Chương 1255: Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mới là mục tiêu của ngươi
Chương 1255: Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mới là mục tiêu của ngươi
Trong khoảng thời gian gần đây, đường hình vòng dài mười dặm đã trở thành ác mộng của các đệ tử tông môn.
Dù là người mạnh như đám Vương Huyền Tâm, Hùng Lực cũng chỉ đi được hơn nửa đường.
Mặc dù nói là ác mộng, nhưng đều là mục tiêu của các đệ tử.
Chỉ cần vừa có thời gian là lập tức vào trong bí cảnh bắt đầu soát đường hình vòng.
Một ngày này, Hàn Phi Vũ lại một lần nữa thông qua Truyền Tống trận đi tới bên ngoài đường hình vòng.
Áp lực vô cùng vô tận thời khắc xói mòn tiên thể và tiên hồn của Hàn Phi Vũ.
“Phi Vũ sư huynh, hôm nay chúng ta chết cũng phải chết tại vạch đánh dấu bốn dặm.” Kiếm Vô Cực nắm chặt hai đấm nói.
Lần trước hai người bọn họ đều ngã xuống tại chỗ cách vạch đánh dấu bốn dặm trăm mét.
“Được, hôm nay chúng ta nhất định phải bị Bồ Đào cưỡng chế truyền tống về.” Hàn Phi Vũ nhìn đường hình vòng, ánh mắt kiên định nói.
Lúc có đệ tử đến cực hạn tổn thương tới bản nguyên, Bồ Đào sẽ cưỡng chế truyền tống bọn họ về tông môn.
Bởi vì đệ tử khiêu chiến đường hình vòng quá nhiều, Bồ Đào lại làm thêm một vạn sân bãi thế này.
Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực, hai người như lão thái thái tản bộ, đi trên đường hình vòng.
Áp lực vô cùng vô tận lôi kéo hai người, giống như chỉ cần lại thêm một trận gió nhẹ là hai người có thể bị ngã xuống.
“Các ngươi cũng đến rồi à, lần khiêu chiến trước đi được bao xa?” Một âm thanh vang lên phía sau hai người.
Hai người tốn sức nghiêng đầu qua nhìn Vương Hướng Trì nói: “Sư phụ, nơi đây có chút đặc biệt, không thể hành lễ riêng cho ngươi.”
Khom lưng ở chỗ này, có thể đứng thẳng lên hay không vẫn là một vấn đề.
“Ta hiểu mà, chúng ta cùng đi thôi.”
Vương Hướng Trì còn tốt hơn hai đồ đệ hắn một chút, nhưng là tốt có hạn, nhiều lắm là xem như khác nhau giữa lão đầu và lão thái thái.
Kết quả là, ba người làm thành một nhóm chậm rì rì cùng đi trên đường hình vòng.
“Sư phụ, nghe tin tức ngầm trong tông môn nói, khu vực tông môn mới xây nên là vì…” Kiếm Vô Cực nói.
“Không sai, những lời đó đều là thật, lão cha ta muốn triệu tập hồng nhan tri kỷ kiếp trước của hắn về bên người.” Vương Hướng Trì dửng dưng nói, khoảng thời gian này hắn đã thông suốt.
“Vậy ta và Phi Vũ sư huynh có nên chuẩn bị thêm lễ vật không?” Kiếm Vô Cực hỏi.
“Ngươi chuẩn bị lễ vật cái gì, nếu gần đây ngươi thiếu Huyền Hoàng chi khí, đến lúc đó cùng theo bên cạnh ta, đi nghênh đón những di nương của ta, cam đoan ngươi kiếm lời đầy bồn đầy bát.”
“Phi Vũ, ngươi đi không?” Vương Vũ Luân quay đầu hỏi Đại đồ đệ mình.
“Ta và Vô Cực cùng đi, nghe nói các di nương sư phụ kém nhất cũng là Thánh Nhân chi cảnh, ta muốn đi xem chuyện đời thử xem.”
Hàn Phi Vũ nghĩ đến ảo cảnh hắn từng trải qua trước mặt sư tổ.
“Được, đến lúc bọn họ tới, ta sẽ gọi các ngươi cùng đi với ta.” Vương Hướng Trì cười nói.
Trong lúc ba người tán gẫu, bất tri bất giác đã đi một dặm đường.
Lấy tình trạng tiên thể và tiên hồn của ba người, còn có thể nhẹ nhàng đi thêm một thời gian.
Lúc này, khi ba người chậm rãi tiến lên, Thiên Vạn Binh dưới sự nâng đỡ của hai con rối từng bước đi về phía trước, tốc độ nhanh hơn ba người một chút.
“Thiên sư huynh, ngươi thế này không phải là gian lận sao?” Kiếm Vô Cực chỉ vào Thiên Vạn Binh, không phục nói.
“Ta như vậy không phải gian lận, con rối cũng là một phần thực lực của ta.” Thiên Vạn Binh cười hì hì nói, đây là cách qua ải nhanh chóng mà hắn nghĩ tới.
Thủy tinh Hồng Mông Tử khí một tấc tròn cũng là tiền nha, là tiền thì Thiên Vạn Binh hắn đều không thể buông tha.
Thiên Vạn Binh không chú ý quá nhiều đến ba người, mà là dưới sự nâng đỡ của con rối nhanh chóng rời đi.
Thế nhưng hai con rối không kiên trì được bao lâu, lúc ba người tiến lên thêm năm mươi trượng, trực tiếp vỡ thành cặn bã.
Một tiếng kêu thê thảm vang lên, âm thanh tan nát cõi lòng, giống như chí thân qua đời.
“Hai con rối Kim Tiên đỉnh cấp của ta!!”
“Tại nơi này, chỉ cần đồ vật có linh tính, đều sẽ bị gia tăng Giới Trọng chi lực.” Vương Hướng Trì từ tốn nói.
“Vậy tại sao những con rối công trình của tông môn không có việc gì?” Kiếm Vô Cực phí sức chỉ về con rối khai khoáng nơi xa nói.
“Sư tổ ngươi gia tăng đại đạo bảo vệ, đương nhiên không bị ảnh hưởng.” Vương Hướng Trì nói.
Lúc này, Vương Hướng Trì chợt phát hiện một vấn đề.
“Phi Vũ, hôm nay sao ngươi ít lời vậy, là gặp phải chuyện gì đau lòng sao?”
Làm một sư phụ tốt, bất kể là sinh hoạt hay tu luyện đều cần quan tâm.
Hàn Phi Vũ chỉ lắc đầu không nói gì.
Một canh giờ sau, tại nơi cách vạch đánh dấu cự ly bốn dặm năm mươi mét, Vương Hướng Trì và Kiếm Vô Cực đã bị đè sấp trên mặt đất, hai người ngẩn ngơ nhìn về phía trước, Hàn Phi Vũ vẫn cắn răng từ từ lê bước về phía trước.
“Sư phụ, lần sau lúc khiêu chiến cấm nói chuyện phiếm.”
Kiếm Vô Cực nói xong, hai luồng Thánh Quang vây lấy bọn họ, cưỡng chế truyền tống về Ẩn Linh môn.
Mà Hàn Phi Vũ vẫn cắn chặt răng, cố nén khó chịu từ tiên thể cùng tiên hồn mang đến, lê bước về trước từng chút một.
Hắn cách vạch đánh dấu bốn dặm chỉ thiếu ba trượng.
Lúc này, một bàn tay to lớn tráng kiện đập lên vai Hàn Phi Vũ.
“Được lắm, Phi Vũ, trước kia không có cảm giác ra ngươi mạnh như vậy.” Âm thanh hùng hậu của Hùng Lực vang lên.
Sau đó một đoàn Thánh Dương chi lực vây lấy Hàn Phi Vũ, cưỡng chế truyền tống về Ẩn Linh môn.
Hùng Lực ngơ ngác nhìn bàn tay treo trên hư không.
“Nhà giàu nhất hẳn là sẽ không tức giận đâu nhỉ.”
Hàn Phi Vũ bị truyền tống về Ẩn Linh đảo, ánh mắt hơi dại ra.
Hắn sắp tiếp xúc đến vạch đánh dấu bốn dặm, không nghĩ tới cuối cùng lại bị một bàn tay đánh ra.
“Hùng Lực Đại sư huynh, ta hận ngươi!!”
Trong tiểu viện, Từ Phàm nhàn nhã nằm trên ghế dựa, vừa xem những tin tức phát sinh trong Tam Thiên giới, vừa phá giải quả cầu phù văn hệ thống.
Lúc này, một bóng dáng từ từ đáp xuống trong tiểu viện.
“Sư phụ, đồ nhi về rồi.” Từ Cương nói.
Khoảng thời gian trước, Từ Cương đi vùng Hỗn Độn lịch luyện.
“Tham quan vùng Hỗn Độn rồi có thu hoạch gì không?” Từ Phàm cười hỏi.
Một đoàn Hỗn Độn linh hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay Từ Cương, đưa tới từng trận dao động không gian.
Uy lực Hỗn Độn linh hỏa lớn thêm chút nữa là có thể đốt cháy không gian.
“Không tệ, lĩnh ngộ được pháp tắc đại đạo Hỗn Độn, tin rằng không qua bao lâu sau là ngươi sẽ trở thành Chuẩn Thánh.” Từ Phàm vui mừng nói.
“Sư phụ, ta muốn sau khi tham ngộ Hỗn Độn Ngũ Hành lại tấn cấp Chuẩn Thánh.” Từ Cương cung kính nói.
“Có thể, lấy thực lực của ngươi bây giờ, tham ngộ Hỗn Độn Ngũ Hành, miễn cưỡng có thể tấn cấp Chuẩn Thánh.” Từ Phàm thong thả nói.
Một ngọc điệp tản ra Hỗn Độn chi khí lơ lửng trước mặt Từ Cương.
“Trong này có cương lĩnh chung Hỗn Độn Ngũ Hành đại đạo do vi sư tổng kết, có trợ giúp cho ngươi tham ngộ Hỗn Độn Ngũ Hành.” Từ Phàm nói, loại đồ vật này hắn đã sớm chuẩn bị xong cho mấy đồ đệ.
“Đa tạ sư phụ.”
“Một người nhà sao lại nói mấy lời xa lạ đó, sau này ngươi chính là đại diện cho vi sư, thực lực đương nhiên càng mạnh càng tốt.” Từ Phàm khẽ lung lay ghế dựa nói.
“Ta hiểu rồi sư phụ, sau này ta nhất định sẽ trở thành cường giả cấp Đại Thánh Nhân.” Ánh mắt Từ Cương kiên định, nói.
“Cường giả cấp Đại Thánh Nhân?”
“Ngươi là Đại đồ đệ của vi sư, tầm nhìn thế này là hạn hẹp rồi.”
“Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mới là mục tiêu của ngươi.”