Chương 1257: Chốn hậu cung
Chương 1257: Chốn hậu cung
“Quyết đoán thì có đấy, chỉ tiếc loại cơ hội thâu thiên này không thể nói rằng ngươi dùng vài thứ đó là có thể hoàn thành.” Từ Phàm có chút đáng tiếc nói.
Lúc này cả tế đàn sáng lên hào quang chói loá, một cột sáng thông thiên mang theo Không Gian chi lực to lớn bay thẳng lên mây xanh.
Sau đó tất cả linh bảo trên tế đàn đều biến mất trong cột sáng.
Nhìn từ bên ngoài tinh vực, toàn bộ Tiểu Tiên giới bắn ra tám sợi xiềng xích phù văn khổng lồ, thổi quét về tám hướng.
Phượng Trường Ninh bên rìa tế đàn bắt đầu khẩn trương.
“Quốc sư, ngươi nói lần này chúng ta có thể thành công không?” Phượng Trường Ninh hỏi.
“Bệ hạ, truyền thừa ngươi đạt được từ trước đến nay chưa từng sai, tin rằng tế đàn lần này cũng giống vậy.”
Lúc này, toàn bộ Tiểu Tiên giới đột nhiên chấn động, những xiềng xích phù văn khổng lồ vươn vào trong hư không lập tức bị kéo căng.
“Bệ hạ, tám sợi xiềng xích phù văn đã trói lại tám Tiểu Tiên giới.” Một đại thần bên cạnh báo cáo nói.
“Ta biết rồi.” Phượng Trường Ninh gật đầu, biểu cảm trên mặt không thư giãn chút nào.
Tám sợi xiềng xích phù văn rụt lại từng chút một.
“Quá tham lam, độ bền và cường độ của tám sợi xiềng xích phù văn không đủ để kéo tám Tiểu Tiên giới tới.”
“Nếu như không có phương pháp dự bị, những đồ vật trên tế đàn coi như mất trắng.”
Từ Phàm đứng bên cạnh nhìn không chuẩn bị nhúng tay, chút ân tình giữa hắn và Phượng Trường Ninh đã sớm chấm dứt.
Nếu thật sự muốn nhừo hắn xuất thủ, cũng phải lấy ra giá cả xứng đáng với thân phận của hắn.
Quả nhiên, qua một khoảng thời gian, một sợi xiềng xích phù văn trong đó đột nhiên vỡ tan, mấy sợi xiềng xích phù văn khác cũng có dấu hiệu tan vỡ.
Trong tinh vực sâu thẳm, xiềng xích phù văn tan vỡ hóa thành bạch quang nhàn nhạt như pháo hoa tiêu tán.
Nhìn thấy phù văn xiềng xích đứt đoạn, sắc mặt Phượng Trường Ninh có chút tái nhợt.
“Khởi động kế hoạch dự bị, tập trung bảy sợi xiềng xích còn lại vào ba Tiểu Tiên giới quan trọng nhất.” Phượng Trường Ninh quả quyết nói.
Lúc này, khí vận công đức Nhân tộc trên người nàng đang tiêu hao nhanh chóng.
“Tuân lệnh.”
Ba Đại La thánh giả bắt đầu khống chế đại trận trên tế đàn.
Bốn sợi xiềng xích phù văn thu lại từ trong hư không, lại nhanh chóng bay về phía ba sợi xiềng xích phù văn khác.
Thấy cảnh này, Từ Phàm gật đầu.
“Tráng sĩ cắt cổ tay, còn tạm được.”
Lúc này, một âm thanh chợt vang lên.
“Tỷ tỷ, xảy ra chuyện lớn như vậy, cũng không nói với ta một tiếng.”
“Mặc dù ta không hiểu những đại trận này, nhưng ta có biện pháp kéo những Tiểu Tiên giới kia cho tỷ tỷ tới.”
“Không biết tỷ tỷ có cần hỗ trợ hay không?” Một âm thanh mang theo một tia lãnh diễm vang lên.
Hư ảnh một nữ tử tóc trắng xuất hiện men bên rìa tế đàn.
Từ Phàm thấy cảnh này, lập tức bật cười.
Đây không phải đệ tử ký danh hắn thu ở Phi Vũ giới sao, không nghĩ tới chuyện cách đây nhiều năm như vậy, đã phát triển đến tình trạng như thế.
“Muốn cái gì? Nói nhanh lên.” Phượng Trường Ninh dứt khoát nói.
“Năm trăm trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí, một Tiên Thiên linh bảo, chắc hẳn người tài đại khí thô như tỷ tỷ hẳn có thể lấy ra nổi nhỉ.” Nữ tử tóc trắng thong thả nói.
“Trước tiên giúp ta dung hợp chín giới, những thứ này sẽ đưa ngươi sau.” Phượng Trường Ninh cau mày, nhưng vẫn đáp ứng.
“Tỷ tỷ đúng là dứt khoát, ngoài ra bốn Tiểu Tiên giới kia, một tháng sau sẽ đến bên ngoài Tiên giới chủ của tỷ tỷ.” Nữ tử tóc trắng nói xong lập tức biến mất.
“Bệ hạ, nếu lấy ra những thứ này, quốc khố Tiên triều Cửu Phượng chúng ta sẽ hoàn toàn rỗng mất.” Bên cạnh có đại thần đau lòng nói.
“Sau khi cửu giới hợp nhất, Tiên giới chúng ta căn cơ hùng hậu, phát triển thêm một thời gian, những thứ này đều sẽ kiếm về được.” Phượng Trường Ninh cũng có hơi đau lòng, nhưng không còn biện pháp nào.
Lúc này, Từ Phàm ở bên cạnh xem trò vui đột nhiên hỏi trong lòng: “Bồ Đào, Vương triều Cửu Phượng lấy được Hồng Mông Tử khí thủy tinh thế nào vậy?”
“Chủ nhân, vạn năm trước, Phượng Trường Ninh dường như lại lấy được một phần truyền thừa, từ đó quốc khố của Vương triều Cửu Phượng tăng lên nhiều.”
“Công pháp tu luyện của quân đội và bách tính của bọn họ cũng đều đổi một loại phong cách.”
“Dựa vào nghiệm chứng, Phượng Trường Ninh hẳn là đạt được truyền thừa từ Tiên triều Thiên Nguyên.” Bồ Đào báo cáo.
“Tiên triều Thiên Nguyên bị diệt lâu như vậy rồi mà còn có thể để lại truyền thừa, cũng coi là lợi hại.” Từ Phàm gật đầu nói.
Một tháng sau, Từ Phàm ở trong tinh vực thưởng thức cảnh tượng hoành tráng cửu giới hợp nhất.
Sau khi thưởng thức xong, Từ Phàm đi tới trước mặt đồ đệ ký danh.
Nữ tử tóc trắng vốn còn bá khí như nữ hoàng, sau khi nhìn thấy Từ Phàm lại lập tức trở thành một tiểu đồ đệ không được sư phụ triệu kiến.
“Tri Chu Tử bái kiến sư phụ.” Nữ tử tóc trắng ba quỳ chín lạy, hành đại lễ Nhân tộc.
“Ta thu nhiều đệ tử như vậy, không nghĩ tới người tu vi cao nhất lại là đệ tử ký danh ngươi.” Từ Phàm nhìn nữ tử tóc trắng tu vi Chuẩn Thánh vui mừng nói.
“Không có sư phụ vỡ lòng lúc trước thì không có Tri Chu Tử hiện tại.” Nữ tử tóc trắng kích động nói.
“Khoảng thời gian trước nghe được sư phụ trở thành Thánh Nhân tại Mộc Nguyên Tiên giới, vốn muốn đến bái kiến.”
“Nhưng lúc đó bị nhốt trong một bí cảnh không cách nào thoát thân, không thể ăn mừng sư phụ trở thành Thánh Nhân là tiếc nuối cả đời của ta.” Nữ tử tóc trắng cúi đầu nói.
“Ngươi có tấm lòng này là được rồi, ta tới là để ngươi đấy.”
“Trong mấy vạn năm này, ngươi vãn luôn tuân thủ nghiêm ngặt hứa hẹn của ngươi trước đây, làm không tệ, phải khen thưởng.” Từ Phàm nhẹ nâng tay.
Một món Tiên Thiên linh bảo và một bộ ngọc điệp thích hợp với Thiên Chu Hỗn Độn đại đạo Tri Chu Tử tu luyện trước mắt xuất hiện trước mặt Tri Chu Tử.
“Đệ tử ký danh ngươi, ta nhận định rồi, sau này lúc tu luyện có bất cứ nghi vấn nào có thể đến Ẩn Linh môn giải hoặc.” Từ Phàm nói xong, quay về Mộc Nguyên Tiên giới.
Vừa về tới Mộc Nguyên Tiên giới, Từ Phàm liền cảm nhận được ba luồng khí tức Đại Thánh Nhân.
Tại khu vực Ẩn Linh môn mới xây nên, Vương Vũ Luân đang trái khuyên phải can.
“Các ngươi đừng cãi nữa, khi trước là ta kìm lòng không đặng thích các ngươi, các ngươi ai cũng không có câu dẫn ta.” Vương Vũ Luân đứng giữa hai nữ tử tuyệt sắc, khuyên can hai bên.
“Đánh rắm, ta còn không hiểu nàng à.” x2
Hai nữ tử tuyệt sắc tản ra khí tức Thánh Nhân, dáng vẻ tương tự nhau bảy phần nói.
Đúng lúc này, Từ Phàm tản ra to lớn khí tức giáng lâm tại khu vực mới xây này.
“Trong khu vực này, cãi nhau thì được, nhưng nếu muốn đánh nhau, tốt nhất đến trong tinh vực.” Từ Phàm nhìn những hồng nhan tri kỷ kiếp trước của huynh đệ tốt mình nói.
Đám người Vương Hướng Trì, Hàn Phi Vũ, Kiếm Vô Cực đang ở bên cạnh ăn dưa xem trò vui cũng bị khí thế của Từ Phàm làm cho kinh ngạc.
“Sư tổ các ngươi đã thật lâu chưa từng bá khí như vậy.” Vương Hướng Trì nói với hai đồ đệ.
Trên không khu vực xây dựng nên vì những hồng nhan tri kỷ kiếp trước của huynh đệ tốt đột nhiên xuất hiện ba món Huyền Hoàng chí bảo.
Tổ hợp thành một đại trận Hỗn Độn huyền diệu, lập tức trấn áp tu vi của tất cả mọi người trong khu vực này đến trạng thái Nguyên Anh kỳ.
Bất kể là Đại Thánh Nhân, Thánh Nhân hay là Chuẩn Thánh, chỉ cần đặt chân đến khu vực này, toàn bộ đều sẽ bị ép thành Nguyên Anh kỳ.
“Xong rồi đó, chuyện của ta đã làm xong, những chuyện còn lại các ngươi nên cãi thì cãi, nên ầm ĩ thì ầm ĩ, nên ôn chuyện thì ôn chuyện đi.” Từ Phàm phủi tay rời đi.