Chương 1254: Giới Trọng chi lực
Chương 1254: Giới Trọng chi lực
“Hỗn Độn Giới Trọng chi lực?” Đám người hơi nghi hoặc với danh từ này.
“Là một loại pháp tắc đại đạo Hỗn Độn rất quan trọng, nhưng bình thường lại rất ít khi dùng đến.”
“Loại pháp tắc này rất quan trọng với việc cấu thành của tất cả Đại Thế giới.” Từ Phàm nói.
Từ Phàm giải thích một hồi, đám người lại càng không hiểu.
“Sư phụ, vậy trong bí cảnh này có bảo bối gì sao?” Vương Hướng Trì hỏi.
“Bảo bối thì đương nhiên là có, nhưng đối với các ngươi lại không có ích lợi gì.” Từ Phàm dùng thần niệm quét qua một vòng rồi nói.
Sau đó Từ Phàm mang đám người đến trên một bình nguyên, thả ra một cung điện con rối.
Hàng vạn con rối từ trong cung điện đi ra.
“Trong bí cảnh, đồ vật trân quý nhất chính là cái này.” Từ Phàm vẫy tay một cái, nơi xa một ngôi sao băng xẹt qua nhanh chóng rơi vào tay hắn.
“Đây là Giới Trọng thạch, tác dụng của nó là có thể mở một thế giới ổn định trong vùng Hỗn Độn.” Từ Phàm giải thích.
“Mở một thế giới ổn định trong vùng Hỗn Độn, lợi hại như vậy!” Vương Vũ Luân kinh ngạc nói.
“Cần thời gian rất dài, cái loại mấy kỷ nguyên Hỗn Độn ấy.”
“Sư phụ, vậy chúng ta dùng những Giới Trọng thạch này, mở một Đại Thế giới chuyên thuộc về Ẩn Linh môn chúng ta, thế nào?” Vương Hướng Trì đột nhiên hỏi.
“Ý nghĩ này không tệ, nhưng bên này đã có sẵn, không cần mở ra thêm nữa.”
“Chỉ cần bỏ đi một phần Giới Trọng thạch trong bí cảnh thì bí cảnh này có thể chuyển động như Tiên giới của Tam Thiên giới bình thường.”
Lúc Từ Phàm nói chuyện, những con rối khai thác Giới Trọng thạch đã khởi công.
“Hôm nay vừa lúc có được sân bãi này, có thể tổ chức một trận thi đấu trong tông môn.”
Từ Phàm nói, nhẹ nhàng vẫy tay một cái, mặt đất trên cả bình nguyên bắt đầu chấn động.
Một con đường lớn nối tiếp với nhau, tạo thành một hình vòng.
Sau khi làm xong mọi thứ, Từ Phàm đột nhiên mở ra bảo hộ của Vương Hướng Trì.
Trong nháy mắt, Vương Hướng Trì xém chút bị đè sấp trên mặt đất.
“Chịu đựng, Giới Trọng chi lực nơi này là tự thích ứng, tu vi ngươi càng cao, áp lực tiếp nhận càng lớn.”
“Nếu như có thể từ từ thích ứng được áp lực này, tiên thể và cảnh giới tu vi của ngươi có thể đạt được một sự mở rộng cực lớn.”
Sau đó Từ Phàm chỉ về phía con đường hình vòng.
“Lấy cực hạn của ngươi bây giờ, đi một vòng cũng không thành vấn đề, đi đi.” Từ Phàm cười nói.
“Sư phụ, bây giờ ta còn không nhúc nhích gì được, ngươi lại bảo ta đi một vòng ở nơi đó?” Hai chân Vương Hướng Trì run rẩy nói.
Hắn chưa từng nghĩ đến, sau khi trở thành Đại La thánh giả còn có thể chật vật như vậy.
“Bây giờ ngươi có thể kiên trì đứng thì cũng có thể từ từ đi, đừng nghi ngờ sư phụ ngươi.” Vương Vũ Luân ở bên cạnh nói.
“Cha, ngươi đứng nói chuyện không đau eo, có bản lĩnh thì ngươi thử một lần đi.” Vương Hướng Trì nói.
Từ sau khi Vương Vũ Luân bắt đầu tiếp nhận ký ức của chân ngã, thực lực của bản thân hắn mỗi ngày một dạng.
Hiện tại trấn áp con trai mình, Vương Hướng Trì cũng không cần nhấc tay.
Vương Hướng Trì mặc dù bị hắn trấn áp, nhưng vẫn luôn là miệng phục, tâm không phục, ai bảo cha hắn kế thừa thực lực của người khác.
“Tiểu tử thối nhà ngươi, hôm nay lại để ngươi thực lực của cha ngươi này.”
“Từ đại ca, bỏ bảo hộ ra cho ta.” Vương Vũ Luân nói.
“Được.”
Ngay lập tức, Vương Vũ Luân lại cảm nhận được áp lực to lớn, chẳng qua biểu hiện của hắn tốt hơn Vương Hướng Trì một chút thôi.
Chỉ thấy Vương Vũ Luân giống như lão thái thái tản bộ, vừa chậm lại chạp đi tới bên cạnh Vương Hướng Trì.
“Nhìn thấy chưa, vừa nãy sư phụ ngươi nói tu vi càng cao, áp lực tiếp nhận càng lớn.”
“Hiện tại ta không chỉ có thể đi, ta còn có thể…” Lúc Vương Vũ Luân đang định nhảy lên một cái lại lúng túng phát hiện, hắn vậy mà không nhảy lên được.
“Ta còn có thể đi nhanh hơn nữa.”
Nghe được lời như thế, Từ Phàm và Tinh cũng bật cười.
“Hiếm khi đụng tới một bí cảnh thú vị như vậy, kêu hết đám đệ tử rảnh rỗi không có chuyện gì làm trong tông môn đến cảm nhận một phen đi.”
“Lấy một vòng đường làm chuẩn, người có thể kiên trì một vòng, khen thưởng thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi một tấc.” Xưa nay Từ Phàm phát phúc lợi cho đệ tử mình chưa từng nương tay.
“Tuân lệnh.” Bồ Đào trả lời.
Không qua lâu sau, rất nhiều đệ tử đến đây tham gia náo nhiệt.
Một cánh cửa truyền tống khổng lồ từ Thánh Dương chi lực tạo thành được dựng lên bên cạnh con đường.
Chỉ thấy đệ tử đầu tiên mới từ trong cánh cửa truyền tống khổng lồ đi ra, trong nháy mắt đã nằm bẹp trên đất, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
“Đây là nơi quái quỷ gì thế! Ta dù sao cũng là Đại La Thánh Giả, vậy mà đứng lên cũng đứng không nổi!” Đệ tử trên mặt đất kinh hoảng nói.
Một con rối đẩy một chiếc xe đẩy hàng tới, đến bên cạnh nằm rạp trên mặt đất đệ tử.
Để hắn ghé vào trên xe đẩy hàng, dùng tay trượt về phía trước.
Sau đó lại có càng nhiều đệ tử từ trong cánh cửa truyền tống đi ra.
Nhưng tất cả đều vừa đến đã bị ép xuống mặt đất, sau đó con rối sẽ tri kỷ đưa lên xe đẩy hàng, đẩy hắn dịch chuyển khỏi đó, đừng cản đường đệ tử phía sau.
“Xem ra thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi một tấc không dễ lấy như thế.” Đệ tử nằm trên xe đẩy hàng cười khổ nói.
“Đừng phàn nàn nữa, đây chỉ là lấy cớ cho việc thực lực không đủ thôi, vì sao có sư huynh đệ khác có thể đứng lên?” Một đệ tử cũng nằm trên xe đẩy hàng nhỏ dùng sức nhấc ngón tay chỉ về nơi xa nói.
Thẳng theo nơi xa có một đệ tử luyện thể đang cố chống đỡ thân thể, chầm chậm chuyển động cơ thể đi từng bước nhỏ.
“Nơi như thế này, đương nhiên là đệ tử mạch Luyện Thể có ưu thế.” Đệ tử kia tức giận bất bình.
“Hình như ngươi có hiểu lầm gì với mạch Luyện Thể bọn ta thì phải?” Một âm thanh truyền đến từ nơi xa.
Đệ tử kia nhìn lại, chỉ thấy một đệ tử vóc dáng cao lớn cũng nằm trên xe đẩy hàng nhỏ.
Không quá lâu sau, một bóng dáng xuất hiện trên đường hình vòng.
Hoàn toàn không có vẻ chật vật như đệ tử khác, bước đi trên đường hình vòng như đi bình thường.
“Đây là Vương Huyền Tâm, Vương sư thúc, người lợi hại đứng đầu trên bảng xếp hạng chiến lực tông môn.”
Sau đó lại có một bóng dáng xuất hiện, chỉ thấy Hùng Lực sải bước tiêu sái trên đường hình vòng.
“Không hổ là Đại sư huynh.” Đám người thán phục nói.
Sau đó, càng ngày càng có nhiều đệ tử xuất hiện trên đường hình vòng, hoặc nhanh hoặc chậm đi tới.
Cảnh tượng như vậy kích thích lên đấu chí của các đệ tử nằm trên xe đẩy hàng nhỏ.
Lúc này, phần lớn đệ tử đều đứng lên, đệ tử chưa đứng lên được còn đang đau khổ giãy dụa bên trên.
Mà trong những người này có một người ngoại lệ, chỉ thấy Hàn Phi Vũ có chút khó có thể tin ghé vào trên xe đẩy hàng nhỏ.
Hắn đã dùng hết sức lực cả người mấy lần, nhưng thậm chí ngay cả đưa tay cũng không làm được.
“Không đúng, vì sao những sư huynh đệ khác đều đứng lên, còn ta ngay cả động đậy một cái cũng khó khăn như thế.”
“Vừa tới nơi này không bao lâu, khi đó không phải như vậy mà.” Hàn Phi Vũ cau mày nói.
Lúc này, giọng Bồ Đào vang lên.
“Ngươi mang theo quá nhiều linh bảo trên người, Giới Trọng chi lực thêm vào trên linh bảo sẽ thêm lên trên cơ thể ngươi.”
“Lần trước ngươi đến dùng Thánh Dương chi lực phân thân, tu vi không có linh bảo thêm vào trên người mà thôi.”
Nghe xong lời này, Hàn Phi Vũ nhẹ lòng.
“Bồ Đào, nhanh đưa ta về nhà đi, ta muốn giảm bớt phụ trọng lại tới, không thể để cho những sư huynh đệ kia coi thường được.” Hàn Phi Vũ nói.