Lúc cự hổ sặc sỡ đang muốn hưởng thụ bữa ăn.

Một con rối chế thức Ẩn Linh môn xuất hiện trước mặt cự hổ sặc sỡ.

“Ở tông môn đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng có nhiệm vụ.”

“Tiẻu miêu à, ta đây còn phải cảm tạ ngươi đấy.” Con rối ngẩng đầu nhìn cự hổ sặc sỡ nói.

“Bồ Đào, con đại hổ này diện mạo ngay thẳng đoan chính, có thể giúp ta truyền tống về tông môn nuôi không?” Con rối thử thăm dò hỏi.

“Phí truyền tống vượt giới, một vạn tích phân.” Giọng Bồ Đào vang lên.

Lúc này, con đại hổ sặc sỡ dưới áp lực của con rối ngoan ngoãn nằm rạp trên mặt đất, tuỳ ý hiếp đáp, xâu xé.

“Một vạn tích phân lận hả.” Ánh mắt con rối đảo qua người đại hổ sặc sỡ một hồi.

“Hiếm khi đụng tới thứ có nhãn duyên, một vạn tích phân thì một vạn tích phân.”

Con rối vừa xác định, một luồng Thánh Quang lập tức vây lấy đại hổ sặc sỡ, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Sau khi nhìn thấy xung quanh không còn uy hiếp, con rối ngồi xuống bên cạnh tiểu nam hài.

“Tông môn cũng thật là, để mấy hài tử nhỏ như các ngươi hoàn thành loại nhiệm vụ này.” Con rối sờ đầu tiểu nam hài, oán trách nói.

Nhìn Ngô Thượng, con rối lại nhớ tới chính mình lúc mới vào tông môn.

Lúc đó hắn cũng lớn cỡ hài tử này, chẳng qua chỉ là bọn họ trưởng thành dưới che chở cẩn thận của tông môn.

Lúc này, tiểu nam hài thong thả tỉnh lại.

“Đại hổ không ăn thịt người hả ta?” Tiểu nam hài nghi hoặc nói.

Sau đó thu dọn vài thứ, nhanh chóng rời khỏi sơn mạch Thiên Hành.

Hắn cảm giác thực lực của mình bây giờ không đủ, nếu như còn nán lại sơn mạch Thiên Hoành, có thể sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này.

“Sao ta cảm thấy sau khi thành tiên nhân còn nguy hiểm hơn trước kia nhỉ?” Ngô Thượng trở về tiên thành cảm khái nói.

Trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm đang ngâm mình trong một bí cảnh ôn tuyền tư mật.

“Chủ nhân, hiện nay Tiên khí nhận chủ mười hai vạn ba ngàn người.”

“Trong đó có một ngàn người bị loại, chọn chủ lại lần nữa.” Bồ Đào báo cáo.

“Lúc này mới bao lâu, lại có người bị loại?”

Từ Phàm từng để Bồ Đào thiết lập, nếu gặp cục diện ắt phải chết trong quá trình làm nhiệm vụ, Tiên khí sẽ phái con rối xuất thủ ba lần.”

Nếu sau ba lần còn gặp phải nguy hiểm đến tính mạng thì cũng sẽ ra tay cứu giúp, nhưng sau đó Tiên khí sẽ xóa đi ký ức của ký chủ rồi rời đi.

“Xem ra Tiên giới bên ngoài vẫn rất nguy hiểm.” Từ Phàm ngâm mình trong ôn tuyền từ từ thả lỏng cơ thể nói.

Lúc này, sắc mặt Từ Phàm hơi đổi, lập tức đứng dậy biến ra một bộ quần áo bọc lên người.

Sau đó Nguyên chủ trực tiếp thô bạo phá vỡ không gian, đi tới bí cảnh ôn tuyền này.

“Không có thời gian giải thích cho ngươi, mau đi theo ta.” Nguyên chủ đặt một tay lên vai Từ Phàm, phá vỡ không gian biến mất không thấy đâu nữa.

“Nguyên chủ, chuyện gì mà vội vã như thế?” Từ Phàm vội vàng hỏi.

“Giúp ta một chuyện, ta và chủ thế giới khác đánh cược, trong cảnh giới Thánh Nhân, Nhân tộc ta đứng đầu trong các giới.” Nguyên chủ vừa phá vỡ không gian vừa trả lời.

Cuối cùng xuất hiện trong một sân quyết đấu có kiến trúc, phong cách quỷ dị.

Nói là sân quyết đấu, chẳng bằng nói là thế giới Đại Thiên.

Từ Phàm nhìn xung quanh, cau mày hỏi: “Đây là nơi nào?”

“Một thế giới rách nát, bình thường Đại Thánh Nhân xung quanh thích tụ tập tại đây.” Nguyên chủ giải thích.

Lúc này một dị tộc trên người loé ra khí tức lôi đình đi về phía Nguyên chủ.

“Thế nào, đánh cược vừa nãy có dám đáp ứng hay không?” Cường giả dị tộc hỏi.

“Đương nhiên, ta còn kêu Thánh mạnh nhất Nhân Nhân tộc ta tới đây này.”

“Đợi lát nữa ngươi thua cũng đừng khóc.” Nguyên chủ cười hô hô nói.

Nghe được đối thoại giữa hai người, Từ Phàm cau mày.

“Hai món Huyền Hoàng chí bảo, không để ngươi xuất thủ không công đâu.”

Chỉ một câu, khiến bất mãn của Từ Phàm lập tức biến mất không thấy.

“Ta sẽ thua? Thánh Nhân tộc ta mới là mạnh nhất, Nhân tộc các ngươi cũng chỉ có ngươi có thể xem trọng.” Cường giả dị tộc trên người loé ra khí tức lôi đình ngạo nghễ nói.

“Các ngươi đánh cược gì thế?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Ba món Huyền Hoàng chí bảo, còn có một đống thủy tinh Hồng Mông Tử khí.”

“Những thứ này đều không phải mấu chốt, mấu chốt là hắn nói Nhân tộc ta Thánh Nhân không được, mặt mũi này nhất định phải tìm về.” Nguyên chủ trả lời.

“Vậy lát nữa chúng ta có nên bày cục, ta làm bộ miễn cưỡng chiến thắng, lại dẫn Đại Thánh Nhân vào cục không?” Từ Phàm hỏi.

“Ý nghĩ tốt đấy, nhưng thôi, đều là Đại Thánh Nhân đứng đầu, có vài chuyện không gạt được, cứ đi đến là được.” Nguyên chủ hồi phục.

“Được.”

Lúc này Từ Phàm nhìn xuống thế giới Đại Thiên bên dưới.

Chỉ thấy bên trong thế giới Đại Thiên có hai Đại Thánh Nhân dị tộc đang chiến đấu.

Dựa theo Từ Phàm đánh giá, chiến lực của bọn họ còn không kém hơn Thiên Diệt trưởng lão.

Đảo mắt một vòng, Đại Thánh Nhân dị tộc xung quanh không có một người nào là loại đơn giản.

Ngay lúc này, thế giới Đại Thiên dùng làm lôi đài bắt đầu chấn động, trạng thái gần như tan vỡ.

Sau đó mấy Đại Thánh Nhân xuất thủ, ổn định thế giới Đại Thiên làm lôi đài.

“Một lát nữa lúc ngươi lên đài, toàn lực xuất thủ, thắng càng đẹp càng tốt.” Nguyên chủ dặn dò.

“Đây coi như là điều kiện kèm theo, Nguyên chủ không cho nhiều thêm mấy thứ à?” Từ Phàm cười híp mắt nói, đã nói tốt là giao dịch, vậy sẽ phải tính sổ rõ ràng.

“Thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi năm ngàn trượng.” Nguyên chủ ra giá.

“Không, ta muốn hai phần mười thủy tinh Hồng Mông Tử khí sau khi ngươi thắng.” Từ Phàm nói.

“Một phần mười thôi, hai phần mười quá nhiều.” Nguyên chủ quả quyết lắc đầu nói.

“Hai phần mười, nếu không bây giờ ta lập tức trở về Tam Thiên giới.” Từ Phàm nói.

Theo quan sát trước mắt của hắn, trong Nhân tộc hình như chưa từng thấy Thánh Nhân có chiến lực quá mức cao.

“Hai phần mười thì hai phần mười, đến lúc đó xuất thủ dứt khoát một chút.” Nguyên chủ nói.

“Không thành vấn đề, muốn đánh Thánh Nhân dị tộc đối diện thành hình dáng gì, Nguyên chủ đều có thể định chế.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, trong thế giới Đại Thiên bên dưới, hai Đại Thánh Nhân dị tộc đã phân ra thắng bại.

Toàn bộ lôi đài thế giới Đại Thiên trống rỗng.

Lúc này Thánh Nhân trên người lóe ra lôi đình nhìn về phía Từ Phàm, ra hiệu tiến vào trong lôi đài thế giới Đại Thiên.

Từ Phàm gật đầu với Nguyên chủ, sau đó đi vào lôi đài thế giới Đại Thiên.

Ngay lúc Đại Thánh Nhân trên lôi đài mong đợi một trận long tranh hổ đấu giữa Thánh Nhân.

Trận đấu vừa bắt đầu, Thánh Nhân trên người lóe ra lôi đình trực tiếp nổ tung.

Trong thế giới Đại Thiên biến thành một trận pháo hoa lôi đình lập loè khắp thế giới.

Ánh lửa lôi đình sáng rỡ chiếu sáng những gương mặt Đại Thánh Nhân dị tộc còn đang chờ mong chiến đấu.

Lúc đông đảo Đại Thánh Nhân còn đang ngây người, giọng Từ Phàm vang lên.

“Có người tuyên bố trận đấu thắng lợi không vậy, ta thắng rồi.”

Lúc này, Đại Thánh Nhân dị tộc chủ trì lôi đài thế giới Đại Thiên mới phản ứng lại.

“Thánh Nhân Nhân tộc, chiến thắng.”

Bóng dáng Từ Phàm biến mất xuất hiện bên cạnh Nguyên chủ.

“Nguyên chủ tiền bối có hài lòng không?” Từ Phàm nhìn Nguyên chủ còn đang ngớ ra nói.

“Ngươi xuất thủ cũng quá dứt khoát rồi đấy.” Nguyên chủ hơi có chút khiếp sợ.

“Một Thánh Nhân mà thôi, đánh nổ có thể phí bao lâu đâu?”

“Thứ Nguyên chủ đáp ứng ta cũng đừng quên, về sau có nơi hợp tác cũng đừng có quên ta đấy.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên.

Lúc này trên quyển sổ nhỏ trong Tiên khí không gian của Từ Phàm lại nhiều thêm một trang.
Bình Luận (0)
Comment