Chương 1253: Thiên trụ phù văn Hỗn Độn
Chương 1253: Thiên trụ phù văn Hỗn Độn
Trong hỏa diễm Hỗn Độn, linh khoáng Hỗn Độn dung hợp thành một đoàn.
Sau đó Thần Ma Phàm ở trước mắt Đại Thần Ma bắt đầu thao tác say mê.
Không bao lâu sau, một Tiên Thiên linh bảo như Lang Nha bổng xuất hiện trong tay Thần Ma Phàm.
Đại Thần Ma nhìn món Tiên Thiên linh bảo cực kỳ thô ráp này, không biết nên nói cái gì.
Thiên phú thì có, nhưng lại không nhiều.
Vô cùng khác biệt với Thần Ma trời sinh, trời sinh đã lĩnh ngộ phù văn Hỗn Độn dung hợp đạo Luyện Khí như hắn nghĩ.
Con đường của Thần Ma Phàm trước mắt có hơi hoang dã.
“Thần Ma đại nhân, đây là Tiên Thiên linh bảo bình thường ta luyện chế, đối phó với những cự thú Hỗn Độn cực kỳ có tác dụng.” Thần Ma Phàm như hiến vật quý đưa Lang Nha bổng cho Đại Thần Ma.
Đại Thần Ma cầm lấy Lang Nha bổng, cẩn thận quan sát một phen.
Thần Ma Phàm trước mắt này có thiên phú vô cùng chập chờn, vừa lúc kẹt giữa vị trí Đại Thần Ma.
Đi bên trái là trực tiếp ném đến xưởng thần binh Hỗn Độn, bên phải là tự mình dạy bảo, tranh thủ làm hắn trở thành một Hồng Mông Thần Tượng.
Ngay lúc Đại Thần Ma quyết định muốn ném Thần Ma Phàm đến xưởng thần binh Hỗn Độn.
Thần Ma Phàm đột nhiên mở miệng nói: “Đại Thần Ma, thật ra ta có thể luyện chế rất nhiều loại Tiên Thiên linh bảo, chỉ là vật liệu không đủ, không luyện chế ra được.”
“Ở đây ta mới biết là có đạo Luyện Khí chuyên môn, ta có thể cùng Đại Thần Ma học tập đạo này hay không?”
Chỉ một câu này, vận mệnh của Thần Ma Phàm bắt đầu lệch qua bên phải.
“Được, vậy sau này ngươi cứ theo học tập bên cạnh ta.”
“Ta tên Vụ, sau này ngươi kêu ta sư phụ là được.” Đại Thần Ma Vụ nói.
“Vâng, Vụ sư phụ.” Thần Ma Phàm gật đầu nói.
Nghe thấy ba chữ Vụ sư phụ, Đại Thần Ma Vụ luôn cảm thấy có hơi khó chịu, nhưng lại không nói được là từ đâu.
“Ngươi còn chưa chính thức học qua đạo Luyện Khí Hỗn Độn, bây giờ ta dẫn ngươi đến Hỗn Độn Phù Văn Thần điện trước, trước tiên ngươi ở đó thành lập được hệ thống phù văn Hỗn Độn của chính rồi lại nói.” Đại Thần Ma Vụ đặt một tay lên vai Thần Ma Phàm.
Trời đất quay cuồng, chỉ trong nháy mắt liền đến trước một cung điện Hỗn Độn to lớn.
“Sư phụ, không gian trên đại lục Thần Ma không phải không phá nổi sao?” Thần Ma Phàm nghi hoặc hỏi.
“Không phá nổi là bởi vì cảnh giới của ngươi không đủ, nắm giữ phù văn không gian Hỗn Độn chưa đủ sâu.” Đại Thần Ma Vụ nói, đẩy ra cửa lớn Hỗn Độn Thần điện phía trước.
Chỉ thấy hai cánh cửa to lớn cao chừng vạn dặm từ từ mở ra, Đại Thần Ma Vụ mang Thần Ma Phàm đi vào.
Chỉ thấy trong Hỗn Độn Thần điện có đến mấy trăm vạn thiên trụ phù văn Hỗn Độn.
Mỗi cây đều như trụ cột của thần điện.
“Thời gian tiếp theo đây, ngươi phải dùng tinh thần của ngươi giao lưu với mỗi một cây thiên trụ phù văn Hỗn Độn trong thần điện.”
“Bọn nó sẽ truyền thụ phù văn Hỗn Độn thích hợp với ngươi cho ngươi.”
“Chờ sau khi ngươi giao lưu xong với tất cả thiên trụ phù văn Hỗn Độn lại trở ra tìm ta.” Đại Thần Ma Vụ nói xong lập tức rời đi.
Mà cửa lớn Hỗn Độn Thần điện cũng đóng lại “rầm” một cái.
Toàn bộ Hỗn Độn Đại điện chỉ còn lại một mình Thần Ma Phàm.
Thần Ma Phàm nhìn cửa lớn, lại nhìn những cây thiên trụ phù văn Hỗn Độn.
Hắn đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ chuyến này quá thuận lợi một xíu.
“Lúc đầu muốn trộm chút lương thực, không nghĩ tới trực tiếp đưa ta đến kho lương luôn.” Trong lòng Thần Ma Phàm lặng lẽ nói, sau đó đi tới trước một cây thiên trụ phù văn Hỗn Độn.
Nhẹ nhàng đặt tay lên thiên trụ phù văn Hỗn Độn, dùng tâm thần giao lưu.
Chỉ trong nháy mắt, vô số phù văn Hỗn Độn giống như là vỡ đập nước vọt vào trong cơ thể Thần Ma Phàm.
Phù văn Hỗn Độn vô cùng vô tận xém chút khiến đầu óc phân thân bị tưới ngốc.
Không biết qua bao lâu, phân thân số một mới lấy lại tinh thần, hắn ngẩng đầu nhìn về phía thiên trụ phù văn Hỗn Độn.
Xếp bằng trước thiên trụ phù văn Hỗn Độn, bắt đầu tìm hiểu những phù văn Hỗn Độn xông vào trong cơ thể hắn.
Trên mặt biển yên tĩnh bên ngoài Ẩn Linh đảo, Từ Phàm câu cá cùng Vương Vũ Luân, mà Hùng Nhị trưởng lão thì lại lẳng lặng nằm trên thuyền nhỏ nhìn đám mây trên bầu trời.
Lúc này, một vị thiếu nữ phá vỡ không gian, đi tới bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Cha nuôi.” Thiếu nữ ngọt ngào kêu một tiếng.
“Tinh, tìm được cha nương ngươi rồi sao?” Vương Vũ Luân cười hỏi.
“Còn chưa nữa.” Tinh chớp mắt nhỏ nói.
Từ Phàm nhìn Tinh, không khỏi lắc đầu.
Từ sau khi Vương Vũ Luân rời đi, Tinh cũng đi theo, nói là đi tìm cha nương nàng.
Mãi cho đến khoảng thời gian trước, Tinh mới trở lại Ẩn Linh đảo.
“Cha nương ngươi rất có thể đã đến vùng Hỗn Độn rồi.” Từ Phàm nói.
“Không thể nào, nếu cha nương ta muốn đi vùng Hỗn Độn, nhất định sẽ để lại cho ta chút tin tức, nhưng ta tìm khắp Tam Thiên giới đều không tìm được.” Tinh lắc đầu nói.
“Tìm không thấy cũng đừng tìm, an tâm chờ, rồi sẽ có một ngày cha nương ngươi sẽ xuất hiện.” Từ Phàm nói.
“Cũng được, sau này ta cứ tiếp tục đợi bên cạnh cha nuôi vậy.” Tinh đã biến thành tiểu nữ hài cười.
“Vũ Luân, nơi vui vẻ cho ngươi và những hồng nhan tri kỷ đã xây xong cho các ngươi, bây giờ ngươi có thể đi triệu tập những hồng nhan tri kỷ vào ở được rồi đó.” Từ Phàm đột nhiên nói.
“Đã xây xong, nhanh như vậy?”
“Vậy bây giờ ta lập tức triệu tập bọn họ tới.” Vương Vũ Luân có chút hưng phấn.
Lúc này trên bầu trời xẹt qua một luồng kiếm ảnh, Vương Hướng Trì xuất hiện phía sau hai người.
“Bái kiến sư phụ, bái kiến cha.” Vương Hướng Trì hành lễ nói.
“Hướng Trì, nhanh đi chuẩn bị nhiều thêm mấy món Tiên khí không gian đi.”
“Đến khi những di nương của ngươi chuyển qua, nhất định ngươi sẽ thu lễ đến mỏi tay.” Từ Phàm cười nói.
Vẻ mặt Vương Hướng Trì lại có chút xấu hổ, không biết nên trả lời thế nào.
“Sư phụ, ta và hai đồ nhi phát hiện ra một bí cảnh ở vùng Hỗn Độn, kích thước cỡ như Tiên giới.”
“Mà trong bí cảnh đó có một pháp tắc đại đạo Hỗn Độn đặc biệt, áp chế ta và hai đồ nhi không thể động đậy được.”
“Ta nghĩ thế giới đó nhất định sẽ có bảo vật, do đó mới báo cho sư phụ.” Vương Vũ Luân nói.
Từ Phàm nổi lên hứng thú.
“Bồ Đào, đã định vị tọa độ bí cảnh đó chưa?” Từ Phàm hỏi.
Lúc Vương Hướng Trì và hai đồ đệ rời đi đã nhờ vào Truyền Tống trận Thánh Dương chi lực.
“Tọa độ đã được ghi lại trong kho số liệu, nơi đó vừa vặn ở vùng biên giới phóng xạ của Thánh Dương tinh.”
“Cần chuyển ba Truyền Tống trận mới có thể tới.” Bồ Đào nói.
Từ Phàm nhìn qua Vương Vũ Luân và Tinh bên cạnh.
“Muốn theo ta đi xem thử không?”
Ánh mắt Tinh sáng lên, nàng đã lớn như vậy còn chưa từng đi vùng Hỗn Độn lần nào.
“Đi thôi, vừa lúc xem thử nơi đó có chỗ nào đặc biệt không.” Vương Vũ Luân cười nói.
Lúc này Vương Vũ Luân đã là cảnh giới Chuẩn Thánh, hơn nữa chiến lực tương đối không tầm thường.
Một Truyền Tống trận tạo thành từ Thánh Dương chi lực xuất hiện, theo sau, đám người biến mất xuất hiện bên ngoài Nguyên Thủy tông.
Sau khi vào vùng Hỗn Độn lại truyền tống lần nữa.
Sau khi truyền tống liên tiếp hai lần, đám người đã đến được bên ngoài bí cảnh.
“Đi thôi, ta mang các ngươi đi vào.”
Một đại đạo Hỗn Độn đặc biệt bảo vệ tất cả mọi người, sau đó tiến vào trong bí cảnh.
“Hỗn Độn Giới Trọng chi lực? Bí cảnh này rất thú vị đấy.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi.